Chương 4: Ngủ cùng hắn rồi sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương này em thụ bị ăn hành hơi nhiều đó :)) tại cái tính cách cợt nhả nhây nhây của ẻm :')) amen :)) chồng thì cục súc sẵn mà ẻm nhây vl nên ...

===***===

La Khế nhìn thấy rõ ràng khi hắn nhắc đến tên Kyle, ánh mắt Tịch Cửu có sự lảng tránh, tuy rằng rất mau khôi phục lại tự nhiên nhưng La Khế hoàn toàn có thể xác định hắn nơi đúng.

Người thứ hai ở trong chung cư này là Kyle.

Kyle và Tịch Cửu sống chung!!

" La ca vì cái gì lại cảm thấy hứng thú với người ở cùng em vậy?"
Tịch cửu khẽ cười nói, " Anh muốn tìm hiểu gì vậy?"

La Khế sắc mặt âm lãnh, " Nửa năm này em luôn ở chung với Kyle?"

Tịch Cửu nhún vai, " Ở cùng ai mà chả giống nhau..."

La Khế nhìn vẻ mặt Tịch Cửu không chút biểu tình, ánh mắt lại càng sắc bén, hắn nhấc chân vòng qua bàn trà bàn đi đến trước mặt Tịch Cửu, duỗi tay bóp chặt lấy cổ Tịch Cửu đem cậu từ sô pha xách lên.

So với thể trạng La Khế cao lớn tinh kiện, Tịch Cửu lại nhỏ gầy hơn rất nhiều.

" Người đó đâu rồi?" La Khế híp lại hai mắt, trong ánh mắt sắc bén chứa đầy hàn quang, gằn từng chữ một nói:

"Kyle, ở đâu?!"

Tịch cửu không thở nổi, gian nan, thậm chí là mang theo ý cười nói:

"Đã sớm.... Đi rồi..."

Tịch cửu biết mình lừa không được La Khế, tuy rằng hắn rất muốn dấu diếm việc mình chiếu cố Kyle nửa năm, nhưng như lời La Khế nói, cậu ở thị trấn này nửa năm sinh sống mà hắn một ngày liền điều tra ra được.

"Tên đó đã làm em ? Phải không?!"
La Khế thanh âm như bọc thêm một tầng sương lạnh, bàn tay bóp cổ Tịch Cửu càng dùng thêm sức.

Cảm giác hít thở không thông làm cảnh tượng trước mặt cậu dần dần sương mù hóa. Do thấy mình sắp bị bóp chết đến nơi, Tịch Cửu dùng hết sức há mồm nói: " Liên quan...quái gì... đến anh?"

Tuy rằng thành công chọc giận La Khế, nhưng lại nhìn như không nguyện bị bóp chết.

Mặt Tịch Cửu liền ăn phải một quyền của La Khế, cả thân mình ngã trên sô pha rồi lại té xuống thảm. Không đợi Tịch Cửu phục hồi tinh thần, La Khế lại duỗi tay nắm tóc cậu nắm lên rồi đập thật mạnh vào bàn uống nước cẩm thạch bên cạnh. ( mẹ hủ xót con :< )

Tịch Cửu chỉ cảm thấy đầu mình bị đập đến sắp nứt ra rồi, sườn mặt bị đè trên bàn có hồ như đã thay đổi hình dạng, vậy mà bàn tay đang đè lên đầu cậu còn đang không ngừng tăng thêm lực.

"Em ngủ cùng hắn rồi??? Phải không?!!!" La Khế lại lần nữa nói.

Tịch cửu cố hết sức cười nói:
" Người ngủ cùng em thì quá nhiều đi, Kyle có ngủ cùng hay không thì em cũng không nhớ ra...em chỉ nhớ rõ anh...nhớ rõ năm đó...thời điểm đó anh như thế nào..."

Khi nói, Tịch Cửu đứt quãng nở nụ cười:

" Khi đó anh...anh vừa ôn nhu ...vừa ngu xuẩn..."

Mặc dù quãng thời gian đó sẽ chả bao giờ có lại được nữa, mặc dù giờ phút này cậu lại trở thành tù nhân của La Khế, thế nhưng khi nhớ lại những ký ức hồi quen biết yêu nhau với La Khế trong quá khứ, Tịch Cửu vẫn như cũ cảm thấy thực thỏa mãn.

Cái cảm giác ngọt ngào này, khi lâu lâu lại hiện về...

La Khế đối với Tịch Cửu thờ ơ, sắc mặt âm lãnh thâm chí không có chút buông lỏng, hắn tiếp tục đề tài của mình:

"Hẳn là đã bị tên đó làm qua rồi. Người như hắn mà cũng không chịu nổi cái loại tao hóa câu dẫn nhà em."

Khi nói chuyện,La Khế hơi hơi cong hạ thân, một tay khác theo eo cơ mềm mại bóng loáng chậm rãi di chuyển tới nơi giữa hai chân...

" Kyle không biết nơi này của em bị biết bao nhiêu người chơi đùa hả?"
La Khế ở bên tai Tịch Cửu âm hiểm cười nói: "Hắn cư nhiên không cảm thấy em dơ bẩn, cứ như vậy mà miệng đói ăn quàng sao?"

