Chương 48: Khúc dạo đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Số 7 phố Pinster, Leonard chạy một chuyến về nhà tham gia tụ hội Tarot vừa định ra ngoài, tới Giáo đường St. Samuel, xuống lòng đất xem tư liệu, để chuẩn bị trước cho hành động trấn an linh hồn buổi tối. Trước mắt anh đột nhiên hoa lên, nhìn thấy một tín sứ có bốn cái đầu tóc vàng mắt đỏ mặc một chiếc váy dài rườm rà u ám.

Là một "An hồn sư", anh có thể trực tiếp nhìn thấy sinh vật linh thể.

Nhận được thư gửi của Klein, Leonard còn chưa kịp nói tiếng cảm ơn, Reinette Tincole đã xoay người, đi vào hư không, không hề dừng lại chút nào.

"... Ông già, vì sao Klein lại có tín sứ cấp bậc này? Đây là phúc lợi của quyến giả sao?" Leonard không nhịn được đè thấp giọng, hỏi Pares Zoroaster.

Lúc đầu anh còn tưởng đây là bố trí tiêu chuẩn của thành viên hội Tarot, sau đó phát hiện mình nghĩ hơi nhiều.

Giọng nói hơi già nua của Pares Zoroaster lập tức cười khẩy một tiếng:

"Hẳn là thuộc về một mình Klein Moretti. Mỗi người đều có những cuộc gặp gỡ đặc biệt, đúng không? Cho dù loại người như cậu chẳng phải cũng giống vậy hay sao?"

"Haha, tôi còn tưởng rằng cậu sẽ dùng chữ "Thiên sứ không trọn vẹn" để miêu tả cô ta. Kết quả lại đổi thành "tín sứ cấp bậc này", không tệ, vẫn còn nhớ lời nhắc nhở của tôi."

Leonard bĩu môi, mở giấy viết thư ra, đọc nội dung bên trên.

"Quả nhiên là quyến giả của Bí Ẩn và Vận Mệnh..." Pares Zoroaster dùng đôi mắt của Leonard, lướt qua đoạn mở đầu.

Leonard không thấy mặt đất, trực tiếp lùi về sau mấy bước, ném mình vào cái ôm của ghế sô pha, sau đó mới nói:

"Klein có thể nhìn thấy thế thân và đánh cắp vận mệnh... Chúng ta cũng không cần phải gấp rút thu thập vật phẩm cấp Bán Thần con đường "Kẻ trộm" nữa."

"Cho dù cậu gấp rút, cũng không biết phải đi đâu để thu thập." Pares cười nhạo một tiếng.

Cho dù là hội nhóm của các ẩn sĩ Vận Mệnh, vật phẩm cùng loại cũng phải rất nhiều năm mới xuất hiện một lần, mà lần triệu tập tiếp theo là cuối năm nay.

Leonard nhất thời không tìm ra lời đáp lại, đành phải chuyển ánh mắt đến hai đoạn nội dung phía sau.

Sau khi im lặng một lát, anh khẽ cười một tiếng:

"Tôi vẫn luôn thắc mắc, thời điểm đối diện với Megoes, Klein lấy đâu ra bùa chú cấp cao lĩnh vực "Mặt Trời". Lúc trước tôi còn tưởng rằng là do vị "Quan chấp chính tử thần" kia cho, nhưng lại không hiểu lắm một Thiên sứ lĩnh vực "Tử vong" thu thập bùa chú cấp cao lĩnh vực "Mặt Trời" làm gì? Tự sát à? Bây giờ thì cuối cùng cũng hiểu."

"Ông già, tôi cũng không phải chưa từng nắm giữ "3-0782". Vì sao ông lại không phát hiện bên trong đó cất giấu một giọt thần huyết của "Mặt Trời Chói Loà Vĩnh Hằng"? Nếu ông có thể đánh cắp được chút sức mạnh từ trước, thì lúc đó sẽ không, sẽ không..."

Leonard vốn định dùng việc này để chế giễu ông già, nhưng nói được một đoạn lại im lặng.

Pares Zoroaster thở dài trong đầu anh:

"Nếu giọt thần huyết kia có thể dễ dàng phát hiện ra, thì thánh huy mặt trời biến dị đã không ở Tingen."

Leonard im lặng mấy giây, quay sang hỏi:

"Vậy tôi nên làm thế nào để tìm cơ hội lấy được thánh huy đó, chế tác bùa chú "Viêm dương"?"

Tuy trong thư Klein nói rất nhẹ nhàng, nhưng Leonard biết, đây không phải là việc dễ giải quyết, bởi vì anh không còn là "Kẻ Gác Đêm" của thành phố Tingen nữa, cho dù hiện giờ quay về gặp đồng nghiệp và đồng đội trước kia, cũng không có tư cách đi vào cánh cửa Chianes.

Nghe câu hỏi của anh, Pares Zoroaster tức giận nói:

"Chuyện nhỏ nhặt này còn hỏi tôi, tự cậu không nghĩ ra à?"

Leonard mất tự nhiên ho khan một tiếng, vội vàng điều động các tế bào não, bắt đầu nghiêm túc tìm kiếm biện pháp:

"Hiện giờ mình phải một mình hành động, nhưng Tổng giám mục cho mình quyền hành điều động "Kẻ Gác Đêm" địa phương ở những khu vực liên quan đến giúp đỡ."

"Ừm, nếu những linh hồn ở Backlund này đều đã được trấn an, nhưng mình vẫn chưa tiêu hóa hết ma dược, liệu có thể phát triển đi đến giáo khu khác không?"

"Lúc này, nếu Tingen vừa vặn cũng xảy ra chuyện ma quái, vậy thì mình có thể quay về một cách hợp lý, điều động hai vị "Kẻ Gác Đêm", lấy "3-0782" ra dùng..."

Đợi Leonard "lẩm bẩm" xong, Pares Zoroaster bật cười nói:

"Cũng được, mới thế đã tìm ra được ý tưởng rồi."

"Nhưng cậu có nghĩ tới việc cậu chỉ đi trấn an chứ không phải là tịnh hóa, làm thế sẽ mâu thuẫn với việc dùng "3-0782", dễ khiến người khác nghi ngờ."

Leonard nhận được lời khẳng định, lập tức mỉm cười:

"Ông già, việc này ông không hiểu thì phải? Lúc đầu tôi gia nhập tiểu đội "Kẻ Gác Đêm", trong giáo dục được tiếp nhận có một điều: người có năng lực tịnh hóa thì khi trấn an mới đạt được hiệu quả tốt nhất."

"Đại đế Russell cũng từng nói, giải quyết vấn đề phải một tay giơ gậy, một tay giơ cà rốt."

Pares Zoroaster lập tức "ha" một tiếng:

"Vậy cứ làm theo lời cậu nói đi. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là trong một hai tuần cậu có thể hoàn thành nhiệm vụ mà Anthony Stevenson giao. Nếu đến khi hành động thanh trừ Amon chính thức tiến hành mà vẫn chưa lấy được viên đạn "Ảo ảnh nắng" thì cũng khỏi cần nữa."

Leonard nhớ lại một loạt nhiệm vụ được liệt kê chi chít trong tờ giấy kia, trán nhất thời nhăn lại.

Anh lập tức ép mình quên đi mọi phiền não, thầm lẩm bẩm trong lòng:

"Không biết nhiệm vụ trừng phạt Huyết tộc kia bao giờ mới có thể bắt đầu..."

"Cũng không biết Huyết tộc có vật phong ấn cấp Bán Thần con đường "Kẻ trộm" không?"

"Thế giới giấc mơ tạm thời... Mình có thể tạo ra được, có thể tìm cơ hội làm thành bùa chú, nhưng sức mạnh cỡ này có thể chống chọi lại sự ăn mòn của bóng tối ở "Vùng đất bị thần bỏ rơi" sao?"

.......

Trong một căn nhà ở khu Jowod.

Fors đang cầm một quyển sách, ngồi trên ghế sô pha, nhìn Hugh đi ra cửa phòng khách, xỏ giày vào.

"Không cần gấp gáp như vậy, quý ngài kia sẽ không ban bố nhiệm vụ điều tra nhanh như vậy đâu." Rốt cuộc, Fors không kìm được nghi hoặc, lên tiếng nói.

Hugh liếc cô một cái, nói:

"Tớ là một thợ săn tiền thưởng, tớ còn có nhiệm vụ khác."

Nói tới đây, cô ngừng một chút, do dự nói tiếp:

"Fors, cậu có cảm thấy tiểu thư "Chính Nghĩa" rất giống tiểu thư Audrey không?"

Fors ngẩn ra vài giây mới lấy lại tinh thần, xua tay theo bản năng, cười haha nói:

"Sao có khả năng chứ..."

Cô còn chưa dứt lời, trong đầu đã hiện lên từng điểm tương đồng, đôi mắt mở ngày càng lớn hơn.

Qua một lúc, cô mới nói nhỏ:

"Cũng không phải không có khả năng."

"Con đường "Khán Giả", Hội Tâm lý luyện kim, tiểu thư quý tộc, tóc vàng mắt xanh... Trong những quý tộc tớ quen, chỉ có mình cô ấy là phù hợp với điều kiện... Đương nhiên, tớ cũng không quen nhiều quý tộc lắm, hơn nữa cho dù là người quen, cũng sẽ không để tớ biết họ có liên quan đến Hội Tâm lý luyện kim..."

Hugh yên lặng nghe bạn mình nói xong, suy tư một lát rồi nói:

"Fors, cậu còn nhớ rõ nhiệm vụ tiểu thư Audrey ủy thác cho chúng mình không? Tớ vốn tưởng rằng việc đó đến từ gợi ý của Bá tước Hall, giờ nghĩ lại, có lẽ là đến từ, ừm, tụ hội..."

"Với cả, chúng ta làm sao biết được tôn danh của ngài "Kẻ Khờ", cậu còn nhớ rõ không? Chính là từ quyển sách mượn từ chỗ Tử tước Glelint! Trong bìa của nó giấu một tờ giấy cũ kỹ!"

Fors như có điều ngộ ra, gật đầu:

"Chúng ta có thể phát hiện, là bạn thân của Tử tước Glelint, tiểu thư Audrey cũng có khả năng phát hiện ra điều đó! Việc này có thể giải thích vì sao cô ấy có thể gia nhập vào tụ hội..."

"Ừm." Hugh đồng ý với suy đoán của Fors.

Fors há miệng ra, đang định nói thêm gì đó, bỗng nhiên nhớ tới việc Huyết tộc theo dõi còn chưa đạt được, vội vàng cảnh giác nhìn xung quanh một cái rồi nói:

"Hugh, bình thường chúng mình cố gắng ít thảo luận về chuyện liên quan đến tụ hội thôi."

"Bên phía tiểu thư Audrey, một hai tuần nữa chúng ta sẽ gặp cô ấy, đến lúc đó sẽ quan sát thêm."

Hugh bỗng cảnh giác hẳn lên, gật đầu thật mạnh:

"Được!"

Cô lập tức mở cửa đi ra ngoài, thẳng đến một quán bar nào đó ở khu Đông, ngồi xuống chỗ trước quầy bar.

Cô gõ xuống mặt bàn, nói với người pha chế vừa ngẩng đầu lên:

"Hôm nay có nhiệm vụ gì mới không?"

Người pha chế kia nói đại khái một lượt, không thấy nói có ai muốn điều tra một vị tên là ngài Ernes Boyar cả.

