Chương 1: Công nhân ở dưới giếng (01)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Glucose

Truyện chỉ được đăng ở W@ttp@ d  Glucose95

23/01/2022




Dưới ánh mặt trời gay gắt, một thanh niên mặc áo khoác ngắn màu xám hì hục mà vận chuyển dụng cụ thể thao trong khuôn viên trường học. Thân hình cậu đơn bạc nhìn qua còn lâu mới so được với những người đàn ông cường tráng dỡ hàng ở phía sau nhưng lại rất nhanh nhẹn, chỉ trong tích tắc đã đem những thiết bị nặng nhất đem đến kho.

Tài xế xe chở hàng phì phò điếu thuốc, hét lên: "Chàng trai rất có sức mạnh nha!"

Thanh niên mặt bị phơi nắng đỏ bừng bừng, ngượng ngùng cười cười.

Hơn nửa tiếng sau xe chở hàng rời đi.

Thanh niên làm xong việc mới tùy tiện tìm bậc thềm ngồi xuống, lau vệt mồ hôi. Sau khi xác định bên cạnh không còn ai, nụ cười ngây ngô trên mặt lúc này mới biến mất, ánh mắt phức tạp nhìn xung quanh.

Tiếng đọc sách trong tòa nhà dạy học, một đám học sinh thể dục chạy trên sân thể dục, thỉnh thoảng trên con đường nhỏ có vài con chim sẻ bay qua...

Đây là một khuôn viên trường trung học tràn đầy sức sống và cực kỳ bình thường.

Mà thanh niên là công nhân trong trường này.

Cậu nhìn về phía dòng chữ xuất hiện trong đầu cách đây không lâu:

【 Cậu gọi là Hà Tiểu Nguyên, 23 tuổi, công nhân mới được trường trung học Lăng Sơn thuê hôm nay, tính cách nhu nhược nhát gan là pháo hôi chết đầu tiên trong "Họ ở dưới giếng".】

Lâm Hưu Nguyên bình tĩnh vò đầu.

Lúc này, trong đầu cậu vang lên một âm thanh máy móc quen thuộc: "Chúc mừng kí chủ, nhiệm vụ thế giới thứ nhất đã được kích hoạt thành công, xin hỏi cảm giác thế nào?"

Thanh niên lúc này mới hơi hơi phấn chấn lên, cười ha hả nói: "Nóng, mệt, buồn ngủ, đói bụng. Vừa đến đã phải làm việc, xuyên đến cũng quá đúng lúc ghê."

Hệ thống: "..."

Cảm ơn, thiệt là âm dương quái khí mà.

Lâm Hưu Nguyên lại thật cao hứng. Trước khi xuyên qua cậu đã làm quỷ gần trăm năm, đã sớm không còn cảm nhận được các loại cảm giác trên thân thể. Nếu không phải tranh được cơ hội chuyển sinh này thì e rằng sẽ không bao giờ có cơ hội làm người nữa.

Ở thế giới hiện thực, Lâm Hưu Nguyên là ác quỷ, một ác quỷ không có cách nào đầu thai lần nữa. Cậu đã chết rất nhiều năm nên không có người thân, bạn bè hoá vàng mã cung phụng. Ở quỷ giới muốn sinh hoạt tốt thì cũng cần làm công kiếm tiền.

Bình thường Lâm Hưu Nguyên chủ yếu phụ trách doạ một ít tội phạm đang bị truy nã, đạo đức bại hoại cặn bã, kẻ xấu mưu hại người các loại... Do thái độ làm việc cẩn trọng, thủ pháp hù người mới mẻ độc đáo, kỹ xảo đổi mới nhiều lần, chưa bao giờ thất bại. Một lần còn bị người đồn thổi lên chút danh hiệu khủng bố cùng các truyền thuyết lung tung.

Thiên đạo cho công việc khó khăn, Lâm Hưu Nguyên trở thành người dẫn đầu trong nghề côn đồ rốt cuộc cũng có cơ hội được chuyển sinh sau khi cùng đồng nghiệp tranh giành bể đầu.

Lúc đó cậu hưng phấn mang theo mấy tiểu đệ đến mộ phần của mình nhảy nhót suốt đêm.

Chuyển sinh cùng đầu thai khác nhau, chuyển sinh là mang theo tất cả ký ức của thân thể cũ dùng tiếp trong thân thể mới để sống. Đây là cơ hội duy nhất để ác quỷ trở thành nhân loại.

Đạt được tiêu chuẩn chỉ là bước thứ nhất, khó khăn hơn chính là điều kiện phía sau: xây dựng lại đại cương thần quái bị tác giả bỏ đi. Người có được cơ hội chuyển sinh này cần xuyên vào những đại cương thần quái này và đóng vai các vai phụ pháo hôi là túi nhỏ sợ hãi bị các ác quỷ hù dọa. Và hoàn thành nhiệm vụ do mỗi thế giới đưa ra.

Hoàn thành nhiệm vụ sẽ có tích phân, góp đủ tổng tích phân mới có thể chuyển sinh thật sự.

Lúc đó Lâm Hưu Nguyên liền rơi vào sầu não. Cậu làm ác quỷ nhiều năm như vậy, còn làm đặc biệt giỏi giang, các loại giải thi đấu hù người còn nương tay. Đột nhiên muốn cậu trong nhiều thế giới diễn vai một túi nhỏ sợ hãi bị quỷ dọa sợ đến chết đi sống lại. Cậu thật không tự tin nổi.

Nhiệm vụ chi tiết đã được đề cập trước đó, một khi tính cách thiết lập trong thế giới bị OOC thì hệ thống sẽ tự động căn cứ vào mức độ OOC mà đưa ra hình phạt tương ứng. Có hình phạt còn ảnh hưởng đến tỷ lệ thành công cuối cùng của nhiệm vụ. (OOC: viết tắt của cụm từ Out Of Character: ngoài tính cách. Có nghĩa là hành động này rất khác với cách người đó cư xử thông thường)

Cậu liền không vui vì điều này nhưng cấp trên cũng có mặt quỷ tính*, cân nhắc đến quỷ tham gia nhiệm vụ chuyển sinh khó có nỗi sợ hãi đồng loại do bệnh nghề nghiệp nên quỷ tham gia được phép đưa những người nhát gan vào để tham khảo hoặc để tìm hiểu những tố chất tâm lý của họ. (người thì có nhân tính, ở đây là quỷ nên có quỷ tính :)))

Người bị bắt đi sẽ bị hệ thống xóa sạch trí nhớ thực. Không cần biết người thực hiện nhiệm vụ cuối cùng có thành công hay không, đối với đối tượng tham khảo cũng chỉ là một giấc mơ không nhớ rõ. Sau đó họ sẽ trở lại thế giới thực một cách an toàn. Nếu như nhiệm vụ giả thành công, đối tượng tham khảo cũng nhận được một phần thưởng lớn.

Nghe thì có vẻ hay, nhưng thực tế không có nhiều nhiệm vụ giả sẵn sàng mang theo đối tượng tham khảo.

Không kể quỷ hồn cùng người được chọn trước đây có quen biết nhau khi còn sống hay không, khi bước vào thế giới nhiệm vụ thì đối tượng tham khảo sẽ mất đi kí ức ở thế giới thực. Ngoài ra không ai biết đối phương ở thời điểm đó là tốt hay xấu, nói không chừng còn ảnh hưởng đến khả năng phán đoán của bản thân, yếu tố không thể khống chế quá nhiều còn không bằng một người một ngựa.

Lâm Hưu Nguyên ngược lại không nghĩ nhiều, ngoại trừ sợ OOC. Cậu ôm tâm lý mua một tặng một không cần thì thật uổng phí.

Dẫn theo đối tượng tham khảo nếu như nhiệm vụ thành công thì không phải tương đương với có hai phần thưởng lớn sao?

Khi đó một người một phần, không xài thì quá đáng tiếc.

