Chương 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Trạm Lăng Dương ngồi trên xe nhìn qua kính chiếu hậu trong tầm nhìn  hắn thấy một chiếc xe hơi màu đỏ , trong lòng hơi hơi có chút nghi hoặc.
Không phải là paparazzi đi?
Nếu thật là paparazzi mà nói,hắn đưa Tần Hoan Hoan về sự tình không phải lại phải bị lấy ra để lăng xê sao?
Mạc danh mà, Trạm Lăng Dương nghĩ đến Tần Hoan Hoan phải bị những người đó cầm đi lăng xê  trong lònghắn liền thập phần không vui.
Hôm nay lên xe sau hắn cùng Tần Hoan Hoan hai người liền đang nói chuyện, cho nên hắn liền  nhìn xem cópaparazzi hay không cùng chụp sự tình quên mất.
Nghĩ đến đây, Trạm Lăng Dương trong lòng lại dâng lên một tia áy náy.
Công tyTần Hoan Hoan cách chung cư Trạm Lăng Dương không xa, ước chừng có mười phút đi xe, hắn liền đến chung cư.
Mà chiếc xe kia như cũ ở không nhanh không chậm đi theo hắn.
Như vậy xem nói......
Hình như không phải paparazzi.
Nếu là paparazzi , ít nhất bọn họ sẽ không nghênh ngangnhư vậy mà đi theo phía sauhắn  a.
Trạm Lăng Dương dẫm phanh lại, sau đó xuống xe, thẳng tắp nhìn về chiếc xe phía  sau kia.
Hắn quay đầu nhìn chằm chằm chiếc xe kia , mà là đột nhiên giảm một chút tốc độ, sau đó mới thong thả mà triều hắn sử lại đây.
Trạm Lăng Dương càng thêm tin tưởng nơi đó người ngồi không phải paparazzi.
Chờ đến chiếc xe kia dừng lại lúc sau, Trạm Lăng Dương liền gắt gao nhìn chằm chằm cửa xe.
Kết quả không nghĩ tới, người bước  xuống  cư nhiên là người hắn chưa từng có đoán  đến.
Lê Tĩnh.
"Cô tới nơi này làm cái gì?" Trạm Lăng Dương hỏi.
"Em......" Lê Tĩnh có chút phun ra nuốt vào, nói: "Em muốn cùng anh nói chuyện."
Nói chuyện?
Trạm Lăng Dương nhíu nhíu mày, hắn không có cảm thấy bọn họ có cái gì để nói a.
"Được, vậy ngươi cô nói đi." Trạm Lăng Dương dựa vào nhà ga định, nói.
Nghe được Trạm Lăng Dương nói, Lê Tĩnh nguyên bản mang theo ý cười cùng biểu tình thấp thỏm nháy mắt cứng đờ.
Đã đến  dưới lầu chung cưhắn, hắn không thể mời nàng vào trong ngồi sao?
Nhìn thấy  thái độ Trạm Lăng Dương, Lê Tĩnh trong lòng chưa quyết định tâm tư không cấm càng thêm kiên định đi lên.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net