Chương 58

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người đều giữ im lặng.

Mạc Thiến đang bận lo lắng Diêu Thiến Nam sẽ lì lợm không buông, thật sự sợ cô ta sẽ làm ra chuyện không tưởng tượng nổi, người cuồng si vì tình ái không nhiều nhưng không phải không có, cô vẫn phải phòng bị thì hơn.

Hứa Liễm Âm bên này cân nhắc một hồi lâu mới hỏi dò Mạc Thiến:" Vậy cô nói xem,Diệp Lạc Ngư yêu, là tôi sao?" 

"Diệp tỷ mặc dù có tai tiếng với nhiều nam diễn viên khác, nhưng mà không có ai là thật, chị ấy cũng giữ mình trong sạch mà."

"Cho nên người mà cô ấy yêu cũng chỉ có mình tôi sao?"

"Hai người cùng nhau trọng sinh mười mấy năm, chẳng lẽ ...."

"Quan hệ khi tốt khi xấu, phụ nữ đúng là sinh vật phiền toái, mấy ngày hôm trước còn êm đẹp, kết quả không biết sao bỗng dưng lại nổi giận, vì tôi đóng phim do cô viết kịch bản nên đòi đoạn tuyệt quan hệ, quay phim đã một tháng vẫn không thèm gọi điện thoại cho tôi."

"Vậy anh gọi điện thoại cho chị ấy đi."

"Còn lâu tôi mới gọi trước, gì chứ, dù sao cũng chỉ là bạn gái cũ,  còn từ kiếp trước." 

Mạc Tinh dùng ánh mắt chứa ý vị sâu xa nhìn Hứa Liễm Âm, đột nhiên cảm thấy, hai người này trọng sinh mười mấy năm vẫn không hòa hảo cũng không phải không có nguyên nhân, với tính tình này, không đánh nhau là đã không tồi rồi.

Hứa Liễm Âm bỗng ho khan vài tiếng, thở dài:" Tôi đột nhiên cảm thấy cô với Cố Thù thật tốt, trọng sinh không bao lâu thì đã có thể ở bên nhau, còn là mối tình đầu quốc dân, tôi còn thấy hâm mộ đây." 

"Sao anh không chịu chủ động đi chứ? Dù sao cũng đàn ông mà, có một số việc phải chủ động một chút, hơn nữa bây giờ tuổi tâm lý cũng anh đã gần bốn mươi rồi, làm thúc thúc được rồi đấy."

Hứa Liễm Âm tức giận trừng mắt nhìn Mạc Thiến,vẫy vẫy tay:" Mấy đứa trẻ như ô không hiểu nổi suy nghĩ của người lớn bọn ta đâu."

Đúng là đồ phô trương.

"Nhưng mà...." Hứa Liếm Âm mới nhìn thẳng Mạc Thiến: "Tôi vẫn cảm thấy khuôn mặt cô không khác trước là mấy, cô không hề phẫu thuật thẩm mĩ sao, không phải mặt đầy axit hyaluronic   sao, không tiêm thêm cái gì vào mặt sao, hoặc gọt cằm gì đó sao, không nghĩ tới khuôn mặt cô là hoàn toàn tự nhiên nha."

Mạc Thiến nghe vậy muốn nổi điên, lớn tiếng mà nói :" Người ta vừa sinh ra đã xinh đẹp được không???"

"Thực sự khi mới nhìn thấy Mạc Nhan cũng nghĩ là đẹp tự nhiên rồi, cậu ta không tồi, nhìn chả khác gì con gái cả."

"Anh chiếu cố nó giúp tôi một chút, giờ nó còn nhỏ quá."

"Hiện giờ mới nói thì được gì, vai diễn của cậu ta còn sáu bảy ngày nữa hết cảnh quay rồi."

"....."

Mạc Thiến đúng là không biết tiếp lời ra sao, Hứa Liễm Âm lại nói với Mạc Thiến 

Liền ở Mạc Tinh trầm mặc thời điểm, Hứa Liễm Âm lúc này lại nói với Mạc Thiến một chuyện:"Kịch bản này cô viết cũng tốt lắm, ít nhất cũng thu hút được tôi rồi, nếu được quảng bá đúng cách chắc chắn sẽ kiếm bội tiền, cô đã tính đến kịch bản sau chưa."

"Còn chưa biết viết chủ đề gì đây."

" Có thể viết cho tôi với Diệp Lạc Ngư một kịch bản có thể diễn chung được không, dĩ nhiên là một đôi yêu nhau rồi, có cảnh hôn thì càng tốt .

Cô lập tức hiểu ý tứ của anh ta, anh ta là muốn tìm cơ hội gương vỡ lại lành với Diệp Lạc Ngư, không nghĩ ngợi mà đáp ứng luôn:" Giao cho tôi, tôi sẽ làm được,"

"Tổ chức tin tưởng cô, đồng chí tốt."

