Chương 190: Lời đồn trong niên đại cổ xưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đặt phối phương ma dược "Nhà luyện kim cổ điển" trong tay xuống, Klein chuyển ánh mắt về phía hai ống máu mà "Mặt Trời" nhỏ vừa hiến tế.

Sau đó, anh vẫy tay gọi một bình gốm bị bọc bởi rất nhiều lớp người giấy đến.

Đây là máu của người phi phàm các con đường khác nhau mà anh thu thập được trước đó, vẫn luôn đặt chúng phía trên sương mù xám, dùng "Thiên sứ người giấy" bịt kín là để chúng từ từ dung hòa vào sức mạnh của không gian thần bí này, từ đó phá vỡ sự liên hệ giữa máu và người đó, đề phòng lúc vẽ phù hiệu mở cửa sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, liên lụy đến người cung cấp.

Với Klein mà nói, bản thân bị phản lại thì thôi, dù sao cũng còn ít nhất một lần, hoặc rất có thể là hai lần cơ hội sống lại, nhưng nếu ảnh hưởng đến những người tin tưởng mình, cho mình máu, thì thà không làm còn hơn.

Sau khi tháo người giấy quấn quanh miệng bình ra, đổ hai ống máu vào, Klein cụ thể hóa ra một thanh thủy tinh, chọc vào bình khuấy vài cái.

Ngay sau đó, anh dùng "Thiên sứ người giấy" bịt lại.

"Chỉ còn thiếu "Tù nhân", "Ác ma" và "Ma nữ"... Đợi mình hoàn thành nghi thức, sẽ tự tới gặp tiểu thư Sharon, chuyện này cần phải gặp trực tiếp nhờ cậy thì tốt hơn, viết thư xin không được lịch sự lắm... Chỉ có tiểu thư "Ma thuật sư" là khá đặc thù, hiển nhiên là cô ấy thà nhận thư của mình, còn hơn là phải gặp Germand Sparrow. Ầy, thế mà dám lấy cớ nhiệt độ quá thấp làm đóng băng mực nước để trì hoãn bản thảo, chẳng lẽ số ảo thuật cô ấy nắm giữ đều là giả sao? Cũng may ma dược của mình đã tiêu hóa xong rồi, không cần giục thêm nữa..." Klein vừa lẩm bẩm trong lòng, vừa ném bình gốm được bọc người giấy kia vào trong đống đồ linh tinh.

Sau khi rời khỏi sương mù xám, anh không chuẩn bị chuyện tấn thăng "Học giả cổ đại" ngay, mà lấy giấy bút ra, vẽ một phù hiệu phức tạp pha trộn giữa "Bí ẩn" và "Dòm ngó".

Đây là việc anh định làm trước khi ăn ma dược, hỏi "Ma kính" Arodes về những tin tức liên quan đến "Nguyên bảo".

Khi phù hiệu tượng trưng kia thành hình, trong căn phòng vốn có ánh sáng không tốt lại càng thêm u ám, hệt như có đám mây bay qua, vừa khéo che khuất mặt trời.

Qua mấy chục giây, mặt ngoài chiếc gương toàn thân có vết rạn bỗng dập dờn ánh nước, nhanh chóng hiện lên từng từ đơn màu bạc:

"Chủ nhân vĩnh hằng tối cao vĩ đại, người hầu Arodes thành kính trung thực và hèn mọn của ngài đã đến theo lời triệu hồi của ngài."

"Tôi, tôi vẫn là kẻ tôi tớ mà ngài tin cậy nhất, thân cận nhất, yêu thích nhất đấy chứ?"

'Câu hỏi này... Khiến mình suy luận ra "Ma kính" đang vô cùng hoảng hốt và lo lắng... Nó đang có cảm giác nguy cơ sao?' Klein như có điều suy nghĩ, vừa buồn cười vừa gật đầu nói:

"Đúng vậy."

'Thật ra thì là chưa bao giờ... Ta chỉ đang an ủi ngươi thôi...' Trả lời xong, Klein lặng lẽ bồi thêm hai câu.

Ngoài mặt gương, ánh nước sáng bừng lên, các từ đơn màu bạc đều nhuộm một màu vàng óng ả.

Chúng nhấp nháy tạo thành câu mới:

"Chủ nhân vĩ đại, ngài có câu hỏi muốn hỏi tôi sao?"

"Đúng vậy." Klein chợt thấy tinh thần căng thẳng: "Ngươi có hiểu biết gì về "Nguyên bảo"?"

"Ma kính" Arodes im lặng vài giây mới để những từ đơn màu vàng có sự thay đổi:

"Tôi không hiểu biết gì về nó, chỉ từng nghe thấy một vài lời đồn: thời kỳ đầu kỷ thứ hai, các cổ thần tin rằng vị Chúa Sáng Tạo kia có để lại một thứ, có lẽ nó là một "Quốc gia" do một phần thân thể của ngài ấy biến hóa ra, hoặc là thứ gì đó mà ngài ấy chế tạo ra, mà "Nguyên bảo" chính là một trong số đó."

