[ABO] Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ấu trĩ? Ngươi không cảm thấy trêu hắn rất vui?"

Ý cười trên khóe môi Phong Dã chưa tan, tay chống ở bên cửa sổ, mang theo tinh thần phấn chấn cùng dương quang của thiếu niên.

Thượng Quan Nghị: "....".Ta có một câu thô tục không biết có nên nói hay không.

Lớp trưởng ngày thường mặt lạnh, một bộ vô dục vô cầu, cao lãnh đến cực điểm. Tuy rằng vừa rồi bộ dáng tức giận rất cảnh đẹp ý vui, nhưng Thượng Quan Nghị trong lòng phần nhiều cảm thấy vui vẻ vì thấy Lạc Uẩn sinh khí, rốt cuộc phân nửa kiểm điểm của hắn đều là công lao của Lạc Uẩn.

"Ca, ngươi từ khi nào giấu ta thông đồng lớp trưởng?"

Hắn cùng Phong Dã nhận thức vào năm nhất cao trung, tình hữu nghị giữa Alpha rất đơn giản, ai tin tức tố càng mạnh, nắm tay càng cứng, thì người đó có tiếng nói, huống chi Phong Dã cùng trường học có quan hệ, nguyên nhân chính vì như vậy, bọn họ tụ tập lăn lộn, số lần trốn học nhiều vô số lần, nhưng không bị trường học phạt nặng, trong lúc nhất thời càng khẳng định Phong Dã địa vị.

Phong Dã nhướng mày, giọng nói lười nhác: "Muốn biết?"

Thượng Quan Nghị điên cuồng gật đầu: "Rất muốn"

"Vậy ngươi tiếp tục nghĩ đi, đây là ta cùng hắn bí mật."

Phong Dã khom lưng cầm lấy quả bóng rổ ở chỗ ngồi ném cho hắn.

"Ngươi vẫn là đối với Lạc Uẩn tốt hơn đối với ta a".Thượng Quan Nghị ôm bóng, bĩu môi, thế nhưng cảm giác có chút ủy khuất: "Qủa nhiên Alpha đều cùng một dạng, có lão bà quên huynh đệ!"

Lớp 3 môn thể dục là thể chất lão sư dạy.

Tới sân thể dục, Thượng Quan Nghị tùy tay đem bóng hướng chân bồn hoa ném, học sinh hai lớp cùng nhau xếp hàng, thấp đi đầu, Phong Dã cùng Thượng Quan Nghị đứng ở cuối cùng.

Thể dục lão sư kêu nhịp, đi vòng quanh bọn học sinh, từ tư thế, động tác có thể nhìn ra được, ai là học sinh tốt, ai là cái không an phận lại nghịch ngợm.

Ví dụ như cái tiểu soái ca mặc áo khoác trắng đứng ở giữa kia.

Thân hình cao dài, quần âu mặc trên người hơi rộng, tư thế đúng chỗ, động tác đơn giản, nhìn qua tùy tiện, nhưng một khi làm ngược lại cảnh đẹp ý vui.

Lại nhìn phía sau, mấy cái Alpha tư thế yếu ớt, giống cái không xương cốt Alpha, nhìn qua đều khiến người khác phiền.

Nhưng thể dục lão sư chưa nói cái gì, hắn biết thể thao vận động cường độ thấp đối với Alpha không có nhiều hấp dẫn, không chừng liền chờ hắn nói giải tán là chạy nhanh đi chơi bóng.

Khi thể dục lão sư xem Lạc Uẩn, thì đồng thời Phong Dã cũng đang xem Lạc Uẩn.

Hắn rất thích vị trí như vậy, chỉ cần nhìn phía trước là có thể thoải mái mà nhìn crush, từ mái tóc mềm mại xõa tung, dọc theo sống lưng mảnh khảnh, ánh nhìn hướng đi xuống, đi ngang qua thanh tuân sống lưng.

Vừa lúc phải làm động tác duỗi thân, Lạc Uẩn hai tay giơ qua đỉnh đầu, áo sơ mi cùng áo khoác hơi kéo dãn một đoạn, lộ ra đoạn eo mảnh khảnh, sau eo giống dương chi bạch ngọc, oánh nhuận tinh tế.

"...."

Lạc Uẩn chậm một nhịp, cúi đầu liếc mắt chính mình eo, thật sự không thể cho cậu cái nút để che chắn ý nghĩ của Phong Dã sao.

"Tiếp theo, cúi người chạm chéo mắt cá chân."Thể dục lão sư lười biếng nói, tiếng nói mang lên ánh mặt trời ấm áp.

Lạc Uẩn giống như mọi lần, duỗi hai tay, trong đầu chợt lóe lên chút cảm giác thẹn thùng.

Khi cậu khom lưng không thể tránh khỏi sẽ cong mông.

Phong Dã hẳn là không biến thái đến mức nhìn chằm chằm đi.

Khi thực hiện động tác, tim Lạc Uẩn đều nhấc lên theo. Khi tay phải của cậu chạm đến mắt cá chân trái, quả nhiên lại nghe thấy Phong Dã thanh âm

[Lão bà mắt cá chân thật nhỏ, cảm giác một bàn tay là có thể nắm gọn]

Còn tốt, không biến thái như cậu tưởng tượng.

Không, không thích hợp, điểm mấu chốt của cậu sẽ dần dần hạ thấp mất!

Nếu là Phong Dã giáp mặt cậu nói, cậu còn có thể dỗi trở về, hiện tại đối phương chỉ là nghĩ thầm ở trong lòng.

Aaaaa!

Phiền toái!

Hắn cũng không thể nào đến trước mặt Phong Dã nói: "Ta có thể nghe thấy ý nghĩ của ngươi đối với ta, đừng suốt ngày nhớ thương ta."

Đến lúc đó Phong Dã lại làm ra cái nụ cười tà mị, trực tiếp đâm thủng:

"Vậy ngươi hẳn biết ta thích ngươi đi, tiếp thu hay không?"

Tượng tưởng đến cái này, Lạc Uẩn cả người không được tự nhiên, bực bội mà lắc lắc đầu.

[ô ô ô, lão bà lắc đầu cũng quá đáng yêu]

Lạc Uẩn: "...." Quyền đầu cứng*

*không biết dịch là gì, cầu sự trợ giúp từ đại thần

Trước khi giải tán, lão sư đứng phía trước tuyên bố:

"Tuần sau phải tiến hành kiểm tra thể dục, người nào thường ngày không thích vận động nên chuẩn bị thì chuẩn bị đi, đừng để đến lúc đó vớt đều vớt không được."

Học sinh một mảnh thở ngắn than dài, liền tâm tình sung sướng khi kết thúc tiết học đều giảm một nửa.

Bên trong trường Nhất Trung có tiệm trà sữa, chung tòa nhà với sơ trung và cao trung, có một số học sinh sẽ thêm liên hệ của tiệm trà sữa, có thể trước gọi món, nếu không phải giờ cao điểm khách đông thì tiệm trà sữa có thể kiêm chức giao hàng.

Thượng Quan Nghị thoáng nhìn Phong Dã đưa tiệm trà sữa mấy trăm tệ.

"Ngươi đây là tính trả tiền cho cả tháng a?"

"Không, đều nói mời lớp trưởng uống trà sữa đây."

"Cần nhiều tiền như vậy?"

"Tiền mời cả lớp vẫn phải có."

Thượng Quan Nghị bước chân dừng một chút, mạch não vừa chuyển liền thông suốt, hóa ra đây là ngoài miệng nói theo đuổi, trên thực tế mời trà sữa đều phải mời cả lớp, cốt truyện tình yêu chỉ vì mời lớp trưởng uống trà sữa.

Hắn cảm thấy vị đại ca hắn sùng bái - Phong Dã khiến trái tim hắn lại một lần chịu thương tổn, Thượng Quan Nghị da mặt dày nói: "Ta muốn cái đắt nhất."

Phong Dã ừ một tiếng, nhặt lên trái bóng cạnh bồn hoa, đỉnh ở đầu ngón tay xoay vài vòng, phát hiện Lạc Uẩn hướng cửa lớn bên kia sân thể dục mà đi.

Hình như là không tính toán lưu lại.

Hắn còn chuẩn bị khoe hai cái bóng rổ kĩ năng đâu.

Phong Dã: "Bọn họ chuẩn bị về phòng học?"

Thượng Quan Nghị lắc đầu: "Không biết, ta hỏi Tô Nùng một chút"

Click mở WeChat nhắn cái tin nhắn, Thượng Quan Nghị liền biết tình huống: "Bọn họ muốn đến nhà thể chất đánh bóng chuyền, chúng ta liền đi theo đến."

Alpha lớp khác cũng kéo lại đây, Phong Dã quay đầu cùng bọn họ nói: "Đi nhà thể chất."

Có nam sinh khó hiểu

"Sân thể chất không có ai a? Tại sao muốn đi nhà thể chất."

"Dã ca, liền ở bên này chơi đi, qua đó lại muốn lãng phí vài phút."

Phong Dã ngữ khí bình tĩnh: "Muốn đi liền đi theo, người không đi thì lưu lại bên này đánh bóng."

Lời vừa nói ra, mấy cái Alpha cũng chỉ có thể lười nhác lê bước cùng đi qua.

Thu được ánh mắt cầu cứu của bọn họ, Thượng Quan Nghị bất đắc dĩ vươn tay.

Tiến đến Phong Dã bên tai, hắn nhỏ giọng nói: "Dã ca, làm anh em tốt nhất của ngươi, ta phải khuyên ngươi một câu."

Qủa bóng trên đầu ngón tay Phong Dã xoay chuyển càng nhanh, một chút dấu hiệu rơi xuống đều không có: "Nói đi"

Thượng Quan Nghị tâm chùng xuống, an ủi chính mình đừng cãi nhau với luyến ái não: "Đừng làm liếm cẩu, liếm đến cuối cùng trắng tay"

Sau đó hắn phía sau đầu gối bị Phong Dã đá một đá.

Thượng Quan Nghị cảm thấy Dã ca vẫn còn đường cứu, ít nhất nghe thấy liếm cẩu còn sinh khí, hắn đang chuẩn bị thao thao bất tuyệt khuyên đại ca nhà mình quay đầu là bờ."

Nào biết Phong Dã hơi nhếch khóe miệng nói: "Không phải còn nói liếm cẩu đến cuối cùng cái gì cần đều có sao?"

"...."Thượng Quan Nghị sâu sắc cảm giác cạn lời, hóa ra là sinh khí vì cái này, biểu tình của hắn một dạng khám phá hồng trần: "Ca, ngươi hết thuốc chữa."

***

Bên này Lạc Uẩn còn không đánh được mấy quả cầu, đã nghe thấy âm thanh ầm ĩ.

Qua lưới cầu lông đối diện Lâm Khả thấy Phong Dã tới, ánh mắt sáng lên, cầu đều đã quên đỡ, bóng chuyền sọc xanh vàng cộp cộp rớt trên mặt đất.

Lạc Uẩn có ảo giác, từ lúc Phong Dã ở cách vách chơi bóng rổ, Lâm Khả bên bày động tác cũng ngày càng nghiêm túc.

Sân vận động không ngừng có người bên lớp 2, lớp 3 còn có thể dục sinh.

Học sinh vây xem thể dục sinh chơi bóng rổ cũng chậm rãi chạy đén Phong Dã bên kia.

Đánh bóng chuyền mệt mỏi, Lạc Uẩn ngồi ở dãy ghế bên trên nghỉ ngơi.

Bên kia lưới truyền đến tiếng kinh hô.

Cậu ngước mắt nhìn qua, Phong Dã vóc dáng cao, mặt mày lãnh duệ, cánh tay khi làm động tác ném rổ hiện ra đường cong cơ bắp rõ ràng, tóc đen hỗn độn mang theo điểm lưu manh dã tính, khí chất học sinh không che giấu được khí chất sắc bén của Alpha, mỗi một động tác lưu loát, xuất sắc bộc lộ mũi nhọn.

Rất ít người biết Lạc Uẩn cũng sẽ chơi bóng rổ. Chẳng qua Alpha đều sẽ cùng Alpha chơi, đại bộ phận Alpha đối với Omega, Beta cũng không kỳ thị, chẳng qua bọn họ thể trạng cường tráng, sợ khi vận động đối kháng không biết nặng nhẹ đem người đâm thương, để thuận tiện cũng chỉ có thể cùng Alpha chơi.

Ba người đối diện đều không chặn được Phong Dã, hắn động tác linh hoạt, làm động tác tung hỏa mù đột phá phòng thủ, nhảy một bước giơ tay lên, bóng vô cùng chuẩn xác mà lọt vào rổ, rổ bóng hơi lắc lư, giữa sân một mảnh hoan hô.

"Aaaaa, thật soái!" Lâm Khả ở một bên nghỉ ngơi gắt gao ôm lấy cánh tay Lạc Uẩn, dùng sức lắc lư.

Trong biển người, Phong Dã đột nhiên hướng bên này nhìn.

Ánh mắt ở không trung chạm nhau, cọ xát ra điểm điểm tia lửa, đối phương rất nhanh nghiêng đầu, theo đồng đội chạy đi.

"Hắn có phải hay không đang nhìn ta a a a!" Lâm Khả khuôn mặt ửng hồng, đem cái loại yêu thích ngây ngô mông lung này biểu hiện đến rất sống động.

Tô Nùng phụ họa: "Hình như thật sự là nhìn về phía chúng ta bên này"

Lạc Uẩn mím môi không nói chuyện, nếu như là trước kia, cậu căn bản sẽ không chú ý tới loại chi tiết này.

"Quan sát một ngày, cũng không thấy Phong Dã qua lại thân thiết cùng cái Omega nào a."Lâm Khả đột nhiên nhắc tới "Có phải là Thượng Quan Nghị nói bậy hay không?"

Cậu cũng không phát hiện thân thể Lạc Uẩn hơi cứng đờ, ánh mắt cũng có chút mất tự nhiên, Lâm Khả chỉ lo chính mình nói: "Lạc ca, ngươi thường ngày có thấy Phong Dã qua lại thân thiết với Omega nào không?

Lạc Uẩn xấu hổ đến đầu ngón tay cuộn tròn, mất tự nhiên nói: "Không có"

Lâm Khả quay đầu lại hỏi Tô Nùng: "Ngọa tào, sẽ không phải là ngươi đi? Lúc trước xem trong diễn đàn có thật nhiều người hâm mộ ngươi gần quan được ban lộc!"

Tô Nùng cười rạng rỡ: "Làm sao có thể ạ, nếu là ta cùng hắn thật sự có quan hệ gì, khẳng định sẽ là người đầu tiên khoe khoang trên diễn đàn."

Lâm Khả buông tâm: "Vậy là tốt rồi, thế nhưng ta phải quan sát lại thật kĩ, rốt cuộc là cái Omega nào ở trong tối bí mật câu dẫn."

Lạc Uẩn đầu gối trúng một mũi ten, chột dạ mà sờ chóp mũi.

May mắn cậu không phải Omega.

Lại nói, là Phong Dã động tâm trước, không liên quan đến cậu.

"Ta đi phòng vệ sinh" Lạc Uẩn đứng dậy phủi sạch sẽ tro bụi trên quần.

Còn không có đẩy cửa ra, bên trong truyền đến tiếng trầm đục của nắm đấm va chạm da thịt, loáng thoáng mang theo âm thanh khó nén nức nở.

Lạc Uẩn chần chờ vài giây, chậm rãi đẩy cửa ra.

ABO là đặc thù giới tính thứ hai, phòng vệ sinh trường học lấy đệ nhất giới tính là nam nữ để phân chia, vì riêng tư lại dùng cách gian phân chia.

Người gây sự cũng không có cẩn thận mà lựa chọn cách gian, mà trực tiếp đem người bị hại dồn đến góc, ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ phía trên chiếu vào.

Hành hung người cao to, ăn mặc đồng phục, hẳn là học sinh ban thể dục.

Bọn họ đang ẩu đả một vị Alpha khác.

Không khí ngưng trọng, vị Alpha bị đánh có vẻ như cảm thấy có chút mất mặt, đem đầu cúi càng thấp.

"Nhìn cái gì mà nhìn, tưởng anh hùng cứu Alpha a?" Một nam sinh trong số đó nói

Lạc Uẩn bình tĩnh nhìn bọn họ vài giây, kéo cửa gian vệ sinh gần nhất rồi đi vào, bên ngoài âm thanh tay đấm chân đá lại dần dần vang lên.

Gien Alpha ở trình độ nhất định có thể quyết định tính cách của bọn họ, là cuồng vọng, là hiếu chiến, thô bạo, rất nhiều Alpha ở dễ cảm kì không chiếm được trấn an, ở tình huống nghiêm trọng sẽ tạo thành bạo động.

Đi WC xong ra tới nơi, đánh người vẫn còn tiếp tục.

"Không phải còn hai ngày nữa các ngươi muốn tham gia cuộc thi thành phố sao?"

Lạc Uẩn thanh âm rất nhẹ, không chút phập phồng, lại làm đám nam sinh đang đánh người kia dừng lại.

"Cho nên? Ngươi muốn nói cái gì?" Người cầm đầu buông tay đang túm cổ áo người kia, dần dần tiến tới gần Lạc Uẩn.

Ánh mắt đối phương âm trầm, lồng ngực tràn đầy sự táo bạo của dễ cảm kỳ, tin tức tố bạo động trôi nổi trong không khí.

Vị rượu mạnh cay nồng tiến vào chóp mũi Lạc Uẩn, là hương vị tin tức tố.

Sao cậu lại ngửi được hương vị tin tức tố?

Thu hồi suy nghĩ, Lạc Uẩn đứng thẳng tắp, không mặn không nhạt mà nói: "Không có gì, chỉ là muốn nhắc nhở ba người các ngươi, nếu như vi phạm nặng mà bị ghi vào hồ sơ sẽ không thể tham gia cuộc thi, đến lúc đó..."

"Ngươi cmn uy hiếp lão tử?" Alpha cầm đầu mất đi lý trí, phần thô bạo xốc lên, hắn một tay túm cổ áo Lạc Uẩn nhấc lên, tay kia nắm thành quyền hướng Lạc Uẩn rơi xuống.

Lạc Uẩn duỗi tay ra chặn, một trận gió thổi qua tóc mái, hương vị thanh lãnh của bạch tùng cùng bạc hà thổi đến.

Giây tiếp theo, cậu nghe thấy tiếng vang thật lớn.

Lại trợn mắt, Alpha vừa rồi khí thế mười phần túm cổ áo cậu giờ bị đá lăn xa hơn 5 mét.

"Ngươi rất giỏi a? Người của lão tử ngươi cũng dám động!"

Phong Dã tiếng nói trầm thấp, không nhanh không chậm mà thu hồi chân.

Không biết từ lúc nào trở thành người của hắn – Lạc Uẩn: "...."

Alpha bị một đá kia che lại bụng, nghỉ ngơi đã lâu còn không hòa hoãn lại, trừ bỏ bụng đau đớn khó có thể nhẫn nại, đại não của hắn giống như bị đao đâm vào rồi loạn khuấy, đó là hành động áp chế tin tức tố nguyên thủy nhất, từ gien quyết định cường thế tuyệt đối, Alpha sinh ra liền khác biệt.

Lạc Uẩn không biết vì sao cậu có thể ngửi được hương vị tin tức tố, thật nhanh sau đó tin tức tố biến mất, cậu lại chỉ có thể ngửi thấy mùi nước sát trùng của phòng vệ sinh.

Mặt khác hai người lúc nãy cũng tham gia ẩu đả và vị Alpha bị đánh kia sắc mặt đều rất khó xem.

Lạc Uẩn không rõ, nhưng bọn hắn khắc sâu mà nhận thức đến, Phong Dã đang dùng tin tức tố công kích, bọn họ lập tức thả ra tin tức tố phòng ngự.

"Người của ngươi?" Alpha bị đá kia lau khô vết máu ở khóe miệng, trong mắt là ý cười gian trá không chút nào che dấu, thẳng tắp nhìn chằm chằm Lạc Uẩn.

"Như thế nào, chẳng nhẽ là của ngươi?" Phong Dã chặc một tiếng, đôi tròng mắt đen nhánh hiện lên một tia không kiên nhẫn, ngữ khí phá lệ khinh thường: "Còn ba đánh một, thật không nhận ra, cẩu như vậy lấy nhiều khi ít ạ? Sẽ không phải phế đến nỗi một chọi một không thắng nổi đi?"

"Ngươi cmn..."nam sinh kia muốn đứng dậy cãi lại, lại bị hai cái đồng bạn gắt gao ôm lấy.

"Ca, thôi bỏ đi, đó là Phong Dã"

"Nhà hắn..."

Lời còn chưa dứt, nhưng người ở đây đều hiểu, ban thể dục sắp thi, hiệu trưởng là cậu của Phong Dã, làm lớn chuyện không có quả ngọt ăn, Alpha cầm đầu trừng mắt nhìn La Hạng Vũ ngồi dưới đất: "Lần này tính ngươi gặp may"

"Cảm ơn a." Nam sinh ngồi trong góc đứng lên, La Hạng Vũ nhận thức Lạc Uẩn, mỗi ngày đều có thể từ ảnh chụp trên bảng vàng danh dự của trường thấy được, "Ta là lớp số 10 La Hạng Vũ, nếu không phải ngươi lên tiếng..."

Lạc Uẩn cắt ngang hắn, thanh âm lạnh nhạt: "Không cần cảm tạ ta, cảm ơn Phong Dã đi."

La Hạng Vũ hướng Phong Dã cười ngượng ngùng: "Ngươi thật là người tốt."

Phong Dã phì cười, đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhận được thẻ người tốt, khá buồn cười.

[Không phải lão bà của ta muốn xen vào thì ai cmn quản ngươi a]

Hắn xoay người nắm cổ tay áo Lạc Uẩn: "Đi thôi, mời ngươi trà sữa nhận lỗi đều lạnh."

Lạc Uẩn liếc Phong Dã tay, gân xanh trên mu bàn tay rõ ràng, đốt ngón tay rất dài, cậu thu hồi ánh mắt, nhẹ giọng ừ một tiếng.

Cậu suy nghĩ, Phong Dã rốt cuộc là thích cậu từ khi nào.

Việc này, cậu hoàn toàn không biết gì cả.

Trở lại sân trường, liếc mắt nhìn qua một cái, học sinh lớp 3 mỗi người cầm một ly trà sữa, còn lại chia cho học sinh lớp 2, Phong Dã gọi phần lớn là vị quả trà và trà sữa kinh điển.

Phong Dã cầm ly trà sữa dâu tây đại phúc qua đây: "Cái này cho ngươi"

Đối diện với ánh mắt trong suốt của Lạc Uẩn, mặt Phong Dã có điểm nóng: "Lần trước tan học xong ta thấy ngươi xách cái ly này trở về"

[Hẳn là thích vị dâu tây đi]

"Cảm ơn" Lạc Uẩn cầm trà sữa, nhiệt độ ấm áp xuyên qua vỏ ly truyền tới lòng bàn tay, bên kia Thượng Quan Nghị gọi hắn, Phong Dã liền xoay người rời đi.

Trở lại chỗ ngồi, Tô Nùng hỏi hắn: "Ngươi vừa rồi sao lại đi lâu như vậy?"

Lạc Uẩn: "Không có việc gì, gặp phải chút sự tình làm chậm trễ."

Lâm Khả ngạc nhiên phát hiện, ly trà sữa trên tay Lạc Uẩn không giống với bọn họ, cậu cũng được chia trà sữa, lại thích vị dâu tây, vì thế nói: "Lạc ca, ta có thể đổi ly kia với ngươi không a, ly này của ta còn không bóc tem, vị quả trà quá thanh đạm"

"Nhưng nếu ngươi cũng thích vị dâu tây thì không cần đổi." Cậu bổ sung nói

Lạc Uẩn thoáng nắm chặt ly trà sữa trong tay. Thật ra cậu cũng không thích vị dâu tây, ly trà sữa lần trước là cậu mua cho em gái.

Tầm mắt đặt ở lưới bóng chuyền đối diện nam sinh.

Lạc Uẩn: "Vậy ta uống cái này, ta cũng thích vị dâu tây"

Tác giả có lời muốn nói: Trung gian tiểu tu, phía trước viết Uẩn Uẩn theo bản năng nhắm mắt, không quá hợp lý.

Hắn là Beta, có đánh trả năng lực, rốt cuộc ngày thường là kỷ luật viên, mới nhịn không được lên tiếng.

Hơn nữa sân vận động đều là người, thật đánh lên tới mọi người đều sẽ đi giúp hắn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net