CHƯƠNG 18: PHẤN NGỨA KỲ LẠ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

{Nauh Yi}

Dưới tình trạng ngứa ngáy như này, Bách Lý Ngọc Nhan căn bản không để ý đến Hiên Viên Hoàn đang ở đây, cả người hận không thể nằm trên mặt đất lăn lộn.

"Ngứa quá, thật sự ngứa quá!"

Nhìn Bách Lý Ngọc Nhan như vậy, Hiên Viên Hoàn nhíu mày, "Ngọc Nhan, nàng đây là bị làm sao?"

"Thái Tử điện hạ, trên người ta rất ngứa." Bách Lý Ngọc Nhan gãi đến mức rơi nước mắt, "Giúp ta với!"

Hiên Viên Hoàn ngạc nhiên nói: "Nàng đợi chút, ta đi tìm y sư giúp nàng!"

{Nauh Yi}

Phủ tướng quân vốn yên tĩnh bỗng trở nên bận rộn, lúc đầu mọi người đều cảm thấy tình trạng của Bách Lý Ngọc Nhan không quá nghiêm trọng, nhưng sau khi nhìn thấy trên người nàng ta đầy vết máu, máu thịt lẫn lộn, bọn họ mới ý thức được việc này đúng là không nhỏ!

Bách Lý Hồng Trang nhìn động tĩnh bên ngoài, khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo phác họa ra nụ cười tinh nghịch quyến rũ, phấn ngứa đó, cùng lắm chỉ là một chút giáo huấn thôi.

Nếu không phải tâm địa Bách Lý Ngọc Nhan độc ác, không đầu độc Bách Lý Hồng Trang nguyên bản, còn khuyên nàng tự sát, Bách Lý Hồng Trang cũng sẽ không chết, một mạng này, sớm muộn đều phải trả lại!

"Chủ nhân, phấn ngứa này của người có công hiệu thật lớn a!"

Trong mắt Tiểu Hắc hiện lên vẻ kinh ngạc vô cùng, nó vốn đã cảm thấy bất mãn khi biết chủ nhân chỉ bảo nó rải phấn ngứa lên người Bách Lý Ngọc Nhan.

Nữ nhân này thật đáng giận, chỉ có một chút thủ đoạn như vậy căn bản không thể coi là lãi được.

Mà nghe nói hiện tại Bách Lý Ngọc Nhan đã gãi đến mức cào nát mặt, da thịt trên người cơ hồ không còn chỗ nào lành lặn, nó mới hiểu được là nó đã xem nhẹ tác dụng của phấn ngứa.

Bách Lý Hồng Trang điềm đạm cười, "Phấn ngứa do ta chế ra sao có thể so với phấn ngứa bình thường."

"Ngứa như vậy, liệu Bách Lý Ngọc Nhan có thể chết hay không?" Tiểu Hắc tò mò hỏi, loại nữ nhân này dù có chết cũng là vì dân trừ hại!

"Sẽ không đâu, phấn ngứa có thời hạn. Đây chỉ là phấn ngứa vừa phải, hiệu quả chỉ trong một canh giờ*, sau một canh giờ sẽ tự mất đi tác dụng."

*một canh giờ = hai tiếng

"Nếu nàng ta có thể chịu đựng không gãi thì sẽ không có việc gì, nếu càng dùng sức gãi, sẽ càng ngứa hơn." Bách Lý Hồng Trang nhún vai, "Quá rõ ràng, Bách Lý Ngọc Nhan không thông minh như vậy."

Khóe miệng Tiểu Bạch giật giật, chủ nhân thật lợi hại a!

Thủ đoạn này quá kỳ lạ, nhịn xuống không gãi, việc này có mấy người có thể làm được a!

"Còn Hiên Viên Hoàn sao không bị gì?" Tiểu Hắc nghi hoặc, khinh thường nhìn Tiểu Bạch, "Không phải là do ngươi không thành công chứ?"

Tiểu Bạch vội xua tay, "Chút việc nhỏ này sao ta có thể không làm được chứ?"

"Trên người Hiên Viên Hoàn không phải phấn ngứa."

Đồng tử đen nhánh trong mắt sâu như giếng cổ hiện lên sự lạnh lẽo, hắn chỉ vì xác định nghi ngờ trong lòng mà tới đây tàn sát bữa bãi, quả thực từ đầu đến cuối Hiên Viên Hoàn đều không xem nàng là người!

Đối với loại người bại hoại như vậy, sử dụng phấn ngứa có chút trẻ con!

Sở dĩ hiện tại nàng không trực tiếp đối đầu với Hiên Viên Hoàn, vì sau này sẽ cho Hiên Viên Hoàn một cái tát vang dội!

"Đó là cái gì?" Tiểu Bạch tò mò hỏi.

Sau khi chủ nhân trở về từ Vạn Dược Phường liền ở trong phòng chế tạo không ít thứ, nó không rõ nhưng cũng không hỏi nhiều, hiện tại sau khi biết được hiệu quả nó lại có hứng thú với mấy chai lọ này.

"Hiên Viên Hoàn đập vào đầu ta, ta phải khiến hắn nếm thử mùi vị của sự đau đớn này." Ánh mắt Bách Lý Hồng Trang trở nên lạnh lùng, "Qua mấy ngày nữa sẽ biết."

Nhìn cánh cửa phòng vỡ vụn trên mặt đất, khuôn mặt xinh đẹp của Bách Lý Hồng Trang hiện lên vẻ u ám, cửa này không thể sửa, dứt khoát mặc kệ nó thôi.

Sau khi xử lý vết thương trên trán, Bách Lý Hồng Trang liền tiến vào trạng thái tu luyện, hai quả mao cầu cũng trở về Hỗn Độn Chi Giới.

{Nauh Yi}


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net