Chương 18- Tứ đại gia tộc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc Lục Tuệ Tâm nghe điện thoại, bà đang ngồi trên chiếc gái nằm ngoài khu vườn phơi nắng, tắt điện thoại, tâm tình thật tốt.

"Tống Thành Bằng đã làm xong việc rồi?" Ở bên cạnh bà ta, Lục Vũ Hân hút một ngụm nước trái cây hỏi.

"Chị của con nghĩ ra diệu kế giải quyết tận gốc này, Tống Thành Bằng chẳng qua là nghe phân phó làm việc, làm gì có chuyện làm không thành, Lâm Diệc Khả hiện tại không thể thuận lợi tốt nghiệp, liền đừng nghĩ đến việc đi công ty thực tập."

"Vẫn là chị gái thông minh." Lục Vũ Hân đặt ly nước trái cây trong tay xuống, cười nói.

Lục Tuệ Tâm nghe xong, không nhịn được thở dài một tiếng, "Vũ Đồng vừa thông mình, lại đoan trang ưu nhã, bây giờ mẹ lo nhất là chuyện hôn sự của chị gái con, người bình thường làm gì xứng với chị con. Nếu như con bé có thể gả vào Cố gia, mẹ cũng mãn nguyện rồi."

"Bắc Nạp Lan, Nam Mộ Dung, tứ đại gia tộc phú quý hưng thịnh. Nữ Tưởng gia, nam Cố thị, phong ba bão tuyết cũng không lấp được bọn họ. Tài sản Cố gia khổng lồ, nam nhân của Cố gia không có lấy một người bình thường. Mẹ, ánh mắt của mẹ cũng hơi cao rồi, cao đến độ không thực tế." Lục Vũ Hân nhịn không được tạt nước lạnh.

Lịch sử thành phố A có tứ đại gia tộc, phần lớn tài phú đều nắm trong tay tứ đại gia tộc này, cũng không biết ai đã truyền ra câu nói thuận miệng như vậy: Bắc Nạp Lan, Nam Mộ Dung, tứ đại gia tộc phú quý hưng thịnh. Nữ Tưởng gia, nam Cố thị, phong ba bão tuyết cũng không lấp nổi.

Bắc thành Nạp Lan gia là đầu rồng trong ngành kiến trúc, một nửa nhà cửa trong thành A đều là Nạp Lan gia thiết kế. Nam thành Mộ Dung gia tổ tiên đều nằm trong quân đội.

Đối với Tưởng gia là dòng dõi hương sách, nữ nhi Tưởng gia mỹ mạo thông tuệ, thấu tình đạt lý, đều gả cho thương gia chính trị danh tiếng, mỗi loại quan hệ thông gia đều rắc rối phức tạp, củng cố vị trí của Tưởng gia ở thành A.

Trong tứ đại gia tộc địa vị của Cố gia là cao nhất, nam nhân của Cố gia từ chức cao quyền trọng trong chính trị, quân đội, đến thương trường càng không cần nói, tập đoàn Cố gia như một cái máy in tiền, tiền đối với Cố gia mà nói không có một con số nhất định.

Địa vị của Cố gia, tuyệt không phải nữ nhi của phó thị trưởng có thể trèo cao, Lục Tuệ Tâm muốn Lục Vũ Đồng gả vào Cố gia làm thiếu phu nhân, giống như người ngốc nói mê.

"Nếu như đem truyền thông Thiên Hưng cho chị con làm của hồi môn, cũng không tính là trèo cao." Lòng Lục Tuệ Tâm sớm đã có tính toán.

Truyền thông Thiên Hưng trong nước là một công ty giải trí hạng nhất, trong giới giải trí có một vị trí đủ nặng nhẹ. Mang theo hồi môn phong phú như vậy, cho dù gả cho vương tử trở thành vương phi cũng đủ rồi.

"Mẹ đừng si mê hão huyền như vậy, cổ phần của truyền thông Thiên Hưng đa số đều dưới tên của Lâm Diệc Khả." Lục Vũ Hân tiếp tục tạt nước lạnh.

Lục Tuệ Tâm không cam lòng hừ một tiếng, "Nó muốn lấy lại công ty mới thật là si mê hão huyền!"

——-

Lâm Diệc Khả liên tục không cách nào thích ứng được với việc ở chung người khác, cho nên, nàng không ở lại ký túc xá qua đêm, trước khi trời tối liền về đến Lâm gia.

Ăn xong bữa tối, mẹ Ngô dẫn Ngô Tiểu Hàn đến gặp nàng.

"Chào đại tiểu thư." Ngô Tiểu Hàn quy tắc cuối lưng hành lễ, cô ấy tết hai bím tóc dày, trắng trẻo sạch sẽ rất ưa nhìn, cũng tính là nhanh nhẹn.

Lâm Diệc Khả cười cười, để cô ấy ngồi một bên sofa, đơn giản hỏi vài câu.

Ngô Tiểu Hàn lớn hơn Lâm Diệc Khả hai tuổi, năm nay 21 tuổi, tốt nghiệp cao trung, một năm trước từ quê lên thành A, lúc trước ở quán ăn làm phục vụ.

"Bà chủ biết tôi lúc trước làm ở quán ăn, trước mắt cho tôi ở phòng bếp giúp đỡ." Ngô Tiểu Hàn nói.

Lâm Diệc Khả gật đầu, Lục Tuệ Tâm sẽ không dễ dàng cho người mới lên lầu làm việc, phụ trách dọn dẹp phòng đều là người giúp việc thân cận của bà ta.

"Việc ở phòng bếp cũng tương đối đơn giản, cũng không có gì không tốt, chỉ là tiền công ít một chút, tôi sẽ nói mẹ Ngô bù cho cô thêm một ít."

"Cảm ơn đại tiểu thư." Ngô Tiểu Hàn có thể nhận được nhiều tiền lương một chút, đương nhiên cao hứng, cười tựa như một bông hoa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#sung