CHƯƠNG 25: TA CHỈ THÍCH NÀNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

{Nauh Yi}

Hắc Mộc mở to hai mắt nhìn một màn kịch tính trước mặt, thậm chí miệng cũng quên khép lại.

Giờ phút này Bách Lý Hồng Trang đang ngồi trên người Đế Bắc Thần, Đế Bắc Thần một tay ôm lấy vòng eo thon thả của nàng, một tay vẫn đang nắm lấy tay nàng.

Lúc này Bách Lý Hồng Trang đang ngây ngẩn cả người, ngơ ngác nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc, quên mất cả hô hấp.

Nụ cười ưu nhã mê người dần dần mở rộng, Đế Bắc Thần nhìn biểu tình trên gương mặt của tiểu cô nương trong lòng ngực đang từ từ đỏ ửng, trong lòng xuất hiện cảm giác khác thường.

"Dáng vẻ ngoan ngoãn của nương tử là đáng yêu nhất." Giọng nói Đế Bắc Thần ôn nhu, lộ ra một chút sủng nịnh.

Bách Lý Hồng Trang lúc này mới giật mình phản ứng lại, mặt đẹp đỏ lên, lập tức chuẩn bị rời đi.

Nhưng Đế Bắc Thần tựa hồ đã sớm đoán được động tác của nàng, đôi tay giống như sắt thép ôm chặt người nàng.

"Nương tử đang thẹn thùng sao?"

Đế Bắc Thần kề sát vào mặt của Bách Lý Hồng Trang, giọng nói mê hoặc vang lên bên tai.

Bách Lý Hồng Trang ngửi thấy một mùi hương thanh mát thấm vào ruột gan, lại nhìn khuôn mặt hấp dẫn kia, nàng không thể không thừa nhận với khuôn mặt này trên đời sẽ có rất nhiều nữ nhân nguyện ý đắm chìm trong đó.

Người nam nhân này, quá nguy hiểm!

"Nếu người không buông ta ra, hậu quả tự gánh lấy."

Giọng nói lạnh lùng xen lẫn cảnh cáo, đôi mắt Bách Lý Hồng Trang híp lại, lấp lánh sự nguy hiểm.

Mặc dù hiện tại tu vi của nàng không phải là đối thủ của Đế Bắc Thần, nhưng nàng vẫn có thủ đoạn khác có thể khiến hắn khó lòng phòng bị!

Đôi mắt sâu như đáy biển của Đế Bắc Thần đối diện với ánh mắt tĩnh lặng như giếng cổ của Bách Lý Hồng Trang, trong nháy mắt tựa như hoa lửa va chạm, mãnh liệt và rực rỡ.

Từ từ buông lỏng tay ra, Đế Bắc Thần vẫn tươi cười như cũ, "Ta cùng lắm chỉ đùa một chút thôi, nương tử hà tất phải nghiêm túc như thế?"

Bách Lý Hồng Trang đứng thẳng người lên, khuôn mặt xinh đẹp phủ đầy sương lạnh, "Đường đường là Thần Vương Gia, muốn cưới vợ thì quá đơn giản, tùy ý ra tay liền có một đám các cô nương nguyện ý gả cho người, cần gì phải đến trêu đùa ta như này chứ?"

"Bởi vì ta không có hứng thú với người khác, ta chỉ thích nàng." Đế Bắc Thần trả lời vô cùng tự nhiên.

Bách Lý Hồng Trang ngẩn ra, ánh mắt tối sầm lại, người này ngay cả nói dối cũng không cần chuẩn bị kịch bản!

"Nhưng ta không thích người."

Nghe xong, trên mặt Đế Bắc Thần lộ ra vẻ bi thương, "Chẳng lẽ nương tử đã có người trong lòng?"

"Không có." Bách Lý Hồng Trang trả lời theo bản năng.

"Nếu không có thì ta an tâm rồi!" Đế Bắc Thần cười tươi như ánh mặt trời, "Nàng có thể cân nhắc thử, để ta làm phu quân rất tốt."

"Quên đi!"

"......"

Bách Lý Hồng Trang cảm thấy nếu tiếp tục ở đây với Đế Bắc Thần thêm một giây nào nữa, nàng sẽ không nhịn được mà tức giận, nên lập tức đi vào bên trong Thần Y Phường.

Hắc Mộc nhìn bóng dáng rời đi của Bách Lý Hồng Trang, lại nhìn khuôn mặt tuấn tú đang mỉm cười của Đế Bắc Thần, nói: "Thiếu chủ, chúng ta......"

"Đi thôi!"

Đế Bắc Thần điềm đạm cười, mục đích tới đây hôm nay của hắn đã đạt được.

"Vâng!"

Hắc Mộc đẩy Đế Bắc Thần về phủ Thần Vương, dọc theo đường đi lại không kìm được mà nhìn nhìn Đế Bắc Thần.

"Muốn nói cái gì cứ nói, do dự không phải phải tác phong của ngươi."

Thấy Đế Bắc Thần phát hiện ra hành động của mình, Hắc Mộc không khỏi sờ đầu, thử hỏi: "Thiếu chủ, người thật sự thích Bách Lý cô nương ạ?"

Ngày xưa thiếu chủ hiếm khi nói chuyện với nữ nhân, nữ nhân ái mộ thiếu chủ nhiều không kể xiết, nhưng hắn chưa thấy thiếu chủ để tâm quá nhiều đối với bất kỳ nữ nhân nào.

{Nauh Yi}


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net