2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngụy Vô Tiện vì phát () tình kỳ mà ở nhà tròn một tuần. Trở lại trường ngày đó vốn định đi theo Lam Vong Cơ nói tiếng cám ơn, kết quả hảo trùng hợp vượt qua tháng này lại là kì thi. Mạc Huyền Vũ thành tích đặc biệt kém, trường học bọn họ xếp phòng thi là dựa theo thành tích lần trước mà định, Lam Vong Cơ ở phòng thi thứ nhất lầu một, Mạc Huyền Vũ phòng 16 lầu bốn. Khoảng cách này, đừng nói là cảm ơn, ngay cả gặp mặt còn không thể.

Ngày đó Ngụy Vô Tiện vừa biết mình phát () tình, cả người đều không tốt lắm, hắn, một Alpha đâu từng trải qua tiểu O môn phát () tình kỳ này. Đáng sợ hơn là, còn đối với mọi thứ hết thảy đều rất xa lạ, cũng đã dựa vào bản năng ở trên người Lam Vong Cơ cọ cọ.

Lam Vong Cơ liền kéo hắn vào WC.

Ôn Ninh đứng ở tiểu tiện trì, tay đỡ điểu run mạnh lên, thiếu chút nữa tích nước trên mu bàn tay, lắp bắp nói: "Ngươi, các ngươi tiếp tục, ta, ta đi ra ngoài trước." Hoảng loạn tạo lên tiếng kéo khóa quần. Ôn Ninh là một Beta, đối với tin tức tố không quá mẫn cảm, Ngụy Vô Tiện phát () tình đối với hắn ảnh hưởng không lớn.

"Ôn Ninh, tới phòng y tế mua thuốc cho hắn" Lam Vong Cơ từ trong túi móc ra thẻ tín dụng đưa cho Ôn Ninh. Ôn Ninh lỗ tai đỏ bừng thân thủ tiếp lấy, cấp tốc chạy ra.

Lam Vong Cơ lo lắng Alpha Beta khác bị ảnh hưởng, vì vậy khóa trái cửa wc. Mà không biết như vậy ngược lại đem mình ném vào trong hố thôi.

"Lam Trạm" Ngụy Vô Tiện dựa vào Lam Vong Cơ nói "Ta có điều quan trọng muốn nói với ngươi" "câm miệng" Lam Vong Cơ rất vô tình quay đi. ((Đáng đánh =] ))

"Không được, nhất định phải nói" Ngụy Vô Tiện từ nhỏ cái gì cũng không nghẹn được, có cái gì đều phải nói ra, cũng không biết đây là ưu hay nhược điểm của hắn.

"Ôn Ninh rất nhanh sẽ trở lại."

"..."

Ngụy Vô Tiện tưởng rằng chỉ cần nói lời rời đi lực chú ý là được, thế nhưng tay chân không nghe hắn sai sử. Hắn ở trong lòng tưởng, chẳng lẽ hắn tài hồn mặc, đối với cơ thể Mạc Huyền Vũ không thể khống chế? Một bên như vậy suy nghĩ, một tay đã bỏ vào trước ngực Lam Vong Cơ, tiếp tới chỉ nghe thấy một âm thanh thanh túy vang lên, nút áo sơ mi của Lam Vong Cơ liền bị hắn trực tiếp kéo đứt, rơi xuống bồn rửa tay phía trước.

Trong wc chỉ có hai người họ, một tiếng này phá lệ rõ ràng, Ngụy Vô Tiện cảm giác mình hoàn toàn bị kích thích. Lam Vong Cơ vì nhiều năm không phơi nắng dưới ánh mặt trời, so với đồng phục học sinh bạch sắc như nhau, cơ hồ là màu trắng chói mắt đó, thoạt như ngọc thạch, lành lạnh.

Ngụy Vô Tiện nhớ lại trước đây hắn bình thường hay đi xem những chiếc bánh gato đặt sau tủ kính, với Lam Vong Cơ lúc này giống nhau như đúc, hình dạng cũng đẹp mắt, hương khí mê người.