'Quả nhiên là phải đợi đến ngày mai hoặc ngày kia...' Hugh nhìn quanh một hồi, thu ánh mắt lại, hỏi với vẻ nghi ngờ và quan tâm:

"Đã lâu không thấy Sherman, anh có biết anh ta đi đâu rồi không?"

Đó là một người đàn ông trẻ tuổi nhưng cho rằng mình là phụ nữ, cũng là một trong những người cung cấp thông tin cho Hugh.

Người pha chế cười khẩy một tiếng:

"Có lẽ là chạy đi với tên đàn ông nào rồi. Cô có biết chỉ cần có đàn ông thích anh ta, thì anh ta luôn vui vẻ."

"Đó cũng không phải là việc đáng kỳ thị." Hugh nghiêm túc phản bác một câu, không hiểu sao có chút lo lắng.

Cô chống tay, lấy đà nhảy xuống khỏi chiếc ghế cao, định tới nơi mà Sherman thường xuyên hoạt động tìm xem sao.

.......

Quán bar Người Dũng Cảm, phố Cửa Sắt, khu vực cầu Backlund.

Emlyn ấn thấp mũ dạ xuống, bịt mũi, đi xuyên qua đám người đầy mùi hỗn tạp, tìm thấy Ian mắt đỏ ở trong một phòng chơi bài.

"Ngài White, lần này có việc gì à?" Ian cười, dẫn Emlyn tới phòng cờ tỷ phú không có ai.

Emlyn bỏ mũ dạ ra, than thở:

"Một việc nhỏ, giúp tôi thông báo một ủy thác cho đám thợ săn tiền thưởng. Nội dung là, theo dõi một người tên là Ernes Boyar, biết rõ quy luật hành động hàng ngày của anh ta. Tiền thưởng là 100 bảng."

"100 bảng?" Ian theo bản năng hỏi lại một câu.

Với việc điều tra theo dõi kiểu này, 100 bảng là khoản tiền thưởng rất lớn. Phải biết rằng, một thợ săn tiền thường nếu có thể hoàn thành nhiệm vụ này một mình, thì anh ta hoàn toàn có thể nghỉ ngơi một năm, cho dù có phải nuôi gia đình!

Emlyn gật đầu nói:

"Mục tiêu khá nguy hiểm."

Sau khi bàn bạc ở trong hội Tarot, hiện giờ anh đã rất rõ ràng, tin rằng theo dõi Ernes Boyar là một nhiệm vụ khá dễ dàng. Vị Tử tước Huyết tộc kia chắc chắn sẽ giả vờ như không phát hiện ra, cũng cố ý sắp xếp một quy luật hành động cố định.

Cho nên, thật ra 100 bảng này là thù lao cho tiểu thư "Thẩm Phán" phải mạo hiểm việc có thể bị bại lộ để tham gia vào hành động chung. Đương nhiên, để đánh lạc hướng và che giấu, đến lúc đó chắc chắn sẽ có nhiều thợ săn tiền thưởng tự mình hoàn thành một phần, và chia ra nhận các khoản thù lao khác nhau. Emlyn chỉ có thể cam đoan tiểu thư "Thẩm Phán" sẽ lấy được phần nhiều nhất kia.

"Vậy à." Ian đưa tay ra nói như thể đã hiểu: "Tiền đặt cọc, địa chỉ cụ thể, mức độ nguy hiểm, đặc điểm tướng mạo, nếu có ảnh thì càng tốt."

Emlyn lập tức đưa 30 bảng tiền mặt và tài liệu cùng ảnh chân dung của Ernes Boyar.

"Mắt đỏ?" Ian lật tờ giấy trong tay, thốt lên.

"Đúng vậy." Emlyn khẽ gật đầu, nhìn thoáng qua xung quanh, đè thấp giọng nói: "Còn một việc nữa, giúp tôi thu thập manh mối của thành viên Học phái Hoa Hồng ở Backlund."

"... Học phái Hoa Hồng?" Ian ngẩn ra, lơ mơ hỏi lại, dường như chưa bao giờ nghe thấy cái tên này.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC