Thằng nào bê đê

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thằng nào bê đê

Nhà gỗ, phong thư thần bí, học sinh trung học phổ thông— được rồi,《thằng nào bê đê》hiện tại liền bắt đầu.

Màn một: Tỉnh lại.

Vào một đêm mưa rả rích, mười hai vị học sinh trung học phổ thông quen biết nhau mất tích một cách thần bí. Chờ đến khi bọn họ tỉnh lại, bọn họ phát hiện ra mình đang ở một căn phòng nhỏ cũ nát, mười hai cái ghế dựa được xếp quanh bàn tròn tạo thành một vòng tròn.

Kuroo là người thứ nhất tỉnh lại, hắn lồm cồm ngồi dậy, nhìn thấy Kenma nằm nghiêng bên cạnh hắn, tóc xỏa ra tựa hoa cúc. Hắn nhìn quanh bốn phía, ngoại trừ bộ não của hắn, còn có rất nhiều người quen đang nằm la liệt ngang dọc trên mặt đất. Hinata, Kageyama, Tsukki, cậu pinch server của Karasuno, tên cú mèo ồn ào cùng Akaashi, bộ đôi khó chơi Miya, cùng với hai tên trông khá là quen mắt.

Hắn đem Kenma đặt trên một chiếc ghế gần bàn tròn, sau đó vòng qua chỗ mấy người đang ngủ khò khò tặng cho mỗi người bọn họ một cú đá. Đi lại chỗ Bokuto còn ác ý đá thêm một cái nữa, khiến người còn đang nằm đất "Áu" lên một tiếng thật to.

Kuroo đứng chống nạnh trước mặt cú mèo, nhìn hắn từ trên cao xuống, Bokuto hình như vẫn còn chưa tỉnh táo, tên ngốc với cảm xúc thay đổi rất nhanh này hiếm khi giữ vẻ an tĩnh, đầu tiên là nhìn Kuroo đứng trước mặt, sau đó nhìn quanh bốn phía, phát hiện Akaashi đang dụi mắt ngồi trên mặt đất liền nhanh chóng bay qua dán cả người vào người kia.

"Bokuto-san?" So với cảnh tượng không thể hiểu nổi trước mắt, phản ứng đầu tiên của Akaashi chính là nhìn về phía Bokuto Koutarou, người có vẻ là đang reset lại phần mềm để khởi động lại lần nữa. Cậu đỡ cái gáy của tên cú mèo này phòng ngừa việc hắn ngã quỵ trên sàn nhà, sau đó nghi hoặc nhìn về phía Kuroo hỏi đây là chỗ nào.

"Ai nha, nhìn anh giống như anh biết lắm sao?" Kuroo mở rộng hai tay, "Lúc anh vừa tỉnh dậy đã thấy mình xuất hiện ở đây, em, nó, anh, còn có Kenma cùng với mọi người."

"Mọi người" trong lời nói đều bị tiếng gào của Bokuto làm quấy nhiễu giấc ngủ, bốn phía người nằm la liệt ngang dọc cũng từ từ tỉnh dậy. Kageyama Tobio ngay lập tức rời xa Oikawa Tooru bên cạnh mình vốn còn đang chóng mặt đến quay hết cả đầu, trong lúc lui về phía sau lại bị vấp ngã do Tsukishima Kei đang nằm trên mặt đất, một tiếng bịch phát ra thật to cho biết mông cậu không ổn miếng nào, động tĩnh của cậu cũng vì vậy mà làm mọi người thêm tỉnh táo.

"Đau quá!" Bokuto Koutarou nhe răng trợn mắt che lại mông mình, "Tui té đau quá trời đau, đau quá má!"

"Hả? Mày đau á?" Kuroo cao giọng lên, "Bộ mông của Kageyama có họ Bokuto à?"

"Là Kageyama té ngã, Bokuto-san." Akaashi đành phải nói cho hắn, "Mông của anh còn an toàn."

Bokuto thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng bỏ cái tay ra khỏi mông mình. Hắn hưng phấn vẫy tay về phía Kageyama Tobio cùng Tsukishima Kei đang tức giận, hỏi to hai đứa đang muốn đánh nhau à.

"Mấy người này hoàn toàn không thèm để ý chỗ này là chỗ nào à..." Kuroo cảm thấy thật mệt mỏi, ngăn lại tên cú mèo đang xắn tay áo ngủ lên chuẩn bị nhào vào solo với Kageyama và Tsukishima, hợp lực cùng Akaashi đè hắn trên mặt đất. "Có lẽ mọi người đã tỉnh gần hết đi, tình huống hiện tại là như thế nào?" Akaashi, trước mắt là người duy nhất có thể coi là tỉnh táo và có thể giao tiếp bình thường nói, "Đầu tiên, chúng ta đang ở chỗ nào?"

"Không biết," Kuroo hếch càm lên, "Nếu nhớ không lầm thì anh đang ngủ ở trên giường."

"Tôi cùng Tsumu đang ngủ ở nhà." Miya Osamu đang dùng bàn tay đánh thức Miya Atsumu còn đang ngái ngủ.

"Trước khi ngủ tôi có cãi nhau với anh hai," Tsukishima Kei đẩy kính, "Chẳng lẽ anh ấy kiếm người bắt cóc tôi à?"

"A? Xuất hiện rồi! Phản diện là anh trai của Tsukki!" Kuroo như một vị luật sư chĩa tay hướng Tsukishima Kei, "Này, chẳng lẽ anh trai chú mày định lấy tụi anh uy hiếp chú hả?"

"Ái chà chà thật xin lỗi nhưng mà," Tsukishima cười lạnh, "Anh hai tôi bắt cóc Yamaguchi thì thôi đi, người như anh thì anh hai tôi khinh lắm."

"Ha? Vậy đừng nói là thèm khát dung nhan của Oikawa-san đến nhỏ dãi nha?" Oikawa Tooru kinh hãi hô lên một tiếng, tiếp theo nhìn về phía Iwaizumi Hajime, "Iwa-chan là do bất cẩn mà bắt nhầm người đúng hong?" Iwaizumi không nói gì, chỉ là bẻ bẻ ngón tay, phát ra những tiếng răng rắc. Đối diện với ánh mắt như tử thần của Iwaizumi, lại không có sự bảo vệ của đàn em đầy nhiệt huyết Kindaichi, Oikawa Tooru lập tức biến thành người hèn, ngoan ngoãn tắt mic bảo vệ bản thân.

Kageyama không nói gì, đứng trầm ngâm suy tư trước mặt Hinata Shoyo đang ngủ ngon lành. Tsukishima Kei nắm lấy vai Yamaguchi lay cậu tỉnh dậy, mặt không biểu tình mà kêu cậu tỉnh dậy nhanh lên.

Ngay khi mở mắt, đập vào mắt chính là dung nhan mỹ mạo của Tsukki, Yamaguchi cho rằng mình còn đang nằm mơ, nở một nụ cười tươi trên mặt rồi trực tiếp nhắm mắt ngủ, Tsukishima phải giữ lấy cổ áo cậu để cậu không ngã xuống đất, không nhịn được nữa mà kêu lên "Này".

Mọi người cũng đã tỉnh táo, rốt cuộc cũng bắt đầu đánh giá căn phòng nhỏ này. Akaashi lục lọi tủ quần áo bằng gỗ hết ngăn này đến ngăn khác, cuối cùng lắc đầu bảo không có cái gì cả.

"Kuroo?" Kenma bị âm thanh lục lọi làm cho tỉnh ngủ, nhìn thấy nhiều người như thế cũng dừng tay không dụi mắt nữa. Cậu có chút cứng đờ người mà di chuyển vào trong góc, cẩn thận men theo bức tường để đến bên cạnh Kuroo. "Tại sao lại có nhiều người quá vậy?"

"Anh cũng muốn biết tại sao lắm," Kuroo đang kiểm tra trong ngăn kéo, "Đúng rồi Kenma, nếu em tỉnh ngủ rồi thì cũng kêu nhóc con kia tỉnh lại đi." Kenma nghe vậy thì nhìn về phía mặt trời nhỏ vẫn còn đang mơ ngủ, Kageyama Tobio thì đang bên cạnh Shoyo tập hít đất.

