Chương 17: Trốn (đã fix)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit + Beta: Tris

Hứa Thiệu Huy chưa từng nghĩ tới việc mình sẽ chen chân vào tình cảm của người khác, nhưng tại anh thấy Trình An với hắn cũng không thân mật như tình nhân gì cả, nên sau khi kiểm tra xong anh không có rời đi. Trình An biết hắn đối với mình vẫn còn có chút tâm tư chỉ là cô chưa nói gì để hắn đừng đi ra ngoài, thậm chí ngay khi thấy hắn giơ tay cô liền đoán được động tác tiếp theo nhưng cô cũng không né tránh.

Vừa rồi mẹ cô gọi điện nói bà đã biết việc cô bị thương, đang trên đường trở về rồi. Thêm vào đó bà còn bảo cô với Khang Tây Triết không quá thích hợp, việc này khi trở về bà sẽ giải thích sau.

Vừa rồi cũng không biết cô xuất phát từ mục đích gì mà lại hỏi ra câu kia, bây giờ cô thấy rất hối hận, cho nên đối với việc Hứa Thiệu Huy không rời đi cô thật cảm kích. Mặc dù biết như vậy là quá ích kỷ, nhưng cô thực sự không muốn một mình đối mặt với Khang Tây Triết đâu.

Đinh Quả trở lại liền nhận thấy không khí giữa ba người họ có chút quỷ dị, não cô càng nhanh nhạy, tình tay ra ba rõ ràng như vậy cô không cần động não cũng nhìn ra được.

Thời điểm cô không biết nên làm gì thì Trình An vẫy vẫy tay bảo cô lại gần. Trình An muốn đi vào phòng vệ sinh nên cần Đinh Quả hỗ trợ. Đối với việc này hai người đàn ông bọn họ vẫn nên tránh đi thì hơn.

Lúc các cô từ phòng vệ sinh đi ra, hai người bên ngoài đều không thấy nữa, Trình An cuối cùng cũng thở được một hơi nhẹ nhõm.

"An An, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?" Đinh Quả cảm thấy khó hiểu a, rõ ràng vừa rồi gian tình của An An cùng An Triết tỏa ra màu hồng phấn bay tứ tung trong không khí mà sao mới có một lúc đã thay đổi rồi; còn có bác sĩ Hứa nữa, thời điểm hắn nhìn An An hai mắt đều tỏa sáng, nhưng An An từ trước đến nay đều không chơi trò mập mờ mà. Rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào?

Trình An cũng không biết nên giải thích như nào a, ở trong điện thoại mẹ cô chỉ nói đơn giản một câu: "Nội bộ Khang gia xảy ra chuyện, khả năng cậu ta sẽ quay về gia tộc, lại quan sát thêm một thời gian nữa đi."

Hào môn xảy ra chuyện, cũng không đơn giản chỉ là phân tranh tài sản, mẹ hy vọng cô sẽ tránh ra những việc này. Bản thân cô cũng không muốn dính vào, hơn nữa cô cùng Khang gia đã liên hôn một lần rồi, tuy cô không nhớ rõ lúc ấy mình kết hôn với ai nhưng cô không muốn chuyện này lại xảy ra thêm một lần nữa.

Mà ngẫm lại cũng không có khả năng, cho dù hai nhà lại hợp tác, nhưng căn bản cô không phải con gái Trình gia, nên cho dù có liên hôn cũng không đến lượt cô. Hợp tác giữa Trình gia với Khang gia cũng dần dần suy yếu, khả năng có xảy ra liên hôn cũng là với nhà khác, con cháu Khang gia đều là nam, cô nhớ có khoảng bốn năm người gì đấy, không biết lần này sẽ đến lượt vị nào?

Liên hôn thương nghiệp chưa bao giờ hỏi qua ý nguyện của người con gái, người cầm quyền Khang gia – Khang Trạm có uy danh là "lão hổ" (*), tuy rằng nghe nói bây giờ đại đa số các bộ phận đều trong quyền của Khang Tây Xuyên nhưng uy danh Khang Trạm cũng không thể khinh thường.

(*) lão hổ: ý chỉ uy danh mạnh mẽ,...

Đinh Quả biết thái độ An An với việc phân tranh của hào môn nên cũng không dám nói gì; cô chỉ không nghĩ tới An Triết thế mà lại là người Khang gia, ai, quả nhiên vị trí minh tinh không chứa nổi người tài liền phải trở về thừa kế gia sản.

__________

Bên này, Khang Tây Triết nhận được một cuộc gọi từ Dương Huệ, bà chỉ yêu cầu anh một việc, đó chính là: Hắn không được nói ra sự việc liên hôn năm đó. Anh còn chưa kịp hỏi lý do thì bên kia cúp máy.

Hứa Thiệu Huy đồng dạng cũng nhận được cuộc gọi, là từ một người bạn của bố anh, vị này xưa này đều ít khi cười nói mà hôm nay lại gọi điện nhờ anh chiếu cố tiểu thư Trình An thật tốt, ông ấy còn nói thẳng số phòng của cô.

Cúp điện thoại, anh mới nhớ có lần bố nói rằng, chú ý theo đuổi một người hơn 10 năm, mấy ngày trước mới có chút tiến triển, anh hiểu ra vấn đề rồi quay người trở lại phòng bệnh. Lúc này Khang Tây Triết cũng ở trong phòng bệnh, Đinh tiểu thư đứng ở mép giường, nói thế nào đi nữa thì cái bầu không khí này cũng thật kì quái.

Anh không cũng không e ngại gì, tiến lên kiểm tra mu bàn tay của cô một chút, thấy kim châm ở tay hoàn hảo rồi mới yên lòng. Nhìn đến tay cô có những vết xanh tím khác nhau anh có chút tự trách, sự việc lần trước là do anh không chăm sóc cô chu toàn, lần này sẽ không như thế.

Cửa phòng bệnh còn không có đóng, ngay lúc không khí càng trở nên xấu hổ thì có một đám người đi vào; những người này Trình An đều không quen biết, đây là địa bàn của Hứa Thiệu Huy nên bất giác cô nhìn về phía hắn.

"Đây là đại ca của tôi." Hứa Thiệu Huy trước tiên giới thiệu người đi đầu, rồi lại nói đến những người phía sau: "Bọn họ đều là những bác sĩ tốt nhất khoa chỉnh hình của chúng tôi."

Khẳng định là đại ca nhận được tin tức nên tạm thời kéo người qua đây, nếu không người anh ấy mang đến chắc chắn là bác sĩ chỉnh hình tốt nhất Hải Thành. Quả nhiên, sau khi Trình An gật đầu chào hỏi liền nghe người nọ mở miệng: "Tôi đã mời bác sĩ chỉnh hình tốt nhất của Hải Thành rồi, ước chừng nửa tiếng sau sẽ đến nơi."

Trình An chỉ là nứt xương bình thường, đâu cần phiền bác sĩ danh tiếng như vậy, hơn nữa cô đã băng bó tốt, chỉ cần tiêm thuốc hạ nhiệt mấy ngày rồi về nhà chậm rãi chăm sóc là khỏe rồi, không cần phiền toái như vậy.

"Thực sự không cần đâu, tôi tin tưởng y thuật của bác sĩ Hứa!" Lúc này Trình An chỉ có thể đem Hứa Thiệu Huy ra; nếu là bác sĩ khác họ còn có thể nói gì đó nhưng dựa theo thân phận của Hứa Thiệu Huy ở đây, đại ca hắn không đến mức chối bỏ năng lực của hắn đâu nhỉ.

Người nọ nghe vậy gật gật đầu, chỉ nói: "Tôi đưa bọn họ về trước, đợi lát nữa bác sĩ Lâm tới, phiền Trình tiểu thư phối hợp một chút."

Lần này Trình An từ chối nữa thì thật không tốt, hướng hắn gật gật đầu. Những người đó cũng đi theo ra ngoài.

Đinh Quả đang đứng bên cạnh vỗ vỗ ngực: Ông trời ơi, cái này cùng cốt truyện trong tiểu thuyết của mình giống nhau như đúc, quả nhiên là thế giới của kẻ có tiền a.

Khang Tây Triết vẫn luôn bị gạt sang một bên, anh có chút ảo não, anh nên sớm cho dì Dương thấy anh sẽ không trở lại Khang gia, cũng sẽ không tham gia phân tranh tài sản mới đúng.

Còn có nha đầu này rõ ràng cảm thấy khó xử, như thế nào lại không biết từ chối? Nhưng đồng thời anh lại thấy may mắn, không từ chối cũng tốt, để bác sĩ kiểm tra lại một lần anh cũng yên tâm hơn, chứ đối với vị bác sĩ Hứa này anh không có chút hảo cảm nào hết.

"Cái kia, hai người có việc bận gì thì đi trước đi, tôi ở cạnh An An là được." Đinh Quả nhìn thấy lông mày cô nàng nhăn đến độ có thể vặn thành một đóa hoa; nên mở miệng giúp đỡ thỉnh cầu của bạn mình. Chỉ là với khí thế của hai người kia, lời cô nói càng ngày càng nhỏ, cuối cùng đến chính mình nghe cũng không rõ.

"Tôi chờ cô ấy truyền nước xong rồi đi!" Khang Tây Triết cùng Hứa Thiệu Huy trăm miệng một lời, nói.

Sau đó Hứa Thiệu Huy nhìn hắn một cái, hắn là minh tinh cùng cô ấy không quá thích hợp; lại nói giữa bọn họ cũng không giống quan hệ người yêu, anh hẳn là còn cơ hội.

Khang Tây Triết cũng nhìn về phía hắn, trách không được Trần Thông nói ở bệnh viện có một tên tình địch, hóa ra là tên này a. Nếu anh đoán không nhầm, hắn chính là nhị thiếu gia nhà họ Hứa – Hứa Thiệu Huy. Nghe nói, người này say mê nghiên cứu y thuật không có lịch sử đen tối gì, tình sử lại càng trong sạch. Đương nhiên anh sẽ không điều tra những việc này, là do Trần Thông cứ lải nhải bên tai. Cái này cũng có chút khó xử lý, nhưng mà trong chuyện tình cảm quan trọng nhất không phải vẫn là cảm nhận của hai người sao?

Trình An rốt cuộc chịu được đến lúc giọt thuốc cuối cùng rơi xuống, cô như trút được gánh nặng. Nhìn Hứa Thiệu Huy đem ống tiêm rút ra, rồi cô chờ bọn họ rời đi xong, ngay lập tức nhìn về phía Đinh Quả: "Quả Quả, thu dọn đồ đạc thôi, mình muốn xuất viện."

"Không phải bác sĩ Lâm sắp đến rồi sao, chúng ta không đợi à?" Đinh Quả lo lắng cho thân thể của cô nên mở miệng ngăn cản, Trình An vì để cô ấy yên tâm nên chỉ có thể chờ bác sĩ Lâm đến.

Một lúc sau bác sĩ Lâm tới, chỉ đơn giản nhìn phim chụp, không có vấn đề gì lớn, xử lý cũng rất tốt. Từ trong phòng bệnh Trình tiểu thư đi ra, ông bị hai người trẻ tuổi cản lại, ông phải đảm bảo rất nhiều lần rằng không có việc gì, chỉ cần tĩnh dưỡng tốt là được; hai người họ mới để ông rời đi; đương nhiên mấy việc này Trình An trong phòng bệnh không hề biết.

Chờ bác sĩ Lâm xem xong, Đinh Quả liền an tâm; cô cũng biết Trình An sợ nhất giải quyết mấy việc tình cảm như này, chính ở trong câu chuyện của mình cô ấy cũng không xử lý tốt được chứ nói gì hiện thực, nên cô rất là phối hợp giúp đỡ cô ấy sửa sang đồ đạc. Hải Thành nhiều bệnh viện như vậy, các cô đổi một cái khác là được rồi.

Hiện tại cô rất rất không xem trọng vị bác sĩ Hứa này, do hắn có một người anh như vậy; tuổi còn trẻ mà đã nuôi tình nhân, lại còn có con riêng nữa; nếp sống như vậy thật không tốt, siêu siêu không tốt.

__________

Hai người lén lén lút lút ra viện, đi đến cửa lớn, cuối cùng Trình An cũng thở phào nhẹ nhõm. Cô không muốn thiếu ân tình của người khác, đặc biệt là bác sĩ Hứa,cô đã từ chối qua; nhưng có vẻ vì việc cô bị thương nên chuyện từ chối đó giống như vô nghĩa, cuối cùng cô lựa chọn trốn đi.

"An An, chúng ta gọi xe trở về đi, buổi sáng mình sợ kẹt xe nên không có lái xe tới."

Trình An gật đầu, hai người đi một đoạn ngắn rồi mới dừng lại gọi xe, Đinh Quả vừa mới vẫy vẫy tay liền có một chiếc xe tư nhân dừng lại, cô còn tưởng là taxi dù, vừa muốn từ chối, cửa xe đằng sau đã mở ra: "An An, lên xe."

Thời tiết bên ngoài rất nóng, Đinh Quả lo lắng cô ấy bó bột mà tay ra mồ hôi thì không thoải mái nên trực tiếp đẩy cô lên xe, chính mình ôm đồ đạc chui vào ghế phụ.

Trình An nghĩ hắn phải về nhà thì vừa vặn tiện đường nên cũng không từ chối, hướng về phía hắn nói cảm ơn.

Khang Tây Triết không nói chuyện, anh biết cô nhất định sẽ rời đi cho nên mới đứng ở cửa bệnh viện chờ. Vốn anh định gọi cô từ nãy, nhưng thấy hai người các cô vội vội vàng vàng rời đi nên không tiến lên, chỉ bảo Trần Thông lái xe đi theo.

Trần Thông vốn muốn hỏi thăm một chút nhưng phát hiện bầu không khí có chút không đúng nên không có mở miệng, chờ đến lúc dừng đèn đỏ, cậu mới quay đầu nhìn nhìn; Trình an biết quan hệ của cậu với Trần Nhã và cũng vì muốn phá vỡ không khí lúc này nên nói: "Tôi bị thương một chút mà thôi, không cần nhiều người biết."

Không đợi Trần Thông gật đầu, Khang Tây Triết rất nhanh đáp một câu: " Anh đã dặn dò qua, cậu ấy sẽ không nói gì."

Thật tốt, hắn vừa mới mở miệng, bầu không khí kia lại trở về.

Cả đoạn đường bọn họ đều không có nói chuyện, tới tiểu khu Đinh Quả mới làm rõ thắc mắc của mình, nhìn về phía Trình An cùng An Triết, Trần Thông đang giúp cô cầm một số đồ đạc. An An thấy vẻ mặt này của cô nên giải thích: "An Triết cũng ở tòa nhà này."

"A, mình nói mà, thật quái lạ tại sao họ lại không hỏi chúng ta đi đâu?" Sau đó cô như hiểu ra gì đó, liền há to miệng kinh ngạc: "A? Chẳng lẽ bọn họ đã——"

"Quả Quả nhanh lên, thang máy tới rồi!" Nhìn phía sau còn 2 người chậm rì rì đi tới, Trình An lớn tiếng thúc giục, Quả Quả thật là, xuống xe còn cọ tới cọ lui như vậy.

Đinh Quả nghe vậy, thấy cứ kéo dài mãi không đi qua cũng không được, vốn dĩ là cô muốn tạo cơ hội cho hai người bọn họ như thế nào lại thành cô sai rồi. Chờ đến khi cô đi đến thang máy thì phát hiện Trần Thông cũng không theo kịp, cô thấy có chút kì quái, rồi lại nghe Khang Tây Triết giải thích: "Công ty còn có việc, cậu ấy cần phải trở về gấp."

Đinh Quả cũng muốn nói cô có việc, cô không muốn làm bóng đèn đâu; nhưng nhìn thấy ánh mắt cầu xin của An An cô đành phải từ bỏ ý định. Cứ coi như mình là người trong suốt vậy, quan sát người ta nói chuyện yêu đương cũng không tồi.

Thật may, khi đưa các cô đến cửa là Khang Tây Triết xoay người rời đi, Trình An lại được thở dài một hơi nhẹ nhõm; chỉ có Đinh Quả là buồn bực, tình huống này là như thế nào vậy? Một cơ hội tốt để biểu hiện như vậy tại sao lại bỏ đi rồi?

"Quả Quả, không cần tự tưởng tượng linh tinh, cẩn thận dùng não quá độ." Sợ cô nàng lại tưởng tượng ra sự tình gì kì lạ, Trình An nhanh chóng cắt đứt ý nghĩ đó.

Trong nhà không có nguyên liệu nấu ăn, lúc này Trình An thấy có chút đói, vừa vặn bện cạnh có chân sai vặt, Trình An quyết định mang theo cô ấy đi siêu thị, hai người vừa chuẩn bị ra ngoài thì chuông cửa vang lên.

Đinh Quả tưởng Khang Tây Triết đã suy nghĩ cẩn thận nên trở lại, cô vui vẻ nhảy nhót đi mở cửa. Nhưng để cô thất vọng rồi, đứng trước cửa nhà là hai anh trai bảo vệ, người phía trước cầm hai túi mua hàng to đùng, người phía sau cầm một túi gì đó có vẻ như là thực phẩm dinh dưỡng. 

TRUYỆN ĐĂNG TẠI WATTPAD TRISTEARIN (TRIS2111)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net