Vì vậy cậu liền nhắm đến người đàn ông mới dọn đến chung nhà.

Lâm Hưu Nguyên cũng sẽ không vô duyên vô cớ hù người. Cậu thường xuyên ở cái phòng đó là vì nó gần mộ phần của cậu. Phòng đó trước kia đã xảy ra mấy án giết người, bán không được cũng chả ai thèm thuê nên luôn bỏ trống.

Mãi đến khi người đàn ông kia đột nhiên xuất hiện, dứt khoát mua lại phòng ở, một thân một mình dọn vào.

Ban đầu Lâm Hưu Nguyên còn thở dài khen anh gan lớn dù sao cái phòng này cũng có không ít truyền thuyết liên quan với hung trạch.

Không tới hai ngày, anh liền phát hiện sự tình có gì đó không đúng.

Mặc dù đã cố gắng che giấu đi cảm giác tồn tại của chính mình nhưng người đàn ông vẫn cảm nhận được. Anh vì gió thổi cỏ lay mà sẽ có phản ứng dữ dội. Mấy lần Lâm Hưu Nguyên vô tình tới gần đều sẽ làm cho cả người anh phát run, mất ngủ trắng đêm. Hoàn toàn không giống lúc thường lạnh lùng trầm ổn.

Lâm Hưu Nguyên hết sức buồn bực. Thời điểm quỷ không muốn hiện thân, con người căn bản không nhìn thấy.

Cậu không hiện thân ở nhà trong thời gian quá lâu. Lâm Hưu Nguyên liền suy đoán người này phải có thể chất đặc thù nào đó, tỷ như có thể cảm nhận được tai hoạ từ trường hoặc nắm giữ cặp mắt âm dương có thể gặp qủy.

Nếu như vậy, người đàn ông ngày đầu tiên đến liền có thể cảm nhận được sự tồn tại của cậu nhưng tại sao lúc đó lại không chút do dự kí hợp đồng với chủ nhà trọ. Bởi vì thiếu tiền sao?

Phòng ở này so với các phòng khác ở cùng khu vực tiện nghi hơn rất nhiều.

Lâm Hưu Nguyên không muốn ảnh hưởng đến anh liền thu thập tiền giấy bắt đầu kế hoạch dọn nhà. Kế hoạch còn chưa tốt thì bất ngờ nhận được cơ hội chuyển sinh.

Đóng vai túi nhỏ sợ hãi? Đối tượng tham khảo? Giải thưởng lớn?

... Trước khi xuyên qua một khắc, Lâm Hưu Nguyên viết lên nơi lựa chọn đối tượng tham khảo đang trống không một cái tên: Kỳ Quyết.

Lúc mới gặp anh, cậu cẩn thận từng li từng tí tung bay trên trần nhà nhìn thấy người đàn ông trên hợp đồng mua phòng đặt bút kí tên xuống.

——

Ngày đó trôi qua rất nhanh, học kỳ mới bắt đầu, Lâm Hưu Nguyên không phải làm việc vặt vãnh chính là làm việc vặt vãnh trên đường, cậu thừa dịp ăn cơm buổi trưa thời gian đem thông tin hệ thống truyền tới nhìn kỹ một lần:

Thế giới này đến từ đại cương tiểu thuyết kinh dị "họ ở dưới đáy giếng" chưa hoàn thành của một vị tác giả .

Bên trong đại cương vai chính tên là Hướng An 13 tuổi, nam sinh sơ trung.

Hướng An cùng người nhà có chút xa cách nên để xa cha mẹ đồng ý cho nó đến thành phố mới sinh sống, nó một khóc hai nháo ba thắt cổ, lợi dụng đủ các loại phương thức khiến cho cha mẹ đồng ý.

Vốn tưởng sau khi nhập học là khởi đầu của sự tự do nhưng Hướng An lại phát hiện ngôi trường này có rất nhiều chỗ quỷ dị. Ví dụ như chỉ có nó mới nhìn thấy cái bóng bên ngoài cửa sổ lầu bốn, nghe thấy tiếng vang kỳ quái trong phòng vệ sinh, tiếng gõ thanh giường nửa đêm,...

Điều làm cho nó sợ hãi hơn là bên dưới ký túc xá, tầng trệt là nơi ở của người công nhân quái đản kia làm nó luôn cảm thấy đó là một nấm mộ khổng lồ.

Ban đầu Hướng An còn cho rằng đó là do tâm tình nó ngột ngạt gây ra ảo giác, mãi cho đến nửa tháng sau có một công nhân mới được mướn đã đột ngột treo cổ tại phòng của người đó.

Mà chết chóc cũng không dừng lại ở đó. Thông tin về Đại cương ban đầu ngừng ở đây.

Con ma xui xẻo nửa tháng sau sẽ treo cổ chính là cậu.

Hệ thống: "Nhiệm vụ thế giới này yêu cầu cậu phải sống sót tìm ra hung thủ mà không được làm lệch thiết lập tính cách của Hà Tiểu Nguyên".

Lâm Hưu Nguyên đầu đầy dấu chấm hỏi: "Tôi là người chết đầu tiên trong đại cương. Trước mắt tôi còn chưa chết mà lại bắt tôi đi tìm hung thủ giết tôi trong tương lai. Lỡ như hôm nay tôi may mắn tìm được hung thủ đi nữa nhưng hung thủ còn chưa hành động thì kẻ đó có được tính là hung thủ hả ?"

Hệ thống: "... Chúng tôi rất nghiêm túc, cũng chỉ tuyên bố nhiệm vụ này khi có hung thủ giết người."

Lâm Hưu Nguyên trầm mặc.

Câu nói này của hệ thống có thể coi là một lời nhắc nhở, đã có người chết.

Mà người này đã bị giết chết trong lặng lẽ, bằng không thì theo đại cương ban đầu đã bắt đầu với cái chết của Hà Tiểu Nguyên.

"Hung thủ là người hay quỷ?"

"Xin lỗi, không thể trả lời."

Lâm Hưu Nguyên không ngạc nhiên chút nào. Cậu bắt đầu suy nghĩ hiện tại mới khai giảng không lâu, vai chính Hướng An chuyển trường đến đây hẳn cũng không được mấy ngày. Trước mắt cách "giờ chết" của cậu còn một khoảng thời gian nên có thể an tâm mà tìm hiểu hoàn cảnh, thông tin.

Đêm đó Lâm Hưu Nguyên vào ở ký túc xá của công nhân ở tầng trệt của ký túc xá nam.

Không khác gì so với những gì được viết trong đại cương, hình dáng bố cục của tòa nhà hết sức kì lạ, toàn bộ kiến trúc giống như một cái miệng giếng hình tròn khổng lồ.

Đây là điều tối kỵ trong phong thuỷ mà cái "Giếng" này cũng không phải xây dựng ra để ở.

Ban ngày Lâm Hưu Nguyên có hỏi thăm được nơi xây dựng trường Lăng Sơn trước đây là một cổ thành du lịch nhỏ sau đó suy tàn thành đất hoang.

Mà cái "Giếng lớn" kia bắt đầu chỉ là cung điện rồng Long Tỉnh để khách du lịch ngắm cảnh. Vì không chiếm diện tích lại đặc sắc nên khi xây dựng giám đốc đã đem cái giếng này để lại.

Ban đầu nó chỉ dùng để làm nhà kho, sau đó vì ký túc xá có hạn, công nhân phải chen chúc nhau nên đã đem nơi này sửa chữa lại xem như ký túc xá để công nhân đến ở.

Các gian phòng dưới giếng không gian rộng, trang trí cũng không tệ, các loại thiết bị cũng đầy đủ. Nói là để ở tạm nhưng lâu dần mọi người cũng quen.

Dưới giếng tổng cộng có bốn phòng ở liên tiếp nhau. Ba cái đều có người ở, Hà Tiểu Nguyên liền được xếp ở gian phòng cuối cùng.