"Cậu ta đang làm gì vậy?" Mèo con không hiểu gì hết, mèo con sợ.

"Hình như là tranh thủ tập thể hình để thắng Hinata Shoyo về thể lực, nó nói muốn thắng ngay từ vạch xuất phát."

Kozume Kenma đi vòng qua tên quạ đen đang hừng hực lửa kia, cúi người lay lay Hinata: "Shoyo, Shoyo, tỉnh tỉnh dậy!"

Hinata Shoyo bị đánh thức bởi thanh âm quen thuộc, cậu từ trên mặt đất ngồi dậy, thiếu chút nữa đụng phải chóp mũi của Kenma. Mặt trời nhỏ nhìn chung quanh bốn bể là người, câu đầu tiên thốt ra sau khi tỉnh dậy là thắc mắc: "Chỗ này là chỗ nào vậy?"

"Nhóc đó tỉnh rồi," Miya Atsumu ngáp một cái, lười biếng dựa trên người em trai. "Rồi sao đây, chúng ta nên làm gì?"

Màn hai: Cục diện.

"Tsukki, cậu xem cái kia là gì vậy?" Yamaguchi phát ra một tiếng kinh ngạc, cậu kéo Tsukishima đi lại chỗ ghế dựa ở giữa phòng, chỗ mà ban nãy Kenma ngủ đột nhiên xuất hiện một phong thư.

Tsukishima Kei không tình nguyện mà mở ra phong thư, thế nhưng khi nhìn đến nội dung thư thì biểu cảm nhanh chóng thay đổi, thậm chí Kageyama Tobio đang tập hít đất cũng nhìn thấy biểu cảm của cậu ta mất tự nhiên. Yamaguchi nhón chân xem nội dung, sau đó cũng chỉ thốt lên một tiếng "Hả?"

"Nè nè, mấy đứa rốt cuộc nhìn thấy cái gì?" Kuroo bất mãn thúc giục, "Bên trong phong thư viết cái gì?"

Oikawa Tooru đoạt lấy phong thư từ trong tay Tsukishima, hắng giọng đọc to nội dung:

Trong số những người các cậu có một cặp bê đê, hi vọng mọi người tìm ra thân phận bọn họ trước khi nến tắt. Nếu không, các cậu không thể thoát khỏi nơi này.

Nói xong, Oikawa Tooru cũng phát ra một tiếng kinh hãi "Hả?"

Cả phòng chìm vào im lặng, những người đang đứng cạnh nhau cũng đột ngột tách ra, mười hai người mười hai mặt nhìn nhau, lẫn nhau duy trì khoảng cách giữa cả hai.

"... Trôn trôn Japan hả?" Akaashi đánh vỡ im lặng, "Mấy người định trôn trôn Japan à?"

"Hả? Nekoma không biết gì về chuyện này hết," Kuroo khoanh tay trước ngực và tạo hình dấu X, "Tui nghi là do Seijou chưa được đến giải toàn quốc nên quyết định trôn trôn tụi này đúng không?"

Tất cả mọi người đều nhìn về phía hai người trông có vẻ quen mắt kia, cảm thấy Kuroo nói cũng có lí. Nhìn thấy cục diện hiện tại chuẩn bị thành Aoba Josai VS các trường khác, Oikawa Tooru tức giận rồi.

Iwaizumi Hajime trước khi Oikawa kịp tức giận đã phẫn nộ la lên "Ha?". Oikawa Tooru lập tức tỉnh lại sau đó ngăn lại anh.

"Iwa-chan nè, Iwa-chan, cậu đừng có chấp nhất với tên đầu mào gà kia," Một bên anh khuyên nhủ Iwaizumi một bên không chút khách khí nào mà phản bác, "Tui thấy hình như là Nekoma định trôn trôn Japan đúng không? Mới vào đã nóng lòng không nhận chuyện về mình là đã thấy có chuyện rồi đó?"

"Tui cũng đồng ý," Miya Atsumu giơ tay, "Người thứ nhất tỉnh lại là Nekoma, phong thư này cũng được phát hiện ở chỗ Nekoma từng ngủ." Nói rồi cả hai Miya đồng loạt nhìn chằm chằm Kozume Kenma.

Kenma ngay lập tức trốn phía sau Hinata Shoyo, đáng tiếc Hinata cũng không thể che hết ánh mắt của cặp đôi Miya kia. Cậu lảng tránh ánh mắt, nhỏ giọng nói "Không phải tôi", sau đó bắn ánh mắt cầu cứu về phía Kuroo.

Căn phòng nhỏ tiến vào thế giằng co, bước đầu hình thành cục diện giữa Nekoma VS các trường khác.

"Tui thấy Karasuno là có vấn đề nhất ha?" Tên cú mèo nghi hoặc nói, "Mọi người xem, các trường khác đều chỉ có hai người, riêng bọn họ tận bốn người."

Cục diện nháy mắt thay đổi! Một câu của Bokuto liền thay đổi cả tình hình. Anh em Miya nhẹ nhàng rời xa Kageyama một bước, Kozume Kenma nhân cơ hội này mà chạy đến sau lưng Kuroo. Iwaizumi Hajime liếc mắt nhìn Oikawa Tooru một cái, hai người lập tức chậm rãi lui về phía sau, duy trì khoảng cách với các thành viên của đội khác. Bốn thành viên Karasuno cảnh giác xích lại gần nhau.

Tsukishima lặng lẽ đẩy Yamaguchi vào giữa cậu và Kageyama, nhỏ giọng nói đứng gần Kageyama thật ghê tỏm. Kageyama bị ghét bỏ cũng lộ ra biểu cảm chán ghét, âm thầm hướng mắt về Hinata, người vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Hiện tại cục diện là Karasuno VS các trường khác, mặt trời nhỏ liền vui vẻ hỏi Kageyama có muốn chơi bóng chuyền không. Vừa hay chúng ta có 6V6 nè. Mọi người lập tức liền đồng thanh "Im lặng đi."

"Chỉ số thông minh của Karasuno— để làm mấy vụ trôn trôn này thì hơi khó." Miya Osamu không nhịn được mà nói, "Tuy rằng cậu trai mang mắt kính kia nhìn trông có vẻ thông minh, thế nhưng mang theo ba tên ngốc kia thì hơi gian nan đó." Yamaguchi là người đầu tiên trong Karasuno phản ứng lại câu nói này: "Tsukki không phải là trông có vẻ thông minh! Tsukki là rất rất thông minh!"

"Trọng điểm cũng không phải là cái này..." Akaashi nhỏ giọng phản bác.

"Tôi cảm thấy người có vấn đề nhất chính là hai anh— Inarizaki." Tsukishima chỉ vào đôi song sinh, "Đầu tiên, hai người là anh em, ngay tập tức phủ nhận chuyện bản thân là gay; tiếp theo, hai người các anh vẫn luôn lảng sang chuyện khác. Như nào, hai anh đây là ngại tình hình chưa đủ loạn à?"

Một câu của Tsukishima đã thức tỉnh mọi người, không sai, cặp đôi Miya là những người đầu tiên phủ nhận mình bê đê, rõ ràng hai người đó từ lúc bắt đầu đã hành xử khác bọn họ. Kuroo Tetsurou cũng nhân cơ hội này trả thù Miya Atsumu vừa nãy ném đá giấu tay: "Thật là, bảo sao lại chỉ chỉ trỏ trỏ Kenma, ra là để che đi tai cáo của chính mình ha?" Cục diện lại một lần nữa thay đổi, Kuroo cùng Tsukishima hợp tác làm xuất hiện cục diện giữa Inarizaki VS các trường học khác.

"Ái chà ái chà, mấy người nói vậy thì Fukurodani cũng có thể mà." Miya Atsumu dang tay nhún vai, Miya Osamu chỉ tay về phía Bokuto Koutarou. "Hai người bọn họ mới chính là đem bản thân tẩy trắng đến sạch sẽ mà?"

Vẻ mặt Bokuto ngay lập tức hoang mang, học theo hành động mà Miya Osamu chỉ tay về phía bản thân mình, sau đó làm như hiểu ra chân tướng sự thật mà buồn bã nhìn Akaashi: "Akaashi, sao em trôn trôn Japan mà không nói anh biết?"

Lời nói của tên cú mèo không khác gì thừa nhận bản thân bày ra trò trôn trôn này, dẫu cho Akaashi có lộ ra vẻ mặt khiếp sợ và cố gắng bào chữa cũng không cứu nổi pha này. Akaashi đành trơ mắt nhìn cục diện biến thành Fukurodani VS các trường khác, cảm nhận được sâu sắc như thế nào gọi là bất lực.

"Không đúng," khi mọi người đang cưỡng ép Akaashi nói ra sự thật, Kozume Kenma mở miệng nói. Nhận thấy ánh mắt của mọi người, bao gồm ánh mắt cầu cứu phát ra từ Akaashi của Fukurodani về phía mình, Kenma nhanh chóng cụp mắt, nhỏ giọng nói mọi chuyện không đơn giản như vậy.

"Kenma, em thấy mọi chuyện có vấn đề gì sao?" Kuroo hỏi.

Ánh mắt của Kenma vẫn trốn tránh: "Vâng... Chính là chỗ... 'trước khi nến tắt'," cậu nhìn về phong thư bị ném ở trên bàn sau cuộc hỗn loạn, "Ngọn nến ở chỗ nào?"

Kageyama gần bàn tròn nhất, cậu cầm phong thư lên, sau đó đi đến tủ chén sau lưng Kuroo, lấy ra một hộp diêm, một ngọn nến cùng một giá cắm nến.

Kuroo ngạc nhiên mà nhìn Kageyama rồi nhìn lại tủ chén: "Tôi vừa mới kiểm tra chỗ này, nó không có gì cả."

"Hay là Tobio-chan định trôn trôn hả?" Oikawa Tooru hỏi, "Làm sao nhóc biết trong tủ có nến?"

"Cái này em cũng muốn hỏi anh" phong thư trong tay Kageyama run lên, "Trên phong thư viết như vậy, tại sao anh lại không đọc?"

"Không thể nào, trên phong thư không có viết." Tsukishima Kei lập tức phủ nhận nghi ngờ của Kageyama, Yamaguchi cũng theo phụ họa Tsukki cùng tớ cũng không có thấy. Kuroo đoạt được phong thư từ trong tay Kageyama, tiếp theo câu "Nếu không các cậu không thể thoát khỏi chỗ này" là câu "Ngọn nến đặt trong ngăn thứ hai của tủ chén." "Mấy cậu thật sự không nhìn thấy dòng chữ này?" Hắn đem phong thư đưa cho Tsukishima Kei cùng Oikawa Tooru, "Phải chăng là do nội dung quá shock rồi không đọc hết à?"

"Hả? Anh nghi ngờ năng lực đọc hiểu của tôi à?" Tsukishima cười lạnh, "Làm sao mà tôi đọc sót được."

"Vậy dòng chữ này... Là ai viết?"

Màn ba: Nghi ngờ.

"Có lẽ là— những người đã lập trình lên chỗ chúng ta đang ở viết," Kozume Kenma lên tiếng, "Mọi người không thấy cái này rất giống một trò chơi sao?"

"Là sao?"

"Ý em là, thể loại trò chơi trinh thám ấy," Kenma muốn trốn sau lưng Kuroo, thế nhưng bị Kuroo xách cổ áo đem đến trước mặt mọi người. "Kiểu, là thể loại thảm sát, hoặc là bí ẩn phòng khóa kín các thứ các kiểu— ừm— kiểu trò chơi trinh thám mà 'trong số các ngươi có một người là hung thủ', nếu tìm sai hung thủ thì mọi người đều chết ấy."

"Vậy nên trò chơi này là tìm ra đứa nào bê đê á hả?" Bokuto như trầm ngâm suy tư, "Nếu tìm không ra đứa bê đê hay tìm nhầm người thì chúng ta chết hết à?"

"Có thể là như vậy, ý em là, khả năng là vậy." Kozume Kenma nhấn mạnh cụm từ "Khả năng".

Kuroo hỏi tiếp: "Vậy có cách nào khác không?"

"E là— không có, thể loại trò chơi này chính là muốn tìm được hung thủ, ý em là, bê đê."

"Được rồi— vậy đem kẻ bê đê đang trốn trong chúng ta tìm ra thôi!" Hinata Shoyo phi thường tích cực mà giơ nắm tay, "Ra đây coi, kẻ gay kia!"

"Thật ngu ngốc, làm sao mà có chuyện hắn tự thừa nhận bản thân mình gay." Tsukishima Kei cười lạnh.

"Yêu cầu phải châm nến à?" Akaashi chỉ vào ngọn nến và giá cắm nến đã được Kageyama đặt trên bàn tròn. Kenma lẩm bẩm tự hỏi: "Có lẽ là vậy, này có lẽ là cơ chế của trò chơi, không châm nến sẽ không thể kích hoạt được phần nào đó." Vậy nên Akaashi đem ngọn nến cắm vào giá, sau đó dùng que diêm châm lửa ngọn nến.

"Chờ đã!" Kuroo hô lên, "Mau nhìn xem, trên phong thư xuất hiện dòng chữ mới!" Hắn đưa ra phong thư, những người khác liền tiến lên nhìn.

Giờ suy luận bắt đầu, vui lòng tìm ra người bê đê trước khi ngọn nến tắt.

Mười hai người lâm vào trầm mặc, dòng chữ như có ma thuật điều khiển xuất hiện trước mặt họ. Bọn họ đem giá nến cùng phong thư đặt ở trung tâm bàn tròn, một đám người vây quanh bàn tròn rồi ngồi xuống. Chẳng lẽ thật sự giống như lời Kenma nói, đây là một trò chơi mà nếu bọn họ không kiếm ra được thằng bê đê thì chết à? Nhưng mà— tất cả bọn họ đều là những nam sinh tiền đồ sáng lạn, sao mà có khứa bê đê nào lạc trong này được?

"Tui thấy người thứ nhất được loại trừ chính là Oikawa-san nha," Oikawa Tooru phi thường tự tin nói, "Iwa-chan có thể chứng minh tui với bạn gái mới chia tay xong."

"Ờ, thì giờ là bạn gái cũ rồi đó." Kuroo đáp trả.

"Đúng vậy, là bạn gái cũ," nói rồi anh cười tươi nhìn về phía Iwaizumi Hajime, "Nhưng mà Iwa-chan cậu không có bạn gái nha, đừng nói cậu là—" Anh nhìn như nghĩ đến chuyện gì đó mà lộ ra biểu cảm hốt hoảng, "Không sao nha Iwa-chan, tui sẽ hong ghét bỏ cậu tại vì cậu là bê đê đâ—" chữ "đâu" còn chưa nói xong, mọi người đã nhìn thấy Oikawa Tooru bị quất một phát nằm đất. Iwaizumi biểu cảm trước sau như một, nhìn về phía mọi người nói "Tôi không phải gay."

Trong phút chốc căn phòng duy trì an tĩnh (ngoại trừ âm thanh kêu rên đến từ Oikawa Tooru), mọi người im lặng mà nhìn nắm đấm của Iwaizumi, Kageyama là người thứ nhất phản ứng lại nói đúng vậy Iwaizumi-senpai làm sao mà là bê đê được, Miya Atsumu cũng gật đầu phụ họa bảo thà tin Tsumu kiếm bạn trai còn hơn là tin Iwaizumi là gay.

"Nếu cậu nói như vậy, chẳng lẽ Miya Osamu là gay?" Akaashi nháy mắt nắm bắt được vấn đề trong lời nói của Miya Atsumu.

"Tôi á?" Miya Osamu một bên hỏi lại, một bên mặt không đổi sắc mà nhấn đầu thằng anh kết nghĩa của mình xuống bàn, "Tôi lại thấy thật ra chúng ta còn chưa suy nghĩ đến một chuyện." Cậu dừng một chút, Miya Atsumu từ dưới bàn ló đầu ra, "Vấn đề là, một cặp bê đê là bao nhiêu người?"

"Chắc là hai?" Bokuto đáp lời, "Một cặp mà, vậy chắc là hai người rồi."

"Nếu lỡ là một người thì sao?" Miya Atsumu từng bước giải thích, "Anh xem tên đến từ Seijou kìa, nghe nói ông đó có lịch sử tình trường phong phú, lỡ đâu ổng tự luyến rồi sao?"

Mới vừa quay trở lại chỗ ngồi, Oikawa khiếp sợ mà chỉ bản thân mình: "Tui á? Tự luyến hả?"

"Tôi thấy có khả năng." Iwaizumi đồng ý với suy nghĩ của Miya Atsumu, "Có bạn học nữ kia nói với tôi, cô ấy chia tay với tên này vì lo sợ tên này yêu chính bản thân mình hơn cổ."

Oikawa Tooru lộ ra biểu cảm hoảng sợ: "Tui? Tự luyến vậy hả?!"

Kageyama Tobio tỏ vẻ đồng ý, cậu cảm thấy Miya Atsumu nói cũng có lí.

"Tui? Tự luyến, bê đê hả?" Oikawa Tooru như là lần đầu tiên tìm lại được chính mình, biểu tình ngờ nghệch mà nhìn về phía Iwaizumi Hajime: "Iwa-chan, tui là bê đê hả?"

"Có lẽ vậy." Iwaizumi gật đầu một cái.

"Được rồi, vậy là chúng ta đã tìm ra được khứa nào là bê đê rồi he," Kuroo Tetsurou kệ mẹ cái thằng được gọi "bê đê" kia, "Vậy theo như chúng ta suy luận—"

"Chờ một chút." Kozume Kenma ngắt lời hắn, "Kuroo, anh không cảm thấy trò chơi suy luận này hơi dễ sao?"

Mọi người đang ngồi đều nhìn về phía Kenma, Oikawa Tooru nhìn cậu như thể cậu là đấng cứu thế trong truyền thuyết, đáng thương vô cùng.

"Đầu tiên, 'liệu kẻ gay chỉ có một người' là giả thiết của chúng ta, trên thực thế thì tự luyến cũng không tính là gay được, tự luyến cũng có thể là les mà." Nói xong cậu chỉ tay về phía Oikawa Tooru: "Ý em chính là, anh ta có lẽ không phải là gay, mà anh ta là les."

Akaashi kinh ngạc: "Cái gì?"

"Nam mà yêu chính bản thân mình gọi là tự luyến, nữ mà yêu chính bản thân mình cũng gọi là tự luyến, vậy nên Oikawa Tooru yêu chính bản thân anh ta, anh ta cũng tự luyến, vừa là gay mà cũng vừa là les."

Vẻ mặt Hinata Shoyo như kiểu vừa giác ngộ: "Đại ma vương vậy mà là nữ vương!"

Giọng nói của Oikawa Tooru hoàn toàn lộ ra run rẩy: "Tui là nữ hả?"

"Không có khả năng," Iwaizumi Hajime ngắt lời Oikawa Tooru vẫn còn đang run rẩy, "Tên khốn này là nam, điều này tôi có thể làm chứng."

Kuroo nhìn về phía Kenma: "Kenma, em cảm thấy nên làm sao giờ?"

Kenma trầm ngâm suy tư một lát, chỉ bộ đôi Miya đối diện mình: "Em nghĩ vẫn là nên bắt đầu suy luận từ việc có hai người bê đê, đặc biệt là bộ đôi Miya này, dựa theo logic bình thường thì họ không có khả năng là bê đê, thế nhưng nếu họ xuất hiện ở chỗ này thì khẳng định hai người họ có vấn đề."

Miya Osamu chỉ tay về chính mình và Miya Atsumu: "Xin lỗi nhưng mà hai người bọn tôi thật sự là anh em ruột mà? DNA cũng hoàn toàn giống nhau, không có đứa nào được nhận nuôi, phẫu thuật thẩm mĩ, thế thân các thứ các kiểu."

"Vậy nên điều này đồng nghĩa với việc một trong số hai người các

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net