Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ron, gần đây tinh thần của Ginny không tốt cho lắm.  Chúng ta tìm nhanh một chút rồi qua xem nàng."

"Sao chúng ta không tiếp tục làm theo kế hoạch trước mà lại phải ngồi đọc mấy quyển sách bự chảng này?" Thanh âm lật trang của Ron rất lớn."

"Ron, mình đã nói rồi, đó không phải một kế hoạch tốt, làm theo nó chúng ta phải làm trái với ít nhất 50 điều trong nội quy của trường. Hơn nữa Harry cũng không hề đồng ý. Từ khi giáo sư Snape nói giúp hắn lần trước, hắn không hề muốn đến khu hầm nữa." Hermione không ngẩng lên mà chỉ thấp giọng nói, nhanh chóng lật xem quyển sách trên tay.

"Trừ bỏ bọn rắn độc giảo hoạt thì có ai muốn đến khu hầm đó đâu" Ron không tự giác nói lớn, thanh âm khiến cho bà Pince liếc mắt nhìn một cái. "Sắp đến trận đấu Quidditch rồi, mình nghĩ bây giờ chúng mình nên đi xem Harry luyện tập thì hơn. Hơn nữa mình vẫn cảm thấy mình đã đúng, Malfoy chính là người thừa kế của Slytherin, cho dù không phải thì chắc chắn hắn cũng biết gì đó."

"Cậu vừa nói gì thế Ron? Hình như điều cậu vừa nói khá quan trọng." Hermione ngẩng đầu nhìn Ron.

"Vừa rồi mình nói nhiều như thế mà cậu không chú ý chút nào sao?" Ron đứng lên: "Mình muốn đi xem huấn luyện Quidditch chứ không phải vùi đầu vào quyển sách có thể đè chết một tên quỷ khổng lồ mà chẳng có hi vọng gì cả. Mình sẽ tìm được cơ hội lấy thông tin từ bọn rắn độc đó. Mình sẽ tìm ra chân tướng trước cậu."

Ghế cọ xát trên mặt đất tạo ra tiếng vang chói ta, Ron bước nhanh ra khỏi thư viện. Hắn cảm thấy mình đang bị coi thường. Ở nhà cũng thế, Molly quan tâm mấy người anh và Ginny hơn, hắn là kẻ thiệt thòi nhất. Hiện tại cũng thế, Hermione quan tâm tới Harry hơn. Harry mới là người nghe thấy tiếng động kỳ quái, mà người bị Hermione bắt ngồi ở thư viện lại là mình. Harry còn đang vui vẻ bay trong sân Quidditch đấy!

Hermione không phát hiện ra việc Ron đang tức giận, toàn bộ sự chú ý của nàng đều tập trung ở hai chữ Ron vừa nói: 'rắn độc'.

"Ron? Sao lại chỉ có một mình cậu? Hermione đâu?" Đã đến bữa tối, Harry quay sang hỏi Ron.

"Mình không biết, Ginny cũng không xuất hiện." Ron nhìn qua còn có chút rầu rĩ.

"Này, cậu làm sao thế?" Harry hỏi.

"Không có gì. Chúng ta thật sự không tìm cách vào Phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin để hỏi về người thừa kế nữa sao?" Ron hạ giọng.

"Mình cảm thấy Hermione nói rất đúng, biện pháp kia không an toàn." Harry gãi đầu, gương mặt có chút hoang mang: "Hơn nữa mình không muốn gây phiền toái với Snape nữa. Hắn từng giúp mình, mình cứ cảm thấy mình đang nợ hắn."

"Thôi đi ông bạn." Ron nhìn Harry với vẻ không thể tưởng tượng được: "Cậu là Chúa cứu thế, đó là vinh hạnh của hắn. Hơn nữa hắn chính là Tử thần thực tử, giúp cậu có lẽ cũng chỉ là cách để hắn chuộc tội thôi."

"Ron, nhưng mà..."

"Được rồi!" Ron không kiên nhẫn, ngắt lời Harry: "Hermione cùng Ginny đều không đến ăn bữa tối. Chúng ta mang gì về cho họ ăn đi."

**********************

Harry nằm ở trong Phòng Y tế, cảm thấy mọi chuyện gần đây quả thật không bình thường. Dường như từ tiệc đêm Halloween tất cả đã trở nên mất khống chế. 

Bà Norris bị hoá đá, người thừa kế xuất hiện. Sau đó trong khi thi đấu Quidditch hắn bị Bludger tấn công, sau đó bị Lockhart trị liệu nên mất luôn xương cốt. Cuối cùng đến tận lúc nãy hắn mới biết được mọi bất hạnh của hắn năm nay đều bắt nguồn từ một gia tinh: Dobby.

Harry ngồi dựa vào gối, không hề buồn ngủ. Lúc này hắn thật sự rất muốn đến gặp Hermione rồi kể cho nàng những gì Dobby vừa nói. Nàng thông minh như vậy chắc chắn có thể tìm ra gì đó.

************đường phân cách thời gian thay đổi***************

Snape từ văn phòng hiệu trưởng trở về hầm, kiểm tra Bùa báo động xong xuôi mới đi vào phòng ngủ. Hắn theo thường lệ cho nàng uống độc dược để bổ sung dinh dưỡng và ma lực.

"Lily, bao giờ cậu mới tỉnh lại?" Snape vuốt sợi tóc bên má Lily.

Hắn bắt đầu sửa sang lại các chuyện xảy ra trong năm học này. Tuy lần trước đến trang viên của Malfoy hắn và Lucius đã đồng ý hợp tác, nhưng vì không có nhiều thời gian nên còn một số việc chưa kịp nói đến.

Sau khi trở lại Hogwarts, sự hỗn loạn đã khiến hắn không thể dứt ra mà đến đó thêm một lần nữa, đành phải mịt mờ chuyền lại một ít tin tức cho Lucius qua thư. Hogwarts trở nên rối loạn, việc mèo của Filch bị hoá đá chính là điểm khởi đầu. Chúa cứu thế bị tấn công trong khi chơi Quidditch đã chính thức mở màn cho sự khủng hoảng.

Một trận quyết đấu tưởng chừng khôi hài lại để lộ ra việc Harry Potter có thể nói Xà ngữ. Mọi chuyện bắt đầu trở nên rối tinh rối mù. Những việc này nhìn qua không liên quan đến nhau nhưng lại cũng như có liên hệ rất chặt chẽ, bị một bàn tay bí ẩn thúc đẩy đằng sau.

****************************

Mình không thích nhân vật Ron cho lắm. Có lẽ vì tính cách của mình giống người nhà Slytherin (làm quiz mấy lần đều ra Sly) nên là không thích nổi người như vậy. Haizzz 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net