"Đây là cái tên do Vua Ma Sói Fregera đặt, ngài ấy gọi chó của Forgan là "Người trông coi Nguyên bảo". Nhưng cho đến khi ngã xuống, ngài ấy cũng chưa từng tiến vào "Nguyên bảo", bởi vậy rất nhiều sinh vật hùng mạnh đều nghi ngờ "Nguyên bảo" không tồn tại, chỉ là một khái niệm mang ý nghĩa trừu tượng."

'Có liên quan đến vị Chúa Sáng Tạo ban đầu kia?' Klein trầm tư một lát rồi nói:

"Một trong những... Địa phương hoặc vật phẩm tương tự "Nguyên bảo" còn bao nhiêu nữa?"

"Tám, trên "Phiến đá báng bổ" thứ hai có ghi lại cụ thể, đáng tiếc tôi chưa từng xem." Bên ngoài mặt gương xuất hiện lần lượt từng dòng chữ, nhưng màu vàng đã nhạt đi, trở lại màu bạc vốn có: "Các cổ thần nghi ngờ ngọn nguồn ô nhiễm trong lòng đất cũng sẽ đến từ một nơi tương tự "Nguyên bảo", gọi nó là "Biển hỗn độn". Hơn nữa, còn có lời đồn rằng ở sâu trong thành phố linh giới Calderon này, có cất giấu manh mối về "Dòng sông vĩnh ám", nó đến từ Tử thần viễn cổ, thuỷ tổ Chim bất tử Gregory. Về phần những cái khác, tôi từng nghe qua một vài cái tên, hơn nữa còn không đầy đủ, có "Thế giới bóng đen", "Tri thức hoang dã" và "Hang ổ mẹ" liên quan đến mặt trăng."

'Tổng cộng có tám cái, "Biển hỗn độn", "Dòng sông vĩnh ám", "Đồng hoang tri thức", "Thế giới bóng đen", "Hang ổ mẹ"... "Hang ổ mẹ" có liên quan đến mặt trăng, nghe có vẻ rất nguy hiểm... Không biết có liên quan gì đến "Mẫu thụ dục vọng" hay không...' Klein thầm lặp lại những tin tức mấu chốt trong câu trả lời của Arodes, cứ luôn cảm thấy có thể nắm bắt được điều gì, nhưng lại không có thu hoạch quá lớn, anh vẫn thiếu mất manh mối để xâu chuỗi chuyện này lại.

Thấy Arodes cũng chỉ là nghe qua một vài lời đồn, không biết được bản chất, Klein thay đổi suy nghĩ, thuận miệng mỉm cười:

"Vậy thì xem ra, có lẽ ngươi đến từ "Biển hỗn độn"."

"Việc này cũng không quan trọng, quan trọng là hiện giờ tôi là người hầu trung thành, hèn mọn, ngoan ngoãn của ngài." "Ma kính" Arodes hiện ra một câu nói dài.

'Ngoan ngoãn, cách dùng từ này...' Klein lẩm bẩm, quay sang hỏi:

""Thiên sứ bóng tối" Sasrir có lai lịch gì?"

Ngoài mặt gương, các từ đơn màu bạc lại ghép thành câu:

"Tôi cũng không thể nhìn thấy, nhưng hồi ấy có lưu truyền một câu truyện thần thoại, nói rằng vị thần Viễn Cổ Thái Dương sinh ra chính là bởi ánh sáng và bóng tối đã hòa làm một thể, dù sao ngài ấy cũng tự xưng là Chúa Sáng Tạo, chắc chắn là phải toàn diện, không thể có thiếu sót."

"Sau đó ngài ấy tách phần bóng tối trong cơ thể mình ra, dùng nó và một chiếc xương sườn của bản thân để tạo ra vị Thiên sứ đầu tiên, đó chính là "Thiên sứ bóng tối" Sasrir."

'Điều này... Xương sườn... Mình hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được, lúc trước thần Viễn Cổ Thái Dương tự mình sáng tác và truyền bá câu chuyện thần thoại này... Người anh em Amon, vợ của ngươi biến thành "Thiên sứ bóng tối" rồi!' Klein đầu tiên là cả kinh, sau đó nảy ra một suy nghĩ hiếm lạ.

Suy nghĩ lắng đọng lại, anh cũng bắt đầu phân tích sự thật có khả năng tồn tại trong thần thoại.

"Lưu truyền một câu chuyện thần thoại như vậy, sẽ khiến các tín đồ tin rằng "Thiên sứ bóng tối" Sasrir chính là phần "Bóng tối" của thần Viễn Cổ Thái Dương, dùng cách thức sùng bái chúa để sùng bái ngài ấy. Lúc đó không ai phản đối cũng như cấm đoán câu truyện thần thoại này, mà "Thiên sứ bóng tối" từ đầu đến cuối đều là người lãnh đạo thứ hai của thiên quốc, cánh tay trái của thần, chứng tỏ điều này rất có khả năng là sự thật..."

"Những chuyện xảy ra sau đó có thể khái quát lại là phần "Bóng tối" của thần "Viễn Cổ Thái Dương" cấu kết với kẻ thù bên ngoài, mê hoặc các Vua Thiên Sứ, ám sát bản thể?"

