Khi Kazuha Đọc Được Suy Nghĩ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Jentle

Nguồn: yanchen345 (lofter)
Edit: Yun🐯
———

Không biết bối cảnh nhưng cứ cho là Kazuha chưa tới Sumeru và hai đứa hoà giải trước khi Scara thành Wanderer đi :))))

———

Khi Kazuha đi ngang qua thành Sumeru, cậu đã bị một tấm bia không chữ hấp dẫn, sau đó dừng bước dâng lên một đóa tường vi.

Đúng lúc này, một tờ giấy đột nhiên hiện lên. Kazuha đọc xong lại bất giác cười.

Bởi bên trên viết hai từ "đại cát", vạn sự như ý.

"Cảm ơn."

Kazuha cẩn thận cất tờ giấy rồi tiếp tục con đường lữ hành. Đây là lần đầu tiên cậu tới Sumeru nên nhờ sự chỉ dẫn của tuần lâm mới không đến mức bị lạc.

——-

Rượu Sumeru có mùi của rừng rậm, Kazuha chỉ ngửi một chút đã thấy say.

Đúng lúc này, một người đột nhiên ngồi vào vị trí trước mặt cậu.

"Nếu lát nữa say, ta sẽ ném cậu ở rừng mưa."

Người tới ra vẻ hung ác khiến Kazuha bừng tỉnh.

Cậu giương mắt nhìn về phía Scaramouche.

Ánh mắt chạm nhau, trong đầu Kazuha bỗng xuất hiện một thanh âm, "Nơi này đúng là khó tìm."

"Hình như tôi say thật rồi."

Kazuha đỡ trán uống nước trái cây.

Scaramouche vốn định duỗi tay lấy rượu lại bị người phục vụ cầm đi, hơn nữa còn bảo trẻ con không thể uống.

Kazuha bật cười, Scaramouche đen mặt. Mà trong đầu Kazuha lại đột nhiên toát ra một câu, "Mẹ kiếp. Nếu các ngươi không phải phàm nhân vô tri thì ta đã......"

"Anh thử nước trái cây xem. Đặc sản Sumeru khá tuyệt đấy."

Kazuha tự động xem nhẹ nội dung phía sau rồi đẩy thực đơn cho Scaramouche, đồng thời khen bộ quần áo mới.

Scaramouche hừ lạnh, cố chấp gọi một ly nước trái cây có cồn.

"Cậu rất may mắn khi lần đầu đến Sumeru mà gặp phải ta đó. Thôi coi như làm việc tốt, hôm nay ta đành làm hướng dẫn viên du lịch cho cậu vậy."

"May mắn ghê......"

Nhưng trong đầu Kazuha lại rõ ràng vang lên oán giận, "Nơi quỷ quái gì đây. Khó tìm muốn chết."

Nhưng Scaramouche vẫn tỏ vẻ cao ngạo, hơn nữa giới thiệu cho cậu đủ loại đặc sản của Sumeru.

Kỹ năng này quá bất ngờ rồi, Kazuha nghĩ. Để rồi không thấy Scaramouche đưa mình một đóa tường vi Sumeru.

"Ta thấy nó hợp với cậu nên tiện tay hái."

Đoá hoa màu tím được Kazuha cài trên áo. Nhưng cậu còn chưa kịp cảm ơn thì thanh âm kia lại xuất hiện, "Rõ ràng cài trên tóc sẽ đẹp hơn."

"A? Hoá ra là vậy......"

Vì thế trước đôi mắt kinh ngạc của Scaramouche, Kazuha vừa uống nước, vừa cài hoa bên tai rồi chỉnh lại tóc.

"Như vậy được không?"

Kazuha ngượng ngùng. Scaramouche một hơi uống hết ly nước rồi lấy chiếc mũ bên cạnh đội cho Kazuha.

"Rất xấu sao?"

Kazuha làm bộ buồn bã. Scaramouche không nói gì mà chỉ cúi đầu.

Nhưng từ đôi môi mấp máy, chúng ta vẫn có thể nhìn ra một từ, "đẹp".

Lần này đến lượt Kazuha xấu hổ.

Đúng là điên rồi, cậu đỏ mặt lấy đoá hoa bên tai xuống.

Sau đó phải mãi cho đến khi bọn họ bước ra khỏi quán ăn, Kazuha mới nhớ phải trả mũ cho Scaramouche rồi sửa lại mái tóc.

Scaramouche chỉ vào chỗ cậu cài hoa khi nãy.

"Vẫn rối nha."

Kazuha lại chải vuốt nhưng vẫn có vài sợi không chịu nghe lời. Scaramouche thấy vậy liền bảo cậu đứng im rồi tiến lên vén tóc ra sau tai.

"Cảm ơn. Nhân lúc trời còn sáng, chúng ta đến làng Gandharva được không?"

"Cậu mời thì đương nhiên ta sẽ đồng ý."

"Đi thôi."

Thanh âm trong đầu lại xuất hiện khiến Kazuha sợ đến mức ho khan. Scaramouche thì khó hiểu không biết có nên xách người đi khám hay không.

———

Trên đường đến làng Gandharva, hai người gặp một nhóm các bạn nhỏ đang đánh bài. Kazuha chưa bao giờ thử Thất Thánh Triệu Hồi nên có chút tò mò kéo Scaramouche dừng lại.

Sau khi các bạn nhỏ chơi đủ, cậu lại nhân cơ hội rủ Scaramouche đánh mấy ván. Nhưng người chơi mới mà, gặp phải hoàn cảnh xấu là không thể tránh khỏi.

Chỉ có điều... Không biết Scaramouche vô tình hay cố ý nhưng cuối cùng Kazuha thắng.

Scaramouche hỏi Kazuha có muốn chơi thêm không, hơn nữa còn bảo cậu đừng hòng tiếp tục may mắn.

Vì thế ván thứ hai bắt đầu, Kazuha lại thắng. Scaramouche có chút xấu hổ nhưng vẫn ngạo mạn nói chỉ là ngoài ý muốn.

Kazuha lắc đầu bảo chơi như vậy đủ rồi. Sau khi tạm biệt bọn nhỏ, cậu còn cảm ơn Scaramouche.

"Cảm ơn ta làm gì. Muốn cảm ơn thì cảm ơn đám quỷ nhỏ mới dạy cậu chơi đi."

Chỉ đơn giản là muốn cảm ơn anh chiếu cố lòng tự trọng của người chơi mới thôi.

Scaramouche ôm tay nhìn sắc trời tối dần.

"Nếu không đi nhanh thì đến tối cũng không tới được làng Gandharva."

"Xin lỗi. Tại tôi đột nhiên tò mò nên......"

"Xin lỗi cái gì. Đổi cách là được."

Nói xong, Scaramouche đột nhiên cười xấu xa.

"Ôm chặt."

Vì thế trước đôi mắt trừng lớn của Kazuha, Scaramouche đột nhiên ôm cậu bay qua rừng mưa. Gió thét bên tai khiến cậu suýt nữa mất phương hướng.

"Đối với thần thì rừng mưa nhỏ bé cũng chỉ là cái chớp mắt thôi."

Kazuha ôm chặt cổ Scaramouche, mái tóc mới chỉnh cũng theo đó mà rối loạn.

Scaramouche chỉ cần cúi đầu là có thể thấy một mảnh phong đỏ, vì vậy trước khi Kazuha kịp phản ứng, hắn đã giúp cậu vuốt xuống.

Kazuha giật mình. Cậu ngẩng đầu, bốn mắt nhìn nhau.

"Cảm...... cảm ơn......"

Kazuha buông tay theo bản năng rồi kéo dây buộc tóc khiến cánh hoa rơi vào cổ áo.

Cậu ngậm dây, đôi tay thuần thục túm lấy phần tóc. Nhưng cái lúc định buộc thì đột nhiên có ngón tay lướt qua cổ.

Kazuha quay đầu. Scaramouche cầm cánh hoa.

"Của ta."

Thanh âm trong đầu khiến Kazuha đỏ mặt. Cậu nhanh chóng đưa lưng về phía Scaramouche.

"Không ngờ nơi này có thể nhìn được pháo hoa ở Liyue."

Bọn họ dừng chân trên ngọn núi cao nhất làng Gandharva. Lúc này sắc trời đã tối, cho nên pháo hoa từ Liyue cực kì loá mắt.

Một đợt pháo hoa, vì lần tương ngộ hoàn mỹ hôm nay mà hạ màn.

Trước khi tạm biệt, Kazuha lấy ra một chiếc túi thơm.

"Lúc ở Liyue tiện tay mua. Hôm nay anh mời khách, tôi không có gì đáp lễ mà chỉ có thứ này thôi."

Scaramouche nhận lấy túi thơm rồi nhìn Kazuha vẫn đang ngắm bầu trời sáng rực.

Chẳng lẽ tên ngốc này không biết phong tục của Liyue, không hiểu ý nghĩa của túi thơm?

(Editor note: túi thơm có thể làm bùa bình an, tín vật, vật định tình.)

———

Từ ngày ấy, túi thơm trở thành vật bất li thân của Scaramouche.

Nahida cười bảo.

"Người tặng túi thơm chắc chắn rất tốt. Đối phương còn để lại một món quà bên trong."

Sau đó Scaramouche mở túi thơm mới phát hiện một tờ giấy, bên trên viết hai từ "đại cát".

-end-

Nghĩ đến cảnh scara ôm zuzu bay qua rừng mưa xong cười ẻ :)))) Rồi có đủ thanh thể lực không :))))) Bay được mấy giây :)))))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net