Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Sau khi cúp điện thoại, Thạch tổng liền nhìn chằm chằm vào Thẩm Nghiệp.

Thẩm Nghiệp phi thường bình tĩnh mà cùng ông đối diện, hiển nhiên đã đoán được bên kia điện thoại Phú tổng nói gì.

Từ Tư Tư cười tủm tỉm nói: "Thạch tổng, ngài hiện tại đã tin chưa?"

Thạch tổng như nào nghĩ đến, lão hữu giới thiệu đại sư cư nhiên chính là Thẩm Nghiệp trước mắt?

Phải biết rằng nửa năm này bị cha ruột cùng mẹ kế tiểu tam lừa đến xoay vòng, nghe nói mấy hôm trước còn bị em trai cùng cha khác mẹ đẩy xuống lầu, ước chừng hôn mê hai ngày......

Hắn nhớ tới giải thích của Từ Tư Tư, nói Thẩm Nghiệp trải qua kiếp nạn lớn mới thức tỉnh thiên phú...... Chẳng lẽ là sự thật? Nghe nói xong, tuổi tác lớn nhỏ cũng không còn quan trọng, quan trọng nhất chính là thiên phú..... Khả năng Thẩm Nghiệp thực sự có thiên phú tuyệt luân.

Thấy trên mặt ông tràn ngập khiếp sợ, Từ Tư Tư cười nói: "Tôi thật sự không lừa ngài."

Thạch tổng: "......"

Lúc trước hắn cảm thấy lý do này quá giả tạo, hiện tại không thể không tin, ai kêu lão hữu hắn đã xác nhận đại sư kia chính là Thẩm Nghiệp. Khả năng đại sư đều như vậy thần thần thao thao...... Không, thần bí đi.

Thẩm Nghiệp cũng là cảm khái rất nhiều.

Ngày hôm qua ở bệnh viện, cậu vì để Từ Tư Tư không hoài nghi, thuận miệng bịa một cái cớ, lúc ấy Từ Tư Tư còn dùng ánh mắt nhìn thiểu năng trí tuệ nhìn cậu, cho rằng đầu óc cậu có bệnh, hiện lại chủ động giúp cậu giải thích..... Xem ra bản lĩnh đoán mệnh của cậu được Từ Tư Tư tán thành.

Từ Tư Tư xác thật vui lòng tin tưởng, trải qua tai nạn xe cộ, cô hiện giờ đối với Thẩm Nghiệp có loại tâm lý tin tưởng mù quáng.

Thạch tổng khiếp sợ qua đi, đối với Thẩm Nghiệp thái độ lập tức trở nên thân thiết, thân thiết nhưng còn mang theo một tia tò mò: "Cậu vừa mới đoán được tình huống nhà tôi, cậu có thể kể lại kỹ càng tỉ mỉ không?"

Đây là ý tứ khảo nghiệm.

Thẩm Nghiệp có thể lý giải dụng ý Thạch tổng, rốt cuộc tuổi tác cậu quá nhỏ, nhìn đích xác không quá đáng tin cậy.

Cậu cũng không úp úp mở mở, gọn gàng rứt khoát nói: "Nửa năm này mẫu thân ngài đến buổi tối toàn thân sẽ đau từng cơn, cả người gầy gò, hiện tại chỉ còn da bọc xương, bác sĩ lại không tìm ra nguyên nhân, đúng không?"

Thạch tổng há to miệng: "Cậu...... Cậu....." 

Xem ra Thẩm Nghiệp tính trúng toàn bộ.

Làm lão tổng Giải Trí Chuối Tây, Thạch tổng từ trước đến nay luôn ổn trọng, lần đầu tiên thấy ông thấy thố như vậy, Từ Tư Tư có chút buồn cười.

Thẩm Nghiệp tiếp tục nói: "Hẳn là có quan hệ với phong thủy, tình huống cụ thể như thế nào, tôi muốn đi qua nhà ngài xem thử mới biết được."

Thạch tổng vội nói: "Kia hiện tại ngài có thời gian sao? Chúng ta có thể lập tức đi qua!"

Lúc trước hắn còn thoái thác qua hai ngày sẽ mời Thẩm Nghiệp đến nhà, lúc này lại như thể gấp ko chờ nổi, xưng hô cũng từ cậu biến thành ngài.

Từ Tư Tư trong lúc nhất thời cảm khái vạn lần, cũng thay Thẩm Nghiệp cảm thấy tự hào.

Tuổi còn nhỏ thì làm sao, tuổi còn nhỏ cũng là đại sư!

Ba người lập tức quyết định đi đến nhà Thạch tổng xem xét tình huống.

Khi xuất phát, Thạch tổng nhìn hai tay trống trơn của Thẩm Nghiệp, thấp giọng nói: "Ngài không cần mang theo công cụ sao?"

Nghe nói đại sư đều có pháp khí của riêng mình, thậm chí có những sư môn truyền thừa xuống dưới, vừa thần bí vừa lợi hại.

Thẩm Nghiệp nghĩ thầm với bản lĩnh của cậu, không cần có những đồ vật phụ trợ, nhưng nghĩ lại thì, ai cũng vô pháp đảm bảo rằng chờ lát nữa đến nhà Thạch tổng sẽ không gặp được nguy hiểm, huống hồ cậu cũng nên chỉnh trang lại bộ dáng, vì thế nói: "Chúng ta trước tiên đi mua chu sa, rồi mua thêm bút lông."

Từ Tư Tư thay cậu giải thích nói: "Cậu ngày hôm qua mới vừa tỉnh, cái gì cũng chưa chuẩn bị."

Thạch tổng hiểu rõ gật đầu, nói: "Kia chúng ta đi phố Khai Phúc, bên kia rất nhiều của hàng bán đồ vật này."

Văn phòng tổng tài có thang máy thẳng xuống gara ngầm, bọn họ trực tiếp xuống lầu, nhưng thật ra lại không cố ý gặp Tiêu Ất Ất cái loại nghệ sĩ này.

Thừa dịp Thạch tổng kêu tài xế, Từ Tư Tư giữ chặt Thẩm Nghiệp, thấp giọng nói: "Chị chỉ cùng cậu đề qua một câu tình huống Thạch gia, cậu cư nhiên tính ra toàn bộ, này cũng quá lợi hại đi!"

Tuy rằng cô rất tin tưởng thực lực của Thẩm Nghiệp, nhưng tận mắt chứng kiến, rốt cuộc vẫn là không giống nhau.

Thẩm Nghiệp nói: "Cung cha mẹ của hắn có chút ám trầm, còn mang theo một tia âm khí, hẳn chính là tình huống mà em nói."

Từ Tư Tư bội phục mà nhìn cậu: "Cậu cũng thật thần kỳ."

Thẩm Nghiệp cười cười, cậu chọn cái này kiếm tiền, đương nhiên là dùng bản lĩnh giữ nhà.

Đến gara, Thạch tổng vừa muốn mời Thẩm Nghiệp lên xe, tài xế Diệp gia đã hướng Thẩm Nghiệp đi tới, cung kính nói: "Thẩm thiếu gia, ngài là chuẩn bị về nhà sao?"

Thẩm Nghiệp nói: "Tôi còn có chút việc, tạm thời không về."

Cậu vốn định để tài xế đi về trước, tài xế lại nói: "Tiên sinh nói, hôm nay ngài đi nơi nào, tôi đều phải đi theo."

Nếu là Diệp Trạch phân phó, Thẩm Nghiệp cũng liền không cự tuyệt, quay đầu nói với Thạch tổng: "Tôi mượn xe bằng hữu, ngài ở phía trước dẫn đường đi, chúng tôi đuổi kịp."

Thạch tổng đương nhiên không ý kiến.

Từ Tư Tư nói: "Chị ngồi Thạch tổng xe."

Cô tính ở trên đường cùng Thạch tổng nói về chi phí, nếu Thẩm Nghiệp thật sự giải quyết việc trong nhà Thạch tổng, cô cần thiết tranh thủ giúp Thẩm Nghiệp hai trăm vạn.

Trước khi lên xe, Thạch tổng lơ đãng đảo qua xe của bằng hữu Thẩm Nghiệp, nửa trừng sửng sốt. Nếu ông không nhìn lầm, chiếc xe kia là chiếc xe định chế quý nhất trên thế giới, chủ nhân xe nghe nói là người cầm quyền đại gia tộc Đế Đô nào đó..... Dù sao cũng không phải là loại người bình thường kẻ có tiền có thể tiếp xúc.

Thẩm Nghiệp..... Khi nào kết giao bằng hữu lợi hại như vậy?

Hắn khiếp sợ nói: "Tư Tư, cô gặp qua bằng hữu Thẩm đại sư chưa?"

Từ Tư Tư nghe thấy hắn kêu Thẩm Nghiệp đại sư, nhất thời có chút trố mắt, lắc đầu nói: "Chưa thấy qua."

Thạch tổng: "Xe bằng hữu y rất quý, cũng đủ mua một cái công ty giải trí."

Từ Tư Tư: "......"

Cô khiếp sợ mà nhìn Thẩm Nghiệp bên kia, mà Thẩm Nghiệp đã vui tươi hớn hở ngồi trên xe, tựa hồ căn bản không dưới mông cậu là cả một tòa nhà kim sơn!

"....." Khó trách cô cảm thấy kỳ quái, cô mang theo Thẩm Nghiệp hơn nửa năm, cũng không có gặp qua bằng hữu nào của cậu, mà bằng hữu này lại phái xe chuyên môn đưa đón cậu..... Quay đầu lại phải hỏi lại cậu, rốt cuộc chuyện này là như thế nào.

Mà Thạch tổng trong lòng cũng đang âm thầm nói thầm, nếu Thẩm Nghiệp có bằng hữu lợi hại như vậy, kia hắn đối với Thẩm Nghiệp càng thêm tôn kính mới được.

Bọn họ đi phố Khai Phúc mua chu sa cùng bút lông, lúc này mới đi đến nhà Thạch tổng.

Thẩm Nghiệp đem chu sa cùng bút lông thu, cũng không có lập tức vẽ bùa. Mấy thứ này mua tới chỉ để làm màu, vẽ bùa tiêu hao tinh lực, vẫn là giữ lại để đến nhà Thạch tổng giải quyết vấn đề.
Hơn nữa ngày hôm qua cậu ở bệnh viện vẽ không ít, cũng đủ chống đỡ một đoạn thời gian.

Hơn một giờ sau, xe chạy đến một cái khu biệt thự, Thẩm Nghiệp phát hiện Thạch tổng cư nhiên cũng ở Dung Viên!

Thẩm Nghiệp nghĩ nghĩ, nhắn Wechat cho Từ Tư Tư: 【 nhà em ở phía trước, em về lấy ít đồ vật, phiền toái chị cùng Thạch tổng nói một tiếng, ở bên ngoài chờ em chốc lát. 】

Từ Tư Tư lập tức nhắn lại: 【 được, mọi người chờ cậu. 】

Vì thế hai chiếc xe dừng ở cửa nhà Thẩm Nghiệp, có người hầu đang tu bổ hoa viên, lại không thấy Diệp Trạch cùng bà ngoại Thẩm, Thẩm Nghiệp trực tiếp chạy đến nhà.

Thạch tổng tò mò mà đánh giá biệt thự.

Từ Tư Tư nói: "Đây là quà sinh nhật ông ngoại Thẩm Nghiệp tặng y."

Thạch tổng ồ một tiếng, nhưng thật ra cũng không hề kinh ngạc, khi ông ngoại Thẩm Nghiệp còn trên đời, Thẩm gia rất có tiền, cũng rất chiều Thẩm Nghiệp, ở chỗ này Thẩm Nghiệp bài trí theo những biệt thự khác cũng thực bình thường.

Thẩm Nghiệp chạy đến đại sảnh, liền thấy Diệp Trạch đang ngồi ở cửa sổ sát đất làm việc, trền bàn để notebook, bên cạnh một ly cà phê. Ánh nắng xuyên thấy qua cửa sổ chiếu lên người hắn, mây tím của hắn cùng màu vàng ánh mặt trời dung hợp bên nhau, rực rỡ lấp lánh.

Lúc trước nhìn qua Tiêu Ất Ất, lớn lên cũng coi như khuynh quốc khuynh thành, nhưng so với Diệp Trạch thì kém cỏi hơn nhiều. Đặc biệt là khí thế quanh thân Diệp Trạch, không phải người thường có thể có.

Diệp Trạch nhận thấy được trong phòng khách có người, giương mắt nhìn lên, liền thấy Thẩm Nghiệp ngây ngốc mà đứng ở nơi đó. Hắn đáy mắt hiện lên một tia kinh ngạc, nói: "Sớm như vậy liền đã trở lại?"

Thẩm Nghiệp còn trầm mê thịnh thế mỹ nhan của hắn, sau một lúc cũng chưa lên tiếng.

Diệp Trạch cũng liền lẳng lặng mà chờ cậu mở miệng.

Sau một lúc lâu, Thẩm Nghiệp mới hoàn hồn, đi qua chỗ hắn, nói: "Anh hiện tại bận sao?"

Diệp Trạch đang xử lý văn kiện, hắn mỗi ngày đều rất bận, nhưng nếu Thẩm Nghiệp hỏi hắn, chắc là có chuyện gì, hắn liền trả lời: "Không vội."

Thẩm Nghiệp vui vẻ nói: "Tôi hiện tại mời anh bồi tôi đi một chỗ, có thể chứ?"

Diệp Trạch thật sâu mà nhìn cậu, cũng không hỏi đi nơi nào, gật đầu nói: "Được."

Thẩm Nghiệp cao hứng cực kỳ, lôi kéo hắn liền chạy ra bên ngoài.

Có Diệp Trạch linh vật như vậy cả người toàn mây tím, cậu chính là tiêu hao nhiều tinh thần lực cũng không thành vấn đề!

Diệp Trạch cúi đầu nhìn cánh tay chính mình bị giữ chặt, tâm tình có chút vi diệu.

Còn không có người thân cận qua với hắn như vậy, Thẩm Nghiệp xem như là người đầu tiên không kiêng nể gì mà lôi kéo hắn chạy như vậy...... Loại cảm giác này có chút kỳ lạ, nhưng hắn cũng không bài xích.

Quản gia cùng người hầu trợn mắt há hốc mồm mà nhìn tiên sinh nhà mình bị Thẩm thiếu gia lôi kéo tay, như một trận gió chạy ra ngoài.

Ngày thường tiên sinh bộ dáng luôn giữ ổn trọng, bọn họ vẫn là lần đầu tiên thấy tiên sinh như thế..... Bộ dáng hoạt bát.

Tiên sinh như vậy, thoạt nhìn nhiều thêm một phần linh khí.

Quản gia cười tủm tỉm mà cảm thán: "Thẩm thiếu gia thật tốt!"

Thạch tổng cùng Từ Tư Tư ở trong xe chờ, rất nhanh liền thấy Thẩm Nghiệp lôi kéo một nam nhân dị thường tuấn mỹ chạy ra.

Lấy ánh mắt người đại diện của Từ Tư Tư tới xem, người nam nhân này so với các nam minh tinh cô gặp qua thì soái hơn nhiều, nếu cô có thể làm người đại diện của hắn, nội hai tháng sau cô có thể làm hắn bạo hồng.

Thẩm Nghiệp là mỹ nhân tú khí, là Diệp Trạch thì lại là anh tuấn bức người, nói là nhan sắc thần tiên cũng không quá.

Hiện tại rất nhiều fans đều xem giá trị nhan sắc, bằng không Thẩm Nghiệp cũng sẽ không hấp dẫn một đám fan nhan sắc.

Cô lẩm bẩm nói: "Thẩm Nghiệp khi nào có một tên bằng hữu đẹp như vậy?"

Thạch tổng là lão tổng công ty giải trí, ánh mắt xem nghệ sĩ rất tốt: "Nếu có thể đến công ty chúng ta thì tốt rồi."

Hắn cùng Từ Tư Tư tưởng giống nhau!

Bất quá, hắn có chút nghi hoặc, tựa hồ gặp qua người nam nhân này ở nơi nào, cảm thấy đối phương có chút quen thuộc. Nhưng hắn tìm lại ký ức, nghĩ như thế nào cũng không ra...... theo đạo lý mà nói, người này đặc biệt anh tuấn, hắn hẳn phải ấn tượng khắc sâu mới đúng.

Thẩm Nghiệp cũng không biết Thạch tổng cùng Từ Tư Tư đang thảo luận về Diệp Trạch, cậu lôi kéo Diệp Trạch lên xe sau, liền nhắc nhở nói: "Chờ lát nữa anh có nhìn được cái gì, anh cũng đừng kinh ngạc."

Hắn chuyển rời tầm mắt: "Được."

Diệp Trạch rũ mắt, ánh mắt dừng ở trên cổ tay chính mình. Lúc này Thẩm Nghiệp cong bắt lấy tay hắn, cánh tay mảnh khảnh như bẻ một cái liền gãy.

Thẩm Nghiệp không quá yên tâm, rốt cuộc kế tiếp cậu phải làm việc, cùng Diệp Trạch chịu mười mấy năm giáo dục có chút khác nhau, vì thế tiếp tục xây dựng phòng bị: "Tôi..... Tôi là đi kiếm tiền, kiếm lời mới có thể trả lại anh tiền được...... Dù sao chờ lát nữa anh đến cứ bảo trì bình tĩnh!" 

Thấy cậu khẩn trương như vậy, nhưng thật ra Diệp Trạch tò mò lên, cậu rốt cuộc muốn đi làm cái gì.

------------------------------


Tác giả có lời muốn nói: Nhìn đến đại gia phun tào một cái xe mua giải trí công ty, giải thích một chút, ta Baidu quý nhất xe là 21 trăm triệu, ta, xem, thành, đồng Euro ( kỳ thật là nhân dân tệ ), cũng chính là 160 trăm triệu nhân dân tệ!!! Lúc ấy ta lại Baidu hạ mỗ nghị công ty thị giá trị 130 trăm triệu nhân dân tệ, vì thế ta liền viết, 23333~~~ là ta nhìn lầm rồi ~~!!
Hiện tại đổi thành một cái giải trí công ty ~21 trăm triệu giải trí công ty vẫn là rất nhiều, che mặt ~~ moah moah, hy vọng tiểu thiên sứ nhóm xem văn vui sướng ~~

Bánh: dạo này tui lại trầm mê vào bộ 'mang thai con của nhiếp chính vương' nên ms lâu update zạy :')) à rcm mn bộ này lun nha, chủ nhà chỉ đăng trên wordpress hoi nên mn nhớ đọc chỗ chính chủ nha~~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net