Chương 8: Nhập học và bạn mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc tạm biệt cha mẹ ở ga tàu hoả, ta bỗng thấy cực kỳ lo lắng. Thậm chí có lúc ta còn nghĩ hay là không đi Hogwarts nữa. Ta thật sự không muốn rời xa gia đình.

Nhưng đúng lúc ấy Sev đi đến. Hắn nhìn đôi mắt hồng của ta, kéo ta vào sân ga, lại kéo ta lên tàu. Tận khi hắn tìm được một phòng trống, đưa ta vào đóng kín cửa, tận khi chúng ta ngồi xuống ghế tàu, nước mắt ta mới không thể kìm nén được mà rơi xuống. Ta thật sự không thể nhịn được, ôm Sev khóc to.

Hắn bất đắc dĩ thở dài, từ từ vỗ lưng ta. Ta khóc một lúc cũng cảm thấy tốt hơn nhiều, sự khó chịu trong lòng cũng vơi bớt phần nào. Sev vẫn bên cạnh ta, về sau chúng ta cũng có thể cùng nhau đi học, nghĩ thế ta dần phấn chấn.

Sev lấy khăn mặt từ trong túi ra cho ta lau. Ta vừa nấc vừa nhận lấy: "Sev, cám ơn cậu." Ta cảm thấy có chút ngượng ngùng, cười cười.

Hắn bất đắc dĩ liếc nhìn ta, lại lấy một quyển sách ra đọc. Nhưng một bàn tay khác vẫn đang nắm lấy tay ta.

Ta cười hì hì, lau khô mặt, sau đó lấy đồ pha trà ra đặt trên mặt bàn. Hắn buông tay ta, đổ hai chén trà. Ta lại lấy Cuốn theo chiều gió - tiểu thuyết Mỹ đang nổi tiếng ra đọc.

Ta đã thuộc toàn bộ sách giáo khoa, chẳng còn sách nào để xem nữa. Quyển tiểu thuyết này ta mới mua, nhưng Sev đã xé đi trang giới thiệu và cất nó đi.

Chúng ta đã thử làm thí nghiệm. Một quyển sách nếu không còn hoàn chỉnh, những trang bị xé đi cũng bị huỷ mất, thì ta vẫn có thể học thuộc cả một quyển sách trừ trang bị xé. Nhưng nếu trang bị xé đó mà vẫn tồn tại, ta sẽ không thể nhớ kỹ quyển sách này. Cũng giống như ta không thể đọc hết cuốn sách đó.

Sev giúp ta giữ trang giới thiệu, ta không đọc được, sẽ không thể nhớ được quyển tiểu thuyết này. Vậy nên mỗi ngày chỉ cần tỉnh ngủ, quyển sách này sẽ lại trở nên hoàn toàn mới lạ đối với ta. Sev nói đây có thể coi như để ta giải trí trong lúc đến trường. Hắn còn nói thư viện ở Hogwarts sẽ không giống thư viện của người thường có nhiều tiểu thuyết nhàm chán như thế.

Ta không thể đồng ý với cái từ "nhàm chán" này của hắn. Nhưng ta cảm thấy ý tưởng của Sev thật sự chu đáo, nếu không hành trình của ta trên tàu sẽ thật nhàm chán, sách không thể đọc, độc dược không thể chế, bùa chú cũng không thể tập luyện.

Xe lửa bắt đầu xuất phát. Ta và Sev không hẹn nhau mà cùng buông sách, nhìn ra cửa sổ. Thật sự phải xa gia đình rồi...

"Mình sẽ vào nhà Slytherin. Mẹ mình trước kia cũng ở nhà đó. Cậu cũng vào đó được không, Lily?"

Ta gật đầu: "Đương nhiên, mình muốn vào cùng một nhà với cậu. Như vậy chúng ta có thể cùng nhau đi học rồi, đúng không?"

Hắn hơi gật đầu: "Nhà Slytherin là tốt nhất."

"Gryffindor mới là tốt nhất." Một cậu bé có mái tóc rối bời mở cửa ra nói to, sau đó quay đầu lại hô: "Sirius, ở đây có phòng trống." Nói xong liền đi vào, buông hành lý, ngồi xuống đối diện chúng ta.

Sev trầm mặt: "Mẹ cậu không dạy cậu thế nào gọi là lễ phép à?"

"Được rồi." Một cậu bé khác vào theo hét lên. "Đừng nói những cái lễ nghi giả mù sa mưa đó. Các cậu cũng là năm nhất đúng không? Mình là Sirius Black, hắn là James Potter." Hắn để hành lý cẩn thận rồi quay lại vươn tay về phía chúng ta.

Sev không thèm để ý tay hắn, cau mày nói: "Severus Snape. Nàng là Lily Evans."

Ta nhìn bộ dáng của Sev nở nụ cười. Hắn bình thường đều cư xử như một người lớn, chẳng mấy khi có hành động trẻ con như thế. Ta vươn tay: "Xin chào."

Black nở nụ cười: "Cậu có vẻ thân thiện hơn hắn nhiều. Các cậu đang bàn luận xem nhà nào mới tốt nhất đúng không? Vậy các cậu muốn vào nhà nào?"

"Slytherin."

"Cái gì?" Hắn ngạc nhiên nhìn ta: "Cậu có dòng máu thuần chủng sao?"

"Dòng máu thuần chủng?"

"Ý là cha mẹ cậu cũng là phù thuỷ à?"

Ta lắc đầu: "Cha mẹ mình đều là người thường."

