Giới thiệu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trong sương mù là quái vật.

Cũng là người thương.


14/2/2022 - 30/3/2022

___________________________________

Hế lu tui trở lại rồi đây ~ Theo tình hình thì wordpress vẫn sẽ bị khóa nhé vì tui chưa kháng cáo lấy lại được truyện, tuy nhiên thì tui vẫn sẽ update trên wattpad ~ Có việc gì mọi người có thể liên lạc với tui qua hòm thư của wattpad (đừng viết lên tường nhà vì nó không có thông báo, tui ít để ý lắm) hoặc inbox trên facebook cho Bếp Tô Lam nhe ~

Và như đã hẹn thì đây là chiếc hố H văn mà tui từng nói sẽ đào =))))))

Bất ngờ chưa =))))))))))))

Cho những bạn từng than thở là tác giả bỏ quên 003, không đào sâu về 003, "plot hole" trong Cơ Dị thì ta đa!

Well, bộ này dark hơn Cơ Dị rất rất nhiều, vì 003 không ngốc nghếch như 337, và vì nó đã hoàn toàn trưởng thành (Tứ Mộc là kiểu em bé mới ra đời) nên sức mạnh của nó cũng lớn hơn 337, biết khống chế sức mạnh của mình ra sao và đương nhiên là không hiền lành như em bé 337 của chúng ta.

Nhưng 003 vẫn rất đáng yêu với Cố Nghi, và chỉ đáng yêu với mình Cố Nghi thôi.

Có điều con đường để đến được đoạn này rất chông gai và trắc trở, nhất là khi Cố Nghi không phải kiểu ghét cả thế giới như Phổ Sầm Tư. Cốc Nghi rất yêu thế giới này, rất yêu con người dù anh đã từng bị phản bội đầy cay đắng. Những thước đo chuẩn mực đạo đức trong anh cũng lớn mạnh hơn Phổ Sầm Tư rất nhiều, thế nên không hề dễ dàng để anh tiếp nhận sự thật mình yêu 1 quái vật cũng như 1 quái vật yêu mình.

Kỷ Trạch hay 003 là 1 quái vật, đây là sự thật không thể thay đổi, nó là một con quái vật bước ra từ phòng thí nghiệm tăm tối không ánh mặt trời. Bị hành hạ suốt 5 năm bởi con người thì sự hận thù và tăm tối trong lòng nó không dễ để bỏ qua. Nhưng vì Cốc Nghi, vì con người nó yêu mà nó sẵn sàng buông tất cả chỉ để được bên người ấy, chỉ để trái tim sắt đá đó mở ra tiếp nhận một nó chân chính - một quái vật.

Đã cảnh báo có chi tiết cưỡng hi-ếp, tuy là H xúc tu nhưng vẫn là cưỡng hi-ếp nha các bạn, bỏ qua cảnh báo nhảy vô hố bom bị nổ mất xác thì chủ nhà không chịu trách nhiệm nhe ~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net