"Lam Trạm, ta không được" Ngụy Vô Tiện khó chịu muốn chết, hắn nhớ mới lúc nãy dựa vào Lam Vong Cơ, kết quả lúc này là bị nhốt vào wc. Lam Vong Cơ khí lực lớn đến thần kỳ, ôm Ngụy Vô Tiện như ôm một con thỏ con đi vào.

Bọn họ cô A quả O cùng tồn tại trong một phòng, Lam Vong Cơ nếu không không có phản ứng, hoàn toàn tàn nhẫn cự tuyệt. Chẳng lẽ nói Lam Vong Cơ về phương diện này có gì khó nói? Này trách không được, hắn bình thường một bộ dạng thanh tâm quả dục, hơn phân nửa là cử. Aii, đáng tiếc.

Chờ một chút. Tại sao lại muốn nghĩ tiếc nuối?

Ngụy Vô Tiện không biết, giờ này Lam Vong Cơ ở phía sau so với hắn không khác mấy, mở khóa vòi nước, dùng nước lạnh vỗ vỗ mặt mình. Thế nhưng còn rất nóng. Trong không khí, tin tức tốc Omega ngày càng nồng đậm, ở không được mà đi cũng không xong. Cuối cùng trực tiếp đưa đầu tới, để nước lạnh xả thẳng vào mặt mình.

Ôn Ninh trở về rất nhanh, "Lam Trạm đồng học, ta, ta đã trở về". Bởi vì cửa bị khóa lại, hắn cũng không có biện pháp nào tiến vào. Lam Vong Cơ lắc lắc đầu, đi tới mở cửa cho hắn. Ôn Ninh thấy hắn như vậy liền sửng sốt một chút.

Lam Vong Cơ nói tiếng "cảm ơn" sau đó nhận lấy mấy thứ Ôn Ninh đưa tới. Đi tới ngồi xuống bên người Ngụy Vô Tiện, đỡ hắn tựa bên bả vai mình. Ngụy Vô Tiện hoàn toàn không tỉnh táo, cảm giác có Alpha tới gần liền không tự chủ được thân thủ nắm lấy y phục đối phương.

"Uống thuốc" Giọng của Lam Vong Cơ không tính là hữu hảo, trái lại động tác lại ôn nhu. Đối với mình ôn nhu như vậy, hình như chỉ có Giang Yếm Ly. Nghĩ đến Giang Yếm Ly, Ngụy Vô Tiện lại có chút khổ sở.

"Làm sao vậy? Không thoải mái sao?" Lam Vong Cơ hỏi hắn. Ngụy Vô Tiện lắc lắc đầu, từng ngụm từng ngụm đem nước cùng thuốc nuốt xuống.

Dược hiệu rất tốt, qua một hồi Ngụy Vô Tiện đã tốt hơn nhiều. Chỉ là như trước không có khí lực gì. Chuông tan học vang lên, bắt đầu có người ra vào wc, Lam Vong Cơ đóng cửa lại. Hai người ở trong một buồng wc nhỏ nhỏ. Bên ngoài có người bàn tán có đúng hay không có Omega phát tình, Ngụy Vô Tiện nghĩ có chút xấu hổ, liếc mắt nhìn Lam Vong Cơ, hắn lại chỉ có một biểu tình như vậy.

Hậu tuyến nơi cổ đột nhiên lành lạnh, Ngụy Vô Tiện phản xạ có điều kiện mà rụt cổ một cái. Sau đó nhớ tới đây là Lam Vong Cơ đang xức thuốc cho hắn, liền nhanh chóng ngồi lại. Lam Vong Cơ rất cẩn thận, còn không quên giúp hắn bôi một chút lên hậu tuyến nơi tai.

Ngụy Vô Tiện một bên nhớ lại, một bên nhịn không được đưa tay lên hậu tuyến nơi tai, đầu ngón tay nhẹ nhàng gẩy một cái tuyến thể. Nhếch miệng lên, hồ hồ cười.

"Mạc Huyền Vũ, qua phòng làm việc của tôi một chuyến."

Thanh âm của chủ nghiệm lớp trong nháy mắt kéo hắn trở về với thực tế. Ngụy Vô Tiện vội vàng đem tay thu lại, sau đó đứng dậy theo chủ nghiệm đến phòng làm việc.

Không nghĩ tới Lam Vong Cơ đã lâu không gặp lại ở trong phòng làm việc hỗ trợ phân bài thi. Ngụy Vô Tiện hướng hắn cười một chút, còn Lam Vong Cơ lại rất lạnh nhạt nhìn hắn một cái, lại cúi đầu tiếp tục làm việc. Ngụy Vô Tiện hơi thất vọng nhìn, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại.

"Mạc Huyền Vũ, ngươi tự đánh giá ngươi một chút về kì thi lần này." Chủ nghiệm biểu tình nghiêm túc.

"Tạm được." Ngụy Vô Tiện trả lời.

Ngụy Vô Tiện thành tích tốt, có thể nói thuộc dạng ưu tú. Bởi vì sau khi ba mẹ hắn chết học phí đều là Giang gia chi, chính mẹ của Giang Trừng bình thường giáo huấn hắn, nếu như thi kém liền chịu đòn. Bởi vậy hắn học tập vẫn rất nỗ lực. Kì thi lần này hắn làm bài không tính là đặc biệt tốt, nhưng so với học lực của Mạc Huyền Vũ thì còn tốt hơn nhiều lắm.

"Tạm được? Chỉ như vậy, đơn giản là làm kẻ khác giật mình. Chính ngươi tự xem!" Chủ nghiệm lớp đem một bản phách phiếu điểm để trên bàn. Ngụy Vô Tiện nhìn thoáng qua, là lớp tiền tam. Xem ra lớp này phần lớn thành tích đều nổi trội như nhau.

"Thi tốt như vậy tại sao lại gọi ta tới phòng làm việc?" Ngụy Vô Tiện hỏi. "Đây là do ngươi tự mình làm sao? Nói! Có phải hay không ngươi trộm đề thi? Có học sinh nói tuần trước thấy ngươi một mình ở trên dục khóa, có đúng hay không khi đó tới lấy?" Chủ nghiệm có chút gây sự.

Ngụy Vô Tiện bây giờ tuy là một Omega, nhưng trong lòng vẫn là một Alpha, hắn cảm giác mình hoàn toàn bị vũ nhục. Tức giận, hắn một tay cầm phiếu điểm ném lên mặt lão sư.

"Là ta làm, tin hay không tùy ngươi!" Nói xong còn dùng lực vỗ mạnh lên bàn. Lòng bàn thay đều đã tê rần.

Đang chuẩn bị tiêu sái ly khai, đã bị Lam Vong Cơ cản lại, "Xin lỗi". Ngụy Vô Tiện thực sự bị hắn làm cho tức chết rồi, cư nhiên bắt mình đi xin lỗi? Excuse me?

Ngụy Vô Tiện nghĩ dù sao trước đây hắn từng giúp mình, không đả động đến hắn, dự định lách qua người hắn ly khai, kết quả Lam Vong Vơ kéo cổ tay hắn lại, khí lực lớn muốn chết, thế nào đều trừu không ra. Cứ như vậy bị ép đứng trước mặt chủ nghiệm một lần nữa.

Ngụy Vô Tiện thầm nghĩ, ngươi dù có đánh chết ta, ta cũng không thèm nói xin lỗi .

Dù ngươi có tiêu ký ta, ta cũng không thèm xin lỗi! ((Ê ê... nghĩ đi đâu thế? =]))

"Lão sư, ta nghĩ ngươi hẳn là hướng... Mạc Huyền Vũ nói xin lỗi."

Không riêng gì Ngụy Vô Tiện, mà cả phòng làm việc đều kinh hãi, mấy đồng học phụ trách phân bài thi đều hướng mắt nhìn.

Tuy mấy lời này Ngụy Vô Tiện cảm thán quá nhiều lần, nhưng lần này, hắn vẫn muốn hô to một tiếng. Lam Trạm, ngươi thật là mẹ! Nó! Quá! Suất!.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net