"Việc này có thể giải thích được nguyên nhân Ouroboros, Medici gia nhập "Hoa Hồng Cứu Rỗi", họ chỉ phục tùng mệnh lệnh của "Chúa"..."

"Nhìn từ góc độ này, vị trí của "Thiên sứ bóng tối" Sasrir trong thiên quốc của thần Viễn Cổ Thái Dương chẳng phải tương đương với "Thế giới" trong hội Tarot sao? Ừm..."

"Cũng may, "Thế giới" là người giả của mình, không có linh tính và tư tưởng của bản thân..."

Nghĩ đến đây, Klein bỗng có cảm giác đầu mướt mồ hôi, cảm thấy may vì mình là "Nhà bói toán" chứ không phải là con đường khác.

Căn cứ vào suy luận vừa rồi, anh nhanh chóng đưa ra một suy đoán về nguyên nhân vì sao "Thiên sứ bóng tối" lại ngủ say trong "Vương đình Cự Nhân":

'Có lẽ có liên quan đến việc "Thần Viễn Cổ Thái Dương" ngã xuống...'

'Cho nên anh em Amon, "Rồng trí tuệ", "Chúa Sáng Thế Chân Thật" đều muốn xác nhận tình trạng hiện giờ của "Thiên sứ bóng tối" Sasrir...'

'Nhưng, mặt khác vẫn còn khá nhiều vấn đề... Trong 22 con đường phi phàm, vị Vua Thiên Sứ, cánh tay trái của thần này, rốt cuộc là con đường nào?'

'"Kẻ trộm" có Amon, "Người học việc" có Ngài "Cửa", "Khán Giả", "Độc giả", "Người ca tụng", "Thủy thủ", "Người cầu nguyện bí ẩn", "Chiến sĩ", "Người không ngủ", "Người trồng trọt", "Nhà thông thái", "Quái vật", "Thích khách", "Thợ săn", "Trọng tài" đều rõ ràng là không có khả năng rồi... "Người nhặt xác" cũng không, kỷ thứ tư có xuất hiện một vị "Tử Thần", không có khả năng đồng thời tồn tại một vị Vua Thiên Sứ, trừ phi "Thiên sứ bóng tối" đã rơi xuống địa vị danh sách 2... Cùng với lý thuyết này, "Nhà bói toán", "Luật sư" có thể bước đầu loại trừ, cho đến khi xác nhận được vị "Thiên sứ bóng tối" không phải là Vua Thiên Sứ..."

""Kẻ dòm ngó bí ẩn", "Mặt trăng", "Ác ma" đều có khả năng nhất định, không loại trừ khả năng "Hiền giả ẩn nặc", "Mặt Trăng Nguyên Thủy", "Mặt tối vũ trụ" là tài khoản khác của "Thiên sứ bóng tối"... Ừm, phương diện này có lẽ còn cất giấu "Mẫu thụ dục vọng"..."

""Tù nhân" cũng có khả năng, không có chứng cứ chính xác cho thấy con đường này từng có Chân thần, lúc trước "Thần bị trói" thậm chí chưa chắc đã là Vua Thiên Sứ."

Klein suy tư một hồi, nói với "Ma kính" Arodes:

"Đến lượt ngươi hỏi."

Trên bề mặt tấm gương có khá nhiều vết nứt, từng chữ màu bạc vặn vẹo tổ hợp lại, tạo thành câu mới:

"Chủ nhân vĩ đại, tôi có thể đoán tiếp theo ngài muốn hỏi điều gì được không?"

'...' Klein buồn cười gật đầu:

"Có thể."

"Ngài muốn hỏi tình trạng hiện giờ của Sasrir, câu trả lời của tôi là không biết, không nhìn thấy." Đằng sau chữ cuối cùng còn phác họa một gương mặt tươi cười.

"Không tệ." Klein khen một câu: "Vậy hôm nay tới đây thôi, gần đây có lẽ ta sẽ triệu hồi ngươi bất cứ lúc nào."

"Vâng, thưa chủ nhân vĩ đại, người hầu Arodes trung thành của ngài cũng luôn luôn sẵn sàng cống hiến sức lực cho ngài!" Bên ngoài mặt gương, từ hình vẽ mặt cười chuyển thành một cái chân mèo đang vẫy.

Đợi đến khi mặt gương trở lại bình thường, Klein lấy giấy bút ra, viết lại những nội dung vừa biết được vào giấy.

Đây là một trong những tài liệu lịch sử mà anh cần chuẩn bị cho nghi thức.

Trong rất nhiều ngày qua, anh đã viết được một lượng lớn tư liệu lịch sử cổ đại.

Tiếp theo, Klein cầm tư liệu và hai con rối, "lữ hành" đến Nam đại lục.

Anh không dám tấn thăng ở Backlund, nếu thực sự xảy ra chuyện gì bất thường, Amon và Zarathu chắc chắn sẽ phát hiện ra và trực tiếp tìm tới cửa!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC