Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1 Xin chào, người qua đường

Huyền Tưởng Kỷ Nguyên là game thực tế ảo mới phát hành gần đây với lượng người chơi đông đảo và độ kỹ thuật cực cao. Trong bối cảnh trò chơi, game thủ sẽ sắm vai nhân viên mới của Cục quản lí không gian và thời gian, phụ trách đi đến các phó bản thế giới để sắp xếp và hoàn thành cốt truyện.

Mức độ hoàn thành cốt truyện càng cao, sẽ nhận được phần thưởng càng phong phú.

Trò chơi vừa mới công khai ra mắt phiên bản beta liền hỏa bạo toàn bộ mạng lưới. Công ty game vì lý do tuyên phát cho ra trải nghiệm chân thật mà thiết lập bố trí hệ thống livetreams nặc danh. Đồng thời liên hệ đến các streamers nổi tiếng để tăng thêm nhiệt độ.

Công ty Phù Quang thuộc về dòng họ nhà Tần đầy quyền thế ở thành phố A. Những năm về trước đã tung ra rất nhiều game đỉnh cao, có thể nói đây là công ty game dẫn đầu trong ngành.

Tựa game mới nhà họ Tần đang vô cùng nổi tiếng, thu hút sự ghen tị của nhà họ Lâm cũng là người trong ngành game.

Vậy nên Lâm đại thiếu gia đã tìm người hối lộ, giở trò ám toán lên má phanh xe. Nhưng gã không ngờ người ngồi trên xe ngày đó không phải ông chủ Tần, ngược lại gã đã đắc tội với Tần tiểu thiếu gia.

Mà Tần tiểu thiếu gia kia cũng là kẻ tàn nhẫn, hắn phát giác có gì đấy không đúng liền trực tiếp từ trên xe nhảy xuống. Cũng may tốc độ xe không quá nhanh cũng không trêu chọc ra án mạng, chẳng qua hắn lại bị gãy chân.

Điều này lập tức bùng nổ tính khí của Tần Nhạn Thư.

Hắn thừa hưởng xuất thân đen tối từ mẹ mình, thủ đoạn có không ít, mặc dù cường thế như Lâm gia cũng phải dè chừng.

Nhưng chưa kịp để Lâm gia suy nghĩ kỹ càng, Tần Nhạn Thư cứ vậy mà biến nửa người dưới Lâm đại thiếu gia thành bại liệt.

Thật đáng tiếc cho giấc mộng kế thừa của Lâm đại thiếu.

Trong tương lai, gã chỉ có thể làm phế vật ngồi xe lăn.

Tần Nhạn Thư còn kiêu ngạo mời bác sĩ về khám cho Lâm đại thiếu gia, kiểm tra báo cáo và gửi nó cho Lâm lão, lộ rõ vẻ khiêu khích.

Nếu con trai ông làm gãy xương của tôi, tôi sẽ khiến nửa người dưới của con trai ông bại liệt.

Có điều ông yên tâm, khả năng sinh sản của anh ta vẫn còn nhưng phần lớn sẽ bị ảnh hưởng đến tâm lí, điều này còn phụ thuộc vào số mệnh của chính anh ta.

Lâm lão không cần phải vì tên phế vật mưu mô thất sách kia mà đắc tội Tần Nhạn Thư, ông khi còn trẻ cũng rất phong lưu, để lại không ít phiền toái, vấn đề rắc rối bây giờ là phải chọn lại người thừa kế mới.

Tại thời điểm này, mọi chuyện xem như đã kết thúc.

Tần Nhạn Thư nằm trong phòng bệnh không có việc gì làm lười biếng lướt xem tin tức, nhìn thấy tin Lâm đại thiếu gia bị liệt nửa người dưới, trong lòng thầm vui sướng, vừa vặn anh trai Tần Hoài đến thăm hắn.

"Lần này em ra tay đủ tàn nhẫn, Thẩm lão phu nhân sau khi nghe tin con trai mình bị bại liệt, trực tiếp tức giận đến ngất xỉu phải đi nhập viện." Tần Hoài không những không mua quà thăm bệnh, còn thuận tiện bóc vỏ cam từ giỏ trái cây ở đầu giường.

Tần Nhạn Thư một bên lướt xem bình luận trên giới truyền thông, một bên trào phúng nói: "Đã sớm thấy gã không vừa mắt, bản thân não ngắn lại dám động vào họng súng của em, nếu không khiến gã tàn phế chẳng phải là đang coi thường em sao?"

"Anh đi thăm bệnh không mang theo giỏ trái cây thì thôi, sao còn mang theo mũ giáp?" Tần Nhạn Thư đảo mắt, phát hiện chiếc mũ giáp Tần Hoài đang cầm có cấu hình thiết kế đặc thù.

"Sản phẩm mới của công ty, cha sợ em nằm viện mãi không khỏi, để anh cầm trò chơi mới cho em xem thử."

"Công lược thiếu nữ xinh đẹp, cuộc phiêu lưu mạo hiểm hay hệ thống tu luyện?"

"Trò chơi sắp đặt như muốn người chơi sớm xách vải bố nắp cuộn rời đi, hiện tại em cũng đang rảnh rỗi. Chơi thử rồi thuận tiện cống nạp chút nhân dân tệ cho anh." Tần Hoài không chút e dè, khoanh chân khiêu khích nhìn Tần Nhạn Thư.

"Em đều đã như vậy rồi, anh còn muốn *bức lông cừu của em." Tần Nhạn Thư chỉ chỉ vào cái chân được bó bột thạch cao của mình.

*bức lông cừu: chiếm lợi thế từ người khác.

"Nhà tư bản sẽ không bao giờ chê tiền quá nhiều."

"Mười hai giờ dì Mai sẽ đến đưa cơm, hiện tại anh phải về trước để họp đây." Tần Hoài nghiêm túc giơ tay nhìn đồng hồ, tay kia lại lén trộm đi một quả táo.

"Mau cút nhanh lên, đừng có ở đây ăn chùa." Tần Nhạn Thư cầm lấy chiếc mũ giáp, đối với Tần Hoài ghét bỏ khoát tay áo.

Tần Hoài cười hì hì đóng cửa lại, trong phòng bệnh lập tức lâm vào yên tĩnh.

Tần Nhạn Thư ngồi lướt điện thoại một lúc thì nghe thấy tiếng gõ cửa, chắc hẳn là dì Mai đến đưa đồ ăn.

Dì Mai cũng coi như là một bảo mẫu rất có kinh nghiệm, bà ấy nhanh nhẹn và quyết đoán, làm việc ở Tần gia cũng đã sừng sững gần hai mươi năm.

"Khang phu nhân sáng sớm hôm nay đã dậy nấu canh cho cậu, để giúp cậu mau chóng bình phục, cậu mau nếm thử đi." Dì Mai dọn bàn ăn, đem thức ăn sắp xếp chỉnh tề cùng nồi canh đã nấu cho Tần Nhạn Thư.

"Vâng."

"Vậy tôi đi ra ngoài, cậu ăn xong cứ để trên bàn, sau đó tôi sẽ đến dọn." Dì Mai cung kính đóng cửa rời đi.

Thành thật mà nói, canh của Khang nữ sĩ trước sau như một vẫn mặn hơn bao giờ hết.

Sau khi ăn xong, hắn cũng ghét việc không có bất luận sự vụ nào để làm. Vậy nên hắn liền đội chiếc mũ giáp mà Tần Hoài mang đến rồi tiến vào trò chơi.

Giao diện ban đầu được thực hiện một cách tinh xảo, từ một khung cảnh bầu trời đầy sao biến hóa thành một tòa nhà theo phong cách khoa học kỹ thuật công nghệ cao, người đến người đi đều là người chơi.

Một NPC tân thủ lặng lẽ đến trước mặt hắn, mỉm cười tiêu soái nói: "Ngài là người mới đi, tôi là điều tra viên, nếu có gì cần thắc mắc hãy đến tìm tôi."

"Trước tiên hãy để tôi giới thiệu một chút về quy trình làm việc của chúng tôi với ngài."

"Nhiệm vụ của ngài là phải đi đến các thế giới khác nhau để giải quyết các vấn đề của cốt truyện. Tiến độ hoàn thành cốt truyện sẽ là tiêu chuẩn để đánh giá. Mức độ hoàn thành càng cao, phần thưởng sẽ càng phong phú."

"Nếu nhân vật trong cốt truyện có độ hảo cảm đủ cao, họ sẽ có cơ hội đến thăm ngài và tặng ngài một món quà đặc biệt."

"Trong quá trình ở trong phó bản chúng tôi sẽ không cung cấp chỉ số độ thiện cảm, mong ngài hãy đưa ra lựa chọn cẩn thận. Hệ thống đưa ra lời nhắc nhở thân thiện, nếu độ thiện cảm của ngài quá thấp, sẽ bị nhân vật cốt truyện ghét bỏ và làm giảm cơ hội lấy được manh mối."

Tần Nhạn Thư nhìn NPC phía trước đang dẫn hắn đi dạo một vòng cửa hàng thời không, tay chỉ vào các thương phẩm đa dạng.

"Những thương phẩm này có thể ở trong cốt truyện hỗ trợ cho ngài trong các tình huống khác nhau. Sau khi hoàn thành xong cốt truyện trong phó bản, ngài có thể nhận được Kỷ nguyên tệ. Đồng thời ngài cũng có thể trao đổi chúng bằng cách nạp Sao tệ, tỷ lệ Sao tệ so với Kỷ nguyên tệ là 1:10."

Kỷ nguyên tệ còn được gọi là đồng tiền vàng krypton trong trò chơi, giống như nhiều đạo cụ màu xám nhờ vào quầy nạp tiền để có được quyền mua một số đạo cụ nhất định.

Dẫn hắn đi luẩn quẩn một vòng lớn như vậy chỉ để dụ hắn nạp tiền?

Tần Nhạn Thư quét mắt đến các người chơi trong đại sảnh, tất cả đều tập trung về một phương hướng. NPC dường như nhận thấy được sự nghi ngờ của hắn, cấp tốc trả lời: "Đó là nơi tiến vào cốt truyện, ngài muốn đi vào cốt truyện không?"

"Đi." Tần Nhạn Thư cau mày, hắn không nguyện ý nghe NPC lải nhải nữa, dứt khoát bỏ qua hướng dẫn tân thủ, trực tiếp bắt đầu trò chơi.

Khung cảnh khi đi vào trong cốt truyện cũng giống với giao diện ban đầu, đều là nền trời đầy sao. Vừa mới tiến vào bên trong cốt truyện đã đứng giữa một mảnh rừng rậm. Sương mù lượn lờ vốn phải như bồng lai tiên cảnh lại tràn ngập một làn sương đỏ quỷ dị.

Bước chân hắn không tự chủ tăng nhanh tốc độ, sau đấy trực tiếp chạy thẳng. Tần Nhạn Thư cảm giác được tầm nhìn của mình dần dần mơ hồ, hắn bị vấp rễ cây ngã xuống đất, đại não vì thiếu dưỡng khí mà mất đi ý thức.

Trước khi hôn mê, hắn không nhịn được chửi thề, đây là cái thể chất hư nhược cỡ nào, mới đi hai ba bước liền té ngã.

Không biết đã trôi qua bao lâu, bên tai truyền đến âm thanh thanh thúy của chiếc chuông bạc cùng với tiếng bước chân, Tần Nhạn Thư dần lấy lại được quyền kiểm soát cơ thể, nhìn đến quần áo cùng lòng bàn tay đều dính đầy bụi đất.

Từ xa trong sương mù có một bóng dáng NPC đang tiến lại gần.

"Ngươi không sao chứ, người qua đường." Giọng nói non nớt của thiếu niên vang lên.

Người nọ có mái tóc đen dài như mực chỉ được dùng một cây trâm cài buộc lên, làm tán loạn không ít sợi tóc rơi xuống, trên trán còn óng ánh một dấu ấn hoa sen đỏ tươi. Hai mắt thâm thúy như diệu thạch quan tâm nhìn về phía Tần Nhạn Thư. Bờ môi mỏng khẽ nhếch, cùng chấm nốt ruồi dưới đuôi mắt phượng phát họa ra đủ loại phong tình vạn chủng.

Trên tay y đeo lên những chiếc chuông kêu đinh đương vang vọng. Cổ tay áo màu hạt nhân được thêu những hoa văn hình đám mây tinh xảo. Y hơi ngồi xổm xuống cúi đầu nhìn về phía Tần Nhạn Thư, ánh trăng xuyên qua sương mù dày đặc chiếu vào rừng cây, đủ để người đời trên thế gian kinh diễm.

Giống như hạnh hoa vi liễu ngâm mình trong cảnh sắc xuân ở Giang Nam. Cô gái *oiran kiều diễm cởi nửa xiêm y hát những nhịp điệu bập bẹ làm say đắm lòng người.

*Oiran: kỹ nữ hạng sang ở Nhật Bản.

NPC ảo cũng được thiết kế tinh xảo như vậy sao?

Đầu óc hắn nổ tung như pháo hoa, đôi môi khép mở nhưng lại không nói được từ nào.

Quá xinh đẹp rồi.

Hắn tự hỏi, game giả lập có mô phỏng được tiếng tim đập không, trong lúc mê man dường như hắn có thể nghe thấy trái tim mình đang đập điên cuồng.

"Ta không sao, xin lỗi vì đã quấy rầy, có thể hay không được biết húy danh công tử." Tần Nhạn Thư xấu hổ đứng lên thầm than bản thân chật vật, không quen dùng ngữ khí kính trọng.

Cái cốt truyện mới bắt đầu này thật sự đen đủi.

"Ta gọi là Giang Tầm Tuy, nơi này quanh năm bị sương mù bao phủ, ngươi là lạc đường đến đây sao?" Giang Tầm Tuy cũng đứng lên, thấy Tần Nhạn Thư ngượng ngùng gật đầu, liền dẫn hắn đi về phía trước.

"Tần Nhạn Thư."

"Cái tên thật dễ nghe." Khi Giang Tầm Tuy cười, đuôi mắt y khẽ cong, nốt ruồi chấm đỏ dưới đuôi mắt càng làm tô điểm thêm cho sự xa hoa và quyến rũ, vừa nhu tình lại vừa lười biếng, khi giương mắt lên chính là phong trần trăm năm.

____

Nếu thấy sai chỗ nào thì comment nhé, mình sẽ sửa luôn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net