Mạc Tinh Mạc Thiến và Hứa Liễm Âm lại cùng hàn huyên với nhau rất nhiều chuyện khác, hai người như bạn cũ lâu năm mới gặp nhau, nhiều chuyện để bàn, bất tri bất giác đã khuya.

Lúc Mạc Thiến trở về liền nhìn thấy Cố Thù đang ngồi xổm ngoài hành lang. Ở ngoài hành lang cũng có máy sưởi, Cố Thù lại mặc thêm áo khoác nên cũng không lạnh lắm. Nhìn thấy cô, Cố Thù lập tức đứng lên đi đến trước mặt cô, chưa nói gì đã ôm chầm lấy cô, ở bên tai cô nhỏ giọng oán giận:"Sao lại đi lâu như vậy chứ?"

lại cùng Hứa Liễm Âm hàn huyên rất nhiều, mới rời đi, rốt cuộc cũng là lão hữu gặp lại, đề tài tự nhiên rất nhiều, còn cùng nhau tham thảo trọng sinh sau phát tài làm giàu con đường nên như thế nào đi, bất tri bất giác, thời gian liền có chút chậm.

"Có chút chuyện muốn nói, bọn em còn tính sẽ hợp tác về sau nữa, sao anh lại ngồi ngoài này, mấy người kia đâu?" Mạc Thiến theo thói quen ôm eo Cố Thù, mặt chôn ở vai cậu, nhỏ nhẹ hỏi.

Mạc Nhan sáng mai còn có cảnh quay nên đi ngủ sớm rồi, Bạc Cách với Lưu Tiếu Tiếu đi rửa mặt chuẩn bị đi ngủ, anh đến đây chờ em." Trong giọng nói có chút oán trách, cũng có chút ủy khuất, nhưng mà có thể ôm cô thế này cậu đã thỏa mãn lắm rồi.

"Chúng ta vào thôi, ngoài này lạnh lắm." Mạc Thiến nói, đi vào phòng mình.

Bọn họ đến thì chỉ còn phòng cho hai người, một phòng có hai giường đơn nên đành lấy ba phòng, một phòng là Mạc Nhan với Cố Thù,, một phòng cho Bạc Cách với Lưu Tiếu Tiếu còn Mạc Thiến đơn độc ở một phòng, vậy nên đưa Cố Thù vào phòng cũng chẳng ảnh hưởng đến ai.

Đi vào phòng rồi Mạc Thiến cởi áo khoác ra, nhìn thoáng qua vẻ mặt u oán của Cố Thù, lại tiến gần hôn chụt một cái lên má Cố Thù, lúc này mặt của cậu mới tốt lên, lại hỏi cô:"Hai người nói chuyện gì vậy?"

"Đều là về kịch bản phim thôi, ví như nam chính phải thể hiện cảm xúc thế nào, đến đoạn này thì sắc mặt  phải ra sao, mấy đề tài linh tinh khác nữa."

Mạc Thiến thuận tiện trả lời, vào nhà vệ sinh sửa lại tóc một chút, lấy trong túi lọ sữa rửa mặt chuẩn bị tắm rửa, lại hỏi Cố Thù : "Anh có muốn rửa mặt cùng em  không?"

Vốn tưởng Cố Thù sẽ thẹn thùng đỏ mặt, kết quả tiểu tử này nhờ cô mà luyện được da mặt dày hơn, không thay đổi sắc mặt, nhàn nhạt nói:"Anh nhìn em rửa."

Cô đành nhanh chóng rửa mặt rồi đi ra với Cố Thù. 

Sau khi khai giảng hai người chẳng khác gì người lạ, cuối tuần cũng không thể bên nhau, đây là cơ hội khó có được, kết quả cô lại nói chuyện với Hứa Liễm Âm đến gần nửa đêm, Cố Thù mà không u oán mới lạ đó.

Từ khi hai người xác định quan hệ thì không bao lâu đó Cố Thù xuất ngoại, mới về nước thì đã cãi nhau với Mạc Nhan, sau đó khai giảng  lại giả vờ không quen thân. Tính ra đã xa cách gần hai tháng trời. 

Lúc sau hai người an vị ở trên giường, chăn đắp đến đùi, ngồi dựa sát vào nhau, Mạc Thiến ôm eo Cố Thù, Cố Thù ôm bả vai cô nói chuyện phiếm, cảm giác thật tốt. 

Không được bao lâu thì có người gõ cửa, Cố Thù ra mở cửa nhìn Mạc Nhan đứng bên ngoài, đưa ngón tay ngoắc ngoắc như gọi cún:"  Còn có mình giám sát đấy, đến giờ còn không ngoan ngoãn về phòng sao, còn không để cho chị mình ngủ?"

Cố Thù nhìn Mạc Nhan, lúc sau thở dài một hơi, xoay người nói với Mạc Thiến:"Anh về phòng, em ngủ sớm đi."

"Được." Mạc Thiến đi ra cửa tiễn Cố Thù, không nghĩ cậu xoay người hôn nhẹ vào trán cô, nhẹ  giọng nói :"Ngủ ngon."

"Ngủ ngon." Mạc Thiến cũng đáp lại một câu, cả người như bị đắm chìm trong mật ngọt,

Mạc Nhan đờ đẫn nhìn hai người diễn cảnh ân ái, sau đó xách Cố Thù đang không tình nguyện vào phòng, trên đường còn giơ chân đá Cố Thù:"Cậu cư nhiên trước mặt mình chiếm tiện nghi của chị gái hả."

"Cứ từ từ sẽ thấy quen." Cố Thù đẩy Mạc Nhan ra, tỏ vẻ chán ghét.

"Thói quen cái trứng, Trái tim này không chịu nổi, cậu thu liễm lại cho tớ, tớ cảnh cáo cậu...."

Mạc Thiến đứng ngoài cửa nhìn theo, nhịn không được cười cười, hình ảnh này cũng đẹp lắm.

Ngày hôm sau Mạc Thiến dậy sớm chuẩn bị, còn trang điểm nhẹ nhàng, hôm nay đi chơi muốn chụp thật nhiều ảnh.

Ra khỏi phòng lại vừa lúc Mạc Nhan đi đến, đưa cho cô một phần ăn sáng, là của đoàn làm phim phát tới,  cũng là do Hứa Liễm Âm nhắc đến, tuy rằng chỉ có sữa đậu nành với bánh quẩy.

"Cố Thù đâu?" Mạc Thiến uống một ngụm sữa đậu nành, lập tức mắng một câu:"Ngọt."

"Cố Thù kia mỗi lần rời giường đều muốn nổi giận, em không dám chọc, chị chịu khó uống đi, ở đây sao so được với thành phố chứ."

Mạc Thiến cũng cố uống xong rồi đi rửa chén, rồi chạy đi đưa bữa sáng cho Lưu  Tiếu Tiếu với Bạc Cách, sau đó mới vào phòng gọi Cố Thù dậy.

Cô đi vào phòng thấy màn còn chưa gỡ, trong phòng yên tĩnh, đúng là Cố Thù vẫn chưa dậy.

Kết hôn với Cố Thù ba năm, cô biết cậu dễ nổi nóng mỗi khi rời giường, sau khi dậy mà chưa đánh răng tuyệt đối sẽ không mở miệng nói chuyện, càng không ăn cái gì, cũng sẽ không hôn môi.

Mạc Thiến đến bên mép giường, nửa ngồi nửa quỳ nhìn Cố Thù đang ngủ, mặt vùi vào trong chăn, chỉ lộ ra lông mày, ấn đường còn nhăn. Cô duỗi tay sờ mái tóc ngắn mềm như bông, còn hơi xù, lại nhéo nhéo lỗ tai cậu, tay bỗng nhiên bị cậu nắm lấy. Cố Thù không hề mở mắt, chỉ nắm lấy bàn tay đang sờ mình, cảm nhận được là cô mới ló mặt từ trong chăn ra, híp mắt nhìn cô một cái, xốc chăn lên túm cô lên giường, ôm chặt lấy thân thể cô, ngủ tiếp.

Mạc Thiến chỉ có thể cởi giày ra điều chỉnh tư thế, ôm đầu Cố Thù khiến cậu ta ngủ càng yên ổn, cảm thấy khi ngủ Cố Thù đặc biệt đáng yêu, cô lại véo mặt cậu, lại hôn mấy cái vào má. Cố Thù cọ cọ đầu vào ngực cô, khóe miệng khẽ nhếch lên.

"Tiểu Thù à, đầu gối ở đó có mềm không." Mạc Thiến nhìn xuống cái đầu trước ngực mình, nhỏ giọng hỏi một câu không biết xấu hổ như thế.

Cố Thù không trả lời, chỉ tiếp tục vùi đầu vào ngực Mạc Thiến, hai tai đỏ rực.

Cô lại ghé sát hôn lên tai, hôn lên khóe mắt của Cố Thù, rồi im lặng ôm cậu như thế cùng nhau ngủ nướng.

Nam sinh mà cô đang ôm trong ngực dù cô có yêu thương thế nào vẫn cảm thấy chưa đủ, tuyệt đối, cô tuyệt đối không cho phép ai cướp cậu từ tay cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC