Chương 84: Ông nội Tống càng thiên vị Tống Tinh Thần hơn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Small

Lời của Tinh Thần , nói trúng tim của ông nội Tống.

Mộ Đình Tiêu hắn đã gặp qua, và hắn cho rằng người thanh niên này là cháu trai trưởng xuất sắc nhất trong tất cả thế gia hiện giờ.

Đáng tiếc cậu ta không phải cháu trai của Tống gia, chỉ có thể hâm mộ.

Nhưng hiện tại hắn có cháu gái thi đại học đứng thủ khoa, thành tích của Tinh Thần làm hắn càng có thêm mặt mũi. Dù Mộ Đình Tiêu có xuất sắc nữa, thì cậu ta cũng không thi đại học đạt điểm tuyệt đối.

Một đối lập này, làm tâm lý ông nội Tống cân bằng. 

"Không sai, chính là lý này, tôi đây cũng thiếu chút nữa đã quên. Nếu muốn xí nghiệp gia tộc tiến xa, không thể tách rời việc giáo dục từ nhỏ. Cho nên hôn nay sau khi buổi tiệc kết thúc, tôi lập tức đem cổ phần chuyển cho Tinh Thần, các cuộc họp lớn quan trọng trong công ty cũng sẽ mang cháu ấy đến tham dự. Tinh Thần, cháu phải học thật tốt có biết không?"

Ánh mắt Tinh Thần lưu chuyển, cười nói: "Ông nội, cháu đã biết, cháu sẽ nỗ lực học."

"Cháu là đứa nhỏ thông minh, học cái gì cũng nhanh, điểm này ông yên tâm."

Một tay Tống Tinh Nhật nắm chặt, hai mắt chứa tức giận nhìn Tinh Thần. Khuôn mặt xinh đẹp không quản lý biểu cảm cũng không làm được, vẻ mặt hơi hơi nhăn nhó phơi bày dưới hàng loạt con mắt nhìn chăm chú của đám đông.

Một đoạn thời gian cô không quay lại đã thay đổi, hoàn toàn thay đổi!

Ba thì trầm mê bởi việc sinh con trai, chuyện gì cũng mặc kệ không hỏi. Biết rõ ông nội muốn bồi dưỡng Tống Tinh Thần, hắn lại làm như không thấy, bận rộn tìm người mang thai, bao nuôi người mẫu.

Mẹ vẫn đang ngồi tù, Tinh Nguyệt thì bị ông nội thông báo cắt đứt quan hệ với Tống gia. Vốn là gia đình êm ấm, bị phá thành mảnh nhỏ.

Ngay cả ông nội cũng nghe theo lời cô ta nói, so với mình càng thiên vị cô ta hơn?

Vì sao, chỉ mới mấy tháng đã hoàn toàn thay đổi!

Tinh Nguyệt đã nói với cô Tống Tinh Thần khó đối phó như thế nào, cô không để bụng. Mẹ đấu không lại cô ta, là do mẹ có nhược điểm bị cô ta nắm được, nhưng cô không có.

Một người sống ở Tống gia mười mấy năm, dù thay đổi như thế nào cũng không hể thay đổi ngay trong một ngày. Nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, ông sẽ đem tập đoàn Tống Thị giao cho cô ta, còn sẽ chuyển nhượng 20% cổ phần.

Tập đoàn Tống Thị cô không có hứng thú thừa kế, ông nội đem tập đoàn giao cho ai quản lý cũng được, chỉ mình Tống Tinh Thần là không được.

Mẹ bị kết án tử hình, Tinh Nguyệt không có nhà để về, những chuyện này đều là do Tống Tinh Thần tạo thành, hiện giờ còn muốn đem tập đoàn Tống Thị lừa vào tay.

Không có khả năng!

"Ông nội, Tinh Thần vẫn đang tuổi đi học, thật sự không rất thích hợp quản lý công ty. Ông lại nghĩ thêm lần nữa, nếu không lùi lại một năm, chờ  em ấy ổn định được chương trình học ở trường đã."

Ông nội Tống mở miệng từ chối Tống Tinh Nhật.

"Không, chuyện này cứ định như vậy đi, ông sẽ bồi dưỡng thật tốt Tinh Thần, kéo thêm một năm,  đều lãng phí mất một năm. Nếu chương trình học của Tinh Thần quá nặng, lớn như vậy thì sẽ chuyển công ty đến Đế Đô, công ty khoa học kỹ thuật mới, nghiên cứu cùng sản xuất đều sẽ ở Đế Đô."

Cái gì?

Vì phối hợp với việc học của Tống Tinh Thần, vậy mà đem tập đoàn Tống Thị chuyển đến Đế Đô!

Tập đoàn Tống Thị ở thành phố S có thể rất lớn, nhưng nếu đặt ở Đế Đô, lại có càng nhiều xí nghiệp so với tập đoàn Tống Thị càng khổng lồ to lớn hơn, sẽ không được quá chú ý.

"Ông, Tống gia ta mấy thế hệ người đều ở thành phố S, ông sao có thể nói chuyển liền chuyển. Tinh Thần chỉ là đi học ở bên kia, tốt nghiệp xong em ấy còn phải về thành phố S phát triển."

"Nếu chuyển hình thành công, tập đoàn Tống Thị sẽ từ vận tải thuyền bè biển chuyển thành công ty khoa học kỹ thuật, ông làm như vậy đều có tính toán. Được rồi, hai người các cháu ngồi xuống ăn cơm, ông lên bục tuyên bố." 

Ông nội Tống nói xong, liền đi tới trước bục: "Tôi đã bàn bạc cùng Tinh Nhật và Tinh Thần, quyết định sau khi buổi tiệc kết thúc, sẽ đem 20% cổ phần chuyển cho Tinh Thần. Hôm nay, tất cả các vị khách mời chính là người chứng kiến, tôi hy vọng tương lai tiền đồ tập đoàn Tống Thị là ánh sáng rực rỡ."

Ông nội Tống dứt lời, dưới bục bùng nổ tiếng vỗ tay nhiệt.

Trong lòng mọi người đều nhìn rõ.

Hai chị em Tống gia này, lão gia tử càng thiên vị Tống Tinh Thần hơn. Tống Tinh Nhật gấp gáp trở về là dự định ngăn cản lão gia tử đem cổ phần chuyển cho Tinh Thần, đáng tiếc lại tính sai.

Tống Tinh Thần còn nhỏ tuổi, sao có thể làm được khiến cho lão gia tử coi trọng, thật không đơn giản.

Hai người ngồi xuống.

Tống Tinh Nhật thành thục khéo léo mỉm cười với các vị khách quý khác trên bàn, xem như chào hỏi.

Cô hạ giọng nói: "Nhìn không ra, mới có một khoảng thời gian không gặp, cô rất có thủ đoạn, làm ông nội đối với cô nói gì nghe nấy."

Tinh Thần đang gắp đồ ăn, dừng tay lại: "Chị, chị nói đi đâu vậy, ông nội vẫn là thương chị, ông thấy chị trở về, càng cười vui vẻ nhiều hơn." 

"Tống Tinh Thần, cô đừng ở trước mặt tôi giờ vờ giả vịt, biết diễn trò tôi đã thấy nhiều. Tôi cảnh cáo cô, chỉ cần tôi ở Tống gia một ngày, sẽ tuyệt không để cô nhúng tay vào bất cứ thứ gì ở Tống gia. Chỉ là một con hoang, thật đúng là tự xem mình trở thành chủ nhân, cô lấy lòng ông nội, là muốn đem Tống gia vào trong tay, nằm mơ!" 

"Chị sai rồi, em muốn gia sản Tống gia, nhưng còn chưa mức nhất định phải đạt được như vậy. Tống gia nuôi rất nhiều người già đi thuyền biển, gánh nặng quá lớn, hiện tại buôn bán bị đình trệ, số liệu các mặt đều bị Âu Dương thị đuổi kịp theo sau và vượt qua. Một công ty có gánh nặng lớn như này, chị thật cho rằng em sẽ cảm thấy hứng thú?"

"Tôi chỉ là, không muốn nhìn Tống gia hiu quạnh thôi."

Kiếp trước, sau khi ông nội chết, Dương Như vì sao có thể sảng khoái đem Tống thị làm của hồi môn cho Tống Tinh Nguyệt?

Cô không ngốc, vận mệnh Tống thị đã sắp hết rồi, hai năm làm ăn hao hụt, hơn nữa cần phải nuôi rất nhiều nhân viên cũ về hưu, gánh nặng rất lớn. Bà ta không thể tùy ý giảm biên chế, vì người ta sẽ làm loạn, cho nên mới đưa cho Tống Tinh Nguyệt.

Âu Dương thị cũng không phải cơ quan từ thiện, sau khi thu mua xây dựng lại. chuyện đầu tiên làm là giảm bớt  nhân viên cũ, rất nhiều nhiên viên cũ làm loạn. Mấy chục người chuyên nghiệp trong tổ pháp luật của Âu Dương thị đã chờ sẵn, cuối cùng toàn bộ đều thua kiện, mới không nháo lớn nữa.

Cánh môi đỏ thắm của Tống Tinh Nhật cười lạnh: "Đừng đem chính mình là tiêu chuẩn vĩ đại như vậy, cô ở trước mặt tôi nói loại lời này, rất giả dối! Tinh Nguyệt nói cô thay đổi, tôi còn nghĩ cô có thể biến thành cái dạng gì? Vừa thấy, quả nhiên làm tôi khiếp sợ đến."

"Cho nên chị là muốn vì mẹ báo thù, đối phó tôi?"

Tống Tinh Nhật khinh miệt cười nói: "Loại nhân vật nhỏ như cô, đáng giá để tôi phí tâm tư đối phó? Cô quá xem trọng mình rồi."

Lời cô vừa dứt, liền có phòng viên trước bục đứng ra, giơ microphone hỏi ông nội Tống.

"Tống tiên sinh, nghe nói Tống Tinh Thần tiểu thư trước kia thành tích cũng không tốt, mỗi thi đều là 0 điểm, không chỉ là cao trung, cả tiểu học và sơ trung cũng là như vậy. Đột nhiên thi đại học đạt điểm tuyệt tối, ngài có giúp Tống tiểu thư làm những chuyện khác không?"

Phóng viên hỏi lời này là có ý tứ gì?

Ám chỉ ông nội Tống vì giúp Tinh Thần, là thu mua giáo viên chấm thi, hay là sửa điểm thi đại học?

Câu hỏi sắc bén của phóng viên vừa đề ra, liền nhận được sự tán đồng của các khách mời.

"Đúng vậy, trước đó tôi nghe nói thành tích của Tống Tinh Thần cực kỳ không tốt, là người 0 điểm duy nhất của trung học Hoằng Dương, học sinh dựa vào quan hệ để vào."

"Cô ấy không chỉ mỗi thành tích cao trung thành tích không tốt, tiểu học đến sơ trung đều là 0, trong trường học còn có biệt danh, gọi là nhỏ thiểu năng."

"Đúng vậy, giữa bạn học cùng lớp đều truyền như vậy, đều gọi cô ta là nhỏ thiểu năng, ngày cả tên cũng không viết được. Con trai tôi lúc trước học cùng trường sơ trung với cô ta, lần này cô ta thi được điểm tuyệt đối, con trai tôi cũng  nói không có khả năng."

"Này,  mọi người có phải hay không nói quá lên rồi hay không, ngay cả tên cũng không viết được, vậy là đã ngốc đến mức nào. Nhìn cô gái nhỏ này dáng dấp rất xinh đẹp, thoải mái hào phóng đứng ở kia, nào có chút tật xấu gì?"

"Ừm, nếu cô ấy ngay cả tên cũng không viết được, thì chẳng nhẽ nói lão gia tử ngốc? Sẽ đem tập đoàn Tống Thị giao vào trong tay cô ấy, mọi người đồn thổi quá lên rồi." 

Tiếp theo, phóng viên thứ hai đứng ra: "Xin hỏi lão gia tử, Tống Tinh Thần tiểu thư trong khoảng thời gian ngắn thành tích tiến bộ vượt bậc, ngài cảm thấy hợp lý sao? Hoặc là như lời phóng viên vừa rồi nói, ngài thật sự giúp cô ấy giải quyết? Hôm nay đông đảo các vị khách mời trong hệ thống giáo dục cũng đến, ngài đã từng lén cùng bọn họ gặp mặt ăn cơm không?"

---------------
Hế lô mọi người~ Tình hình là thi xong học kỳ thì toi sẽ ngoi lên edit tiếp nhéeee, muốn lết nhưng sợ bay màu học lực lắm :<<<<
=> Hẹn gặp lại mọi ngừi vào 25/12 nhóo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net