Bảo vệ Tần Dũng là người xếp cậu ở phòng này. Hắn ở phòng thứ hai là nguời rất nhiệt tình, nhìn thấy Hà Tiểu Nguyên căng thẳng nhìn xung quanh, hắn cố ý đùa: "Sợ cái gì? Chúng ta ở đây cũng chỉ có ánh sáng là không tốt, cái khác đều tốt, phòng cũng là kế bên nhau, ban đêm có thấy cái gì gọi hai tiếng là nghe được để đến cứu cậu!"

"..."

"Ui trời, sao lại run tay vậy? Thuận miệng nói bậy bạ thôi, cậu tưởng thật à? Được rồi đều là đàn ông cả mà sao lá gan cậu lại nhỏ vậy?"

Lâm Hưu Nguyên hỏi hệ thống: "Tôi diễn tốt như thế sao ?"

Hệ thống: "... Rất tệ."

Lâm Hưu Nguyên ngừng run tay, nhỏ giọng hỏi: " Chú Tần, những gian phòng khác là ai ở?"

" Căn phòng đầu tiên phía sau cậu là của bảo vệ tên lão Ngô, thỉnh thoảng hắn cũng sẽ ngủ ở phòng bảo vệ. Phòng thứ ba là của hai đầu bếp ở nhà ăn, tuổi tác cũng xấp xỉ tôi. Một người tên Trần Đại Đống, người còn lại tên Trần Đại Phú. Hôm nay cậu hẳn là đã gặp họ ở nhà ăn".

Lâm Hưu Nguyên hồi tưởng lại ở căn tin nhà ăn có hai người đàn ông trung niên phụ trách, ngoại hình khá giống nhau, chắc là đôi anh em kia.

Tần Dũng lại nói chuyện phiếm với cậu một lát liền đi về phòng ngủ.

Lúc này bên trong "Giếng" chỉ còn lại một mình Lâm Hưu Nguyên.

Cậu chậm rãi đi dạo bên trong này một vòng nhưng cũng không có phát hiện ra điều gì dị thường.

Cả ngày đổ đầy mồ hôi, trong phòng cũng không có phòng tắm riêng nên cậu chuẩn bị đi tắm.

Phòng vệ sinh công cộng bên cạnh chính là nhà tắm nỏ, bên trong có bốn gian vách ngăn, mỗi gian sẽ có mành vải che chắn phía trước.

Lâm Hưu Nguyên bưng chậu tiến vào phòng riêng tận cùng bên trong, mở vòi sen ra, động tác lưu loát mà xoa lên lưng.

Vì bực bội, chân mày cậu hơi nhíu lại.

Do làm việc phơi nắng phơi sương quanh năm ở bên ngoài nên làn da của cậu ngả về đen, lòng bàn tay cũng có nhiều vết chai, còn mặt thì cũng giống như lúc trước.

Làm quỷ lâu năm, làn da trắng bệch đã là đặc thù của cậu nên Lâm Hưu Nguyên không quen làn da đen này.

Thời điểm cậu tắm xong ra ngoài thì những người phòng khác cũng đã trở lại. Mỗi người đều bận rộn, không phải xem tivi thì cũng là đi tắm và giặt quần áo.

Lâm Hưu Nguyên đơn giản nhìn mặt từng người liền lặng lẽ lên lầu.

Cậu hỏi hệ thống: "Ký túc xá của Hướng An ở chỗ nào?"

Hệ thống: "412."

Giờ tự học buổi tối của học sinh đã kết thúc được một lúc, đèn vừa mới tắt nhưng toàn bộ tòa ký túc xá chẳng hề yên tĩnh, vài nam sinh ca hát, tán gẫu, âm thanh ồn ào thỉnh thoảng truyền đến.

Lúc Lâm Hưu Nguyên gần đến phòng 412 của ký túc xá thì thấy một nam sinh đang đứng ở cửa dùng sức gõ mạnh vào điện thoại của mình mà hung ác lẩm nhẩm "Tự lo cho bản thân đi!" "Nếu trước đây không quản mãi mãi cũng đừng quản!". Nó đang nói thì phát hiện có người đến gần, nó giật mình giấu điện thoại ra sau lưng.

