Chương 50: Ván bài

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào "Câu lạc bộ sĩ quan xuất ngũ Đông Balam", Klein vừa đưa gậy chống và mũ cho người hầu nam Enuni thì đã thấy thượng tá Calvin làm việc trong Bộ quốc phòng Loen mặc trang phục lục quân, cầm ly rượu vang đỏ đứng đợi ở trong đại sảnh.

Vị sĩ quan có gương mặt lừa này nở nụ cười, giơ ly về phía Dwayne Dantes:

"Lâu rồi không gặp."

"Quả là đã qua một thời gian không gặp." Klein mỉm cười đi tới.

Thượng tá Calvin giơ tay phải ra:

"Chúc mừng ngài, lần này ngài đã làm rất tốt, mọi người đều rất hài lòng."

"Tôi cũng rất hài lòng." Klein dùng cách biểu đạt kín đáo kiểu Loen để tỏ ý hợp tác vui vẻ, cũng giơ tay phải ra bắt tay với đối phương.

Calvin thu tay lại, liếc nhìn nghị viên Macht bên cạnh Dwayne Dantes, thở dài nói:

"Lúc đầu ngài giới thiệu Dwayne, tôi còn không tin vào mắt nhìn của ngài cho lắm, giờ thì tôi đã rõ vì sao ngài có thể trở thành nghị viên hạ viện rồi."

"Tất cả những người từng ở cạnh Dwayne đều có thể dễ dàng đưa ra kết luận ngài ấy là chuyên gia trong phương diện này." Nghị viên Macht cũng tiếp nhận lời ca ngợi của ngài thượng tá một cách kín đáo kiểu Loen.

Calvin thu lại ánh mắt, nhấp một ngụm rượu vang, mỉm cười nhìn Dwayne Dantes, hỏi như tán gẫu:

"Lần này ngài lời được bao nhiêu?"

"Yên tâm, không phải tôi hỏi để sau này ép giá, mà chỉ đơn thuần là tò mò thôi."

"Số vàng trị giá 20.000 bảng." Klein đáp lại bằng con số ở giữa.

Trên thực tế, anh lời được 25.000 bảng, nhưng phải trả thù lao 10.000 bảng cho tiểu thư tín sứ, nên thực tế chỉ lời được 15.000 bảng.

Thượng tá Calvin gật đầu:

"Không tệ, nếu ngài cần đổi vàng thỏi thành đồng vàng, thì tôi có thể giới hiệu người ở xưởng đúc tiền hoàng gia."

"Thế nào? Lần này phát hiện ra chuyện gì không tầm thường ở lãnh địa Masenyer à?"

Klein không cần nhớ lại, trực tiếp trả lời:

"Đúng vậy."

"Chỗ ông ta có một nơi tên là quảng trường Phục Sinh, bị tia chớp phá hủy."

"Việc này tôi biết." Thượng tá Calvin đáp lại với vẻ mặt hơi nghiêm túc.

'Vậy có lẽ ông không biết quý ngài trước mặt ông là người đã tạo ra tia chớp...' Klein mỉm cười, nói:

"Với cả, Masenyer nhìn có vẻ như đang duy trì sự cân bằng khá mong manh giữa các thế lực, nhưng trên thực tế ông ta đã âm thầm đầu quân cho một phe. Đương nhiên là tôi cũng không rõ lắm đó là ai."

Anh không muốn bán đứng giáo hội Thần Tri Thức và Trí Tuệ, chỉ để lộ ra chút đỉnh, để lấy sự tín nhiệm từ quân đội Loen.

"Điều duy nhất có thể xác định, đó không phải là chúng ta." Thượng tá Calvin gật đầu với ánh mắt thâm trầm.

"Hẳn cũng không phải là người Intis." Klein giúp họ loại trừ một sự lựa chọn sai lầm.

Thượng tá Calvin "ừm" một tiếng:

"Vậy thì may, mấy thế lực xung quanh Masenyer đại đa số đều do người Intis nâng đỡ. Nếu ông ta muốn mở rộng thế lực, chắc chắn sẽ không tránh khỏi có liên quan đến họ. Đến lúc đó, chúng ta có thể bán thêm vũ khí."

Nói tới đây, ông ta giơ ly lên:

"Bão Táp trên cao, mong mọi người cùng nhau phát tài."

Là tín đồ của Nữ Thần Đêm Đen, Klein và nghị viên Macht chỉ đành cười một cái với lời cầu nguyện này, chứ không thể trực tiếp đáp lại.

Sau khi nhấp thêm một ngụm rượu vang, Calvin chỉ lên tầng hai:

" Dwayne, hôm nay mời ngài đến là muốn để ngài đánh bài với một đại nhân vật, Texas."

"Vị đại nhân vật nào?" Klein hỏi với vẻ hứng thú.

Vẻ mặt Calvin hơi nghiêm túc lại, nở nụ cười không rõ lắm:

"Thượng tướng Emilius, ngài ấy lại được trọng dụng, trước mắt sẽ chỉ đạo Bộ quốc phòng."

'Thượng tướng Emilius... Chính là thượng tướng có em trai bị cách chức Tổng đốc, tình nhân bị "Mẫu thụ dục vọng" ăn mòn, bản thân thì đánh mất chức vị thống soái cao nhất trong hải quân ở biển Sonia? Mình đã từng hợp tác với ông ta, còn từng giả trang thành ông ta một thời gian... Quả nhiên, đối với một vị Bán Thần mà nói, chỉ cần không làm chuyện gì quá đáng, bằng lòng nhẫn nại, thì sớm muộn gì cũng thoát khỏi vũng lầy...' Klein nhớ lại đủ chuyện xảy ra ở đảo Olavi, nhất thời có chút hoài niệm.

Đối với vị thượng tướng hải quân Emilius Levitt này, trong lòng anh có chút áy náy. Tuy phần lớn những gì xảy ra lúc ấy trên thực tế đều không liên quan gì đến anh, nhưng chuyện tình nhân của đối phương bị dị biến, chung quy cũng là vì "Mẫu thụ dục vọng" muốn khống chế anh nên mới gây ra.

"Nói cách khác, về sau chúng ta hợp tác, cần có sự phê chuẩn của ngài thượng tướng này?" Klein hỏi lại như thể hiểu ra.

"Đúng là vậy." Thượng tá Calvin gật gật đầu, chỉ vào cầu thang nối lên tầng hai: "Chúng ta đi lên đi."

Lên tầng hai, dừng lại trước cánh cửa đôi lớn màu đỏ thẫm, Calvin nghiêng đầu nhìn Dwayne Dantes một cái:

"Nhiệm vụ hôm nay của ngài là thua tiền."

'Thua tiền?' Klein quan sát từ trên xuống dưới Calvin vài lần, khóe miệng dần nhếch lên:

"Tôi sẽ cố gắng."

Nghị viên Macht ở bên cạnh cũng theo đó cười nói:

"Thật ra ngài không cần cố ý quá, kỹ thuật chơi bài của thượng tướng Emilius rất tốt. Cho dù ngài muốn thắng tiến cũng gần như là không có khả năng. Haha, lần nào chơi tôi cũng thua, chỉ hi vọng hôm nay không bị thua quá nhiều. Nếu không, tôi cũng không dám về nhà."

Klein gật đầu như có điều suy nghĩ:

"Tôi chỉ cầm theo 200 bảng tiền mặt, liệu như thế đã đủ chưa?"

"Chắc chắn là không đủ." Thượng tá Calvin bật cười nói: "Đổi cho ngài thẻ bạc 1.000 bảng, sau này quay lại đây nhớ trả lại là được."

'Các đại luật sư cấp cao ở Loen, nhìn từ mặt ngoài, một năm cũng chỉ có thu nhập trên dưới 1.000 bảng thôi... Các ông đúng là phần tử sa đọa...' Klein lại quan sát Calvin từ trên xuống dưới vài lần nữa.

Ngài thượng tá này không hề phát giác ra, giơ tay khẽ gõ lên cửa.

Đợi một hồi, hai cánh cửa "kẹt" một tiếng mở vào trong, để lộ ra cảnh tượng trong phòng.

Đó là một đại sảnh trải thảm êm dày, không có nhiều đồ gia dụng lắm, trông có vẻ trống trải.

Ở giữa đại sảnh, đặt một chiếc bàn chơi bài đủ cho mười mấy người ngồi, xung quanh là từng chiếc ghế dựa lưng cao xa hoa.

Rìa đại sảnh lại có những đồ gia dụng khảm vàng, những bức tượng được điêu khắc từ đá cẩm thạch, bàn trà bên trên có đặt sách báo và một bộ sô pha bằng da.

Klein liếc mắt nhìn vào, thấy Emilius Levitt đang ngồi trên cùng. Vị thượng tướng hải quân này không thay đổi nhiều so với trước kia, mái tóc đen chải ngược về sau gọn gàng, đôi mắt lam u ám thâm trầm, khóe miệng hơi trễ xuống, trên mặt không để râu, khí chất bảo thủ nghiêm túc, mặc quần áo màu lam thẫm có quân hàm, mỗi một chi tiết đều vô cùng chú trọng.

Chuyển ánh mắt, Klein lại phát hiện ra một "người quen" khác.

Hắn có đôi lông mày đen dày rậm nhưng không lộn xộn, để đầu đinh vừa ngắn vừa cứng, tóc cũng màu đen, đôi mắt lam thẫm gần như đen, sống mũi cao như đỉnh núi, xung quanh miệng để một chòm râu lớn, đường nét góc cạnh lạnh lùng, mặt khá dài, rất có khí chất của người kiên cường.

Đây là phó ban MI9, Cunas Korger!

Một trong những mục tiêu khiến Klein trở lại Backlund! Hắn chính là trung gian buôn bán người của một đảng phái nào đó trong hoàng gia và giáo phái Ma Nữ, cũng là đồng lõa trong vụ sương mù Backlund!

Vị thiếu tướng phó ban này có bả vai vô cùng dày rộng, khiến áo sơ mi trắng và gilê đen trên người trông có vẻ chật cứng, đang vô cùng chuyên chú chơi Texas Poker.

'Trên bàn chơi bài có hai vị, không, ba vị Bán Thần, bài này còn đánh thế nào được? Thú vị đây...' Klein tìm một chỗ ngồi xuống, quan sát những người khác ở cạnh bàn.

Trong quá trình đó, người phục vụ đưa lên một chồng đồng chip, giá trị tổng cộng 1.000 bảng.

Mấy ván đầu, Klein nhìn bài xong lập tức ném xuống, tỏ vẻ rất thận trọng, dường như không lấy được bài tốt nên không đặt thêm hoặc là đặt theo.

Mà phong cách của thượng tướng Emilius lại hoàn toàn trái ngược với anh, không hề giữ lại chút nào, gần như vòng nào cũng theo, không ngừng cược thêm, rất giàu tính tấn công.

Hễ là ván bài ông ta tham dự, thì rất ít đến được giai đoạn ngả bài. Phần lớn người chơi đều không chịu được sự áp bức cùng vẻ uy nghiêm tự thân của thượng tướng, sau khi theo một vòng đến hai vòng là bỏ bài. Trong đó có người định dọa cho Emilius Levitt bỏ bài, kết quả gặp ngay phải bốn con chín của vị thượng tướng này, sắc mặt lập tức tái mét, hệt như bị thẩm phán tuyên án tử hình.

Cunas Korger thì lại có phong cách khác, thỉnh thoảng hắn sẽ thua một ván, nhưng số đồng chip bị thua khá ít, không ảnh hưởng gì nhiều, mà đợi sau ván thua ấy, thường hắn sẽ thành công thắng sạch đồng chip của vị vừa thắng hắn ván trước, khiến đối phương không thể không bỏ tiền ra mua thêm đồng chip mới.

'Cần gì chứ? Đánh bài với người phi phàm danh sách thấp, thậm chí là người bình thường, vì sao phải dùng năng lực để gian dối? Người khác không nhìn ra, chẳng lẽ mình còn không rõ? Một người mang khí thế áp đảo của con đường "Trọng tài", một người là "Hối lộ" của "Nam tước sa đoạ"...' Klein nhìn lá bài năm cơ và lá bài chín tép còn chưa lật, khẽ lắc đầu không dễ nhận ra.

Anh không khỏi nghiêm túc cân nhắc một chút, nếu mình muốn gian lận, thì con đường "Nhà bói toán" có năng lực nào có thể trợ giúp:

'Biến toàn bộ đối thủ trong ván bài thành con rối? Làm vậy muốn thắng bao nhiêu thì thắng, đứng ở thế bất bại, nhưng không có giá trị thực tế, cũng đâu phải là giải đấu bài tú lơ khơ tử vong.'

'Đáng tiếc, nơi này không có muỗi, nếu không mình có thể khống chế "Dây linh thể" của chúng, hóa chúng thành con rối, giúp mình nhìn trộm con bài chưa lật của người khác...'

'"Người không mặt" chỉ có thể biến bản thân, không thể biến bài...'

'Ảo thuật của "Ảo thuật gia"? Đánh bài với người bình thường hoặc người phi phàm danh sách thấp thì hiệu quả hẳn là cũng không tệ, nhưng ở đây có hai vị Bán Thần...'

'Dùng năng lực cổ tay của "Tên hề" để đổi bài? Vô dụng, chia bài, xáo bài đều là người phục vụ làm...'

Trong lúc suy nghĩ lần lượt lóe lên trong đầu, Klein phát hiện hình như chỉ có năng lực của bản thân "Nhà bói toán" là hữu dụng.

Anh ném ra hai con bài chưa lật, ý bảo không theo, sau đó lấy một đồng chip được chế tác bằng kim lại, cho nó lật qua lật lại giữa các kẽ ngón tay.

Lúc này, Emilius Levitt đột nhiên ngẩng đầu nhìn anh một cái, tiếp đó thu hồi ánh mắt, đẩy ra một đống đồng chip.

'Quả nhiên...' Klein không hề bất ngờ, thầm gật đầu trong lòng.

Lúc hợp tác lần trước, anh biết thượng tướng Emilius có thể từ sự khác nhau giữa các "vị trí" mà phân biệt ra người phi phàm với người bình thường, cũng nghi ngờ đối phương thậm chí có thể đoán ra được cấp bậc của một người phi phàm, cũng chính là "vị trí".

Nhưng, Klein không lo lắng về điều đó lắm, bởi vì "Pháp sư quỷ dị" có năng lực "Bí ẩn" nhất định. Đây cũng là một trong những nguyên nhân sau khi đến danh sách 4, anh có thể cất giấu sự đặc thù mà sương mù xám thêm vào trên người mình. Điều này khiến anh tin rằng đối phương không phát hiện ra được địa vị của mình, nhưng nếu anh không làm ra bước quấy nhiễu tương ứng từ trước, thì có lẽ Emilius có thể nhìn ra bản thân anh là một người phi phàm.

Cho nên, anh dứt khoát chủ động bày ra một chút vấn đề, để trông có vẻ rất dễ bị nhìn thấu, rất dễ bị nắm bắt.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC