Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Adam mừng vì quả trứng đó là một quả trứng nhỏ, mặc dù cảm giác dòng chất lỏng tiếp theo đã chảy ra. Bám chặt vào thành giường, Adam bắt đầu rặn xuống và cảm thấy quả trứng có chiều hướng trồi ra.

"Arrgghhhhh...." Adam rặn ra với hy vọng chúng sẽ tiếp tục nhỏ bé trong một thời gian để anh có thể rặn ra nhanh hơn.

Joel trở lại vào giữa hai chân Adam khi thấy một quả trứng cỡ vừa bắt đầu trồi ra, nó kéo giãn lỗ hậu đau đớn dữ tợn của anh một cách kỳ cợm. Hắn ta xoa hai tay vào nhau và chuẩn bị đón lấy quả trứng, nhưng anh ta đã ngừng rặn và đang thở hổn hển rên rỉ, chỉ nằm đó và cố gắng lấy lại sức lực.

"Anh phải rặn chứ!" Joel rít lên.

Adam hít sâu, cố gắng lấy lại nhịp thở, biết rằng mình đã rặn được nhiều quả trứng ra ngoài tuy nhiên vẫn còn nhiều cái phải rặn nữa. Joel rít lên bảo anh phải tiếp tục rặn, anh biết điều hắn ta nói là đúng.

Khi cơn gò tiếp theo ập đến, Adam vừa rặn vừa hét lên, "Aarrrghhhhh.....oooooohhhhhh!!!!!!!"

Quả trứng trượt ra ngoài, Joel đón lấy nó và ngay lúc anh đặt nó xuống, một dòng nước ối trào ra từ bên dưới Adam và anh ta lại rên rỉ, ôm chặt lấy cái bụng đang mang bầu to tướng của mình một lần nữa, cố gắng rặn phần còn lại của 20 quả trứng ra ngoài. Trời đã gần tối và Joel định đi ngủ để mặc cho Adam đẻ trứng một mình. Dù sao thì ngày mai hắn cũng sẽ có một ngày dài, thử tìm những người khác đã ăn 'quả mọng độc'  từ bụi cây nọ.

Adam đã cảm nhận được dòng nước ối chảy ra từ bên dưới mình, anh biết và cảm nhận được hàng trứng đang đi xuống đường sinh của mình để được rặn ra ngoài. Joel bắt đầu rời đi khi Adam xuất hiện sự hoảng sợ tự hỏi hắn ta đang đi đâu. Tuy nhiên, trước khi anh ta kịp hỏi, anh cảm nhận rằng có một quả trứng bắt đầu được rặn ra ngoài.

"Agghhhhh....cậu...đi đâu.....ooohhhh..." Adam hỏi giữa những lần rặn.

Joel quay lại phía Adam đang đau đẻ và nhếch mép cười khi thấy quả trứng đã trồi ra. Anh sải bước quay lại và xoay người anh lại để những quả trứng có đủ không gian khi chúng được rặn ra khỏi người anh ta. Joel dự kiến sẽ có ít nhất 10 quả trứng được sinh ra khi hắn ta đang ngủ và hắn xoa nắn phần bụng phồng to, đẫm mồ hôi của anh một lần nữa. 

"Tôi đi ngủ đây. Anh không có kỳ vọng rằng tôi sẽ thức cả đêm chỉ để nhìn anh đẻ trứng đấy chứ? Sau tất cả, ngày mai có thể sẽ có thêm một số vị khách không may mắn tìm đường đến đây đó. Tôi phải chuẩn bị sẵn sàng cho họ,"  và với một nụ cười khẩy cuối cùng, Joel nhẹ nhàng đóng cửa lại và lui vào phòng, để anh ta tội nghiệp một mình đẻ trứng bên ngoài.

Adam không thể tin được rằng anh đang một mình nhìn hắn ta đi ngủ. Mong rằng mình sẽ không sinh quá nhiều quả trứng lớn, Adam biết mình đã sinh được một đống trứng cho đến nay, nhưng anh có thể làm được điều đó là vì Joel đã giúp mình xoay quả trứng ra nhường chỗ cho những quả khác. 

Adam rên rỉ ôm bụng rặn mạnh khi cảm thấy quả trứng sắp chui ra, "Oooohhhh....gawd..."

Adam đang đau đẻ không hề hay biết rằng, Joel đã lắp camera trong phòng và hiện đang nhấm nháp rượu trong ly, tận hưởng từng giây phút trong cảnh quay trực tiếp về anh ta. Joel nhìn thấy anh ta đang ôm lấy cái bụng đầy trứng của mình và rặn mạnh, tiếng thở hổn hển và rên rỉ khi quả trứng từ từ chui ra khỏi lỗ hậu của anh. Quả trứng nhỏ màu kem rơi ra và Adam lấy lại hơi thở trước khi một dòng nước ối khác chảy ra từ lỗ hậu đau nhức và anh ta lại tiếp tục như vậy.

Môi Joel cong lên thành một nụ cười khi hắn ta thấy đây là một quả trứng lớn, có lẽ kích thước to bằng quả trứng đà điểu hoặc là lớn hơn. Hắn ta mỉm cười khi nhìn anh hết sức chật vật rặn và sinh ra quả trứng, nhưng quả trứng vẫn ngoan cố mắc kẹt trong đường sinh của anh ta. 

"Việc này sẽ mất một lúc đây," Joel cười khúc khích, rót đầy lại chiếc cốc rỗng của hắn.

Không biết rằng mình đang bị theo dõi, Adam đã lấy được quả trứng ra bên ngoài, trước khi có thể lấy lại nhịp thở khi quả trứng tiếp theo bắt đầu trồi ra. Sau khi rặn vài phút hoặc có vẻ như là mãi mãi đối với anh ấy, Adam gần như không thể cảm thấy quả trứng trượt ra ngoài. Nín thở giữa những lần rặn, anh đưa tay ra để sờ thử quả trứng. Trong tiếng rên rỉ, Adam chỉ có thể cảm thấy đầu quả trứng nhô ra ngoài, anh nghĩ rằng nó phải là một trong những quả trứng lớn nhất cho tới bây giờ.

"Gawd....ooohhnn....nnhghhhh....!!!!!" Adam tiếp tục rặn, anh không nhịn được mà hét lên một tiếng.

Joel tặc lưỡi khi kiểm tra đồng hồ. 11 giờ 48 phút tối. Anh ta đã cố gắng rặn quả trứng ra ngoài suốt 45 phút nhưng nó không hề có động tĩnh gì cả. Hắn ta có thể nhìn thấy Adam đang rán sức để sinh ra quả trứng, dạng hai chân ra một cách tục tĩu, kêu rên khi rặn nó và chống cự lại các cơn gò. Joel lắc ly rượu của hắn ta và nhấp thêm một ngụm nữa khi hắn định đi tới giúp đỡ anh ta. 

"Oh, oh!" hắn ta nghe thấy anh hét lên khi một dòng nước ối khác chảy ra từ bên dưới người anh ta, báo hiệu rằng quả trứng tiếp theo đang ở ngay đằng sau quả trứng lớn này. Joel nhếch mép cười khi Adam hét lên trong đau đớn và cố gắng rặn quả trứng lớn ra khỏi cơ thể mình.

Adam có cảm giác như đã rất lâu rồi kể từ khi quả trứng khổng lồ bắt đầu chui ra khỏi cơ thể anh và nó vẫn chưa chịu đi ra ngoài. Anh khóc la khi rặn mạnh, Adam biết rằng đây là quả trứng lớn nhất, anh cảm thấy nó còn lớn hơn cả quả trứng đà điểu nữa. Hét lên một tiếng, Adam không thể tin được khi một dòng nước ối trào ra từ người anh, cho anh biết những quả trứng khác đang giúp đẩy quả trứng kia ra bên ngoài. Cố gắng dạng hai chân ra rộng nhất khi đống trứng di chuyển, Adam cảm thấy suy sụp sau khi cơn gò kết thúc và cảm giác quả trứng nhô một nửa ra ngoài, vì phần rộng nhất đang kéo căng mép lỗ hậu của anh. 

Khi cơn gò tiếp theo ập đến, Adam cảm thấy đây là một trong những cơn gò mạnh nhất mà anh có khi cơ thể anh không chỉ đẩy quả trứng này ra ngoài mà còn cả những quả trứng khác đằng sau nó. Không thể nhờ ai đó giúp mình, Adam hét lên, "Nnnnnghhhhh....gawd.......ra đi..." Adam một tay nắm lấy giường, trong khi tay kia chạm vào quả trứng và cố gắng kéo nó ra. 

Joel nhìn anh ta đang ra sức thử kéo quả trứng ra một cách vô ích, nhưng quả trứng quá trơn vì chất lỏng khiến anh ta không thể cầm được. Joel rót thêm rượu vào ly và tiếp tục uống cho đến khuya. Hắn ta kiểm tra đồng hồ lần nữa. 12h30 tối. Adam đã cố gắng sinh ra quả trứng lớn trong suốt một tiếng rưỡi nhưng không thành công. Hắn ta nhìn thấy một dòng nước ối khác phun ra từ bên dưới người Adam khi hắn nghe thấy một tiếng kêu chói tai và trông anh đang thở hổn hển, gương mặt đỏ bừng, cố gắng lấy quả trứng lớn ra khỏi đường sinh của mình. Joel thở dài và uống hết rượu khi chuẩn bị ra ngoài giúp anh ta sinh ra những quả trứng lớn và những quả tiếp theo.

Adam không biết mình đã cố gắng sinh ra quả trứng này trong bao lâu nhưng anh biết rằng nó đã diễn ra hơn một giờ đồng hồ. Nhiều chất lỏng đang chảy ra xung quanh quả trứng khi có ngày càng nhiều trứng chất đống khiến anh khó có thể nghỉ ngơi trước lúc chúng đi ra ngoài. Anh cố gắng kéo quả trứng ra nhưng không thành công vì nó quá trơn do chứa nhiều nước ối. Thử cố sức kéo quả trứng ra không thành công vì nó quá trơn do dính nhiều chất lỏng xung quanh. Anh thở hổn hển để lấy lại nhịp thở, Adam biết anh phải tập trung chút sức lực để chúng cố gắng thoát ra. 

Sau khi lấy lại được nhịp hơi thở, Adam phải tiếp tục rặn với hy vọng quả trứng khổng lồ này sẽ sớm ra ngoài, "Nnnnnghhhh....aaahhhh....ooohhhh....làm ơn giúp tôi với!!!!!!!!!!" Adam đã hét lên về hướng bên trong phòng với hy vọng rằng Joel sẽ nghe thấy và có thể ra giúp đỡ anh.

Joel nghe thấy tiếng Adam ở bên ngoài la hét lên nhờ hắn ta giúp đỡ và chợt hắn dừng lại ngay cánh cửa. Chắc chắn là hắn ta sẽ giúp anh sinh ra những quả trứng đó, nhưng tại sao không thử để một loại thuốc nào đó làm điều này thay cho hắn ta? Hắn mở ngăn kéo và lấy ra một chai Pitocen rồi đặt ba viên vào trong tay mình. Điều này đảm bảo rằng Adam ở bên ngoài sẽ sinh con nhanh chóng nhưng cũng rất là đau đớn.

"Đây rồi đây rồi!" Joel ta kêu lên, hắn mở cửa rồi đóng lại sau đó mới đi đến gần Adam đang mang thai nặng nề cùng với những viên Pitocen trên tay hắn ta.

Adam cảm thấy nhẹ nhõm tuy nhiên anh cảm thấy thắc mắc khi Joel bước ra với một thứ gì đó trên tay hắn. Anh vẫn đang cố tìm cách lấy quả trứng ra bên ngoài, Adam bắt đầu hướng về phần bụng nặng nề của mình cố rặn xuống với hy vọng mọi thứ sẽ thành công. 

"Làm ơn...làm ơn...giúp với...nó bị kẹt rồi...gawd...nnnnghhhh....cậu mang thứ gì vậy....ooohhhhh!!!" Adam cầu xin hắn ta trong khi anh ta đang tiếp tục rặn.

Joel nhếch mép cười nham hiểm khi nhìn vào phần bụng to tướng, đẫm mồ hôi và phập phồng trước mặt. Hắn ta dùng tay xoa nắn nó khi cảm thấy có nhiều quả trứng đang di chuyển vào vị trí hơn. 

"Những thứ thuốc này sẽ giúp anh sinh nở nhanh hơn. Và nó sẽ đau đớn hơn rất nhiều, tuy nhiên nó sẽ khiến trứng ra nhanh hơn rất nhiều. Anh có muốn thử không?" Joel đưa những viên thuốc này cho Adam người đang đau đẻ trong cơn gò mạnh ập tới.

Adam nghe thấy những từ mà hắn nói là sẽ khiến chúng ra mau hơn, anh không khỏi gật đầu vì chỉ muốn bất cứ thứ gì đó có thể giúp cho quả trứng khổng lồ này chui ra khỏi lỗ hậu của mình mà thôi. 

"Uh.. gawd...bất cứ thứ gì...chỉ cần lấy quả trứng này ra....ngay bây giờ...nnnghhhhh!!!!!!!" Adam rặn và  rặn cho đến khi anh phải ngừng lại, hắn ta đưa cho Adam những viên thuốc để anh nuốt chúng xuống, "Cần mất...bao lâu...???"


----


(tiếp nào, 10 lượt bình chọn lên chương mới nha 😆)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net