Chương 2: Thúc thúc lại yêu ta một lần (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Editor: Ryou_Nei

~~~~~~~~~~~~~~

Vào một đêm hè, có một chiếc xe ngừng ở trước cửa cô nhi viện.

Viện trưởng vội đem Tô Mộc cùng Tô Diệp từ trong phòng mang ra, bà nói với hai đứa trẻ: "Các con về sau sẽ có gia đình mới, có vui không?"

Tô Diệp ngẩng đầu nhìn tỷ tỷ.

Tô Mộc nhếch môi cười "Vui ạ!"

"Vui ạ!" Tô Diệp lúc này mới nở nụ cười.

Phía sau viện trưởng có một nam nhân đang đứng.

Tuy rằng màn đên đem nhánh khiến tầm mắt có chút mơ hồ, nhưng nương theo ánh đèn vẫn có thể nhìn rõ bộ dạng soái khí của hắn. Ánh mắt hắn tuy lộ sự lạnh nhạt nhưng khảm sâu dưới đáy mắt lại là một mạt bình tĩnh, rất xứng với khuôn mặt thon gầy của hắn, lại nhìn có chút văn nhược. Một thân tây trang màu đen đầy câu nệ làm cho hắn tăng thêm vài phần cảm giác thần bí.

Hứa Tố, nam nhân vẫn luôn đùa dỡn với pháp luật, sống cạnh nguy hiểm.

Viện trưởng nói: "Tiểu Mộc, Tiểu Diệp, vị này chính là ba ba mới của các con."

Tô Diệp lại ngẩng đầu nhìn tỷ tỷ.

Tô Mộc nhếch môi cười thêm lần nữa: "Ba ba!"

Vì thế, Tô Diệp cũng ngọt ngào kêu: "Ba ba!"

Hứa Tố trầm mặc một lát: " Kêu ta thúc thúc là được."

"Vâng, thúc thúc!" Tô Mộc nhanh chóng trả lời.

Tô Diệp cũng học theo: "Vâng, thúc thúc!"

Tô Mộc cảm thấy may mắn, kêu thúc thúc còn được, nếu mà phải kêu ba ba, cô thể nào cũng sẽ nghẹn chết chính mình.

Biệt thự của Hứa Tố cách nội thành không xa, tuy rằng biệt thự rất lớn nhưng người hầu lại chỉ có mấy người. Mà lúc này Hứa Ninh còn chưa tới nên trước mắt Hứa gia chỉ có hai đứa trẻ Tô Mộc cùng Tô Diệp.

Hứa Tố trước giờ chưa từng mang người ngoài về nhà, hôm nay bỗng nhiên mang theo hai đứa trẻ về khiến cho toàn bộ người hầu của Hứa gia có cùng suy đoán, đây tuyện đối là nữ nhi tư sinh bên ngoài của Hứa Tố, vì vậy mà lúc chiếu cố cũng nhiều thêm vài phần cẩn thận.

Tô Mộc đã tới tuổi đi học năm nhất tiểu học mà Tô Diệp lại còn một năm nữa mới có thể. Thực ra Tô Mộc cũng không lo lắng lúc cô không ở Hứa Tố sẽ làm ra chuyện gì không tốt với Tô Diệp, Hứa Tố còn chưa phát rồ đến nông nỗi như vậy. Mà Tô Mộc chỉ cần đảm bảo cho Tô Diệp và Đường Như Nhất không chết dưới tay Hứa Tố là đủ rồi.

Tô Diệp đối với hoàn cảnh mới còn chưa có thích ứng mà lại khăng khăng muốn ngủ chung phòng với Tô Mộc. Tô Mộc đối với tiểu loli đáng yêu như vậy cũng không thể nhẫn tâm được, cuối cùng vẫn cho Tô Diệp ngủ chung phòng với mình.

Đêm hôm khuya khoắt, Tô Mộc bị thanh âm keng keng trong đầu đánh thức. Cô mở mắt ra, nhìn vào cái màn hình mà chỉ có cô mới nhìn thấy trong không khí, trên màn hình chính là hình ảnh phòng ngủ của cô, còn có cô đang nằm trên giường ngái ngủ.

Phòng phát sóng của cô có tên là "Ngực nhỏ không yêu đương", số lượng fans là 1, bởi vì lúc này phòng phát sóng trực tiếp chỉ có một người xem.

Chỉ thấy trên màn hình thỉnh thoảng có làn chữ màu trắng hiện lên, [ Chủ bá, đêm khuya tĩnh lặng, sao ngươi có thể đi ngủ được vậy!? ]

"Ta đây không ngủ thì làm gì?" Tô Mộc nói nhỏ một câu, trợn mắt trắng.

[ Đêm khuya tĩnh lặng là thời gian tốt để khai phá cốt truyện a! ] lại một làn chữ lăn qua, [ Ngươi chính là chủ bá sở hữu phòng phát sóng trực tiếp có nhân khí thấp nhất, không cố gắng nỗ lực, ngươi sẽ không thể nổi lên được! ]

"Ta không nổi lên được, ngươi còn xem ta phát sóng trực tiếp không?"

Ngay sau đó, trong đầu Tô Mộc vang lên một đạo thanh âm: "Ngươi cho rằng người xem duy nhất trong phòng phát sóng trực tiếp của ngươi là ai? Còn không phải ta à!"

Nga....Là cái đã đưa Tô Mộc xuyên qua, quản lý viên số 38.

Tô Mộc run lên, yếu ớt xoay mình chuẩn bị ngủ tiếp.

Trong đầu thanh âm lại tạc: "Ngươi mau chóng đi phát triển tuyến phụ cho ta! Nếu không tạo ra xung đột cốt truyện, ngươi liền không có người xem, không có người xem đánh thưởng, ngươi cũng sẽ không có tích phân để đổi lấy phụ trợ!"

"Phụ trợ có gì dùng?" Tô Mộc lười biếng, không có nửa điểm hứng thú.

" Có tích phân, ngươi có thể đổi đồ vật ngươi muốn, có thể là bản lĩnh người gặp người yêu hoa gặp hoa nở, cũng có thể là dáng người nóng bỏng..."

"Nóng bỏng!" Tô Mộc từ trên giường ngồi dậy, giơ tay sờ lên bộ ngực đến cúp A còn chưa có của mình, âm thầm gật gật đầu.

Tô Mộc thật cẩn thận xuống giường, đi vào nhà vệ sinh trước, lại mở ra cửa phòng, vừa ngáp vừa bước xuống lầu, cô cảm thấy mình chỉ cần dạo một vòng là tốt rồi, kết quả thời điểm lại ngấc mắt lên, cô liền ngây ra rồi.

Trong đại sảnh bật một chiếc đèn nhỏ, xua tan tối tăm, mà Hứa Tố thì đang bày ra bộ mặt băng sét đánh không đổi ngồi ở trên sô pha. Làm Tô Mộc giật mình không phải cái này,mà là nữ nhân đang dựa vào người Hứa Tố.

Chỉ thấy bóng dáng của một nữ nhân đang dựa vào lồng ngực Hứa Tố, biểu tình điềm đạm đáng yêu, nhìn thấy mà thương, tâm mắt lại chuyển, đại sảnh còn có vài nam nhân mặc đồ đen đang đứng, mà trên mặt đất lại có một người đang nằm bò.

Tô Mộc ngửi thấy mùi máu tươi, đặc biệt là khi ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên người cô.

Nên trực tiếp giống những đứa trẻ bình thường, bị dọa đến kêu to lên sao?

Không, người chán ghét ồn ào như Hứa Tố nói không chừng sẽ đuổi cô ra luôn.

Giả vờ mộng du làm như không có việc gì đi về phòng?

Không được a, cô đã yên lặng một lúc lâu, giả vờ mộng du sẽ quá rõ ràng!

Liền vào lúc không khí khẩn trương nhất, biểu tình trên mặt Tô Mộc chậm rãi có biến hóa, đôi mắt cô đỏ lên, miệng bẹp một cái, "Oa" một tiếng liền khóc, vừa khóc vừa chạy về phía sô pha, tới nơi, cô dùng hai tay đây nữ nhân kia ra, bò lên trên sô pha rồi chui vào lồng ngực Hứa Tố, khóc đến đáng thường vô cùng: "Thúc thúc......... con nhớ ma ma cùng cữu cữu*!"

* Chỗ này tính để là "cậu" nhưng nghe ko thuận tai cho lắm.

Cô thấy được người xem duy nhất trên màn hình phát sóng kia đang dùng chữ trắng xoát 6666.......*

*6666: giống "like"

~~~~~~~~~~~~~~~~

22/05/2019

Mị trở lại rồi đây! Có ai đọc truyện của ta ko nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net