"Ha ha" Black nở nụ cười: "Vậy cậu không thể vào Slytherin đâu. Nơi đó chỉ chấp nhận phù thuỷ có dòng máu thuần chủng cùng một ít phù thuỷ dòng máu lai thôi."

Potter cũng gật đầu: "Đúng vậy. Slytherin không nhận phù thuỷ ma loại. Cậu đến Gryffindor đi, cả nhà mình đều là Gryffindor. Gryffindor không quan tâm xuất thân đâu."

"Ma loại?"

"Ý là những phù thuỷ có cha mẹ là Muggle."

Muggle? Ta không thích từ này, có cảm giác nghĩa xấu, giống kiểu như "ngu ngốc". Ta bĩu môi, nhìn Sev: "Làm sao bây giờ? Chúng ta có thể vào cùng một nhà sao?"

Black nhìn Sev, nói: "Cậu muốn vào Slytherin? Cả nhà mình đều vào Slytherin, nhưng mình không muốn vào đó. Nơi đó đều là một đám quý tộc dối trá, không thú vị."

"Đúng đúng. Slytherin là cái nôi của bọn phù thuỷ hắc ám. Mình khuyên cậu nghĩ thêm một chút. Cả Sirius cũng đang muốn đến Gryffindor." Potter cũng nói.

Sev cười lạnh: "Vẫn tốt hơn Gryffindor, một đám đầu óc chỉ có cơ bắp."

"Cậu nói gì?" Đôi mắt Potter bừng bừng lửa giận: "Đúng rồi, cậu vừa rồi nói cậu tên là gì? Snivellus? Một cái tên rất hợp với cậu."

"Ồ, Snivellus, cha cậu lúc đặt tên cậu đã nghĩ gì vậy?" Black cũng cười nói.

Ta có chút không vui, mở từ điển tiếng Anh trong Bản ghi chép ra, tìm hai từ thích hợp, chỉ vào bọn họ nói: "Jemmy (đầu cừu) và Siriasis (bệnh cảm nắng) đúng không? Sao các cậu lại có cái tên quái dị như thế? Không lẽ lúc sinh cậu mẹ cậu đang ăn đầu cừu, mà mẹ của cậu thì đang bị cảm nắng sao? Bạn của mình tên là Severus, nếu miệng lưỡi các cậu còn không rõ ràng thì có thể gọi hắn là Snape."

Hai người bọn họ trừng mắt hung tợn nhìn ta. Ta cũng cảm thấy khẩn trương. Bốn người giằng co một lúc, Black lười biếng cười nói: "James, có lẽ chúng ta nên đi tìm phòng khác đi. Cậu không ngửi thấy mùi khó nghe ở trong phòng này sao? Còn ở đây nữa nó sẽ ám vào người đó."

"Tạm biệt, Jemmy và Siriasis. Làm ơn đóng kín cửa hộ chúng mình." Ta vẫy tay chào họ.

Bọn họ lại hung tợn trừng mắt ta một lần nữa mới đóng cửa lại rời đi.

Ta vội vàng lấy nhật ký ra, đem hai từ ta vất vả tìm được ghi lại: Jemmy = James Potter, Siriasis = Sirius Black.

"Cậu ghi cái này lại làm gì?"

"Đương nhiên phải ghi lại rồi, nếu không mình quên mất thì sao? Lần sau cãi nhau lại vất vả."

Sev khoanh tay trước ngực nhìn ta: "Lá gan của cậu hình như lớn thêm một chút rồi, còn biết cãi nhau với người khác."

Ta sờ đầu: "Có lẽ vì mình cảm giác được bọn họ không có ác ý. Nếu họ thật sự là người xấu, mình sẽ sợ hãi." Bởi vì không sợ hãi nên ta mới dám bắt nạt họ.

Sev bĩu môi: "Không cần để ý đến hai kẻ ngu ngốc đó."

Ta gật đầu.

"Nếu cậu không thể vào Slytherin, thì vào Ravenclaw hoặc Hufflepuff đi, dù sao cũng tốt hơn vào cùng nhà với hai kẻ ngu ngốc kia."

"Mình muốn vào nhà nào là có thể vào nhà đó sao? Cậu sẽ cùng tên Black kia vào một nhà sao? Cả nhà hắn đều ở Slytherin, hắn cũng sẽ như thế đúng không?"

"Không quan hệ, mình cũng sẽ không bị hắn bắt nạt."

*************************

Lúc phân viện chỉ cần đội một chiếc mũ chóp nhọn là được. Ngài mũ nói với ta: "Ngươi không đủ thông minh, không thích hợp Ravenclaw. Ngươi cũng không đủ dũng cảm, không thích hợp Gryffindor. Chăm chỉ, rộng rãi, trung thành, Hufflepuff!"

Sau đó ta bị phân vào nhà Hufflepuff.

Sev quả thật đi Slytherin.

Potter cùng Black đều đến Gryffindor.

*************************

Sáng sớm hôm sau, lúc đi ăn sáng, ta thấy danh sách bạn bè có thêm hai người: Potter cùng Black. Ở trường học ta còn chưa quen biết mấy ai đâu. Ta vui sướng vẫy tay chào bọn họ: "Chào buổi sáng, Jemmy và Siriasis."

Bàn cơm của Gryffindor cười ầm lên. Hai người hung hăng trừng mắt liếc ta.

Ta cảm thấy khó hiểu, bọn họ trừng ta làm gì? Ta còn cẩn thận ghi lại cách gọi thân mật này trong nhật ký, chẳng lẽ không phải biệt danh của bọn họ sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net