Lâm Hưu Nguyên nhìn lời nhắc nhở trên đầu nam sinh: Vai chính của đại cương ban đầu, Hướng An.

Đoán cũng có thể đoán ra nó đang tức giận gửi nhắn tin cho cha mẹ.

Hướng An tưởng bảo vệ đến, phát hiện không phải liền lấy điện thoại di động ra tiếp tục gõ gõ.

Lâm Hưu Nguyên không tiến lên nữa, nói: "Đã trễ thế này rồi, nhanh đi ngủ đi."

Nam sinh sững sờ, nhìn hai bên một chút phát hiện hành lang chỉ có mình hắn. Nó liền nhìn cậu chằm chằm nói: "Anh nói tôi à? Anh là ai mà đi quản tôi? Tôi cũng đâu có cản trở anh!".

Lâm Hưu Nguyên nhìn hắn chằm chằm một hồi cuối cùng sờ mũi một cái, không nói gì nữa, quay người đi xuống.

Cậu thật ra hơi thất vọng nhưng không phải vì thái độ của Hướng An.

Trước khi đi lên, Lâm Hưu An cho rằng Hướng An sẽ là đối tượng tham khảo mà cậu mang đến - Kỳ Quyết dù sao ở đại cương ban đầu Hướng An bị dọa rất sợ hãi. Cho nên nếu làm đối tượng tham khảo thì Kỳ Quyết sợ quỷ sẽ dùng thân phận của Hướng An để hoạt động ở thế giới này.

Hệ thống sẽ ở trên người đối tượng tham khảo sẽ đưa ra gợi ý. Chẳng hạn ở thế giới này gợi ý đối tượng tham khảo trên đầu gối chân trái có một nốt ruồi.

Hướng An lúc đó mặc quần đùi nên khi cậu chiếu đèn pin thấy rõ đầu gối nó sạch sẽ không có nốt ruồi.

Tâm trạng thất vọng của Lâm Hưu Nguyên cũng chỉ kéo dài hai, ba giây. Trường học nhiều giáo viên và học sinh như vậy cậu cũng không thể vén ống quần từng người mà xem đầu gối. Vậy nên tập trung vào nhiệm vụ trước đã.

Cậu chuẩn bị ngày mai tìm cơ hội rời khỏi trường học một chuyến, hỏi thăm người dân gần đó xem có biết chút gì liên quan đến trường này hay không, tiện thể cũng mua ít kem chống nắng.

Tốc độ xuống lầu của cậu rất nhanh nên không chú ý tới mấy giáo viên nam đang nói chuyện phiếm ở dưới lầu một ký túc xá.

"Giáo viên sắp tới ngày mai thật sự là hắn sao?"

"Ừ. chính miệng hiệu trưởng nói. Không tin hả? Tôi lúc đó cũng cảm thấy khó mà tin nổi."

"Chuyện này... Đây thật là ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, trước đây hắn nổi tiếng, lớn lên có gương mặt đẹp, nổi bật ở mọi mặt. Tôi nhớ hắn còn được đại học X cử đi học... Trước đây họp lớp rõ ràng chỉ là cựu học sinh nhưng ai nhắc tới hắn cũng giống như nói về thần tượng! Khi đó tôi cảm thấy rõ ràng là người không thể so với người, ai lại nghĩ hắn hiện tại lại dạy học cùng chỗ với chúng ta".

"Ôi chao? Điều kiện của hắn tốt như vậy cho dù làm giáo viên cũng có thể tốt hơn so với chúng ta không ít".

"Không phải do cái chân kia sao? Gần như nửa tàn phế rồi. Nghe nói đến dạy học cũng do nhất thời tức giận. Trong môi trường của chúng ta hắn như kim trân ngọc quý. Tôi đặt cược hắn ở đây không tới ba tháng liền đi".


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#xuyên #đam