Chương 6: Em có muốn công khai không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAPTER 6: DO YOU WANT TO MAKE IT PUBLIC?

Listen to the music and enjoy the story!

Tiếng Việt như cũ vẫn ở phía dưới nhé ;)

...

Logan with smiling eyes looked at the girl in front of him

"Wife, you are becoming more and more like the noble lady of the Lee family."

Su Ryeon glared at him, even though she accepted to be his wife, she still did not accept this cheesy address, she quickly changed the topic:

"Where are you going to take me?"

He smiled and approached her, rubbing his head with one hand: "You will know when you come."

She has no intention of avoiding this head rub, no matter what, it has to be 'long in the rain', if you are a husband and wife, just try contacting for a while, if still have no love for a long time, then have to divorce! Su Ryeon arbitrarily tied her hair behind her neck to reveal her white shoulders that were previously covered by hair, she likes to wear her hair down to her shoulders because she feels it can create a gentle image. Now that she's almost ostracized, what else do you need this image for? After tying her hair, she unconsciously turned around, saw him smiling at her and froze, Logan's sunny smile made her heart skip a beat.

"Laughing...what are you laughing at?"

Logan approached and hugged her waist, the person who was close to him made Su Ryeon blush, suddenly she heard him say:

"Seeing you tie your hair like this, I just want to eat you right away"

Heaven knows how much he fell in love with her small shoulders. Someone was so embarrassed that they got angry, raised their hand and punched him in the chest, making Logan laugh or cry.

"Wife, your way of expressing your feelings is so violent."

Su Ryeon felt that her hair was about to fall, and angrily scolded him: "I don't want to be your wife."

Thinking that he would be angry, Logan smiled even wider, lowering his head: "I will just do it if I don't want to, I promise my mother for the rest of my life to only marry you, Ryeon, tell me, will you be able to escape?"

'I will only marry you' these words hit every nerve in her brain, making her face as red as a ripe tomato, she quickly pushed him away and quickly walked out, immediately being grabbed by Logan. He said she hadn't answered him yet, making her even more embarrassed, unconsciously shouting.

"Let go...I didn't say I'd run away!"

Not knowing if it was an illusion or not, she saw that his eyes were filled with laughter. 

---

Logan sat shaking a glass of iridescent red juice, eyes focused on the door covered by a delicately embroidered fabric, lips slightly curved. Kim Hyuk looked at him, secretly sighed, maybe he just did something with Su Ryeon that he was so happy, Kim Hyuk is mad,  really want to scold this couple, he doesn't even have a girlfriend. Huhuhu!!!

After a while, the door opened, bringing with it a light fragrance, Su Ryeon looked confident with a delicate black velvet dress and waved to the two men outside. The dress that hugged her waist accentuated her slim figure, but with a few small diamonds on the chest, it looked extremely delicate, revealing Su Ryeon's white shoulders and small back. She pulled her hair up high, letting a few small strands fall on her shoulders, her jewelry glittering under the lights creating a graceful beauty.

It's not shameful to be a goddess. Even with just a little makeup, the face exudes a charm, this aura not everyone has. Logan approached with a gray suit, exuding a serious look, yet extremely handsome. Talented boys and girls, deserve it. He wrapped his arms around her waist and leaned down, whispering in her ear hoarsely:

"At first, I wanted to show everyone how beautiful my wife is, but looking at you now, I just want to hide it." She frowned slightly, he meant she wasn't pretty enough, but he opened his mouth. "Hide it well, own it for me"

Her heart was pounding wildly, how can this guy read love novels so well, he can say such good sentences, really make other people crazy, exactly crazy to crazy. After changing, Logan led her to the car, roughly saying he was going to take her to a party, much to Su Ryeon's anxiety. After all, she brought such a bad scandal, he took her away without fear of losing face, and finally ventured to ask, he simply answered:

"You're mine, so if they still need tongues, they won't dare say a word."

What a black society. However, she doesn't care anymore, now she is like a baby bird that can only rely on the nest for Logan to cover and protect, no matter what he does, he can take care of himself, his IQ is so high! Thinking back, Su Ryeon feels nostalgic for the glorious days before, although very busy, but not as small and weak as now. She propped her chin on her chin, looking out at the scene outside still vague with her thoughts, Logan was busy doing something, only interested in the document, and Kim Hyuk is his secretary, now he has to be the driver, though he is not angry, on the contrary, he is very happy to look at Su Ryeon through the rearview mirror.

Kim Hyuk is curious to know if Su Ryeon is lucky to meet Logan, or is it the other way around? Just like that, each person doing their own thing finally arrived at a large hotel where director Lim's birthday party was held. He got out of the car and walked quickly to this side, opened the car door for her and helped her get out, the evening gown was a bit entangled so Logan guessed she wouldn't move easily. Helping her out of the car, he quickly grabbed her waist, pulled her close to him, and calmly walked in, Kim Hyuk shook his head helplessly and followed. Entering the center of the party room, all eyes were on them, Su Ryeon thought he would hear some whispers, but unexpectedly they just looked at her and he smiled politely. 

She was a little happy, is this the feeling of being protected by the boss, that's great! 

The smile on her lips grew brighter, and the more she believed that Logan was the only one who could protect her properly. They had entered less than five minutes when they saw director Lim rush over, his face like a gold grab when he saw Logan, as soon as he arrived in front of the two, his mouth was wide open.

"Boss Lee, I didn't expect you to come personally, it's an honour"

Boss Lee? Su Ryeon suppressed a laugh, it was a funny name that everyone in the world gave Logan, at first she heard this name and thought he was a thug. Seeing Logan pinch her waist, she immediately regained her polite expression, just respecting him as her husband, giving him some face:

"Boss Lee, why is Miss Shim going with you?"

Director Lim led them into the guest room while happily chatting. He calmly replied: "What is the matter?"

Director Lim immediately fell silent.

Just as Logan had predicted, they sat in the VIP room and soon the reporters arrived like ants. Sure enough, the people in the banquet hall had their mouths open, Logan was a little happier this time, he played with her hair. Su Ryeon scowled.

"What are you doing?"

His expression looked at her strangely serious: "Ryeon, do you want to go public?"                                                                                                                          

Actually, I plan to release a new chapter next weekend, but I was suddenly inspired to publish the story, so I posted it quite early, I'm quite confused about the story schedule, do you have any suggestions?

⚉0⚉0⚉

Logan với đôi mắt đầy ý cười nhìn người con gái trước mặt

"Vợ à, em càng ngày càng giống phu nhân cao quý của Lee gia rồi đấy"

Su Ryeon trừng mắt với hắn, dù đã chấp nhận là vợ hắn nhưng cô vẫn chưa chấp nhận kiểu xưng hô sến súa này, cô nhanh chóng nói lảng sang chủ đề khác:

"Anh định đưa tôi đi đâu?"

Hắn mỉm cười tiến đến gần cô, một tay xoa đầu: "Đến rồi em sẽ biết"

Cô không có ý định tránh né cái xoa đầu này, dù gì cũng phải 'mưa dầm thấm lâu', nếu đã là vợ chồng thì cứ thử tiếp xúc một thời gian, lâu ngày vẫn không có tình cảm thì đành phải ly hôn thôi!  Su Ryeon tuỳ tiện buộc tóc ra sau gáy để lộ bờ vai trắng nõn trước đây bị tóc che phủ, cô thích xoã tóc xuống ngang vai vì cảm thấy nó có thể tạo lên một hình ảnh dịu dàng, bây giờ cô gần như bị tẩy chay rồi còn cần cái hình ảnh này làm gì nữa chứ, buộc tóc xong cô vô thức quay sang, thấy hắn nhìn mình mỉm cười liền sững người, nụ cười toả nắng của Logan khiến trái tim cô đập hững một nhịp.

"Cười...cười gì chứ?"

Logan đến gần ôm eo cô, người áp sát hắn khiến Su Ryeon đỏ mặt, bỗng cô nghe hắn nói:

"Thấy em buộc tóc như này, tôi thật chỉ muốn ăn em ngay tức khắc"

Có trời mới biết hắn mê mệt bờ vai nhỏ nhắn của cô đến mức nào. Người nào đó thẹn quá hoá giận, giơ tay đấm mạnh vào ngực hắn khiến Logan dở khóc dở cười.

"Vợ à, cách bày tỏ tình cảm của em thật bạo lực"

Su Ryeon cảm thấy lông mình như sắp xù lên, tức giận gào với hắn: "Tôi mới không thèm làm vợ anh"

Tưởng rằng hắn sẽ giận ai ngờ Logan cười càng tươi, cúi thấp đầu: "Không thèm thì cũng phải làm thôi, dù gì thì tôi cũng hứa với mẹ cả đời chỉ lấy em, Ryeon, em nói xem, em có thoát được không?"

'Cả đời chỉ lấy em' mấy chữ này đập thẳng vào từng sợi dây thần kinh trên não cô khiến mặt cô đỏ ửng như trái cà chua chín, cô vội đẩy hắn ra rồi đi nhanh ra ngoài, lập tức bị Logan túm lại. Hắn nói cô còn chưa trả lời hắn làm cô càng ngại hơn, vô thức hét lên.

"Buông ra.. tôi cũng đâu nói mình sẽ chạy thoát!"

Không biết có phải do ảo giác hay không, cô thấy đáy mắt hắn tràn đầy ý cười. 

---

Logan ngồi lắc nhẹ chiếc ly có thứ nước màu đỏ óng ánh, đôi mắt hướng vào cánh cửa được che phủ bởi một lớp vải thêu hoa văn tinh tế, môi hơi cong lên. Kim Hyuk nhìn hắn, lòng thầm thở dài, chả lẽ vừa được làm gì đó với Su Ryeon nên hắn mới vui vẻ như vậy sao, cậu điên tiết, thật muốn mắng đôi nam nữ này, cậu còn chưa có bạn gái nữa mà. Huhuhu!!!

Một lúc sau cánh cửa mở ra, mang theo một hương thơm nhè nhẹ, Su Ryeon thần sắc tự tin cùng với chiếc váy nhung đen tinh tế vẫy tay chào hai người đàn ông ở ngoài. Chiếc váy ôm sát eo tôn lên dáng vẻ mảnh khảnh, nhưng lên phần ngực đính một số viên kim cương nhỏ trông vô cùng tinh tế, chiếc váy này để lộ bờ vai trắng cùng với tấm lưng nhỏ nhắn của Su Ryeon. Cô búi tóc lên cao, để vài sợi nho nhỏ rũ xuống vai, trang sức trên người lấp lánh dưới ánh đèn tạo lên vẻ đẹp kiều diễm.

Quả không hổ danh là nữ thần. Khuôn mặt dù chỉ điểm qua một lớp trang điểm nhẹ lại toát lên vẻ quyến rũ, thần sắc này không phải ai cũng có. Logan tiến đến gần với bộ comple xám, toát lên vẻ nghiêm nghị, lại đẹp đến vạn phần. Trai tài gái sắc, quả là xứng đôi. Hắn ôm eo cô cúi thấp người, phả vào tai cô giọng nói khàn khàn:

"Ban đầu còn muốn khoe với thiên hạ tôi có người vợ đẹp như thế nào, nhưng nhìn em bây giờ thật chỉ muốn giấu đi thật kĩ" Cô khẽ chau mày, ý hắn cô không đủ đẹp, vậy mà hắn lại mở miệng. "Giấu thật kĩ, chiếm hữu cho riêng mình"

Trái tim cô đập loạn xạ, tên này đọc tiểu thuyết ngôn tình hay sao mà nói mấy câu thả thính giỏi như vậy chứ, thật khiến khười khác phát điên, chính xác là mê muội đến phát điên. Sau khi thay đồ Logan dẫn cô lên xe, đại khái hắn nói sẽ đưa cô đến một bữa tiệc, khiến Su Ryeon vô cùng lo lắng. Dù gì cô cũng mang một scandal xấu như vậy, hắn dẫn cô đi không sợ mất mặt sao, cuối cùng đánh liều hỏi, hắn chỉ lãm đạm trả lời: 

"Em là người của tôi nên nếu bọn họ còn cần lưỡi sẽ không dám hé răng nửa lời"

Gì mà giống xã hội đen quá. Tuy vậy cô không mấy bận tâm nữa, bây giờ cô giống như một chú chim non chỉ biết dựa dẫm vào chiếc tổ, để Logan bao bọc, bảo vệ, dù có làm gì thì hắn cũng biết tự lo liệu, IQ của hắn cao như vậy mà! Nghĩ lại thấy luyến tiếc ngày tháng huy hoàng trước đó, tuy rất bận rộn nhưng không nhỏ bé yếu đuối như bây giờ. Su Ryeon chống cằm nhìn ra khung cảnh bên ngoài vẫn mơ hồ với những suy nghĩ của riêng mình, Logan thì bận rộn làm gì đó, chỉ bận tâm đến tập tài liệu, còn Kim Hyuk, cậu là thư kí của hắn, bây giờ lại phải làm tài xế dù vậy không hề tức giận, ngược lại vô cùng vui vẻ nhìn Su Ryeon qua gương chiếu hậu.

Cậu hiếu kì muốn biết rốt cuộc Su Ryeon may mắn khi gặp Logan, hay là ngược lại đây? Cứ như thế, mỗi người một việc, cuối cùng đã đến một khách sạn lớn nơi tổ chức bữa tiệc sinh nhật của đạo diễn Lim. Hắn bước xuống xe liền đi nhanh về phía bên này, mở cửa xe cho cô rồi dìu cô bước xuống, váy dạ tiệc có chút vướng víu nên Logan đoán cô sẽ không dễ gì di chuyển. Dìu cô xuống xe hắn nhanh tay ôm lấy eo cô, kéo sát vào người mình rồi thản nhiên đi vào, Kim Hyuk lắc đầu bất lực theo sau. Tiến vào trung tâm phòng tiệc, mọi ánh mắt đều đổ dồn về hướng họ, Su Ryeon tưởng sẽ nghe mấy tiếng xì xào, không ngờ bọn họ lại chỉ nhìn cô và hắn mỉm cười lịch sự. Cô có chút vui vẻ, không lẽ đây là cảm giác được ông trùm bảo kê sao, tuyệt thật đấy!

Nụ cười trên môi càng rộng hơn, giờ thì cô càng tin Logan là người duy nhất có thể bảo vệ cô chu toàn. Họ vừa vào chưa đầy năm phút đã thấy đạo diễn Lim hấp tấp chạy đến, vẻ mặt ông ta như vồ được vàng khi thấy Logan, vừa đến trước mặt hai người miệng ông ta đã ngoác rộng đến mang tai.

"Lee lão đại, tôi không thể ngờ anh đích thân đến đấy, quả là vinh dự"

Lee lão đại? Su Ryeon nén cười, đó là cái tên gọi vui mà mọi người trong giới đặt cho Logan, mới đầu cô nghe cái tên này còn tưởng hắn là xã hội đen. Thấy Logan véo eo mình, cô liền lấy lại vẻ mặt nhã nhặn, thôi thì nể hắn là chồng, cho hắn chút thể diện:

"Lee lão đại, sao cô Shim lại đi cùng anh vậy"

Đạo diễn Lim vừa dẫn họ vào trong phòng cho khách quý, vừa hỏi chuyện một cách vui vẻ. Hắn thản nhiên trả lời: "Có vấn đề gì sao?" 

Ông lập tức im bặt

Đúng như Logan dự đoán, họ ngồi ở phòng vip không bao lâu đám phóng viên đã kéo đến như kiến, quả nhiên đám người ngoài sảnh tiệc ngứa mồm ngứa miệng, lúc này Logan có chút vui vẻ hơn, hắn nghịch tóc cô. Su Ryeon cau có.

"Anh làm gì thế?"

Vẻ mặt hắn nhìn cô nghiêm túc lạ thường: "Ryeon, em có muốn công khai không?"

0.o.0.o.0.o.0.o.0.o.0 (Ai đọc chùa là bị nghiệp quật nhá 😏😏)

P/S: Thật ra tui tính cuối tuần sau mới đăng á, nhưng mà ngồi lướt cái Watt chán quá nên lao đầu vô edit với trans truyện. Chương này hơi bị dài nhá (dài nên trans mệt muốn xểu), đọc cho lòi con mắt ra đi mấy nàng ơi😎. Thỏa mãn chưa nè? Mà tui đang phân vân về cái lịch đăng truyện, 2 tuần/ 1 chương có hơi ít không? Mấy nàng có ý kiến gì về lịch ra chương thì comment ha. Chả ai comment là theo lịch cũ ó🤭


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net