Chương 116: Cấp 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Hữu Mặc

Edit: Bilun

[Sóng âm quá mạnh không lắc lư sẽ bị ngã]

[Thuyết minh kỹ năng]: Sau khi mua sắm sản phẩm, khi đọc thầm tên kỹ năng sẽ khiến sinh vật nghe được 'sóng âm quá mạnh không lắc lư sẽ bị ngã' bị buff trong 5 giây.

Bất kể ai nghe lời hát này, nếu không lập tức lắc lư sẽ ngã xuống đất một khách khó hiểu trong 5 giây không thể đứng thẳng.

Cho dù dựa vào tường cũng không được.

Đây là tác dụng của kỹ năng này.

Quý Vô Tu cũng rất tò mò về khả năng thăng bằng của sâu biến dị, có thể chống lại được kỹ năng này không.

Đúng lúc này, hệ thống lên tiếng nhắc nhở: [Ký chủ, khuyên ngài có thể thăng cấp kỹ năng này lên, dù sao thời gian hồi phục kỹ năng là 1 phút, điều này đối với ngài mà nói rất bất lợi.]

Quý Vô Tu vừa nghe, cảm thấy rất có đạo lý: "Hệ thống, vậy ngươi mau giúp ta tăng lên cấp 4 đi."

Cấp 4 yêu cầu không nhiều tích phân lắm, hơn nữa thời gian buff hẳn là sẽ kéo dài không ít.

[Tinh! Thăng cấp xong, kỹ năng cấp 4 có tác dụng không khác gì lúc trước, nhưng thời gian buff đã kéo dài thành 20 giây.]

Trong lòng Quý Vô Tu lập tức nghĩ quả nhiên thế.

Điều này cũng không khác mấy với phỏng đoán của y vừa rồi.

Otis đứng ở gần đó, thời khắc chú ý tới sự biến hóa của cục cưng nhỏ.

Từ lúc ban đầu oai vệ hùng dũng, khí phách hiên ngang, về sau lại giằng co khó phân, hiển nhiên đã sắp không trụ được.

Otis lo lắng cho an nguy của cục cưng nhỏ, cuối cùng không kiềm chế được lập tức vọt lên.

Hắn cần phải tiến lên hỗ trợ cục cưng nhỏ.

Nhưng chưa chạy được mấy bước, Otis lại dừng lại, nhìn phía trước đột nhiên xảy ra biến hóa, vẻ mặt đột nhiên phức tạp không nói nên lời.

Bởi vì con sâu biến dị kia không hiểu sao tự nhiên đong đưa thân thể, giống như say rượu, rõ ràng có rất nhiều chân có thể giúp nó cân bằng cơ thể, nhưng vẫn không nhịn được lắc lư, cuối cùng hoàn toàn không chịu nổi đổ ầm xuống.

Thẩn thể khổng lồ đụng vào các tòa nhà xung quanh, cùng với tiếng ầm ầm vang lên, tòa nhà cao ngất trong nháy mắt biến thành phế tích.

Thoạt nhìn đầy chấn động.

Giờ phút này sâu biến dị thoạt nhìn vô cùng chật vật, nó liều mạng cân bằng thân thể, nhưng thân thể cố tình lại không nghe lời, liên tiếp lắc lư vài lần khiến mấy tòa nhà xung quanh bị đổ sập, cuối cùng lại đè lên người sâu biến dị.

Bỗng nhiên bị gạch đá đè lên người, sâu biến dị không khỏi phát ra tiếng kêu đau đớn, nó đẩy gạch đá trên người ra, giãy giụa bò ra, nhưng nó vẫn không ngăn được lắc lư.

Một màn bất ngờ này khiến tất cả người xem phát sóng trực tiếp kinh sợ.

Còn cả Otis.

Bình luận vào lúc này cũng điên cuồng đổi mới.

[Con sâu biến dị kia làm sao vậy? Cứ mãi lắc lư không ngừng?]

[Có đại thần nào ra phân tích xem nó làm sao không?]

[Thời cơ tốt như vậy, thú biến dị còn không mau chóng tấn công đi!!! Làm ta sốt ruột muốn chết.]

Mọi người suy đoán vì sao sâu biến dị cấp 6 đang yên đang lành tự nhiên biến thành bộ dáng này.

Tận đến khi có người yếu ớt bình luận: [Các ngươi nói......có phải là do con thú biến dị kia làm ra không?]

Bình luận chợt tạm dừng vài giây.

Một vài người theo bản năng muốn phản bác, bởi vì bọn họ căn bản không nhìn thấy con thú biến dị kia động tay động chân gì.

Nhưng nhớ tới đủ chỗ thần kỳ của con thú biến dị này mang tới.

Ngược lại khiến mọi người cảm thấy chần chừ.

Chẳng lẽ, đúng là do con thú biến dị kia làm ra sao?

Nhưng nó dùng cách nào khiến sâu biến dị bị mất cân bằng?

Từng nghi vấn lần lượt hiện lên trong lòng mọi người, khiến bọn họ càng thêm tò mò về con thú biến dị này.

Nhưng hình ảnh trong màn hình phát sóng trực tiếp khiến mọi người bất chấp tự hỏi những vấn đề đó, toàn bộ đều ngừng thở nhìn chăm chú vào màn hình, vẻ mặt kích động nhiệt huyết sôi trào.

Trong màn hình, con thú biến dị khổng lồ kia xông tới, thừa dịp sâu biến dị mất năng lực hành động, bắt đầu thực hiện một hồi đấm đá điên cuồng thảm khốc.

Sâu biến dị vốn có thể gây nên sóng gió, giờ phút này bị ấn trên mặt đất không ngừng ăn đấm, ngay cả trùng xác bóng loáng như máy móc cũng bị con thú biến dị kia đập ra rất nhiều hố nhỏ, thoạt nhìn thật đáng thương.

Tốc độ bình luận trong phát sóng trực tiếp càng lúc càng nhanh.

[Ta nhìn mà nhiệt huyết sôi trào, hận không thể đi lên cho một đấm!]

[Đánh đánh! Loài người bị sâu biến dị đè nặng chèn ép mấy trăm năm, hôm nay cuối cùng có thể xoay người làm chủ! Thật sự quá hả giận.]

[Các ngươi còn có lòng đồng cảm hay không? Cho dù sâu biến dị có gây ra nhiều việc thương thiên hại lý như vậy, cho dù nó phá hủy nhà cửa của chúng ta, các ngươi cũng không nên tàn nhẫn vỗ tay trầm trồ khen ngợi như vậy, đặc biệt là con thú biến dị kia, thật sự rất quá đáng, cư nhiên ấn đầu sâu biến dị trên mặt đất đấm đá như vậy, nếu là ta thì phải đánh bay đầu của nó mới hả giận.]

[Thật không ngờ cư nhiên còn có thánh mẫu xuất hiện? Sâu biến dị đáng thương? Cho dù nó bị đánh chết cũng không đáng thương, nó gây ra nhiều việc quá đáng như vậy, chết một vạn lần cũng không đủ.]

[Lầu trên, ngươi đọc kỹ rồi hãy phun, bình luận kia là quân đội bạn! Quân đội bạn đấy!!!]

[Đại đao 40 mét không thu về được, huynh die, đi mát mẻ, nhớ kỹ, về sau nếu còn muốn đùa dai như vậy, nhớ bảo vệ cho đầu chó.]

[Đốt vàng mã cho quân đội bạn lầu trên, ra đi thong thả, kiếp sau đừng làm tôm tích nữa.]

Sâu biến dị giờ phút này, quả thực thảm tới mức tận cùng.

Rõ ràng có được sức chiến đấu đáng sợ, lại vì choáng váng không giải thích được mà hoàn toàn nằm sấp trên mặt đất, bị thú biến dị xấu xí ấn trên mặt đất không ngừng chà đạp, khuất nhục cực điểm.

Một đám sâu biến dị vừa vặn đi ngang qua: "....."

Quý Vô Tu đột nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào đám sâu biến dị đối với y lúc này mà nói chỉ có thể coi là hạng tép riu.

Đám sâu biến dị không ngừng đong đưa râu, giao lưu với nhau.

Cuối cùng chúng nó nhất trí quyết định rời đi, đừng làm khó lão đại.

Khi Quý Vô Tu quyết định giết chết đám sâu biến dị này.

Chúng nó lập tức bỏ trốn mất dạng, rất nhanh mất tăm mất tích, cuối cùng không nhìn thấy bóng dáng.

Sâu biến dị cấp 6 hoàn toàn không biết gì cả, bởi vì thế giới trước mắt nó đang không ngừng đảo điên, không nhìn rõ bất cứ thứ gì, đáng sợ nhất là, dạ dày của nó bắt đầu cuộn lên, cảm giác buồn nôn không thể ngăn nổi trào ra....

Cuối cùng, thân thể run rẩy một trận.

Trong miệng nôn ra thứ dịch nhầy như hài cốt của nhân loại.

Quý Vô Tu: "......"

Thật là kinh tởm.

Mà đúng lúc này, 20 giây buff trôi qua.

Sâu biến dị lại khôi phục lại bình thường, thế giới trước mắt cũng không xoay tròn nữa, nó liều mạng lắc đầu, muốn xua đi cảm giác choáng váng.

Quý Vô Tu thấy thế, mau chóng tiếp tục tấn công.

Sâu biến dị đáng thương lại lần nữa rơi vào trạng thái choáng váng, lại lần nữa bị ấn đầu trên mặt đất không ngừng chà đạp.

Nó phẫn nộ gào lên, chân sâu khổng lồ sắc bén liều mạng run rẩy, muốn ném con thú biến dị đang cưỡi trên người mình đi, nhưng con thú biến dị kia đã sớm có chuẩn bị, vội vàng dùng móng vuốt sắc bén găm vào xác sâu, nắm chặt không buông tay.

Sâu biến dị đau đớn không nhịn được hét lên, càng đáng sợ hơn, nó cảm giác xác ngoài của mình đã bị con thú biến dị vừa béo vừa xấu này đè nứt.

Trên thực tế......

Đây cũng không phải ảo giác.

Khi ở hình thái ban đầu, hình thể Quý Vô Tu vốn dĩ đã thiên về loại hình béo.

Cơ hồ đại đa số người khi bế y cánh tay không tới nửa tiếng đã bắt đầu nhức mỏi.

Cũng chỉ có Otis có thể kiên trì bế y vài tiếng đồng hồ, cánh tay không hề có vấn đề gì.

Cho dù hình thể của y không khác mấy với con sâu biến dị này, nhưng trọng lượng lại chênh lệch  rất nhiều.

Hơn nữa xác ngoài của sâu biến dị đã bị đấm ra rất nhiều hố, năng lực phòng ngự đã sớm giảm xuống, tự nhiên sẽ không chịu được trọng lượng của Quý Vô Tu, xác sâu lập tức phát ra tiếng vỡ vụn.

Quý Vô Tu nhạy bén cảm giác được cơ thể mình đột nhiên lún xuống, lại liên tưởng tới tiếng vỡ vụn vừa rồi.

Y lập tức đoán ra được bảy tám phần.

Sâu biến dị không thể tin nổi quay đầu, nhìn khuôn mặt vô tội của đầu sỏ gây tội, lập tức tức đến nổ tung.

Nó không thể tin được xác ngoài của mình thế mà lại bị đập vụn, tròng mắt khổng lồ đỏ au tràn ngập phẫn nộ và âm trầm, dưới sự tức giận, nó bắt đầu không muốn sống điên cuồng lắc lư thân thể, cho dù liều mạng bị thương, cũng muốn ném con thú biến dị đáng chết này xuống.

Ít nhiều xác sâu không nhẵn bóng, Quý Vô Tu chỉ cần bám chặt không buông tay, sẽ không bị sâu biến dị hất văng.

Qua mấy phen giằng co, sâu biến dị mệt bở hơi tai, động tác cũng dần dần chậm lại.

Mà lúc này, thời gian hồi phục kỹ năng [Sóng âm quá mạnh không lắc lư sẽ bị ngã] đã qua.

Quý Vô Tu không chút do dự lại lần nữa sử dụng kỹ năng.

Thân thể sâu biến dị cứng đờ, lại lần nữa rơi vào trạng thái choáng váng nôn mửa, đừng nói là đánh nhau với Quý Vô Tu, hiện tại ngay cả đứng nó cũng không đứng nổi, liên tục lắc lư trái phải, trong chớp mắt liền đụng ngã vài tòa cao ốc.

Quý Vô Tu cũng nhân cơ hội này lại lần nữa tiến hành tấn công sâu biến dị.

Sâu biến dị ngay cả chữa trị vết thương cũng không làm được, cứng rắn bị đánh như mất nửa cái mạng.

Chờ 20 giây trôi qua.

Sâu biến dị xụi lơ trên mặt đất, thậm chí ngay cả hình thái cao cấp nhất của nó cũng chưa kịp dùng, cứ như vậy nghẹn khuất mà chết.

Quý Vô Tu đề phòng sâu biến dị giả chết, lại cho nó mấy đấm.

Tận đến khi xác nhận nó chết đến không thể chết hơn, mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Một con sâu biến dị đã từng có thể hủy diệt toàn bộ thế giới, cứ như vậy mà chết?

Người xem video rơi vào trầm mặc.

Phải biết rằng con thú biến dị này đã chiến đấu một mình, dựa vào bản thân giết chết sâu biến dị.

Nó đã mạnh mẽ tới mức này rồi sao?

Màn hình phát sóng trực tiếp, sinh vật khổng lồ kia vẫn đang đứng ở đó, mặt vẫn ngốc nghếch đáng yêu vô hại, hình thành tương phản mãnh liệt với sức chiến đấu mạnh mẽ của nó.

[A a a a a ta nhìn mà nước mắt lại muốn tuôn ra.]

[Con thú biến dị này nhất định là tiểu thiên sứ ông trời phái xuống! Vừa đáng yêu vừa mạnh mẽ.]

[Cả nhà ta hiện tại kích động không chịu được, thật không dám tin sâu biến dị cấp 6 lại bị giết chết một cách đơn giản như vậy, nếu là trước kia, ai dám tin? Ai có thể làm được?]

[Đừng nói lung tung, sau này nếu ai dám nói xấu thú biến dị dù chỉ một câu, ta nhất định sẽ phun chết người đó.]

[Nguyên soái Otis, nếu ngài có thể xem được bình luận, hi vọng có thể cho nó chút đồ ăn ngon bồi bổ một chút, nó đánh một trận này vất vả nguy hiểm biết nhường nào.]

[Lầu trên đừng nháo, chút vận động này coi như giảm béo, còn ăn nữa chắc chắn nó sẽ béo tới mức đi bộ cũng khó khăn!]

[Các ngươi không hiểu gì hết, thú biến dị càng béo mới càng đáng yêu, các ngươi không phát hiện nó vẫn luôn nỗ lực tăng cân sao?]

[Lầu trên, là có ý gì?]

[Ngốc, bởi vì nó muốn dùng bề ngoài mềm mại đáng yêu chinh phục chúng ta!]

Mọi người:  [......]

Đừng đùa.

Một con thú biến dị rảnh không có việc gì làm đi chinh phục nhân loại làm cái gì.

******

Nguy cơ sâu biến dị cấp 6 đã được giải quyết.

Mà đại quân trùng triều đang ở khu bên cạnh chém giết với nhân loại.

Một màn thảm thiết có vẻ bi tráng đẫm máu.

Quý Vô Tu cảm thấy lúc này mình nên tới hỗ trợ.

Giờ phút này Otis mặt vô biểu tình, trong lòng vô cùng nặng nề.

Thực lực của hắn rõ ràng mạnh hơn trước kia rất nhiều, vì sao vẫn không giúp được việc gì vậy.

Quý Vô Tu cẩn thận vòng qua tòa nhà bị đổ, đi tới trước mặt Otis, vươn tay gấu ý bảo đối phương mau chóng đi lên.

Otis: "......"

Hắn không hề muốn đi lên một chút nào.

Nhưng không chịu được cục cưng nhỏ dùng đôi mắt nhỏ ướt sũng nhỏ nhìn hắn, Otis lạnh mặt bước lên, trầm giọng nói: "Ngươi muốn làm gì?"

Xung quanh vẫn có không ít Flycam tiến hành phát sóng trực tiếp nơi này.

Quý Vô Tu cũng không dám nói chuyện, chỉ có thể rầm rì một tiếng, đưa Otis lên đỉnh đầu, ý bảo đối phương đứng vững.

Otis chỉ có thể bò lên trên, nghiến răng nghiến lợi nói: "Sau đó thì sao?"

Quý Vô Tu yên lặng nói trong lòng: "Sau đó nắm lấy lông của ta!"

Đương nhiên, Otis không nghe thấy những lời này, hắn vất vả đứng ở một chỗ đầy lông, có chút không thể đặt chân.

Nhưng trong một giây, con thú biến dị này lại lập tức chạy đi, cảnh vật hai bên không ngừng lùi lại, nhanh tới mức cơ hồ không thấy rõ.

Otis lảo đảo một cái, theo bản năng nắm lấy lỗ tai cục cưng nhỏ ổn định thân thể.

Gió mãnh liệt thổi qua, cơ hồ che kín đôi mắt.

Thú biến dị nhanh chóng chạy đi, tốc độ của nó nhanh tới mức không thể tin được.

Flycam có chút không theo kịp tốc độ của thúc biến dị, chỉ có thể chặt chẽ bám theo phía sau nó.....

Màn hình phát sóng trực tiếp.

Một con thú biến dị đang chạy.

Thoạt nhìn phóng đãng không kiềm chế.

Nhưng mọi người chỉ có thể thấy cái mông của nó không ngừng lắc lư.

Bóng dáng tròn xoe lại càng đáng yêu tới mức khiến mọi người chảy máu mũi ròng ròng, ôm tim hô to quả thực đáng yêu muốn chết!

[Nó muốn mang nguyên soái Otis đi đâu vậy?]

[Ta cảm thấy các ngươi tò mò điều này còn không bằng đi lo Flycam có thể đuổi kịp tốc độ của thú biến dị hay không thì tốt hơn.]

Tất cả mọi người rất tò mò con thú biến dị này đang làm gì.

Kể cả Otis, cũng rất nghi hoặc.

Tận đến khi cục cưng nhỏ chạy tới khu bên cạnh, Otis đột nhiên hiểu ra điều gì đó, hắn vỗ vỗ cục cưng nhỏ: "Làm tốt lắm."

Quý Vô Tu không nói gì, dùng móng vuốt khổng lồ vỗ một cái lên mặt đất, trên mặt đất lập tức xuất hiện dây leo rậm rạp, quấn lấy rất nhiều sâu biến dị, rất nhiều sâu biến dị rơi tan rơi tác, giãy giụa bò dậy, rồi lại lần nữa bị dây leo dày đặc cuốn lấy, làm cách nào cũng không thoát khỏi.

Quý Vô Tu nhìn mà cảm khái.

Cũng may đám sâu biến dị này có nhiều chân, nếu không thật đúng là không dễ dàng cuốn chúng nó lên.

Không biết tại sao, y đột nhiên nghĩ tới chuyện tiếu lâm con rết đi giày.

Cơ hồ không khác mấy với tình huống trước mắt, đều là vì chân quá nhiều mà rắc rối.

Rất nhiều binh lính đang chiến đấu nhìn thấy con thú khổng lồ đột nhiên xuất hiện này, lập tức kích động mặt đỏ bừng.

Đồng thời cũng không nhịn được mà cảm khái trong lòng.

Nó thật sự to quá.....

Nhưng không thể không nói, sau khi con thú biến dị này tới, tất cả binh lính lập tức giống như được tiêm máu gà, sức chiến đầu lại lần nữa tăng thêm 50%, đánh cho sâu biến dị không thể phản kháng nổi, từng con một ngã xuống, cuối cùng không thể bò dậy.

Otis đứng trên đỉnh đầu Quý Vô Tu, cũng bắt đầu phóng thích dị năng để tấn công, hiện giờ hắn đã là dị năng giả cấp 6, thực lực càng thêm mạnh mẽ hơn so với trước kia.

Hắn tùy ý phóng xuất dị năng, đã có thể nhẹ nhàng lập tức hạ gục mấy chục con sâu biến dị.

Dưới sự hợp lực tấn công của mọi người, trùng triều cuối cùng cũng được giải quyết.

Nhìn xác trùng la liệt khắp nơi, cùng với mùi máu tươi nồng đậm trong không khí, Quý Vô Tu không thể vui vẻ nổi, trùng động trên bầu trời đã sớm biết mất vì sâu biến dị cấp 6 chết.

Nhưng y biết, đây chỉ mới bắt đầu.

Nhân loại hoan hô, buồn vui lẫn lộn.

Ai cũng không dám tin trùng động đáng sợ như vậy, lại dễ dàng được giải quyết như thế.

Tuy trong quá trình vẫn có không ít người chết.

Nhưng đây là lần tổn thất nhỏ nhất trong hàng trăm ngàn chiến dịch.

Trải qua chiến dịch lần này, danh tiếng của Otis càng vô tiền khoáng hậu tăng lên.

Đám người đã từng phản đối cuối cùng không nói được gì, thậm chí còn cảm thấy may mắn vì quan chỉ huy cao nhất đã nghe theo mệnh lệnh của Otis.

Nếu không lần nguy cơ trùng động lần này, tất nhiên sẽ gây ra hậu quả cực kỳ đáng sợ.

Chứ không phải dễ dàng giải quyết giống như lần này.

Đương nhiên, danh tiếng của Quý Vô Tu cũng dâng lên rất nhiều.

Mọi người đều nhớ kỹ con thú biến dị ngăn cơn sóng dữ, cứu vớt toàn nhân loại này.

Đồng thời, càng ngày càng nhiều người bắt đầu thử tiếp nhận thú biến dị, hi vọng có thể chung sống hòa bình với chúng nó dưới bầu trời xanh này.

Thú biến dị là lương thiện.

Như vậy loài người vì sao lại muốn thương tổn chúng nó như vậy chứ.

Đối với điều này, Quý Vô Tu cảm thấy thực vui mừng.

Quan trọng hơn nữa, hội giao dịch cũng không dám ngược đãi thú biến dị, sợ sẽ khiến cho người tới mua thú biến dị phản cảm, chỉ có thể bóp mũi ăn ngon uống tốt hầu hạ chúng nó.

Nhưng điều này cũng không thể xóa bỏ thù hận của thú biến dị đối với loài người.

Hoạt động đấu thú cũng hoàn toàn biến mất.

Càng ngày càng nhiều người bắt đầu thử mua thú biến dị, hi vọng có thể chung sống hòa bình với chúng.

Muốn cho thú biến dị một lần nữa tiếp nhận loài người, thậm chí tin tưởng loài người, điều này cực kỳ không dễ dàng, cũng cần loài người trả giá bằng sự kiên nhẫn và tinh lực rất lớn, từng chút một cảm hóa nội tâm của thú biến dị.

Trong quá trình này, loài người còn phải đi một chặng đường rất dài.

Nhưng không thể không nói, mọi thứ đều bắt đầu phát triển theo phương hướng tốt đẹp.

Nhưng khiến Quý Vô Tu vui vẻ chính là, từ sau khi thể hiện thân thủ ở nguy cơ trùng động, y đã đạt được vài triệu điểm bán manh.

Nếu là trước kia.

Y nghĩ cũng không dám nghĩ tới, thậm chí cảm thấy mục tiêu xa xôi không thể với tới, khiến y không thể hoàn thành.

[Ký chủ, với điểm bán manh của ngài hiện tại, có thể suy xét bắt đầu thăng cấp.]

Quý Vô Tu gật đầu: "Vậy thăng đi."

Dù sao thăng cấp cũng không cần tốn bất cứ điểm bán manh nào, sớm hay muộn một chút cũng không có gì khác nhau.

[Tinh! Thăng cấp xong, ngài trước mắt đã thành công tăng lên cấp 6, hi vọng ký chủ không ngừng cố gắng.]

Quý Vô Tu giật giật khóe miệng.

Chỉ lên cấp 6 cũng đã cực kỳ vất vả.

Còn cấp 7, y ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ tới.

Kế tiếp, Quý Vô Tu bắt đầu cảm thụ sự biến hóa sau khi thăng cấp.

Sức lực chẳng những lớn gấp đôi so với trước kia, mà ngay cả năng lực phản ứng cũng tăng cao không ít.

Quan trọng nhất là, khả năng điều khiển dị năng của y, hình như càng thêm thành thạo hơn so với trước.

Đối mặt với những sự thay đổi này, Quý Vô Tu rất vừa lòng.

Nhưng những ngày bình yên chỉ kéo dài được vài ngày, Quý Vô Tu lại lần nữa cảm giác được hơi thở nguy hiểm quen thuộc.

Y ngẩng đầu, vẻ mặt ngưng trọng.

Sau đó, Quý Vô Tu mau chóng báo tin tức này cho Otis.

Ngay sau đó, một người một thú lại giống như lần trước, mở máy bay chiến đấu tìm kiếm trên không trung, chuẩn xác tìm ra vị trí của trùng động.

Sắc mặt Otis ngưng trọng nói: "Là khu B."

Quý Vô Tu ngẩn người, nói: "Ta nhớ lần trước là khu D."

Otis nhíu mày, cẩn thận quan sát bản đồ.

Trước đây, trùng động xuất hiện ở những địa điểm khác nhau, chưa từng giống như bây giờ, cơ hồ là gần nhau.

Điều này khiến cho hắn cảm giác vị trí trùng động xuất hiện, dường như có chút không tầm thường.

Có lẽ trong đó có quy luật gì đó không muốn người biết.

Otis dời tầm mắt khỏi bản đồ, xoa xoa cục cưng nhỏ, đầy phức tạp nói: "Lần này may mà có ngươi."

Nếu không, loài người thực sự sẽ tổn thất rất thảm trọng.

Quý Vô Tu theo bản năng ngồi nghiêm chỉnh, làm ra vẻ mặt thâm trầm lãnh khốc, nói: "Không có gì, chuyện nhỏ không tốn sức gì."

Mày Otis nhíu lại, không thể nhịn nổi ôm cục cưng nhỏ vào trong ngực xoa nắn một trận.

Quý Vô Tu không nhịn được vừa giãy giụa vừa kêu gào: "Otis! Người mau buông ta ra."

Otis nghiến răng nghiến lợi: "Về sau học ta ít thôi."

Quý Vô Tu nhịn không được sững người, hơi chột dạ quay đầu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net