Minh tinh văn - chương 89

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 89

Không có 5237 nhắc nhở và bị Hoắc Kha chọc gậy bánh xe, Tùy Viên có thể hiểu rõ ý đồ của Triệu Hi Hòa mới là lạ, thậm chí, để ngăn cản hai người "hòa hảo", Hoắc Kha còn cố tình kéo gần quan hệ với Tùy Viên, đề phòng lúc cậu ta không ở, hai người ở riêng một chỗ củi khô bốc lửa.(đoạn này chém ác nhưng nghĩa tựa rứa hà)

Ngay sau đó, Eason rất nhanh nhận ra ý đồ của cậu ta, ánh mắt của hắn nhìn cậu ta quả thực như có mối thù cướp vợ vậy, càng khiến cho Hoắc Kha cảm thấy thần thanh khí sảng.

Dù sao, hiện tại Tùy Viên không khiến cậu ta dậy nổi hứng thú trả thù, thế nên Hoắc Kha chỉ có thể đem cảm xúc tiêu cực đổ hết lền đầu tra công Eason. Tuy rằng thủ đoạn trả thù cực kì ấu trĩ, thế nhưng chỉ cần hiệu quả tốt, là được rồi.

Ngoại trừ phát hiện mối quan hệ giữa Eason và Tùy Viên khác hoàn toàn so với trí nhớ của mình ra, Hoắc Kha liên tục phát hiện không ít chuyện khác với kiếp trước, quan trọng nhất chính là, Eason kiếp trước thì bị đả kích mà buông tha niềm say mê âm nhạc còn Eason ở kiếp này lại một lần nữa đứng dậy, vì sống còn của ban nhạc Fashion Mix mà chạy khắp nơi.

Đối với chuyện này, Hoắc Kha cảm thấy khó hiểu, dù sao, người đã từng làm tất cả là cậu ta cơ mà. Đồng thời, cậu ta lại có chút mơ hồ, không biết mình nên lựa chọn thế nào đây.

Tuy rằng vô cùng thất vọng với hai vị đồng đội, thậm chí có cả oán hận, nhưng ban nhạc Fashion Mix đối với Hoắc Kha mà nói lại quan trọng mười phần.

Cho dù kiếp trước cậu ta đổi nghề làm diễn viên, gần như vất hết sự nghiệp âm nhạc sang một bên, thế nhưng mỗi khi đêm khuya nằm mộng, Fashion Mix vẫn là nỗi tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời cậu ta, là một ký ức khó phai.

Hoắc Kha không biết tại sao Eason lại thay đổi thái độ, cho dù hảo cảm của cậu ta đối với Eason đã rớt xuống tận đáy rồi, nhưng vẫn không khỏi vì hành vi của đối phương, vì đối phương không ngừng cố gắng mà cảm động.

Hoắc Kha không biết mình nên trợ giúp Eason, vì ban nhạc Fashion Mix mà cố gắng, hay là cứ mặc kệ, mặc cho Fashion Mix giống như đời trước mà tan rã. Nếu chọn cái trước cậu ta lại có chút không cam lòng, mà chọn cái sau lại làm cho cậu ta cảm thấy đau lòng.

Lúc Hoắc Kha chưa ra quyết định, nỗ lực của Eason lại đạt được hiệu quả, công ty cuối cùng cũng đồng ý, đáp ứng giúp bọn hắn làm một EP mới, cho ban nhạc Fashion Mix cơ hội trở mình cuối cùng. Mà để thuyết phục ban lãnh đạo công ty làm ra quyết định này, là do không lâu trước Eason tải lên Internet một đoạn video.

(EP (Extended Play) hay còn gọi là mini-album chỉ có khoảng 5-6 bài hát, chưa phải là một album hoàn chỉnh)

Trong Video, thanh niên mặc một chiếc áo sơmi màu trắng, quần jean, sạch sẽ giống như thiên sứ lạc xuống trần thế đang ngồi trên ban công tràn ngập ánh nắng, ôm đàn ghita tự gảy. Giai điệu mới lạ, lại cực kỳ bắt tai, cho dù chỉ là một khúc nhạc nhỏ, nhưng dù là ai cũng không thể không khen ngợi tài hoa của người sáng tác, và giọng hát của người xướng nữa.

Phát hiện ra video này trước tiên, là đám fan cuồng còn sót lại một số ít của ban nhạc Fashion Mix. Ở một đoạn thời gian trước, ban nhạc im ắng cùng với lời đồn sắp giải tán, các fan tự nhiên thấy thất vọng thậm chí là bất mãn, nhưng bọn họ vẫn là những người cuối cùng còn ở lại, thế nên cho dù bi thương, vẫn hy vọng có thể đồng hành nốt đoạn đường cuối cùng của Fashion Mix.

Mà khi đoạn video này đột nhiên xuất hiện, không thể nghi ngờ là đã cho bọn họ một viên thuốc trợ tim, nói cho bọn họ biết, thần tượng của bọn họ vẫn chưa suy sụp tinh thần, vẫn luôn cố gắng, tạm thời im ắng chỉ là đang chờ cơ hội tiến thêm một bước lên đỉnh vinh quang.

Đám fan cuồng nhảy nhót, kích động, sôi nổi, nhao nhao bật video, chia sẻ với mọi người xung quanh, hy vọng có thể hấp dẫn càng nhiều người, ủng hộ cho thần tượng của mình, cổ vũ bọn họ một lần nữa đứng dậy.

Có fan ủng hộ, hơn nữa có công ty trợ giúp sau lưng, một đoạn video này nhanh chóng lan khắp Internet, số lượt xem cùng số lượt download liên tục tăng lên, tuy có không ít ngôn luận chỉ trích khinh thường, thế nhưng lượt xem video đã chứng tỏ giá trị và thực lực của bài hát.

Trên mạng nhiệt liệt hưởng ứng, làm cho không ít người qua đường cảm thấy hứng thú với Eason nhàn rỗi tìm kiếm các album trước đây của ban nhạc Fashion Mix. Tuy rằng không bằng đoạn video có lượt xem khủng bố kia, thế nhưng không ít người nghe khoan dung vẫn đánh giá cao.

Là người sáng tác, viết lời cho ban nhạc, bản thân Eason so với các ca sĩ chỉ biết hát có nhiều mánh khóe hơn, có thể coi là có tài hoa. Các bài hát đầu tuy không được cho thành thục, thế nhưng có đột phá, thường thường làm cho người ta phải sáng mắt; các bài hát sau vô luận mang tiết tấu nhanh hay chậm đều rất thành thục, cuối cùng chỉ còn lại cảm giác bình thản, không khỏi làm cho người ta phải cảm khái "thời gian đã trôi qua"; mà video mới lần này, đã phối hợp tất cả các ưu thế từ trước đến nay, tập trung mọi tinh hoa, lúc này mới đạt được hiệu quả kinh diễm như thế.(*)

(*) Để hiểu rõ đoạn này hơn, mời mọi người thưởng thức album 21 của Adele, chắc ai cũng biết album này rồi nhỉ, nó quá nổi rồi. Album này hoàn toàn được viết theo kiểu như thế, mở đầu là một bài hát beat mạnh cảm giác rất trẻ trâu ^.^ rồi dần dần đấu tranh, níu kéo rồi cuối cùng kết album là bài Someone like you, bình thản, nhẹ nhàng, tuy vẫn có nỗi đau nhưng thể hiện sự chấp nhận sự thật của Adele.

Nghe album của ban nhạc Fashion Mix, giống như là quan sát cuộc đời của một người, lúc trẻ thơ thì ngây ngô phản nghịch, khí phách tung bay, thời kì thanh niên nhiều lần vấp phải trắc trở sau đó tinh thần sa sút, còn hiện giờ sau khi trải qua khó khăn đã trở nên ổn trọng, cơ trí, trưởng thành.

Một đoạn video, đem ban nhạc Fashion Mix đã rời xa ánh mắt quần chúng đã lâu một lần nữa trở thành đề tài được bàn tán nhiều nhất, không hề nghi ngờ là đây là một thành công lớn.

Thừa dịp độ nóng còn chưa tan, công ty nhân cơ hội lại công bố vài teaser ngắn, cùng rất nhiều bài hát khác nhau, nhưng mỗi bài chỉ công bố một đoạn, hình ảnh, giai điệu đơn đơn giản giản, không có bất cứ thứ dư thừa nào, nhưng lại rất hợp khẩu vị khán giả, cùng lúc đó, các thành viên của ban nhạc Fashion Mix cũng nhanh chóng hành động, vì ban nhạc tiến hành đòn phản kích cuối cùng.

Lúc này đây, có thể nói là trận tử chiến cuối cùng, thính giả càng mong chờ bài hát mới, yêu cầu tự nhiên cũng sẽ bị nâng cao, nếu EP mới không đạt được độ cao trong suy nghĩ của thính giả, thì kết quả đợi bọn họ chỉ là những lời chê bai, châm biến, mắng mỏ và vận mệnh bị giải tán.

Thế nên bọn họ không thể thua, tuyệt đối không thể thua.

Lần này, ngay cả Hoắc Kha cũng không có cơ hội do dự, cậu không thể không bị Eason dùng mưu trói buộc, phải nỗ lực hết mình để hoàn thành EP này. Nếu không, làm kẻ kéo chân ban nhạc khiến cho ban nhạc giải tán cậu ta cũng khó thoát khỏi làn sóng anti sau này, con đường trong giới ShowBiz so với đời trước có lẽ còn khó khăn hơn.

Sau khi trọng sinh, tựa như rất nhiều chuyện, rất nhiều người đều trở nên khác đi, Hoắc Kha không biết mình khi nào đã vô tình biến thành cánh hồ điệp(*), cũng không biết có phải đời trước mình đã không hiểu hết người khác, chỉ nhìn thấy mặt xấu, mà quên mất điểm tốt, thậm chí Eason và Tùy Viên trong trí nhớ đều chỉ có mặt đáng ghét, hiện giờ một lần nữa chung sống, lại phát hiện bọn họ có lẽ cũng không xấu xa đến thế.

(*)Ý của Hoắc Kha là đang nói đến hiệu ứng bươm bướm (đã chú thích ^^)

Thế nhưng không thể không nói, thay đổi sau khi trọng sinh làm cho Hoắc Kha có chút vui sướng trong lòng. Một lần nữa ở cùng với các đồng đội, vì ban nhạc, vì EP mới, vì tương lai của chung mà phấn đấu, cuộc sống như thế làm cho cậu ta cảm thấy như đã cách một thế hệ, hoài niệm, lại hưng phấn, giống như đã quay trở lại thời thiếu niên hoang dại có vô số ước mơ, cho dù gặp phải khó khăn cũng vẫn tốt đẹp như cũ.

Tuy rằng ba người đều thực nghiêm túc, thế nhưng nói thật, tập luyện không tính thuận lợi lắm, Hoắc Kha từ lúc ban nhạc giải tán ở kiếp trước đã không cầm dùi trống nhiều năm, tuy rằng ký ức thân thể vẫn còn đó, sơ sẩy ắt không thể thiếu. Còn Tùy Viên ư... Ha ha, cậu thế nhưng hoàn toàn là lính mới, quả thực là mới đến không thể mới hơn.

Đối mặt với hai đồng đội ăn hại, thân là trụ cột Eason tự nhiên phải gánh lấy trọng trách dạy dỗ đồng đội.

Đem nhạc phổ đưa cho Hoắc Kha, để cậu ta dựa theo thói quen của bản thân mà tự luyện tập, còn Eason khoanh tay đứng bên cạnh Tùy Viên, cười mà như không cười cực kỳ dọa người.

Tùy Viên rụt cổ, ngoan ngoãn cúi đầu nhìn chằm chằm nhạc phổ, giống như trong đó có một đóa hoa vậy.

"Đánh đàn gì gì đó nhất định phải học đi? Có cần anh nắm tay em để dạy không?" Ngữ khí của Eason hơi có chút kỳ quái, làm cho Tùy Viên nhớ tới khuê phòng oán phụ, mỏi mắt đợi ở nhà chờ mong tướng công nhà mình trở về, lại phát hiện tướng công mang theo bên cạnh một tiểu thiếp trẻ tuổi xinh đẹp.

— không đúng, lại suy nghĩ lung tung rồi... Tập trung nào!

Tùy Viên lấy lại bình tĩnh, đưa tay đặt ở trên phím đàn.

Cùng là sắm vai giả, tuy kinh nghiệm kém rất nhiều so với Triệu Hi Hòa, thế nhưng mấy việc lặt vặt này Tùy Viên tự nhiên đều sẽ lĩnh hội. Dù sao, đánh đàn so với điều khiển người máy dễ hơn nhiều lắm, ngón tay và trí nào Tùy Viên cực kì linh hoạt, trừ bỏ giai điệu ban đầu có chút trúc trắc ra, lúc sau ở trên phím đàn quả thực như cá gặp nước, không tốn sức chút nào đã hoàn thành toàn bộ ca khúc.

Giai điệu tuyệt vời truyền tới cách đó không xa khiến cho Hoắc Kha không khỏi nghiêng đầu nhìn qua, sau đó hơi hơi chớp mắt, cảm thấy một màn trước mặt này cực kỳ chói mắt.

Thiếu niên trong sáng xinh đẹp ngồi bên cây đàn, ngón tay trắng nõn tinh tế múa lượn trên phím đàn trắng đen, giống như bươm bướm vậy. Bên cạnh thiếu niên, thanh niên anh tuấn mỉm cười đứng đó, ánh mắt nhu hòa thâm tình đến mức có thể nhấn chìm người khác.

Giống như là bị bỏng vậy, Hoắc Kha nhanh chóng thu hồi tầm mắt, lúc nhìn về phía nhạc phổ lại không tự chủ được nhớ lại cảnh đẹp vừa rồi, không thể nói rõ đây là hâm mộ, đố kị, hay là chua xót đây.

Bây giờ nhớ lại, hình như Eason chưa từng dùng loại ánh mắt này nhìn cậu ta — ánh mắt kia như muốn nói thiếu niên kia là toàn bộ thế giới của hắn, quý trọng đến mức không biết nên đụng vào thế nào.

Tâm trạng hỗn loạn, ánh mắt lại không tự chủ được nhìn theo hai người, Hoắc Kha nhìn thấy thiếu niên kết thúc khúc nhạc, dùng ánh mắt ướt sũng của cún con lấy lòng thanh niên, tựa như đang đợi đối phương khen, mà thanh niên trong nháy mắt thu hồi lại ánh mắt dịu dàng, ghét bỏ nhíu mày, đưa tay cốc đầu đối phương: "Tình cảm đâu rồi?! Tình cảm! Đánh đàn không phải chỉ cần đem nhạc phổ biến thành âm thanh là đủ rồi, em phải thể hiện tình cảm của mình nữa!"

Tùy Viên ôm đầu, oán thầm Eason xuống tay ác độc quá, nhìn nhạc phổ ánh mắt lại cực kì mịt mờ — đem tình cảm hòa nhập vào khúc nhạc, cái kỹ năng này đối với cậu có độ khó cực kì cao...

"Không rõ?" Nhìn bộ dáng Tùy Viên, là đã biết cậu đang phiền não chuyện gì, thái độ hung dữ của Eason thoáng dịu đi một chút, nhướn mày nói. "Vậy đem mình nhập vào nhân vật đi, tỷ như, tưởng tượng em bởi vì bệnh nan y chỉ để lại lời chia tay với người yêu rồi đi xa không có bất kỳ tin tức nào, kỳ tích xảy đến bệnh được chữa khỏi, một lần nữa gặp lại người yêu, lại phát hiện đối phương đã có niềm vui mới... Không đúng, là phát hiện đối phương tâm tro ý lạnh, vô luận như thế nào cũng không muốn tha thứ cho em, đối với em lãnh đạm đến cực điểm, em phải làm gì bây giờ? Phải nói gì với người ta đây?"

"Nói, xin lỗi... ?" Tùy Viên chớp chớp mắt, nghe thế nào cũng cảm thấy câu chuyện cẩu huyết này thật quen tai.

"...Sao lại có cái dấu chấm hỏi ở cuối câu thế kia?!" Eason nghiến răng nghiến lợi.

Tùy Viên: "... ... ... QAQ "

"Ngoại trừ xin lỗi ra? Em còn muốn nói gì nữa?" Hít sâu một hơi, dặn chính mình phải bình tĩnh, Eason hướng dẫn từng bước.

Tùy Viên bị Eason nhìn chăm chú khiến lông toàn thân đều dựng hết lên, trong đầu trống rỗng: "Còn, còn phải nói gì nữa?"

"Nói gì nữa? Em còn không biết xấu hổ mà hỏi anh?" Eason đầy mặt khó có thể tin, "Đương nhiên là em yêu anh, em xin lỗi anh, toàn bộ thế giới em chỉ yêu mình anh, mong anh tha thứ cho em, không có anh em sống không nổi, em về sau tuyệt đối sẽ không rời khỏi anh nữa!"

Tùy Viên: "... ... Hức hức QAQ "

"Hức hức cái gì mà hức!" Eason cúi người ép sát Tùy Viên, điên cuồng mất trí bộc lộ hết bản chất. "Mau nói cho anh! Lặp lại hết những điều trên một lần cho anh nghe!"

"Em, em yêu anh... em xin lỗi, anh, toàn bộ thế giới, em chỉ yêu mình anh... Mong anh, tha thứ cho em, không có anh em sống không nổi, em về sau, tuyệt đối sẽ không rời, rời khỏi anh..." Tùy Viên thần chí hoảng hốt lặp lại một lần, tuy ngốc nhưng trí nhớ rất tốt, bỏ qua việc nói lắp thì một chữ cũng không sai!

Từ đầu chỉ là vô thức lặp lại, càng về sau ý thức được bản thân vừa nói cái gì, nhiệt độ tăng dần từ vành tai lan tới gò má rồi đến cổ, Tùy Viên cả người đều đỏ rực, ánh mắt ngập nước sợ hãi nhìn Eason, nhỏ giọng hỏi thêm một câu: "Anh tha thứ cho em chưa?"

"Làm sao có thể." Eason lãnh khốc trả lời, gương mặt đặc biệt hờ hững, ánh mắt lại che dấu không được ý cười đang tràn ra, như là con chó to cuối cùng cũng gặm được khúc xương mà nó khao khát bấy lâu, vui đến mức lắc lắc cái đuôi.

Tùy Viên: "... ... ..."

5237: "... ... ..."

0007: "... ... ..."

Hoắc Kha xem kịch từ đầu đến cuối: "... ... ..."

Bụm mặt cứng nhắc nghiêng đầu đi, Hoắc Kha không khỏi hoài nghi ký ức của mình có sai sót gì không, hay là mắt mình bị mù rồi, hoặc là phương thức trọng sinh của mình không đúng!

Này tuyệt đối không phải là Lý Khôn cậu ta từng biết, cũng tuyệt đối không phải là Eason cậu ta từng quen! Các ngươi rốt cuộc đến từ hành tinh nào đó?! Ấu trĩ giận dỗi thì một vừa hai phải một chút! Ân ái gì gì đó cũng phải nhìn hoàn cảnh xung quanh chứ! Tôi còn chềnh ềnh ở đây này! Thỉnh tự trọng!

Hoắc Kha bị đôi cẩu nam nam chọc mù mắt đem nỗi ức chế trong lòng phát tiết hết trên dàn trống, tập luyện vốn đã hiệu quả thế nhưng lại tiếp tục tăng mạnh, bởi vì cậu ta cảm thấy mình nhất định không thể bại dưới tay đôi cẩu nam nam vừa tập luyện vừa nói chuyện yêu đương kia, bằng không quả thực làm người ta giận sôi gan!

Cứ như thế, tiết mục tập luyện cho EP mới cứ như vậy gà bay chó sủa mà tiến hành, trước thời điểm chính thức đi vào phòng thu, ba người đều đạt được tán dương rất cao.

Eason là giọng hát chính, khả năng biểu diễn hay là giọng hát đều không thể bắt bẻ; nhạc đệm của Tùy Viên đặc biệt có tình cảm, ôn hòa lại càng tăng sức mạnh, cùng thanh âm của Eason dung hợp cùng một chỗ, hoàn mĩ đến ngoài dự đoán của mọi người; còn Hoắc Kha đánh trống vốn đã đặc biệt có khí thế, càng làm bài hát trở nên rạng rỡ.

Tất cả mọi người đều kỳ vọng vào EP mới, chỉ có Hoắc Kha hít vào một hơi thật sâu, cảm giác mình được tái sinh.

— từ đó trở đi không cần nhìn đôi cẩu nam nam ân ái nữa, toàn bộ thế giới đều sáng ngời hẳn lên, quả thực làm cho người ta cảm động đến rơi lệ đầy mặt!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#dammy