"Vậy La ca đây là muốn thượng em?"

Tịch Cửu nỗi lực quay mặt về phía La Khế, khóe miệng vẫn như cũ lười biếng mang theo ý cười: "Nếu ca muốn, em có thể phối hợp..."

La Khế hô hấp càng thêm thô trầm, trong mắt hắn, mỗi tia biểu tình trên mặt Tịch Cửu lúc này đều là sự khiêu khích đối với hắn, giống như dù bắn có làm ra chuyện gì cũng không thể làm nam nhân này tức giận hay kinh sợ.

La Khế buông lỏng Tịch Cửu rồi nói với thủ hạ: " Đem cậu ta lên xe."

La Khế nói xong cũng không liếc Tịch Cửu một cái, lập tức xoay người rời. chung cư.

Thủ hạ của La Khế cũng không chút nào khách khí, Tịch Cửu đến cái quần lót còn chưa kịp mặc, chỉ để cậu chân trần, thân bọc áo ngủ màu trắng bị lôi ra khỏi chung cư

Tịch Cửu ngồi trên xe La Khế....

Người lái xe chính là thủ hạ của La Khế, hắn ngồi ở ghế phụ, còn Tịch Cửu hai tay bị trói ngồi ở dãy ghế đằng sau. La Khế thỉnh thoảng có quan sát Tịch Cửu qua kính chiếu hậu vài lần.  Cậu vẫn luôn thành thật dựa vào lưng ghế bình tĩnh nghiêng ánh mắt nhìn cảnh đêm bên cửa sổ. Cuối cùng xe vào nội thành xuyên qua ánh đèn sáng dừng lại ở trước sảnh khách sạn.

Lúc này đã là rạng sáng, khoảng hơn 2 giờ, khách sạn ngoại trừ bảo vệ trực trước cửa thì có hồ không nhìn thấy ai khác.

La Khế đem Tịch Cửu vào phòng mình, vì để ngừa cậu đào tẩu, trước khi tắm, hắn cũng đem chân cậu trói lại.

Sau khi tắm rửa, La Khế cũng không buồn ngủ, liền ngồi yên trên sô pha nhìn bên dưới Tịch Cửu đang nằm dưới chân mình.

Từ khi bị La Khế ném xuống mặt đất, rồi bị trói chặt, Tịch Cửu không hoạt động gì nhiều, hơn nữa do bắt đầu thấy mệt mà ngáp lên ngáp xuống. Chung quy là cậu không có một chút cảm giác sợ hãi nào.

" Tôi đang cho người điều tra khoảng thời gian em sinh hoạt ở thị trấn đó. Không lâu nữa tôi sẽ biết được nửa năm qua em tiếp xúc với ai, ai là người quan trọng nhất đối với em..."

La Khế nói:" Lần này chắc chắn không thể tránh khỏi lạm sát người vô tội rồi."

Tịch Cửu mắt không cả mở, buồn ngủ lười biếng mở miệng nói: " Anh làm gì thì cứ làm đi, nói cho em làm gì không biết, em cũng đâu giúp gì được a~"

( thụ nhây quá rồi đấy em :)) )

La Khế không nói nữa chỉ là trong mắt như có giông bão nổi lên rõ ràng, hắn ngồi yên bất động một lúc rồi khom người trực tiếp ấn tàn thuốc còn đang cháy lên cổ Tịch Cửu.

Thân thể Tịch Cửu cảm thấy đau liền run lên, hai vai như cố gắng chịu đựng nhưng lại không né tránh, thậm chí cậu còn không phát ra chút âm thanh thống khổ nào.

" Từ giờ đến hừng đông không làm cho em khóc lóc thảm thiết, La Khế tôi sẽ không dừng lại..."

La Khế vừa mới dứt lời, tiếng chuông cửa liền vang lên.

La Khế đứng dậy bước qua Tịch Cửu đi tới cửa.

Ngoài cửa là thủ hạ của La Khế đang chờ để đưa đồ La Khế dặn mua một giờ trước.

Cầm lấy va-li mà thủ hạ đưa cho, La Khế đóng cửa phòng rồi một tay bắt lấy cánh tay Tịch Cửu, một tay cầm va-li túm người khi tới phòng ngủ có chiếc giường màu trắng gạo lớn.

... ( ăn hành time,SM time :'>)
( bà Cáp cut H nhé :> ko phải mình :''>)

Hai giờ sau....

Ở giường lớn, khoảng cách giữa nơi đó là một ban công hình quạt nho nhỏ không đến hai mét mà được ngăn cách bởi một tấm thủy tinh công nghiệp.

Trên giường là Tịch Cửu cơ hồ đã mất đi ý thức...

Bỗng nhiên La Khế nghe được tiếng động nặng nề từ ban công truyền tới, hình như có gì đó dừng lại trên ban công.

Nháy mắt La Khế trở nên cảnh giác, đây là tầng 40, một vật dù có thế nào cũng không thể nào vang tới tận đây. La khế đeo bao tay rồi cầm súng theo bên người...

Các tình yêu đọc truyện vui vẻ a~~
Cmt + sao của các tình yêu sẽ làm mình rất vui a~~ moah

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net