☆TG7☆Chương 10: Bùng nổ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Salad

Trong rừng cây yên tĩnh như lúc ban đầu.

Nhưng Lê Sân biết, lời cô nói, người nên nghe đã nghe được.

Lúc đó Tô Du đã chạy ra khỏi cánh rừng, mà Lê Sân sau khi giải quyết xong đám zombie, cũng đi ra ngoài theo.

Mùi máu tươi sẽ đưa tới càng nhiều đàn zombie, Lê Sân đột nhiên có chút hối hận vì đã giết Thạch Thường nhanh như vậy, không để hắn ném mấy quả bóng nước ra để rửa sạch cho mình.

Miễn cưỡng hạ hô hấp có chút dồn dập, cô click mở hệ thống.
“Có cái gì để rửa mặt không?”

【Phải hoàn thành nhiệm vụ nhánh mới đạt được kỹ năng thanh khiết】

“Nhiệm vụ nhánh gì?”

Lê Sân nhăn mi lại, bây giờ cô hô hấp có chút không xong, nhưng miễn cưỡng còn ở trong khống chế. Cô có nhu cầu cấp bách cần tìm người thư giải, nhưng cô không chịu nổi một thân bẩn thỉu này.

【 Giết ba trăm zombie, trước mắt người chơi đã hoàn thành 156 con 】

Lê Sân thở ra một hơi, như có thể chạm được độ ấm nóng rực kia.

“Tôi yêu cầu mở kỹ năng trước, hoàn thành nhiệm vụ sau.”

【 Người chơi lựa chọn mở ra trước, số lượng zombie đã gia tăng lên đến 500 con】

【 Xin hỏi người chơi có yêu cầu thắp sáng kỹ năng hay không 】

Lê Sân cắn răng:
“Có.”

【 người chơi đã thắp sáng kỹ năng thanh khiết, số lượng zombie trong nhiệm vụ 156/500, kỹ năng thanh khiết có thể rửa sạch thân thể cùng vũ khí, trừ quần áo không thể rửa sạch 】

【 Hệ thống tặng một bộ quần áo, khuyến mãi lần đầu sử dụng 】

Sau khi hệ thống tặng đồ tới, Lê Sân liền xé áo choàng bên ngoài. Hai anh em Tô Du đang ở cách đó không xa, cô từ ghế sau xe, ném ba lô cho Tô Du:
“Nhắm mắt lại, đừng quay đầu lại.”

Nói xong, cô liền kéo áo trên xuống.

Tô Lãm không bị ngăn trở, đương nhiên thấy được hành động của Lê Sân. Bên trong áo trên của cô là áo ngực, da thịt màu mật mang theo ánh sáng, đường cong cơ bắp cánh tay cô lưu loát cứng rắn, tràn ngập sức mạnh.

Áo ngực không thể ngăn được sóng gió mãnh liệt trước ngực cô, ít nhất có một nửa đẫy đà lộ ra bên ngoài, bị thít chặt lại tạo ra một khe rãnh thật sâu.

Mà trên bụng nhỏ, cũng có đường cong cơ bụng kiện mỹ, theo cô hô hấp phập phồng.

Tô Lãm nhìn cô, không tự giác nuốt nuốt nước miếng.

Là cô gái, cô bé cảm thấy mình cũng hoàn toàn bị mê hoặc.

Lê Sân thực nhanh đã cởi hết quần áo, sử dụng kỹ năng thanh khiết.

Cũng chính lúc này, cô mới phát hiện hình xăm trên vai trái mình, là hình đầu sư tử.

“Chị, chị.”

Tô Lãm lắp bắp nói.
“Đi đâu tiếp?”

Lê Sân tròng áo thun lên thân, nghe thấy Tô Lãm hỏi, cô quay đầu lại.

Tóc vàng bị cô làm rối tung, cô nhéo lên cằm nhòn nhọn của bé gái nhỏ, nhìn trên mặt cô bé hiện lên đỏ ửng, không khỏi cười nhẹ nhàng :
“Đi tìm đàn ông.”

Cô muốn nhanh bạo phát!

Lại nói tiếp, vạn nhất cô thú tính quá độ,  cũng gặm luôn loli nhỏ này, thì làm sao bây giờ?

Hệ thống không nói nhất định phải công lược Tô Du, vừa vặn cô cũng không ăn được tiểu thịt tươi ngon miệng này, hay là nên đi tìm người sẽ không bị cô chơi hỏng.

“Tìm đàn ông?!”

Tô Du không thể tin được quay đầu,
“Cô có ý gì?”

Ngực Lê Sân tê rần, cảm giác bành trướng quen thuộc lại cuộn lên,

“Đừng vô CMN nghĩa nữa, cứ làm theo lời tôi nói!”
Cô đã nếm được vị tanh trong cổ họng.

Tô Du cười lạnh một tiếng:
“Cô không nói, tôi sẽ không làm.”

ĐM! Sói mắt trắng!

Lê Sân nổi giận.

Cô vốn định ôm tâm thái thương hương tiếc ngọc, không muốn đạp hỏng cây cỏ này, nhưng anh ta lại cố tình trêu chọc tới cô khi đang cận kề bùng nổ.

“Anh sẽ hối hận.”

Cô nắm lấy vạt áo anh, con ngươi không ngừng biến ảo, cuối cùng biến thành đồng tử như dã thú.

“Anh…”

Tô Lãm không hiểu vì sao Tô Du muốn giằng co với Lê Sân, theo bản năng kêu lên.

Lúc này, Lê Sân lại đặt tay lên đỉnh đầu cô bé.
“Nhớ kỹ, một lát nữa đừng nghĩ cái gì, nhắm mắt lại.”

Lê Sân đối với loli vẫn rất thân thiết.

Tô Lãm ngây thơ mờ mịt, nhưng cô bé tin tưởng Lê Sân, cho nên nghe lời khép hai mắt lại.

Một giây sau, cô bé liền biến mất.
Cô bé bị Lê Sân ném vào không gian lưu trữ đồ vật.

Bởi vì chuyện phát sinh kế tiếp, trẻ em không nên xem.
=====

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net