Chương 38: Bị trêu ghẹo (đã fix)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit + Beta: Tris

Khang Trạm bị treo điện thoại thì rất là khó chịu, ông lại gọi thêm vài lần nữa thì phát hiện nó đã tắt máy rồi. Hôm nay ông tình cờ gặp được một người bạn cũ mới biết được đứa con trai này đã sớm ly hôn 6 năm trước rồi, thế nhưng ông làm bố mà lại không biết chuyện này, thật đáng giận.

Ông muốn gọi điện thoại cho Quan Tuyết chất vấn nhưng căn bản là người ta không thèm tiếp, từ khi bọn họ ly hôn ngay cả nơi bà ấy ở ông đều không hỏi thăm được, mẹ con bọn họ với ông thật đúng là oan gia a!

"Bố, con vừa đi hỏi thăm một chút; A Triết nó lại kết hôm, hôm nay vừa lãnh chứng." Khang Tây Xuyên bị một cuộc điện thoại gọi về, biết bố đang không vui anh cố ý đi hỏi thăm nguyên nhân cho nên vừa vào cửa liền trực tiếp nói.

Hắn còn chưa dứt lời, Khang Trạm lại càng tức giận hơn, thằng nhóc thúi này, đủ lông đủ cánh rồi đúng không, chuyện kết hôn trọng đại như vậy mà không nói gì với bố mình.

"Đi tra xem nó kết hôn với ai?" Khang Trạm nhớ rõ lần trước ông còn thấy con gái Dương Huệ ở trong nhà nó. Bây giờ Tống Quảng coi nha đầu kia như viên ngọc quý mà nâng niu trên tay, nếu bắt nạn con gái hắn thì cái công ty giải trí bé nhỏ của Khang Tây Triết kia cũng không chịu nổi một ngón út của người ta. Kết hôn cũng được, có bản lĩnh thì nó có cưới 2 vợ cũng không sao nhưng mà không nên chọc vào người không nên động.

"Vẫn là Trình An, con gái Dương Huệ với Tống Quảng, hôm nay là sinh nhật Trình An, buổi sáng hai người họ lãnh chứng, giữa trưa Tống Quảng mời vợ chồng họ đi ăn chúc mừng sinh nhật, Dương Huệ cùng dì —— dì Quan cũng tham gia. Khang Tây Xuyên đem tin tức nghe được báo cáo hết, hiện tại căn bản mẹ con họ không thèm để Khang gia vào mắt.

Khang Trạm nghe vậy càng nổi giận, nếu là con ông thì việc này nên do ông làm chủ, dựa vào cái gì dưới tình huống ông không biết hai nhà tự ý định chuyện kết hôn.

Thấy bố muốn ra ngoài, Khang Tây Xuyên trực tiếp chặn cửa: "Bố đừng đi, bọn họ không về Cẩm Sơn Nam Uyển đâu, con nghe nói họ sẽ ra ngoài chơi mấy ngày, bố có đi cũng không tìm thấy người!"

Không phải hắn có ý tốt nên ngăn cản đâu là do hắn được người nhờ vả, Khang Tây Triết sẽ không quan tâm đến bất cứ thứ gì của Khang gia, với hắn mà nói chỉ có lợi chứ không hại.

Khang Trạm nghe vậy thì cầm bộ ấm trà gốm yêu thích của mình đi, sau đó ông lại tức giận nhìn về phía Khang Tây Xuyên: "Mày cũng già đầu rồi, đừng suốt ngày ăn chơi đàng điếm nữa, cưới vợ về nhà sinh cho lão tử một đứa cháu!"

Khang Tây Xuyên không có trả lời, hắn phong lưu đa tình còn không phải di truyền từ ông sao? Hắn cần một người có thể gánh được vị trí bà Khang chứ không phải một nữ nhân chỉ biết làm ấm giường. Lại nói hắn không muốn về sau sẽ bị đứa trẻ làm khó dễ; tuy rằng hắn lưu luyến bụi hoa nhưng không nghĩ lưu lại phiền toái.

Hiện tại hắn là con trưởng Khang gia nhưng thật ra lúc đầu mẹ hắn lại là tình nhân của bố. Tuy rằng sau đó vì sinh hắn nên mới được vào Khang gia nhưng vẫn vô danh vô phận như cũ. Ngược lại, Quan Tuyết có danh phận bà Khang nhưng có ý nghĩa gì chứ, có ông nội gây khó dễ, kể cả Khang Tây Triết mới là con vợ cả đi chăng nữa không phải nó vẫn bị gọi là "con hào môn vợ lẽ" đó sao.

Sau này hắn trưởng thành liền không hận mẹ con bọn họ nữa, hắn không có tư cách hận. Lúc ông qua đời, Khang Tây Triết dùng liên hôn làm điều kiện để đổi lấy tự do của mẹ nó, vốn là hắn cảm thấy thật không đáng giá, hiện tại phát hiện có vẻ nó thứ nó nhận được càng nhiều hơn.

"Bố nói chuyện mày có nghe được không? Cho mày thời hạn một năm, nếu không tìm được vợ thì để Khang Tây Triết trở về quản lý công ty!..." Khang Trạm càng nói càng giận, đến cả chiêu uy hiếp này cũng dùng tới. Chỉ là ông với Khang Tây Xuyên đều hiểu rõ, căn bản là người ta khinh thường tập đoàn Khang Mỹ của họ

***

Mấy ngày sau Khang Tây Triết đưa Trình An đi chơi ở thành Băng, anh biết cô rất thích tuyết, mỗi lần gặp tuyết đều vui vẻ như đứa trẻ vậy.

Ban ngày Khang Tây Triết mang cô đi chơi cả ngày, buổi tối thì mặc áo bông kín mít cho cô rồi đưa cô đi xem khắc băng. Tuy rằng thời tiết rất lạnh, hai người đều bọc kín như cái bánh chưng nhưng vẫn chơi rất vui vẻ.

"Chồng ơi, anh nhìn này, cái đèn hoa sen này rất sáng đúng không?" Ban đêm nhiệt độ thành băng rất thấp, mỗi một câu nói đều có sương mù toát ra, vì điều này nên dọc đường Khang Tây Triết không cho cô nói chuyện nhưng làm sao cô nhịn được, nhìn thấy hoa đăng khắc từ băng thật xinh đẹp liền lặng lẽ kéo khẩu trang xuống nhỏ giọng hỏi một câu.

Ban đêm, đương nhiên băng khắc đều rực rỡ lung linh, Khang Tây Triết đã từng thưởng thức qua phong cảnh như vậy một mình, khi đó anh cảm thấy nó cũng đẹp nhưng ngày hôm nay nhìn đến bộ dáng vui vẻ của cô, anh bỗng thấy phong cảnh ở đây có đẹp hơn nữa cũng không thắng nổi nụ cười của cô.

"Soái ca mỹ nữ, có thể giúp chúng tôi chụp một bức ảnh không?" Nhìn thấy có một đôi tình nhân nhỏ đi tới, Trình An chạy qua hỏi một chút. Đôi tình nhân kia nhìn bọn họ mặc đồ tình nhân cười đồng ý.

"Tới, ông xã, chúng ta chụp ảnh." Trình An chạy về ôm cánh tay anh.

Khang Tây Triết cảm thấy buồn cười, bọn họ chỉ mới vừa tiến vào cái này thế giới băng tuyết này thôi, đây là vào cổng đầu tiên của tòa mà cô đã cao hứng thành cái dạng này, tí nữa vào trong...... thôi không sao, cô thích là được.

Khang Tây Triết rất phối hợp với động tác của cô, lúc sau chụp xong anh cười hỏi: "Em rất thích hoa sen này sao?"

"Không có a, chỉ là em thích anh!" Trình An trả lời xong vui vẻ nhận máy ảnh, lưu lại khoảnh khắc Khang Tây Triết đứng trước băng khắc cười ngây ngô. Anh đây là bị trêu ghẹo? Loại cảm giác này cũng không tồi a!

"Chồng chị chính là An Triết đúng không, anh ấy ở ngoài đời còn soái hơn trên TV nhiều. Trước kia em là fans của ảnh, từ trước đến giờ em chưa từng thấy anh ấy cười khi chụp ảnh đâu, ai nha, má ơi, quá mê người rồi." Cô nữ sinh này thấy Trình An chơi vui vẻ, lại gần cẩn thận hỏi. Vừa rồi cô còn nghe được cô ấy nói lời âu yếm a.

Trình An nhìn cô bé chớp chớp mắt, nghiêng người nói: "Xuỵt, hiện tại đó là ông xã của chị, không phải minh tinh a. Chị nhìn thấy bạn trai em chụp trộm rồi nhé, chồng là của riêng không cho xâm phạm a."

Vừa rồi cô nhìn thấy cô bé này ra ám hiệu với bạn trai mình nên cô mới chú ý đến động tác nhỏ của cậu nhóc kia, nam sinh nghe vậy cười lấy điện thoại ra, mở phần ảnh vừa chụp cho Trình An xem, Trình An xem xong bật cười, sau đó cô nhóc kia liền đuổi theo nam sinh đang chạy, cách thật xa cô cũng có thể nghe được âm thanh nữ sinh kia: "Em bảo anh chụp thần tượng, anh chụp chính mình làm gì a? Anh, cái đồ tự luyến này....."

Trình An nhìn ảnh chụp, vừa lòng lộ ra ý cười; vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Khang Tây Triết đã đứng trước mặt cô: "Ách, cái kia ... ảnh chụp rất đẹp, anh có muốn xem không?"

"Cách mấy nam sinh xa một chút, vừa rồi cậu ta thiếu chút nữa là đụng tới em rồi." Khang Tây Triết nói có chút chua, vừa rồi vợ anh cùng người khác cười đùa vui vẻ như vậy, rõ ràng mới trêu ghẹo anh xong chợp mắt cái đã vất anh qua một bên, thật là làm người ta thương tâm mà.

"Nào có, người ta dựa gần bạn gái mình được không?" Đối với chuyện người này vô cớ ăn dấm, Trình An đã thành quen, bình dấm chua lớn này muốn đóng cũng không đóng được, cô chỉ nói nhiều hơn vài câu với Cam Cam, anh đã ghen rồi, còn nói cái gì mà thật hối hận đã đưa nó cho cô, nếu không phải mỗi ngày cô đều cẩn thận bảo vệ, sợ rằng một ngày nào đó anh sẽ đem Cam Cam đi hủy.

"Đừng ghen nữa mà, tới, nhìn vào mắt vợ anh đi. Anh có thấy bên trong tất cả đều là anh không, còn có trong lòng em cũng là anh, hơn nữa còn bị khóa trong tim, muốn bỏ cũng không bỏ được a." Trình An nói xong lời ngọt ngào, vui vẻ hớn hở chạy đi.

Khang Tây Triết cười đuổi theo cô, khẽ hôn trên trán vợ, bồi cô chơi đến vui vẻ; cô gái anh trân trọng cũng đặt anh trong tim.

Trên đường trở về, Trình An đi được nửa đường liền lôi kéo ống tay áo anh cầu ôm một cái, vừa rồi chơi quá hăng giờ cô đi không nổi a.

Khang Tây Triết bất đắc dĩ sờ sờ đầu cô vợ nhỏ, anh khom người xuống muốn cô đi lên; nếu cô không đi nổi anh cõng cô về là được rồi. Vợ của mình, ngoài sủng ra thì đâu thể làm gì khác?

"Ông xã, em nặng sao?" Đi một hồi lâu, Trình An dựa gần tai anh thấp giọng hỏi, hơi thở ấm áp của cô cách lớp mũ dày anh cũng có thể cảm nhận được. Dù cô có nặng hay không, anh cõng cả đời cũng không ghét bỏ.

Anh vừa muốn mở miệng, Trình An liền ở bên cạnh nhỏ giọng nhắc nhở: "Ông xã, anh nói là có nặng đi"

Khang Tây Triết cười cười thuận ý cô đáp, còn rất phối hợp thở dốc mấy cái.

Trình An nhận được câu trả lời vừa lòng, gật gật đầu chậm rãi nói tiếp: "Đương nhiên nặng rồi, em là toàn thế giới của anh mà! Ha ha ha......"

Khang Tây Triết lại bị cô chọc cười, hôm nay nha đầu này có chút không tầm thường a, ngày thường cô cũng sẽ ghẹo anh nhưng mà vẫn còn kém anh một chút, hôm nay là làm sao vậy, công kích 4 phía a!

____________

Tới khách sạn, Trình An đi vào trong trước, cô bảo Khang Tây Triết chờ cô 5 phút, Khang Tây Triết kiên nhẫn đợi, một lúc sau Trình An mở cửa ra cho anh vào: "Chồng yêu, sinh nhật vui vẻ nha."

Khang Tây Triết nhìn dưới mặt đất xếp đầy những ngọn nến nhỏ, trên bàn cũng có một chiếc bánh kem đã cắm nến sẵn; khóe miệng anh không tự chủ mà nhếch lên; trách không được hôm nay cô ấy hưng phấn như vậy, hóa ra là chuẩn bị bất ngờ.

Hiện tại anh không muốn ăn bánh kem chút nào, chỉ muốn ăn cô vào trong bụng mà thôi.

Trình An với anh thân thiết một chút rồi cô đẩy anh đi qua thổi nến. Nhìn qua trời sắp sáng rồi, nếu không nhanh lên thì qua ngày mất.

Khang Tây Triết có chút không tình nguyện, chỉ cần cô ở đây mỹ thực hay cảnh đẹp đều không thể sách được.

"Đi nha, đi nha!" Khang Tây Triết bị cô mạnh mẽ kéo qua,như ý anh muốn cô hát chúc mừng sinh nhật cho anh nghe; cô không cho anh nói nguyện vọng thành tiếng cách mục đã xong, sau đó họ bắt đầu ăn bánh kem.

"Ngọt không?" vừa thấy anh ăn, Trình An vội vàng hỏi, Khang Tây Triết gật đầu, bánh cô đưa đương nhiên ngọt.

Trình An đối với cách trả lời của anh thì không hài lòng, bĩu môi bảo anh nói chuyện.

Thấy cô không vui, Khang Tây Triết vì dỗ vợ vui vẻ, anh lại ăn thêm một miếng, sau đó liên tục trả lời: "Ngọt, rất ngọt, đặc biệt ngọt." Do vợ chuẩn bị, dù đắng anh cũng nói thành ngọt.

"Em so với nó còn ngọt hơn!" Trình An nghe vậy rất là tự hào tiếp một câu.

Nghe lời này sao Khang Tây Triết có thể chịu được, anh đứng dậy trực tiếp bế vợ vào phòng ngủ. Một đêm này nhiệt độ trong phòng nóng khác thường; ngoài trời tuyết rơi, bông tuyết đập vào cửa sổ; phảng phất như có như không nghe được tiếng không nên nghe.

Đêm rất dài, trong phòng ánh nến lay động, vốn là tiểu nữ sinh mềm mềm trẻ con đã dần dần trở nên tiếng nỉ non động lòng người trong ánh nến dần tắt.

***

Một tuần đi chơi rất nhanh liền kết thúc, lúc trở về Trình An không vui, thực sự không vui; Khang Tây Triết kéo kéo ống tay áo cô vài lần cô cũng không để ý tới anh. Rõ ràng anh nói đến đây để chơi thế nhưng mấy ngày cuối lại khiến cô chẳng còn sức mà ra ngoài, mỗi ngày đều nằm nghỉ trên giường, thật là lãng phí thời gian tốt.

Người nào đó thoạt nhìn lịch sự văn nhã, không nghĩ tới lại là cầm thú, trách không được mọi người đều bảo đàn ông đều là đại móng heo, anh chính là cái móng heo lớn nhất.

Biết lúc xuống máy bay có người đón nhưng Trình An nhìn một vòng vẫn không thấy người quen; Khang Tây Triết dẫn cô đến trước mặt một người, giới thiệu một chút: "Anh trai anh, Khang Tây Xuyên."

Trình An đã gặp qua hắn vài lần, chỉ là cô không nhớ rõ mà thôi, cô cũng theo anh gọi một tiếng anh trai. Khang Tây Xuyên biết cô nên Khang Tây Triết không giới thiệu.

"Sao anh lại tới đây?" Khang Tây Triết không biết người tới đón là hắn, nhìn thấy hắn tự nhiên anh sẽ không vui.

TRUYỆN ĐĂNG TẢI TẠI WATTPAD: TRISTEARIN (TRIS2111)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net