Chương 6 Đừng tìm đừng nhớ!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ây gia con ngu này edit xong mà quên không nhấn nút xuất bản a~~ so sorry các tình yêu 😂

===***===

Kyle cũng không mở miệng giải thích, chỉ yên lặng gật gật đầu, sau khi bác sĩ đi, Kyle cầm đơn vừa được kê đi mua thuốc. Thời điểm Tịch Cửu còn ngủ say trên giường bệnh, Kyle vẫn luôn ngồi ở sô pha khuôn mặt vô biểu tình nhìn chăm chú trên giường cậu. Tuy trên mặt vô biểu tình nhưng ánh mắt đang không ngừng muốn nói gì đó...

Đêm khuya là thời điểm Tịch Cửu tỉnh lại, cậu mơ mơ màng màng nhìn chằm chằm trần nhà trong chốc lát rồi chậm rãi xoay đầu nhìn về phía Kyle đang ngồi.

Kyle nhắm hai mắt tựa hồ như đã ngủ, hai tay y vịn đặt lên tay vịn, dáng ngồi nghiêm chỉnh, tuy người dựa vào sô pha nhưng không hiện lên chút suy sụp nào cả.

Tịch cửu nhìn chăm chú vào Kyle, trong đầu hiện lên hình ảnh Kyle cứu mình...Lúc ấy, cậu căn bản không nghĩ sẽ có người xuất hiện, cậu đã cho rằng ngày ấy Kyle rời đi, cậu với y sẽ trở thành người lạ với nhau.

Cậu không biết Kyle người luôn lấy nhiệm vụ và mệnh lệnh làm tín ngưỡng, người luôn đặt chủ nhân là hàng đầu lại vì cái gì mà trở về. Đêm đó Kyle đến, Tịch Cửu đúng là có xúc động đến khóc.

Không phải vì cảm động, cũng không phải vì may mắn, đây như là xúc động khi mình có niềm vui trong kinh ngạc, điều mà chính cậu tưởng chính mình cũng chẳng xứng đáng.

Tịch Cửu muốn ngồi dậy, nhưng khi lay động lại làm Kyle tỉnh giấc. Y nhanh chóng mở hai mắt, lúc phát hiện ra thanh âm của Tịch Cửu y liền khôi phục vẻ sắc bén và bình thản.

Kyle tiến đến mép giường Tịch Cửu, lúc này cậu đã ngồi dậy đầu dựa vào thành giường.

Kyle không nói gì, y cầm bình trà nhỏ ở mép giường rồi rót vào cốc thủy tinh. Nước mới được đun từ hai giờ trước nên khi uống vào sẽ vẫn còn hơi ấm.

Kyle còn lấy ra từ gói bóc vài viên thuốc rồi cầm cả hai giơ đến trước mặt Tịch Cửu.

"Đây là thuốc bác sĩ kê đơn cho cậu" Kyle nói.

Tịch Cửu cầm cốc nước và thuốc trong tay Kyle.

Lúc uống xong thuốc, Tịch Cửu liếc trên bàn thấy có tuýp thuốc mỡ, mà nó lại được sử dụng tới hơn phần nửa...Nói cách khác những chỗ bị thương của cậu đã được bôi thuốc.

Nghĩ đến chỗ bị thương của mình, Tịch Cửu không nhịn được nhìn Kyle mở miệng nói:" Là bác sĩ bôi thuốc cho tôi?"

Kyle đúng sự thật trả lời, "Là tôi."

Tịch Cửu sửng sốt, cậu cũng không tiếp tục đề tài này nữa mà tự xê dịch thân thể thay đổi dáng ngồi. Cậu lại hỏi: "Đây là nơi nào? Tôi ngủ đã bao lâu rồi?"

" Đây là một căn nhà ở vùng ngoại ô thành phố."

Kyle nói, "Cậu ngủ đã một ngày."

"Cái thị trấn nhỏ đó chẳng phải rất gần Trung Duyên thị sao?" Tịch cửu sắc mặt ngưng trọng, trầm mặc trong chốc lát cậu nhìn Kyle cười nhẹ giọng hỏi: "Không phải là anh cần trở về sao, sao đột nhiên trở lại?"

Bất luận có việc gì Kyle đều có thể trực tiếp trần thuật một cách khách quan, không cần tự hỏi lại bản thân hay lựa chọn ngôn ngữ... Nhưng khi Tịch Cửu hỏi điều này, y sửng sốt hồi lâu mà vẫn không tìm ra được câu trả lời hợp lý.

Tịch cửu hơi hơi cúi người tới gần Kyle, mị cười thấp giọng hỏi nói, " Có phải anh lo lắng cho tôi nên trở lại?"

Tựa như rốt cuộc tìm được rồi một hợp lý giải thích, Kyle lập tức trả lời, "Bảo vệ cậu là nhiệm vụ của tôi."

" Nhưng đó là nhiệm vụ của nửa năm trước, hơn nữa khi đó anh nói nhiệm vụ là cứu tôi..."

Tịch cửu cố ý không thuận theo cũng không buông tha, cười hỏi, "Như thế nào nhiệm vụ lại đột nhiên biến thánh bảo vệ tôi."

"......" Kyle nhìn Tịch Cửu trầm mặc bốn năm giây mới mở miệng nói, "Cứu và bảo vệ đều giống nhau."

"Nga ~"

Tịch cửu nhìn Kyle chớp chớp mắt, tiếp tục cười tủm tỉm hỏi, " Vậy kỳ hạn bảo vệ lần này là bao lâu?"

"......"

"Hảo hảo, không hỏi." Tịch cửu nhìn sững sờ biểu tình của Kyle, nhịn không được cười nói, "Bằng hữu mà, ra tay tương trợ không cần lý do, mặc kệ như thế nào, cảm ơn anh Kyle."

Kyle lập tức trả lời, "Không cần tạ ơn."

"Anh giờ sẽ đi sao?" Tịch cửu ngay sau đó hỏi.

Lần này, không thể nói ra đáp án chuẩn xác, Kyle trực tiếp trả lời, "Còn chưa suy xét."

Tịch cửu cười một tiếng, như là đang giỡn đùa Kyle nói, " Hiện tại trừ tôi ra, người mà La Khế hận nhất là anh đó. Xét tính khí của anh ta thì chắc cũng không bỏ qua cho anh. Nếu anh không trở về làm người của Cận Phong, anh sẽ lại giống tôi, không ngừng chạy trốn để sinh tồn."

Kyle không nói gì.

Tịch cửu ngẩng đầu nhìn về phía Kyle, ôn nhu cùng nghiêm túc nói, "Kyle, cho dù anh trở lại cứu tôi vì cái gì, tôi cũng hy vọng anh hãy quay về bên Cận Phong làm việc.

Kyle ngắn gọn lưu loát nói, "Tôi, nếu rời đi, cậu sẽ chết."

Đại khái là cảm nhận được Kyle quan tâm, Tịch Cửu lại cười, " Kỳ thật trong lòng tôi cũng không muốn anh đi, nhưng anh ở bên tôi sẽ làm tôi áp lực và thêm gánh nặng. Lời này nghe có chút buồn cười nhưng là sự thật, tôi muốn đi du lịch khắp nơi, tiêu sái tự tại, muốn khi đối mặt với hiểm nguy đều có thể thong dong, bình tĩnh... Dù có theo như anh nói anh có bản lĩnh bảo vệ tôi, tôi cũng sẽ cảm thấy vướng tay vướng chân."

Kyle mở miệng nói, "Nếu cậu chưa thoát khỏi hoàn cảnh nguy hiểm này, tôi sẽ không rời đi."

"Anh..." Tịch cửu có chút dở khóc dở cười, " Là vì nhiệm vụ?? Cái mà đã qua được nửa năm? Hay...vẫn là đơn thuần xuất phát từ anh muốn quan tâm tới tôi?"

"Đều có." Dần dần, Kyle cũng học được cách nói ra đáp án ba phải, 'biên tập' các câu nói đều mang nghĩa 'cái nào cũng được '.

"Anh thật là....."

Tịch cửu có chút lửa giận, nhưng lại trách y không nên lời, cuối cùng cậu nhìn tên lạnh lùng đạm bạc Kyle kia, cảm thấy vừa muốn tức vừa muốn buồn cười.

Tịch cửu hướng chỗ Kyle vẫy vẫy tay, ý bảo Kyle khom người tới gần cậu, Kyle sửng sốt một giây rồi chậm rãi cong cúi nửa người trên tới gần Tịch Cửu.

Tịch cửu tiến gần sườn tai của Kyle, thanh âm cực thấp cười nói, "Anh cứ như vậy, tôi sẽ yêu anh mất..."

Nói xong, Tịch Cửu nhẹ nhàng hôn một cái trên má Kyle, y như bị giật điện thẳng người dậy, trong nháy mắt sắc thái trên mặt có thể nói là biến đổi xuất sắc ngoạn ngục. Y ngẩn ngơ nhìn Tịch Cửu rồi thật nhanh chóng thay đổi sắc mặt, nhàn nhạt nói một tiếng, "Tôi ra ngoài xem xét tình hình."

Nói xong, Kyle liền nhanh chóng rời phòng, sau lưng là tiếng cười giòn giã của Tịch Cửu.

Sau khi Kyle rời đi, nét tươi cười trên mặt Tịch Cửu chạm rãi biến mất, ngược lại thay vào đó chính là một loại chua xót thỏa mãn.

Nếu có thể nói, cậu thật muốn có một người thân giống Kyle.

Nếu có thể.....

Cậu thật muốn cùng Kyle hưởng thụ một khoảng thời gian....

Tịch Cửu xốc chăn xuống giường, bước đi gian nan đến chỗ cửa sổ, nhìn Kyle đang từ khách sạn rời đi, ánh mắt cậu thật ôn nhu...

Tịch Cửu mặc bộ quần áo mà Kyle đã chuẩn bị cho, cầm lấy túi thuốc ở ngăn tủ.

Trước khi rời đi, Tịch Cửu có viết một tờ giấy để lại cho Kyle.

Một người luôn viết cực kỳ qua loa như Tịch Cửu giờ đây lại lần đầu tiên nghiêm túc viết tám chữ:

Phương xa thưởng cảnh...
Chớ tìm chớ niệm...

( 2 câu đấy là nguyên văn bản raw. Nó có nghĩa là đi chơi ngắm cảnh, đừng tìm đừng nhớ. :)) theo mình là vậy )

Cmt+ sao của các tình yêu sẽ làm mình rất rất vui

Luv u 3000 😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net