Chương 114: Điều tra mục tiêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giáo đường St. Samuel, cửa sau Chianes.

Đại giám mục Backlund thánh Anthony đứng ở cầu thang nối tầng 1 tới tầng 2, nhìn mấy vị chấp sự "Kẻ Gác Đêm" bận rộn đi tới đi lui, trong đó đều mang găng tay đỏ.

Làm người phát ngôn của giáo hội Đêm Đen ở thủ đô vương quốc, thánh giả Anthony mặt mày sạch sẽ, không để chút râu nào, lúc này ông không biểu lộ chút cảm xúc, đôi mắt thâm thúy không có một tia gợn sóng, nhưng mỗi một người đi ngang qua người ông ta, đều có thể cảm giác được linh hồn đang chấn động, đáy lòng xuất hiện cảm giác sợ hãi khó có thể miêu tả, càng khó có thể ngăn chặn.

"Thưa ngài đại Giám mục, trải qua kiểm kê, toàn bộ vật liệu thần bí học đều không mất đi, bao gồm các loại vật liệu chính ma dược cùng đặc tính phi phàm..."

"Thưa ngài đại Giám mục, toàn bộ phối phương ma dược đều ở nguyên vị trí, bước đầu xác định trong vòng 8 giờ gần đây không có người nào động vào..."

"Thưa ngài đại Giám mục, phạm nhân bị giam giữ ở tầng thứ nhất toàn bộ đều ở nguyên, không ai đào thoát, không ai tử vong..."

"Thưa ngài đại Giám mục, các loại vật liệu cùng điển tích đều không bị tổn hại, cũng không rời khỏi chỗ cũ..."

"Thưa ngài đại Giám mục, các vật phẩm phong ấn cấp '3', '2' đều còn nguyên, không một món nào bị lấy trộm..."

"Thưa ngài đại Giám mục, 3 món vật phẩm phong ấn cấp '1' vẫn ở trong trạng thái phong ấn, không có dấu vết rời khỏi khu vực cũ..."

"Thư ngài đại Giám mục, phong ấn trung tâm vẫn đầy đủ, không bị phá hư..."

"Thưa ngài đại Giám mục, đã xác nhận, nơi này không có gì thay đổi, không bị bố trí hay lưu lại nguy hiểm gì..."

"Thưa ngài đại Giám mục, không tìm được kẻ địch ngụy trang thành người trông coi, hắn tựa như, tựa như trực tiếp bốc hơi..."

Sau khi một vị chấp sự lần lượt hồi báo, sự tình dần dần trở nên có chút quỷ dị.

Bọn họ không thể tưởng tượng nổi, một vị người phi phàm mạnh mẽ chấp nhận nguy hiểm cực lớn, trải qua mưu tính kín đáo, dùng hết các loại biện pháp, rốt cuộc tiến vào cửa Chianes, lại không lấy đi cái gì, giống như chỉ là đi dạo quanh một vòng!

Điều này làm cho người ta có cảm giác kẻ này làm vậy chỉ đơn thuần là để chứng minh năng lực của mình, hoặc là chuyên môn giúp giáo hội tìm ra lỗ hổng trong quy trình trông coi của cửa Chianes.

Chấp sự Soest dẫn đầu một tiểu đội găng tay đỏ nhìn quanh một vòng, cân nhắc rồi nói ra suy đoán của mình:

"Thưa ngài đại Giám mục, có khi nào đây là nghi thức yêu cầu để tấn thăng danh sách của một ai đó?"

Ông làm nhiệm vụ bắt "Ác ma", theo thói quen suy đoán theo phương hướng này, mà từ danh sách 5 trở đi, nghi thức tấn thăng của mỗi con đường đều khác nhau rất nhiều, giáo hội Đêm Đen không thể biết được tất cả.

Nếu quả thật là như vậy, Soest tựa như nhìn thấy được kẻ lẻn vào lộ ra nụ cười tràn ngập trào phúng nói: “Cửa Chianes giáo hội Đêm Đen mình cũng có thể tự do ra vào, đơn giản chẳng khác gì tham quan cửa hàng bách hóa, đợi chuyện kết thúc, 'Kẻ Gác Đêm' chỉ có thể tức giận một cách vô năng".


Nhất định phải bắt được hắn! Soest lặng yên siết chặt bàn tay đeo găng tay đỏ.

Thánh Anthony đang muốn mở miệng, một vị chấp sự "Kẻ Gác Đêm" khác là Daly Simone đưa ra khả năng thứ hai:

"Có lẽ khi kẻ lẻn vào đang thử lấy một món vật phẩm phong ấn thì bị hiệu quả xấu ảnh hưởng, trực tiếp bỏ mình, bị nuốt ăn sạch sẽ?"

Thánh Anthony có chút suy nghĩ gật đầu nói:

"Tôi tới tầng thứ ba nhìn thử xem."

Nói xong, hắn xâm nhập vào tầng thứ 2 trong lòng đất, ở một vị trí bí ẩn mở ra con đường đi thông tới tầng thứ ba.

Các chấp sự khác bởi vì không đủ cấp bậc, không có quyền hạn, chỉ có thể chờ đợi tại chỗ.

Thánh Anthony rất nhanh đi tới tầng thứ 3 diện tích không lớn, ánh mắt đảo quanh, bước đầu xác nhận vật phong ấn "129" cùng "180" đều không có biến hóa dị thường.

Ông ta dựa theo quy trình nghiêm khắc, thông qua "129" quan sát tình huống trong "180", phát hiện "017" nằm ở nơi đó, đang trợn tròn mắt, giống như bình thường.

Trong quá trình đó, thánh Anthony ba lần tới gần ba lần rời xa, khi thì biến đổi vị trí, khi thì để cho bản thân bao phủ một tầng bóng đêm, không dám có chút chậm trễ.

Cho dù là một thánh giả, ông ta cũng không dám coi khinh mỗi một món vật phẩm nơi này, không đề cập tới “017” ngẫu nhiên có thể đột phá làm phong ấn mất đi hiệu lực trong thời gian ngắn, chỉ "129" cùng "180" đã vô cùng nguy hiểm, Anthony không muốn mình thoái hóa thành “kẻ mất trí nhớ”, ngay cả ăn cơm uống nước thế nào cũng phải học tập lại lần nữa, lại càng không muốn trở thành một phần cảnh trong mơ vừa chân thật lại vừa hư ảo.

'Không có vấn đề gì...'

Anthony không tiếng động nhẹ nhàng thở ra, bắt đầu để hai món vật phẩm phong ấn khôi phục trạng thái trước đó.

Qua vài phút, các chấp sự "Kẻ Gác Đêm" thấy đại Giám mục trở lên tầng trên.

"Kẻ lẻn vào quả thật có khả năng đã tử vong vì tiếp xúc với vật phong ấn." Thánh Anthony lúc nói ra từ "tử vong" này có chút hàm hồ.

Ông ta không giải thích thêm, mà chuyển giọng dặn dò:

"Mặc kệ thế nào, chuyện này phải điều tra rõ ràng, kẻ lẻn vào rất có khả năng còn đồng bọn!"

"Có thể không một tiếng động lẻn vào trong Giáo đường St. Samuel, chứng tỏ mục tiêu rất quen thuộc với nơi này, cũng rất quen thuộc với quy luật thay phiên của người trông coi, kể cả là quy luật tuần tra của 'Kẻ Gác Đêm', chắc là có được năng lực hoặc vật phẩm biến hóa dung mạo, mặt khác, hắn còn được người phi phàm nắm giữ thánh vật con đường Đêm Đen hỗ trợ, hoặc là, nó thuộc về bản thân hắn."

"Tổng hợp lại những điều kiện này, điều tra các người hầu cùng các mục sư có gặp được thông linh hoặc hướng dẫn không rõ ràng hay không, tra xét các Giám mục có ruồng bỏ Nữ thần hay không, tra xét tín đồ gần đây thường đến giáo hội... Đồng thời tra xét tín đồ trong khu phố, có lẽ bọn họ không phải cố ý tiết lộ, mà là bị người ta lừa, về phần mọi người, tự tôi sẽ điều tra."

"Còn nữa, tìm người hầu mất tích kia, xem có manh mối gì không."

"Vâng thưa ngài Đại Giám mục." Soest và các chấp sự "Kẻ Gác Đêm" khác đồng thời đáp lại.

..........

Trong căn phòng không khí có chút căng thẳng, Leonard Mitchell không gác chân lên bàn như bình thường, mà cực kỳ đứng đắn ngồi đó, vẻ mặt rất nghiêm túc.

Đây là lần thứ hai hắn gặp chuyện nhằm vào vật phẩm sau cửa Chianes, bị gợi lên hồi ức tiềm tàng trong lòng.

Mà càng quan trọng hơn, hắn và tên giả mạo làm người trông coi đã từng gặp mặt, nhưng lại không hề phát hiện ra vấn đề!

Nếu như, nếu như mình mạnh hơn, có được sức quan sát tốt hơn, thì có lẽ... Leonard Mitchell nhếch miệng, nhìn chăm chú vào văn kiện trước mắt, nhưng một chữ cũng không để tâm, tận đến khi có đồng đội tiến vào.

"Người trông coi đã thức tỉnh, hắn không phải kẻ lẻn vào, chỉ biết là bị oan hồn nhập vào." Đồng đội "Găng tay đỏ" nói với mọi người trong phòng.

"Oan hồn sao lại có khả năng hành động bên trong giáo đường?" Không ít "Găng tay đỏ" đưa ra nghi vấn, cũng không ai giải đáp được.

"Có lẽ oan hồn kia tín ngưỡng Nữ thần..." Leonard ở trong lòng lẩm bẩm một câu, thừa dịp không có người chú ý tới mình trong góc, hạ thấp âm lượng, giống như thì thầm tự nói:

"Ông già, lúc đó ông cũng không phát hiện một chút dị thường nào sao?"

Trong đầu hắn vang lên âm thanh hơi già nua:

"Không phải lúc nào tôi cũng quan sát bên ngoài, hơn nữa còn là ở gần cửa Chianes."

Leonard không dám hỏi nhiều, gia nhập thảo luận của đồng đội.

Không bao lâu sau, đội trưởng Soest nhóm "Găng tay đỏ" này tiến vào phòng, ném một tệp văn kiện xuống bàn:

"Cái này là các mục tiêu chúng ta cần điều tra sắp tới, toàn là các tín đồ thường đến giáo đường gần đây, do các Giám mục cung cấp."

Leonard liếc mắt một cái, ở trang đầu thấy được một cái tên quen thuộc.

Dwayne Dantes!

'Đây... đây là tồn tại sống sót từ kỷ thứ tư này vừa tới khu phố lân cận chưa đầy hai tháng, cửa Chanis liền bị lẻn vào, cũng quá ư là trùng hợp rồi. Hơn nữa hắn thường xuyên đến Giáo đường St. Samuel, đầy đủ thời gian quan sát tình huống, thăm dò quy luật... Cái cớ vừa rồi của ông già không đủ làm mình tin, nhưng nếu kẻ lẻn vào là Dwayne Dantes, vậy tất cả đều có thể giải thích hợp lý, hắn sợ hãi bại lộ bản thân, cho nên làm bộ như không phát hiện dị thường...' Trong đầu Leonard Mitchell lập tức xuất hiện các loại ý nghĩ, cân nhắc mở miệng nói:

"Đội trưởng Soest, kẻ lẻn vào lấy đi cái gì vậy? Có lưu lại manh mối gì hay không?"


Soest nhìn quanh một vòng rồi nói:

"Không lấy đi cái gì, cũng không để lại cái gì, tựa như chưa từng chưa tiến vào, ngài Đại Giám mục đang hoài nghi hắn đã tử vong bởi vì tiếp xúc vật phong ấn nào đó, chúng ta chủ yếu là tìm kiếm đồng bọn của hắn."

'Không, Dwayne Dantes không có khả năng dễ dàng chết đi như vậy! Hắn là quái vật sống từ kỷ thứ tư cho đến bây giờ... Nhưng hắn lẻn vào cửa Chianis rốt cục là vì cái gì?' Leonard thoáng nhíu mày, do dự một phen, sau đó chủ động yêu cầu cho mình và hai đồng đội tham gia tra xét Dwayne Dantes.

Đợi đám người "Găng tay đỏ" cùng "Kẻ Gác Đêm" bắt đầu hành động, Leonard tìm một cái cớ, đi tới phòng vệ sinh, đè thấp giọng hỏi:

"Ông thấy Dwayne Dantes thế nào?"

Hắn không đi chọc phá lời nói dối vừa rồi của Kẻ ký sinh trong cơ thể.

Âm thanh có chút già nua vang lên:

"Không phải tôi đã nói rồi sao? Tôi không hiểu gì về hắn, chỉ biết là trên người hắn có điểm đặc thù, khí tức có hương vị cổ xưa."

"Nhưng trước đó khi điều tra vụ án mạng lần trước đã cho tôi chút linh cảm, tôi hoài nghi Dwayne Dantes cùng những chuyện nọ có khả năng tồn tại mối liên hệ nhất định, là người ra mặt của một tồn tại nào đó."

"Chuyện gì cơ? Một tồn tại nào đó?" Leonard ngạc nhiên hỏi nhỏ.

Âm thanh già nua trong đầu hắn lộ vẻ cổ quái hồi đáp:

"Kẻ Khờ không thuộc về thời đại này."

...........

Số 160 phố Backlund.

Klein dùng xong bữa sáng, trở lại căn phòng có ban công nửa mở ra, ngồi xuống ghế bành, nâng tay xoa xoa thái dương.

Trạng thái khẩn cấp dần dần thối lui, Klein phát hiện tinh thần của mình trở nên có chút hoảng hốt, trước mắt thỉnh thoảng lại xuất hiện tòa giáo đường cổ xưa và đám thi thể treo lơ lửng trên không trung, chỗ sâu trong tiềm thức xuất hiện đám giòi bọ trong suốt mơ hồ không rõ, bên tai thì giống như có thanh âm hư ảo không ngừng quanh quẩn:

"Honacis... Fregera..."

Tuy lúc ấy mình đã nhanh chóng cắt đứt liên hệ với con rối, nhưng vẫn bị ảnh hưởng nhất định, tinh thần bị ô nhiễm một chút... Không hổ là sinh vật thần thoại chân chính... Trước khi điều tra thêm, mình phải bắt tay giải quyết về phương diện này trước... Klein thong thả thở hắt ra, mượn dùng minh tưởng để mình bình phục lại.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net