Chương 2: Thế giới Cuồng Thần, màn thứ nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Hoắc Trảm Tật tỉnh lại, thứ đầu tiên khôi phục là khứu giác. Khí tức cỏ xanh tràn vào mũi, không khí trong lành làm tinh thần hắn khôi phục vài phần.

Hắn mở hai mắt ra, đồng tử dần co rút lại, vô thức mà điều động hồn lực của bản thân, thoáng vận chuyển một lát. Hắn phát hiện thân thể đã khôi phục tri giác, có thể di động.

Hắn vô thức quan sát xung quanh, hắn thấy mình đang ở trong một khu rừng. Hắn lại nhìn chính mình, phát hiện đồng phục Học Viện Sử Lai Khắc trên người đã không còn, thay vào đó là quần áo vải mộc mạc, hơn nữa nhìn qua cũng không phải là đồ hiện đại.

Trở mình ngồi dậy, hắn xoa xoa đôi mắt, đây là chỗ nào? Mình không phải đang nằm mơ chứ?

Đúng lúc này, trong đầu hắn đột nhiên vang lên tiếng âm thanh điện tử.

"Thế giới Cuồng Thần, màn thứ nhất."

"Có rất nhiều chủng tộc sinh sống trên Tấn Nguyên Đại Lục, trong đó Nhân tộc, Ma tộc và Thú Nhân tộc là cường đại nhất. Ngoài ra còn có Ải Nhân tộc am hiểu luyện kim, Tinh Linh tộc giỏi bắn tên và Long tộc số lượng thưa thớt."

"Để tranh giành đất đai và tài nguyên, chiến tranh đã kéo dài liên tục trong hàng trăm năm qua. Lúc đầu, Nhân tộc ở thế bất lợi tuyệt đối, có mấy lần suýt bị diệt tộc. Nhưng dựa vào trí tuệ vượt trội và khả năng sinh sản nhanh chóng, họ dần thoát khỏi bất lợi, thậm chí còn để Ma tộc và Thú Nhân tộc rơi vào tình trạng nguy cơ. Vì đối kháng với Nhân tộc, Ma tộc và Thú Nhân tộc liên hợp, làm thực lực hai bên đạt cân bằng."

"Toàn đại lục có ba chức nghiệp chính, Vũ Kỹ Sư là được hoan nghênh nhất, bởi vì ngưỡng tu luyện vũ kỹ tương đối thấp, người nào cũng có thể tu luyện. Cải thiện vũ kỹ có liên quan chặt chẽ tới ngộ tính và tu luyện. Tiếp theo là Ma Pháp Sư, đây cũng là một chức nghiệp rất được hoan nghênh, nhưng để tu luyện được cần có tinh thần lực mạnh hơn người thường. Cuối cùng là sự kết hợp của hai nghề trước, Ma pháp chiến sĩ. Bởi vì kết hợp ma pháp và vũ kỹ nên Ma pháp chiến sĩ rất khó tu luyện cả hai ở trình độ cao. Nhưng ma pháp và vũ kỹ phụ trợ lẫn nhau làm cho nghề nghiệp này có khả năng sinh tồn."

"Nhân tộc: Tự xưng là hậu đại của Thần, thể chất yếu ớt nhưng có trí tuệ cao và khả năng học tập xuất sắc. Chiến sĩ cao cấp của loài người đã ký kết khế ước với Long để trở thành Long kỵ sĩ, đây là loài người mạnh nhất. Chỉ có đạt được Quang Minh kỵ sĩ cấp một mới có thể được Long nhận thức. Quốc gia Nhân tộc là Đế Quốc Long Thần, Long kỵ sĩ không quá 100 người, mà Long kỵ tướng chỉ có 3 người, là trụ cột mạnh nhất của Đế Quốc Long Thần, được xưng là ba đại nguyên soái của đế quốc. Dù là Long kỵ tướng hay Long kỵ sĩ đều có lực lượng huỷ diệt thế giới, đều lập được chiến công rực rỡ trong cuộc chiến với Ma tộc và Thú Nhân tộc, là chiến sĩ vương bài của nhân loại."

"Ma tộc: Tôn trọng lực lượng tự do, bề ngoài nhìn giống con người nhưng có cơ thể mạnh mẽ hơn. Ma tộc cao cấp cũng có trí tuệ bậc cao. Quân đội vương bài của Ma tộc là một chiến đoàn Đọa Lạc Thiên Sứ hoàn toàn được tạo thành từ Hoàng tộc, có thể tiến hành Đọa Lạc Thiên Sứ biến thân, tuy rằng lực lượng yếu hơn Long kỵ sĩ, nhưng có ma pháp lực hắc ám rất mạnh, bù lại nhất định cho thiếu sót đó. Nhưng số lượng vô cùng thưa thớt, toàn bộ Ma tộc có không đến 30 Hoàng tộc có thể tiến hành Đọa Lạc Thiên Sứ biến thân, trong đó chỉ có hai người có thể biến thành Đọa Lạc Thiên Sứ bốn cánh, theo thứ tự là Hoàng Đế Ma tộc và Đội trưởng Đội Cấm Vệ của hắn, còn lại đều là Đọa Lạc Thiên Sứ hai cánh."

"Thú Nhân tộc: Tôn trọng lực lượng tuyệt đối, chỉ có dựa vào sức mạnh siêu cường mới có thể được thú nhân nhận thức. Thân thể thú nhân là mạnh nhất, nhưng trí tuệ vô cùng thấp, có một số thú nhân thậm chí không có trí tuệ, chỉ có một số ít thú nhân có trí tuệ có thể so sánh với người và Ma. Chủ lực của Thú Nhân tộc là quân đoàn Bỉ Mông Cự Thú. Bỉ Mông Cự Thú cao 4 mét trở lên, có thân thể dẻo dai kiên cường, công kích cường độ thấp cơ bản không có hiệu quả với bọn họ. Xét về thực lực, bọn họ mặc dù không bằng Đọa Lạc Thiên Sứ của Ma tộc hay Long kỵ sĩ của Nhân tộc, nhưng số lượng rất nhiều, thường duy trì ở khoảng 2500 người, cho nên thực lực không thể khinh thường. Chỉ có Mông Vương mới có lực lượng có thể so sánh với Đọa Lạc Thiên Sứ bốn cánh và Long kỵ tướng."

"Mặc dù giữa ba chủng tộc thường xuyên xảy ra chiến tranh, nhưng vì mỗi bên đều có tài nguyên mà đối phương cần nên giao dịch giữa ba bên vẫn diễn ra, sử dụng đồng tiền chung, một đồng vàng bằng 10 đồng bạc, hoặc 100 đồng tiền đồng."

Nghe thấy âm thanh điện tử nhắc nhở, Hoắc Trảm Tật hơi sững sờ, đây là ý gì? Mình được đưa đến một thế giới khác?

Âm thanh điện tử vẫn tiếp tục: "Bạn được sinh ra ở một thị trấn biên giới Thú Nhân tộc, thế giới loài người cách đó 300 dặm về phía Đông. Có quân đội của Nhân tộc và Thú Nhân tộc đóng giữ ở biên giới. Nhiệm vụ khảo hạch tân sinh: Trong vòng ba ngày còn sống tới thế giới loài người. Ban thưởng: Điểm thuộc tính cơ sở cộng 2. Hình phạt thất bại: Xoá tên tân sinh. Đếm ngược bắt đầu!"

71 giờ, 59 phút, 59 giây!

Nghe xong âm thanh điện tử giới thiệu, Hoắc Trảm Tật nháy mắt mấy cái, đây không phải nằm mơ, cũng không phải tình huống khác, đây là khảo hạch tân sinh của hắn.

Từ dưới đất đứng lên, đầu tiên hắn nhìn xung quanh.

Nơi này là một khu rừng rậm, và không thể nhìn thấy gì xung quanh. Thay vì vội vã hành động, hắn yên lặng nhớ lại gợi ý của âm thanh điện tử.

Đầu tiên tại Thế giới Cuồng Thần có tổng cộng ba quốc gia, phân biệt bị Nhân tộc, Ma tộc, Thú Nhân tộc khống chế. Hắn chắc chắn là nhân loại và hiện tại đang ở biên giới của Thú Nhân tộc. Thú Nhân tộc và Nhân tộc thường xuyên xảy ra chiến tranh, nếu một cậu bé như hắn bị quân đội Thú Nhân tộc phát hiện thì có thể thấy được kết quả. Mà nhiệm vụ của hắn là trong ba ngày phải xuyên qua biên giới, trở lại thế giới loài người.

Sau khi làm rõ suy nghĩ của mình, Hoắc Trảm Tật trước tiên kích phát võ hồn của mình. Trong mắt hắn có một vầng sáng màu trắng lập loè, rõ ràng trở nên sáng hơn. Ngay sau đó, dưới chân bay lên hai quầng sáng màu vàng. Làn da giữa hai lông mày vặn vẹo, trong chốc lát một con mắt thẳng đứng đã hiện lên. Con mắt thẳng đứng cố gắng thoát ra và biến thành một con mắt to bằng quả nguyệt quế, lơ lửng trước mặt Hoắc Trảm Tật.

"Tiểu Tà." Nhìn con mắt nhỏ kia, Hoắc Trảm Tật lập tức cười rộ lên, đây chính là hồn linh của hắn, cũng là lễ vật cha mẹ tặng hắn khi hắn thức tỉnh võ hồn năm 6 tuổi. Chính hồn linh trăm năm này đã giao cho hắn hai hồn kỹ.

Lúc này hai hồn hoàn trăm năm đều còn, có nghĩa là hắn có thể sử dụng hai hồn kỹ.

Ánh sáng trong mắt Hoắc Trảm Tật lập loè, quầng sáng màu vàng thứ nhất quanh người lập tức sáng lên. Ánh mắt liền trở nên sáng ngời, mọi thứ xung quanh trở nên rõ ràng hơn, tinh thần lực vô hình mở rộng ra.

Hồn kỹ thứ nhất, tinh thần tham trắc. Sau khi hồn kỹ thứ nhất phóng thích, hắn có thể cảm nhận được chấn động rất nhỏ trong đường kính trăm mét.

Hồn linh Tiểu Tà cũng sáng hơn một chút, nó bay đến trán của Hoắc Trảm Tật và áp vào trán hắn. Lập tức, phạm vi tinh thần tham trắc của Hoắc Trảm Tật cộng thêm 50 mét, đạt đến đường kính 150 mét. Đây là hiệu quả phụ trợ của hồn linh.

Tinh thần tham trắc là hồn kỹ phụ trợ, nhưng phi thường hữu dụng trong trinh sát. Ưu điểm lớn nhất là theo tinh thần lực của người sử dụng tăng lên, phạm vi tìm kiếm sẽ tăng lên, hiệu quả này chịu ảnh hưởng từ cả hồn lực và tinh thần lực.

Lúc trước khi Hoắc Trảm Tật thức tỉnh võ hồn và có được hồn hoàn thứ nhất, phạm vi tìm kiếm chỉ có đường kính 30 mét. Được Tiểu Tà trợ giúp, hiện tại đã đạt đến 150 mét. Trong phạm vi này, bất kỳ dao động nào cũng sẽ xuất hiện trong nhận thức của hắn. Hơn nữa, tinh thần tham trắc tiêu hao rất ít hồn lực, tinh thần lực tiêu hao cũng không nhiều, dù sao cũng không dùng cho công kích. Hồn linh Tà Nhãn này là loại hiếm thấy có thể trợ giúp hồn sư khôi phục tinh thần lực. Với thực lực hiện tại của Hoắc Trảm Tật, hắn có thể duy trì nó trong thời gian một giờ.

Phóng xuất ra tinh thần tham trắc, cảm nhận được trong phạm vi mình cảm nhận được không có nguy hiểm gì, Hoắc Trảm Tật mới thở phào nhẹ nhõm.

Hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời và xác định phương hướng. Thế giới này rất xa lạ với hắn, vì vậy hắn chỉ có thể chấp nhận rằng nó giống Đấu La Tinh, mặt trời mọc ở hướng đông và lặn về hướng tây. Nói cách khác, hướng mặt trời mọc là hướng của biên giới mà hắn sẽ đến.

Hiện tại có vẻ là buổi chiều, mặt trời đang chậm rãi lặn xuống phía tây, nhiệt độ cũng dần hạ xuống.

Hoắc Trảm Tật xác định đúng hướng ngược với hướng mặt trời lặn, bước nhanh về phía đó.

Bằng tinh thần tham trắc, nếu có gì dị thường hắn đều có thể cảm giác được ngay, vì vậy hắn buông bước chân, dùng hồn lực chống đỡ thân thể chạy, lại dùng tinh thần lực chống đỡ tinh thần tham trắc.

Mỗi khi chạy được 30 phút, hắn sẽ tìm một nơi tương đối an toàn, ví dụ như bò lên cây, che giấu trong tán cây để nghỉ ngơi, khôi phục hồn lực tiêu hao trước đó, đồng thời khôi phục thể năng và tinh thần lực.

Theo cách này, sau hai giờ, theo tính toán của Hoắc Trảm Tật, hắn đã đi được 50 dặm. Hắn một mực xuyên qua núi rừng, mặc dù tốc độ không quá nhanh, nhưng cũng là hồn sư, thể chất mạnh hơn người bình thường rất nhiều. Lúc này, trời đã tối xuống.

Hoắc Trảm Tật cũng ý thức được một vấn đề rất quan trọng, hắn vừa đói vừa khát.

Hắn sờ lên người mình, đồ ăn uống gì cũng không có.

Làm sao bây giờ? Trong đầu hắn nhanh hồi tưởng lại khoá học sinh tồn nơi hoang dã do lão sư học viện sơ cấp dạy.

Nhìn sắc trời ngày càng tối, hắn không dám chậm trễ, đi vào trong rừng cây tìm kiếm.

May mắn võ hồn của hắn là Linh Mâu, thị lực rất tốt, dù trong bóng tối cũng có thể thấy rõ sự vật xung quanh. Cuối cùng trước khi sắc trời hoàn toàn tối xuống, hắn đã tìm được một ít trái cây có thể ăn, thoả mãn cơn đói khát và giải quyết nhu cầu cấp thiết của mình.

Quả không ngon, giống như một quả táo chưa chín, nhưng Hoắc Trảm Tật ăn đặc biệt ngọt. Qua hai giờ rong ruổi khám phá, hắn dần không còn khẩn trương như ban đầu, ngược lại có chút phấn khởi, bộ não cũng trở nên linh hoạt hơn.

Không hề nghi ngờ, với năng lực của mình, hắn hoàn toàn không thể vượt qua tuyến phòng ngự của Thú Nhân tộc, dù các tân sinh cấp A cũng không thể. Đó là quân đội, mà những tân sinh như bọn họ, người lợi hại nhất chính là Đại Hồn Sư cấp 30.

Nhưng học viện sẽ không cho hắn một nhiệm vụ không thể hoàn thành, vì vậy tìm cơ hội mới là mấu chốt của khảo hạch. Năng lực chiến đấu của hắn không tốt, nhưng với năng lực trinh sát của Linh Mâu, hắn giỏi nhất là tìm kiếm. Hiện tại hắn không vội, với nhiệm vụ này hắn có một chút ưu thế bẩm sinh.

Trời đã hoàn toàn tối đen, Hoắc Trảm Tật không thừa dịp ban đêm mà đi về phía trước, một là vì không phân biệt rõ phương hướng, hai là ban đêm không an toàn. Dù sao vẫn còn nhiều thời gian. Hắn leo lên một cây đại thụ, tìm một nơi giữa tán cây miễn cưỡng có thể nằm xuống, dùng dây leo buộc eo của mình vào một cành cây dày, sau đó lại phóng thích hồn kỹ của mình.

Lần này, hắn không tiến hành tinh thần tham trắc toàn phương vị, mà ngưng tụ hồn kỹ cảm giác về một hướng.

Được Tiểu Tà trợ giúp, cảm giác một hướng này, phạm vi tìm kiếm có thể lên đến 500 mét, đây là cực hạn mà tinh thần lực của hắn có khả năng đạt được. Hắn ngồi trên nhành cây, khu vực trong phạm vi đường kính 500 mét đều được hắn tìm kiếm một lần.

Tìm kiếm khoảng cách xa như vậy tiêu hao khá lớn, nhưng qua lần tìm kiếm này, Hoắc Trảm Tật có thể xác định mình tạm thời an toàn. Hắn khoanh chân ngồi trên nhành cây, bắt đầu minh tưởng nghỉ ngơi, đợi ngày hôm sau đến. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net