Chương 114: Bí mật bị che giấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bá tước Huyết tộc Mistral hơi nhíu mày, tuy không bằng lòng thừa nhận lắm nhưng vẫn phải nói với vẻ khá thành thật:

"Lúc trước hẳn là cũng không bị lộ tin tức."

Bởi vì nếu vậy thì Bán Thần của Học phái Hoa Hồng đã có đủ thời gian để dựa vào lời hồi đáp của "Mẫu thụ dục vọng" và "Nghiệt thần" Siea để thiết lập một cạm bẫy nguy hiểm hơn, đáng sợ hơn, chứ không phải là loại Thiên sứ có thể tiện tay giải quyết thế này.

Đây cũng là nguyên nhân vừa rồi Mistral nói cạm bẫy giống như được bày bố tạm thời, hơn nữa nhìn còn có vẻ gấp gáp.

Điều này cũng đủ chứng minh rằng không có nội gián, dù sao những người đã biết về kế hoạch hành động lúc trước cũng chính là những vị tham dự hôm nay, nếu muốn tiết lộ tin tức thì đã làm từ sớm rồi, trừ phi có ai giữa chừng thay đổi ý định, hoặc là muốn lợi dụng thời gian gấp rút lấy được nhiều lợi ích hơn, mà những khả năng đó đều sẽ để lại dấu vết rõ ràng.

Sharon đội mũ mềm màu đen vẫn nhìn về phía nhà hàng đã mất nóc kia, lặng lẽ một lát rồi nói:

"Có lẽ là cách thức phát hiện ra nguy hiểm khác."

Vì hành động lần này, Huyết tộc đã sử dụng một vật phong ấn, nó có thể quấy nhiễu linh cảm nguy hiểm của cả ác ma, càng đừng nói đến mấy thứ như linh tính, trực giác.

"Có lẽ vậy..." Mistral cũng không nghĩ ra được cách giải thích tốt hơn.

Lúc này, trong căn phòng ở tầng hai của nhà hàng, ngoại trừ rượu vang và hình nhân nhỏ kỳ quái ở trong ly kia đã bốc hơi biến mất, thì tất cả mọi thứ đều nguyên vẹn không hư hại gì, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Sharon và Mistral vốn định dùng cách bói toán để tìm đáp án của vấn đề, quay trở lại thời điểm trước khi nơi này bị tập kích để xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng hiện giờ họ không thể làm vậy nữa. Bởi vì toàn bộ khu vực xung quanh đã bị vầng "trăng đỏ" kia chiếu rọi, chẳng khác nào đã tiếp nhận lễ rửa tội của "Mẫu thụ dục vọng", bói toán rất dễ dẫn đến vị Tà Thần này, kết quả khó mà tưởng tượng nổi.

Không đợi Sharon lên tiếng, Mistral đã lặng lẽ hít vào một hơi, nói:

"Chuyện gì cũng tồn tại nhân tố ngoài ý muốn, không thể nào thành công một trăm phần trăm được. Hôm nay đến đây thôi, còn nán lại thêm nữa rất có khả năng sẽ bị các thế lực chính phủ phát giác ra điều dị thường."

Hắn vừa dứt lời, các sợi xích màu đen treo nóc nhà lên giữa không trung chợt mờ đi và tan vào hư vô.

Nóc nhà một lần nữa hạ xuống, đậy lên tầng hai của nhà hàng, trông không khác gì lúc trước.

Đương nhiên, thời điểm mưa to gió lớn, nơi này chắc chắn sẽ xuất hiện hiện tượng dột nước, nếu gặp bão lớn thì toàn bộ nóc nhà sẽ bị hất bay một lần nữa.

Đôi cánh dơi khổng lồ đang bao trùm khu vực xung quanh cũng theo đó mà lùi về bóng đêm, màn mưa phùn tí tách lại một lần nữa phủ lên nơi này.

Klein nấp trong bóng đêm nhìn bóng dáng tiểu thư Sharon mặc váy dài cung đình màu đen nhanh chóng nhạt đi rồi trong suốt, biến mất không thấy đâu nữa, nhìn một cột sương hư ảo bốc lên, vô số con dơi nhỏ xíu bay về các hướng, anh không nhịn được nhíu mày, lặng lẽ lẩm bẩm:

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn..."

Xảy ra chuyện ngoài ý muốn không đáng sợ, đáng sợ là ngay cả chuyện ngoài ý muốn đó là chuyện gì cũng không biết rõ.

Bất kể ở giai đoạn nào, điều không biết luôn luôn khiến người ta sợ hãi.

Lúc này, bên tai Klein đột nhiên vang lên một giọng nói ngắt quãng không liên tục:

"Rốt cuộc..." "Đã...." "Xảy ra..." "Chuyện gì..."

Klein nghiêng đầu, phát hiện tiểu thư tín sứ không biết đi ra khỏi linh giới từ bao giờ, đang đứng sóng vai với mình.

Bốn cái đầu tóc vàng mắt đỏ được xách trong tay cô đồng loạt nhìn về nhà hàng kia.

"... Cô có thể nhìn thấy tình huống trước đó không?" Klein cân nhắc hỏi.

Sau khi con đường "Dị chủng" đến giai đoạn "Oan hồn", có thể tự do ra vào linh giới, trực tiếp nhận được gợi ý từ đó, bất kể là trực giác linh tính, hay là bói đoán tiên tri, đều trở nên khá lợi hại, Thiên sứ danh sách 2 ở khoản này chắc chắn cũng không hề kém, cho nên Klein mới hỏi câu vừa rồi.

Bốn cái đầu trong tay Reinette Tincole cùng lắc lư, mở miệng nói:

"Không thể."

Klein như có điều suy nghĩ, gật đầu, không hỏi thêm gì nữa, thao túng con rối rời khỏi khu vực này.

........

"Việc này kết thúc rồi..." Emlyn White nôn khan một trận, vuốt ve chiếc nhẫn có khảm đá quý màu lam sẫm, kinh ngạc lẩm bẩm.

Anh thông qua chiếc nhẫn "Lời thề hoa hồng" cảm nhận được sự uể oải, nỗi phẫn nộ và sự kiềm chế không muốn nổi cáu với cô gái và không muốn giận chó đánh mèo người khác, bước đầu phán đoán rằng vì một chuyện ngoài ý muốn nào đó mà kế hoạch đã thất bại.

"Kết thúc rồi?" Nghe anh nói, Maric ở đối diện cũng ngạc nhiên.

Vừa rồi thật ra anh ta đã muốn hỏi vì sao Emlyn White đột nhiên lại buồn nôn, vẻ mặt nhăn nhó đến một mức độ nhất định, nhưng cuối cùng đã tiết chế được dục vọng tò mò của mình một cách rất tốt, kiềm chế được sự bốc đồng tương ứng.

"Chưa, không tìm thấy mục tiêu..." Emlyn gắng sức nhớ lại những gì mà Bá tước Mistral đã nghe thấy, nhìn thấy, nhưng vì có sự phong tỏa của Hầu tước Nibes, mãi cho đến khi vầng "trăng đỏ" dâng lên, anh mới có thể dùng "Lời thề hoa hồng" để nhìn thấy tình huống ở hiện trường, rồi lại nhanh chóng bị cảm thụ biến dị vừa rồi làm cho anh không thể phát huy tác dụng.

Cùng lúc đó, Emlyn thầm nói trong lòng:

'Vị Bán Thần phái Tiết Chế kia đã nhập vào người một con búp bê để tới đây?'

'Đó là tác phẩm của một bậc thầy... Quả đúng là nghệ thuật!'

"Không tìm được mục tiêu? Sao lại thế..." Maric không kiềm được nhíu mày.

Theo anh thấy, kế hoạch hành động lần này đến vừa rồi vẫn còn rất thuận lợi, mà bất kể là anh, Sharon hay Huyết tộc đều không có động cơ tiết lộ tin tức cho Học phái Hoa Hồng.

Về phần Sherlock Moriarty, đã sớm chứng minh được danh dự của mình thông qua nhiều lần hợp tác.

Maric kiềm chế nỗi thất vọng và nghi hoặc rất lớn trong thâm tâm, ngoài mặt không có chút gì thay đổi, nói:

"Vậy chúng ta mau rời khỏi đây thôi."

Vừa dứt lời, bóng dáng anh đã bắt đầu nhạt đi, thực sự bày ra tính chất đặc biệt của "Oan hồn".

Emlyn theo bản năng muốn hỏi đối phương có quen biết bậc thầy làm con búp bê đó không, nhưng vừa há miệng ra, lại cảm thấy hỏi vậy sẽ làm xấu đi hình tượng của Huyết tộc, đành phải nuốt về bụng.

"Cho dù biết được vị đó, thì mình cũng không có tiền mua... Vì lưng đang gánh vác sứ mệnh, nên kiểu gì cũng phải hi sinh một chút... Tiếc quá, lần này không bắt được Bán Thần của Học phái Hoa Hồng, không thể làm rõ tình hình tổng bộ hiện giờ của bọn họ, khó có thể lấy về món thánh vật mà thuỷ tổ lưu lại kia..." Trong lúc Emlyn suy nghĩ, vẻ mặt dần nghiêm túc lại.

........

Khu vực cầu Backlund, phố Cửa Sắt, bên trong một phòng cờ tỷ phú của quán bar Người Dũng Cảm.

Klein trong hình tượng của Sherlock Moriarty đang ngồi đối diện với Sharon và Maric.

Sau khi im lặng một lát, Sharon mặc váy dài cung đình màu đen, ngồi trên ghế chân cao, nhìn nhà đại thám tử đối diện:

"Anh có ý kiến gì không?"

Klein ngẫm nghĩ rồi nói:

"Ảnh hưởng của vầng "trăng đỏ" kia nhanh chóng bị giải trừ."

"Ý của anh là, nếu Bán Thần của Học phái Hoa Hồng thông qua một biện pháp hoặc là một sự tồn tại nào đó mà nhận ra mối nguy hiểm lớn, vậy thì vì sao hắn phải bố trí thứ cạm bẫy tạm thời, không có hiệu quả này?" Maric và Sharon liếc nhìn nhau, suy tư rồi lên tiếng.

"Đúng vậy." Klein khẽ gật đầu: "Chắc là hắn có thể đoán được, trong tình huống nguy hiểm như thế, cạm bẫy ở trình độ này rất dễ bị hóa giải. Vì sao hắn còn muốn lãng phí thời gian để bố trí, chứ không phải ngay lập tức bỏ chạy? Điều này trái ngược với bản năng của sinh vật."

Sharon đội mũ mềm xinh đẹp gật đầu rất khẽ, không dễ nhận ra:

"Bên ngoài là cạm bẫy, thực chất là để che mắt?"

Tốc độ nói của Klein có phần chậm lại:

"Đúng vậy, lợi dụng cạm bẫy này để "tẩy sạch" hiện trường, ngăn chặn bói toán, che giấu đi tình hình cụ thể lúc đó."

"Chỉ khi có ý định che giấu bí mật gì đó thì Bán Thần Học phái Hoa Hồng mới chấp nhận sự mạo hiểm lớn như thế, ở lại hiện trường thêm một khoảng thời gian."

"Nhưng cũng có thể là bọn họ không ngờ chúng ta có Thiên sứ của Huyết tộc giúp đỡ giải quyết cạm bẫy..." Maric đưa ra suy nghĩ của mình.

Klein cười nói:

"Họ sẽ không bỏ qua khả năng sau lưng các anh có Thiên sứ, có thể tập kích chính xác thành viên ẩn nấp ở Backlund của Học phái Hoa Hồng như thế, thì tất nhiên là bọn họ sẽ biết có kẻ phản bội hiểu biết về mình."

Anh đang chỉ sự tồn tại của Reinette Tincole.

"Bí mật cần che giấu là gì?" Sharon dường như đã chấp nhận sự hoài nghi của Klein, ngồi ngay ngắn, hỏi.

Klein lắc đầu:

"Điều này thì có rất nhiều khả năng, có lẽ là bí mật đúng vào lúc phát hiện ra mình bị tập kích, hoặc là bí mật họ muốn mưu tính chuyện gì đó ở Backlund..."

Nói tới đây, Klein thử đặt Học phái Hoa Hồng vào cục diện căng thẳng hiện giờ ở Backlund, nhưng lại phát hiện không có vị trí của họ ở trong đó, bất kể là Chính Thần hay Tà Thần, đều không có khả năng hợp tác với "Mẫu thụ dục vọng".

Điều này khiến Klein càng thêm nghi hoặc, không biết những vấn đề chưa xác định này sẽ ủ ra chuyện bất trắc gì.

Anh dừng lại một chút, ánh mắt đảo qua gương mặt của Sharon và Maric:

"Tóm lại, tiếp theo phải cực kỳ cẩn thận, ngay cả nơi này cũng ít đến thôi."

"Ừm, trong điều kiện tiên quyết là có thể đảm bảo được an toàn của bản thân, hãy thử theo dõi các thành viên khác của Học phái Hoa Hồng, xem có thể làm rõ được bí mật đang ẩn giấu hay không."

"Cảm ơn." Hình dáng của Sharon hơi bồng bềnh một chút, cúi người nói.

Maric cũng giống vậy.

Ánh lửa đỏ thẫm bỗng phụt lên, bóng dáng Klein biến mất ngay tại chỗ.

Dựa theo lời giao hẹn trước đó, bởi vì anh không có cơ hội ra tay, nên thù lao nhận được chỉ là một lần giúp đỡ miễn phí của Reinette Tincole.

........

Quay lại số 160 phố Berklund, Klein đang định cởi áo lên giường, đi ngủ sớm, bên tai đột nhiên vang lên tiếng khẩn cầu hư ảo lặp đi lặp lại.

Giọng nói này đến từ một cô gái.

'Tiểu thư "Chính Nghĩa"...' Klein như có điều suy đoán, gật đầu, tiện thể bước vào phòng tắm, đi ngược bốn bước vào phía trên sương mù xám.

Như anh dự đoán, người khẩn cầu là "Chính nghĩa" Audrey, vị tiểu thư quý tộc này đã góp đủ 12.000 bảng tiền mặt, muốn nhờ ngài "Kẻ Khờ" gửi lời đến ngài "Thế giới", hoàn thành giao dịch đặc tính phi phàm "Hành giả giấc mơ" và "Nhà thôi miên".

'Ừm, trong tình huống nghi thức có thể thay bằng "Cái ôm của Thiên sứ", trong hai ngày này tiểu thư "Chính Nghĩa" có thể thử tấn thăng, đây là thời điểm sắp xếp việc thăm dò "Grossel du ký" vào trong lịch trình. Haha, Leonard đã trở thành "Linh vu" được mấy hôm rồi, đang rảnh rỗi không có việc gì làm...' Klein thở ra một hơi, đáp lại lời tiểu thư "Chính Nghĩa", để cô bắt đầu hiến tế.


Trong tình huống cục diện hiện nay ngày càng căng thẳng, các nhân tố không xác định ngày càng nhiều, Klein hi vọng trong thời gian ngắn có thể dốc hết khả năng để nâng cao bản thân, việc này gồm nhiều phương diện, một là gia tăng con rối và vật phong ấn, hai là hồi phục những người giúp đỡ, ba là tiến thêm một bước trong việc nắm giữ tri thức và bí ẩn. Điều này giúp anh nhìn rõ được chân tướng, nắm chắc được thái độ thực sự của các thế lực khác nhau, từ đó tìm ra cơ hội.

Việc thăm dò "Grossel du ký" tương ứng với điểm thứ ba.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC