Chương 32: Đi làm (đã fix)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit + Beta: Tris

Đi làm được ba ngày nhưng đa số các đồng nghiệp trong công ty cô đều chưa nhớ rõ; lúc tự giới thiệu cô cũng có nói việc mình mù mặt, mọi người còn tưởng cô đùa cơ nhưng qua 3 ngày họ đã tự mình trải nghiệm như thế nào là mù mặt.

Được cái là tuy không nhớ mặt nhưng gặp ai cô cũng vui vui vẻ vẻ, hơn nữa mỗi khi ai đó tìm cô beta tài liệu, cô đều mỉm cười hỏi xem họ đã hài lòng chưa nên độ hảo cảm của mọi người cũng nhanh chóng tăng lên.

"An An, chị còn nhớ em không, em là Tiểu Giang ở tổ thực phẩm đóng hộp nè; bọn em có một bảng giá bị sai, phiền chị sửa lại một chút, hi."

Trình An không đặc biệt nhớ rõ cô bé này nhưng cũng có chút quen mặt, người đưa tài liệu cần xử lý đến đây đa phần đều là trợ lý của các tổ, Tiểu Giang mới tốt nghiệp, tính tình cũng tương đối hoạt bát, các cô đã cùng nhau ăn trưa một lần cũng xem như quen thuộc.

Cô nhận lấy tài liệu, nhìn những chỗ đánh dấu bên trên rồi nhanh chóng sửa lại. Đây là tài liệu cuối cùng của sáng nay rồi, Trình An lại mở máy tính lên. Bảo cô ấy ngồi xuống xem cùng, Tiểu Giang cũng không khách khí lập tức ngồi xuống, cẩn thận đối chiếu số liệu, xác định chắc chắc không còn vấn đề gì nữa cô mới in ra.

Giữa trưa bọn họ cùng nhau ăn cơm, trong lúc đó Trình An có gọi điện với Khang Tây Triết để dặn anh ăn trưa đúng giờ; do bây giờ đi làm rồi nên buổi trưa cô không ăn ở nhà nên Khang Tây Triết cũng ăn ở công ty luôn. Biết có thể mang hộp cơm đến công ty, Trình An nghĩ nghĩ rồi vẫn quyết định tự làm cơm mang đi, nếu không cô sẽ nhịn đói mất, nguyên liệu ở công ty cũng không hoàn toàn đảm bảo, không thể ngày nào cũng ăn được.

"An An, chị có bạn trai à?" Tiểu Giang thấy họ anh anh em em một hồi, không nhịn được tò mò, hỏi.

Trình An gật gật đầu, trong công ty cũng có người từng hỏi qua cô đều nói thật với họ; cho nên ngày đầu tiên đi làm rất nhiều đồng nghiệp nam nhiệt tình qua chào hỏi cô; sang ngày hôm sau khi tin tức được truyền đi họ không có "nhiệt tình" như vậy nữa.

"Thật tốt. Em cũng muốn tìm bạn trai a, em đã 22 rồi đó." Trình An an ủi vài câu, Tiểu Giang đáp lại, rồi hỏi tiếp: "Nhà chị ở đâu vậy?"

Trình An nghĩ rồi nói thật cho cô ấy biết là cô ở khu Tây Cẩm Sơn Nam Uyển, nhưng cần cô ấy giữ bí mật chuyện này. Nếu là người khác khỏi, chắc chắn cô sẽ không nói đâu nhưng mấy ngày nay mỗi khi ra ngoài mà tình cờ gặp được đồng nghiệp nào đó Tiểu Giang không ngại phiền giới thiệu cho cô biết họ là ai nên cô cũng không giấu diếm.

Tiểu Giang là người ở đây nên khi nghe cô nói xong thì rất giật mình, đến cơm cũng quên ăn. "An An, có phải chị tới đây để trải nghiệm cuộc sống không? Chị đừng như vậy mà, ban đầu cũng có vài nhân viên beta nhưng họ đều rất hung dữ, khó khăn lắm mới gặp được ngươi ôn nhu như chị, em rất luyến tiếc a."

Sau đó cô biết được, Tiểu Giang ở một tiểu khu cách không xa Cẩm Sơn Nam Uyển lắm, Trình An hỏi cô nhóc tan làm có muốn cùng cô về nhà không, Tiểu Giang đồng ý, rất cảm kích cứ ôm tay cô mãi không buông.

Sau giờ ngọ, Trình An đã nghỉ ngơi được một lúc. Lúc này cửa văn phòng bị đẩy ra; văn phòng này chỉ có ba người, cô là một, tổ trưởng tổ beta – chị Hạ là hai, còn một người khác là đồng nghiệp đang xin nghỉ do nhà có việc.

(*) giờ ngọ: 11h – 13h trưa

"Tiêu Tiêu!" Người này vừa bước vào Trình An liếc mắt một cái liền nhận ra, đây chính là đồng nghiệp làm việc cùng cô ba năm ở Lương Thành, cô từ chức được ba tháng thì cô ấy rời đi.

Người nọ cũng nhận ra nàng, mở một nụ cười cùng cô chào hỏi. Ở công ty cũ bọn họ không cùng tổ, chỉ là công ty không lớn lắm cũng được hơn 30 người; cô làm việc lâu như vậy đương nhiên có biết họ nhưng cũng chỉ dừng ở mức quen biết mà thôi chứ không có giao tình gì nhiều.

Sau đó chị Hạ đi tới, phân công việc cho bọn cô, mấy ngày nay cô đều làm một mình, chị Hạ thấy cô bận rộn, ngẫu nhiên cũng giúp một chút, tuy nhiên công việc của chị Hạ cũng rất nhiều, không giúp Trình An suốt được; chị ấy còn phải tăng ca hai ngày nữa chứ.

Hiện tại Tiêu Tiêu đã trở lại, công việc của cô cũng nhẹ nhàng hơn.

Hôm đó, Trình An chở Tiểu Giang về nhà, chờ Tiểu Giang xuống xe xong cô lại tiếp tục lái xe đi về phía trước, không chú ý tới phía sau có một chiếc taxi vẫn luôn đi theo cô.

Khang Tây Triết về còn sớm hơn cô, buổi chiều hai người có nhắn tin với nhau, Trình An bảo anh cô muốn mang cơm nhà đi để ăn trưa cho nên anh đi siêu thị mua hộp cơm cho cô cũng mua thêm không ít đồ ăn về.

"Ở công ty em gặp đồng nghiệp cũ." Bình thường Trình An sẽ không nói đến chuyện công ty chỉ là hôm nay gặp Tiêu Tiêu trong lòng cô có chút không thoải mái, cho nên ở trước mặt Khang Tây Triết cô không nói thì rất khó chịu.

Lúc này hai người họ đang bận rộn trong phòng bếp, Khang Tây Triết nấu chính, Trình An ở bên cạnh hỗ trợ, cô làm xong lau khô tay, từ đằng sau vòng quay qua ông eo anh, nói nhỏ: "Em không thích cô ấy tí nào, lúc ở công ty cũ cô ấy luôn cùng đồng nghiệp nam mày qua mày lại, thậm chí còn cùng đồng nghiệp đã kết hôn không rõ ràng, lúc trước cô ấy từ chức là vì vợ người đó đuổi tới công ty làm ầm lên."

Ngày đó xảy ra chuyện An An đã xin nghỉ, chuyện ấy là sau này có đồng nghiệp kể với cô, chỉ là tác phong cô ấy không tốt là sự thật. Nếu chỉ đơn giản là như thế thôi thì cô cũng không có gì để nói, mấu chốt là cô ấy còn xoi mói, luyên thuyên sau lưng người khác. Có một lần cô ấy nói xấu cô bị cô nghe được.

Cô cũng không phải người để bản thân chịu thiệt, lập tức hỏi lại, may là đúng lúc ấy có đồng nghiệp đi qua thay các cô giảng hòa.

"Nếu không thích thì đổi một công việc khác, nếu không được nữa thì anh nuôi em. Em nha, cũng có cần anh nuôi đâu, tiền mỗi tháng em kiếm được hơn không biết bao nhiêu so với lương ở đó, còn có bất động sản dì cho em, ở nhà làm bà chủ cho thuê cũng không tồi." Khang Tây Triết một tay nấu, một tay vuốt ve bàn tay cô; nha đầu này a rất có chính kiến của mình.

Trình An cũng nghĩ sẽ làm chủ nhà cho thuê nhà, nhưng đó là chuyện sau 40 tuổi, hiện tại cô chỉ muốn có một công việc yên ổn thôi; cô đang nỗ lực thay đổi thói quen sinh hoạt, cô muốn ngủ sớm dậy sớm cơ. Không có công việc thúc giục làm sao cô dậy nổi.

Nguyên tắc của cô là: người không phạm ta, ta không phạm người. Chỉ cần Tiêu Tiêu không chủ động trêu chọc cô, cô cũng sẽ coi cô ấy như đồng nghiệp bình thường mà đối đãi.

***

Một tháng sau, Trình An phát hiện ra ánh mặt đồng nghiệp nhìn cô có chút sai sai; lúc cô đi ra ngoài lấy nước Tiểu Giang vội vàng chạy tới, rất tức giận nói: "An An, thật là tức chết người mà, công ty mọi người đang truyền nhau chị bị bao dưỡng! Còn nói chị bị một ông lão tóc hoa râm, bụng phệ bao dưỡng cơ, thật sự rất khó nghe."

Trình An không nghĩ tới có chuyện như này, "bao dưỡng", sao cái từ này quen thế nhỉ?

Cuối cùng hỏi ra được nguyên nhân gợi lên chuyện này là Tiêu Tiêu, chỉ là không có chứng cứ xác thực, cô khó mà nói gì được. Cô quay sang thì thầm với Tiểu Giang vài câu, Tiểu Giang nghe xong cười cười gật đầu.

Hôm nay gần giờ tan làm, Tiểu Giang sốt ruột cầm tài liệu cần sửa chữa chạy qua phòng beta; phụ trách tài liệu của tổ cô luôn là Tiêu Tiêu, nên cô trực tiếp qua tìm cô ấy.

"Tôi tắt máy rồi, bảoTrình An giúp cô sửa đi." Còn 5 phút nữa là tan làm, Tiếu Tiêu đã tắt máy từ sớm nên cô trực tiếp từ chối.

"Như vậy sao được, tổ bọn em vẫn luôn là chị phụ trách, máy tính chị An An không có sẵn số liệu. Hơn nữa chị xem đây rõ ràng là lỗi của chị." Đương nhiên Tiểu Giang không đồng ý, Tiêu Tiêu đây là trốn tránh trách nhiệm a, nếu không sửa xong cái này, ngày mai in ra chắc chắn sẽ sai, đến lúc đó tất cả mọi người đều bị mắng: "Nếu chị không sửa, em lập tức gọi điện cho chị Hạ."

"Muốn gọi thì gọi đi, nếu không gọi thì để ở đấy mai tôi sửa, hoặc là bảo bạn tốt của cô sửa giúp đi." Tiếu Tiếu nói xong cầm túi lên, còn ba phút cô sửa xong lớp trang điểm là vừa vặn đến giờ.

Chờ cô rời đi, Tiểu Giang bực mình dậm chân, không có cách nào cô đành phải gọi cho chị Hạ, chuyện này nếu có sai lầm, tiền lương nửa tháng của cô liền bay mất, đây không phải lần đầu tiên Tiếu Tiếu bắt nạt cô như vậy, cô không chịu đựng nữa.

Chị Hạ nghe vậy thở dài một hơn; sau đó gọi Trình An bảo cô sữa lại trên máy tính của mình, ai cũng biết Tiếu Tiêu với trợ lý Thang, bên cạnh giám đốc Lý có quan hệ sâu xa. Giám đốc Lý không thường ở đây nên lời nói của vị trợ lý này có trọng lượng nhất.

Tiếu Tiêu nắm được điểm này mới không biết sợ như vậy, đến nỗi cái lời đồn đại kia ở công ty cái gì cô ta cũng chưa nói, chỉ cố ý vô tình để lộ một câu: "Hình như An An ở Cẩm Sơn Nam Uyển." Liền có người suy đoán rồi truyền tai nhau.

Dù sao ở công ty cũ, Trình An cũng chỉ biết vùi đầu làm việc, người tài giỏi thường bận rộn; cho nên cô ta muốn làm người tài giỏi thì làm nhiều việc hơn đi. Nhưng cô rất tò mò, với cái tính tình này của cô ta làm sao bắt được kim chủ chứ?

Đối với chuyện này Trình An vẫn đang giả vờ không biết, đương nhiên cô cũng không nói với Khang Tây Triết, đây là chuyện giữa đồng nghiệp với trong công ty, hơn nữa là do lần trước cô nhất thời nhanh miệng nên bây giờ cô muốn tự mình giải quyết.

Bởi vì cô biểu hiện xuất sắc được chị Hạ trực tiếp đề cử cho nên kỳ thực tập hai tháng của cô liền ngắn lại một nửa; sau khi nhận được thông báo, cô rất là vui vẻ gọi điện cho Khang Tây Triết báo tin vui.

Nghe thấy chuyện Trình An được chuyển lên chính thức, sắc mặt Tiếu Tiêu không tốt lắm, cô trực tiếp nhắn tin chất vấn trợ lý Thang: "Dựa vào đâu mới một tháng cô ta đã được lên chính thức, không phải đã bảo anh không được phê chuẩn, hai tháng sau làm cô ta cút đi sao?" Bên kia nhanh chóng nhắn lại, chỉ nói đây là ý của giám đốc Lý.

_________

Trưa hôm đó, Trình An nhận được một bó hoa hồng to của Khang Tây Triết đặt, thiệp trên hoa là anh tự tay viết, anh chúc cô công việc thuận lợi, mọi chuyện như ý.

"Chị An An, hóa ra chị có bạn trai a, quá không thành thật rồi thế mà không nói với em." Nhìn thấy hoa Tiểu Giang còn kích động hơn cô, rõ ràng cô nhóc đã biết An An có bạn trai rồi còn cố ý lớn tiếng như vậy chính là muốn hấp dẫn lực chú ý của Tiêu Tiêu; tương nhiên Tiêu Tiếu đã nghe được, hung hăng trừng mắt liếc cô một cái rồi xoay người đi vào phòng trà.

Trình An từ trong bó hoa, rút ra mấy bông ở giữa đưa cho cô: "Tới đây, cho em này để trên bàn ngửi hương hoa vài ngày." Tiểu Giang vui vẻ hớn hở nhận lấy.

___________

"Chị Hạ, buổi tối chị có thời gian không, em muốn mời chị bữa cơm." Trình An hỏi lúc Tiêu Tiêu không ở đây, chị Hạ biết chuyện cô chuyển lên chính thức muốn ăn mừng một bữa, vừa lúc cô cũng không bận gì liền đồng ý, Trình An lại nói thêm một câu: "Cái đó, còn có thêm Tiểu Giang nữa."

"An An muốn mời cơm à, cũng mang mình đi cùng đi." Tiếu Tiêu vừa vào cửa liền nghe thấy các cô nói chuyện mời cơm, hôm nay cô không có hẹn, cũng muốn đi theo ăn chùa một bữa.

Nếu cô ấy đã nghe được, Trình An cũng không tiện từ chối.

Trình An vốn định chọn ăn lẩu, cô biết chị Hạ là người Tứ Xuyên, Tiểu Giang cũng thích ăn cay, hôm nay vừa có một trận mưa nên nhiệt độ không khí khá thấp, rất thích hợp ăn lẩu.

"Chúng ta đi Thiêu Hải Lâu ăn hải sản đi?" Người ngồi ghế phụ - Tiêu Tiếu đề nghị. Vừa rồi cô có hỏi mọi người muốn ăn gì, chị Hạ và Tiểu Giang đều nói ăn gì cũng được nên bây giờ Tiếu Tiếu đề suất, cô thay đổi cũng không hay.

Thiên Hải Lâu là một nhà hàng xa hoa, hoạt động theo chế độ hội viên, thật khéo đây là nhà hàng chú Tống, ách... bố mở; cô rất thích ăn hải sản, lúc trước bố mẹ đã mang cô tới đây nên cô vừa vào cửa rất nhanh liền có bồi bàn lại đây tiếp đón.

Chị Hạ đã từng tới nơi này, đối với việc Trình An có thể trực tiếp tiến vào còn có chút tò mò, nhưng Tiếu Tiếu lại lộ vẻ mặt hiểu rõ, cô chắc chắn kim chủ của cô ta đã từng mang cô ta tới đây; nhất định hôm nay cô phải biết được người đó là ai.

TRUYỆN ĐĂNG TẠI WATTPAD: TRISTEARIN (TRIS2111)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net