Chap 2: Thẻ đổi tên thì không thấy, đồng đội heo chạy đầy đường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Editor: Trôi

_______________________________________

Khi chúng tôi rời đồn cảnh sát, trời đã tối từ lâu.

Thật là một ngày wonderful.

Tôi mệt mỏi nên tìm một cửa hàng xe điện còn mở cửa rồi mua một chiếc để về.

Nghĩ lại những rắc rối cứ liên tục ập đến kể từ khi đến thế giới này, tôi cảm thấy tinh thần kiệt quệ và không chịu nổi nữa.

Ở một quãng gần trường, tôi đột nhiên nhìn thấy một con mèo với hai chân sau chảy máu đang nằm quằn quại trên đường.

--- Giải quyết nó cũng không tốn thời gian lắm.

Nghĩ như vậy, tôi tiện tay bắt lấy chú mèo và đưa nó đến shop thú y gần đó.

"Bác sĩ nói trên cổ nó có vòng cổ, trên đó có ghi địa chỉ."

Tôi nhìn bạn trẻ Giấc Mơ Cá Hồi Trương với vẻ mặt khó tin: "...... Là mèo nhà cậu à? Không thể nào......"

"Felicida, thật tốt quá, anh còn tưởng rằng em đã chết ở bên ngoài......!"

Giấc Mơ Cá Hồi Trương khóc trong hạnh phúc: "Cảm ơn cậu, Địt Mẹ Nó! Tuy rằng đầu óc có chút vấn đề, nhưng ẻm vẫn là một con mèo!"

--- Kết luận gì vậy?!

Anh bế con mèo ra khỏi lồng, nâng nó lên như cảnh khỉ đầu chó nâng vua sư tử con vậy.

-- Rồi đầu con mèo lệch sang một bên như sợi mì.

"...... Huh? Felicida?"

Giấc Mơ Cá Hồi Trương quay đầu con mèo lại, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt đờ đẫn và cái lưỡi thè ra của nó do bị gây tê.

"...... Ờm, đây là mèo của cậu."

Tôi quay mặt đi vì chột dạ: "Bác sĩ nói nó đến kỳ động dục rồi, tè bậy khắp nơi trong phòng khám, nên làm phẫu thuật triệt sản...... Tôi nghĩ cũng thuận tiện......"

"......?"

Đối phương sốc bay màu: "Nhưng, chờ đã, Felicida là đối tượng công lược của tôi mà......?"

".........?"

Tôi càng sốc hơn: "Nhưng, nhưng đây là một con mèo đực mà?"

Hai người chúng tôi nhìn nhau.

"......... Khai thật đi." Tôi nói: "Cái điều kiện giữ tấm thân trong sạch trong nhiệm vụ chính của cậu ấy, là giữ mặt trước hay mặt sau?"

Chúng tôi lại nhìn nhau.

"............ Tôi muốn giữ quyền im lặng."

Anh đáp.

Trầm mặc, trầm mặc là đêm nay khang kiều.

Gu của loài người rất tự do.

Nhưng con game này chỉ biết biến tất cả các thể loại gu đấy thành mấy đứa thiểu năng trí tuệ.

Nó muốn tất cả đối tượng công lược của người chơi bị đần hả? Cách chơi đấy không ổn đâu.

Mèo trắng được đặt lên giường, khi tỉnh lại sau cơn mê, thứ nó nhìn thấy là tôi và bạn trẻ Trương ngồi thành vòng tròn dưới ánh đèn.

"Bây tỉnh rồi hả? Ca phẫu thuật rất thành công, bi của bây đã bị cắt rồi."

Tôi nói với nó như vậy.

Hai tròng mắt mèo run lên, nó cố sức mà ngẩng đầu, rồi như thể từ bỏ mọi thứ vậy, ánh sáng trong đôi mắt ấy dần biến mất.

Tôi đeo chiếc vòng thời Elizabeth lên cổ con mèo.

"........." Giấc Mơ Cá Hồi Trương che mặt: "......... Thôi vậy, ít nhất tôi sẽ không nhìn thấy một bé loli tai mèo tóc trắng nằm cạnh mình lúc nửa đêm."

"Chuyển giới thì đúng hơn. Còn là loại nam giả nữ nữa."

Tôi chế nhạo.

"Bình tĩnh nào, ít nhất, ít nhất ẻm sẽ không tè bậy khắp nơi, sự trong trắng của cậu cũng được bảo vệ."

--- Chắc vậy ha?

Tuyệt quá, thế thì --- điện thoại lại đổ chuông.

【 Leng keng ~?? 】

Nhưng hình như lần này không phải của tôi.

"À, chuyện như cơm bữa ấy mà. Khi sự trong trắng của tôi bị đe doạ, điện thoại sẽ gửi thông báo nhắc nhở."

Bạn trẻ Trương nhìn lướt qua điện thoại, cả người bỗng run rẩy: "Đối tượng siêu.quan.trọng của tôi đang tới!"

--- Thứ gì cơ?

"Chạy mau! Ash chết tiệt, muộn rồi!"

Anh nhìn qua mắt mèo: "Trốn vào dưới gầm giường đi! Nhanh lên!"

Ơ? Dù chẳng hiểu gì cả, tôi vẫn ôm mèo núp dưới gầm giường trong vô thức. Trong lúc hỗn loạn, điện thoại của bạn trẻ Trương rơi xuống đất, màn hình chưa tắt, tôi chỉ tùy ý nhìn qua mà đã bị sốc cực mạnh.

【 Cốt truyện hẹn hò mới đã mở ~?? Không có kiếm trong tay, em không thể bảo vệ anh. Không có kiếm trong lòng, em không thể giữ chặt anh. Trước khi chạy trốn đến tận cũng vũ trụ, Freedom Gundam ZGMF-X10A* sẽ luôn đồng hành cùng bạn. Hôm nay, bạn có bằng lòng hợp nhất với Gundam-chan không?? 】


*Là thể loại tương tự như này ý:

Ơ? Này, cái này? Ha? Tại sao lại thế? Mẫu hình lý tưởng của cậu trải dài đến tận đâu vậy hả Giấc Mơ Cá Hồi Trương?!

*

Đang nằm dưới gầm giường thì tôi giẫm phải thứ gì đó.

"......... Địt Mẹ Nó, loại người như chị ở trong nhà anh Cá Hồi làm gì hả ---!"

Em gái bệnh kiều đeo bịt mắt nằm ở ngay cạnh tôi, gào rú trong im lặng rồi quay qua tấn công tôi.

--- Tại sao cô em lại ở đây thế! Hơn nữa, Giấc Mơ Cá Hồi Trương còn không phát hiện......? Nhỏ núp trong này từ bao giờ vậy......?

Dù là độ rắc rối hay mức độ thiểu năng thì đối tượng công lược của bạn trẻ Trương cũng hơn hẳn mấy tên đần bên tôi, bảo sao cậu ta chỉ cần giữ trinh tiết là có thể qua màn.

Tôi đỡ được nắm tay của thiếu nữ, vật lộn với đối phương trong im lặng, trong lúc lăn qua lăn lại, hình như tôi lại va phải thứ gì đó.

"Em gái, không thể đối xử với Chim như thế được."

--- Why?! Sao mày cũng ở đây vậy!!!

Thần đằng ngạo kiều đẩy đẩy lưng tôi, nghiêm túc mà nhắc nhở.

"Này là xâm phạm chỗ ở trái phép đúng không? Ê, đây là hành vi phạm pháp đấy. Bạn học Trương có biết chuyện này không?"

"Địt Mẹ Nó, tôi không có phạm pháp, tôi chỉ đến để ngăn em gái vượt qua ranh giới của luật pháp mà thôi."

Lúc giải thích vấn đề này, trông cậu ta có vẻ thông minh hơn hẳn.

--- Cặp anh em này thật thái quá.

"Còn nữa, chuyện đó." Thần đằng số 1 quay đầu sang một bên: "Tôi nghe thấy rồi, cậu chỉ đến đây đưa mèo thôi, hừ...... Là tôi hiểu lầm nhưng đừng nghĩ tôi sẽ xin lỗi cậu."

--- Nếu mày đã hiểu rồi thì nhanh lại đây ngăn cản em gái mày đi!

"Mèo trộm cá, Địt Mẹ Nó...... Tôi muốn giết chị.........!"

Tôi và thiếu nữ mười ngón tay đan chặt vào nhau, đấu tới đấu lui, mà thần đằng ngạo kiều ở bên cạnh tự dưng lại thẹn thùng vô cớ, cái khoảng thời gian địa ngục này nhanh trôi qua cho bà!

"Hự, cô ấy tới rồi."

Giấc Mơ Cá Hồi Trương nhặt điện thoại lên, lập tức tiến thẳng đến gầm giường: "Địt Mẹ Nó, chừa chỗ cho tôi vào với, nhanh lên ---"

"........." Tôi nhìn anh, thông báo: "Nơi này đã đủ quân số, cậu trốn vào ngăn tủ đi."

"Anh?? Giấc?? Mơ?? Cá?? Hồi??"

Cô em bệnh kiều kêu lên đầy ngọt ngào, lập tức buông tay tôi ra: "Đến~ Nào~"

Sau đó vươn tay kéo bạn trẻ Trương xuống gầm giường, như thể muốn làm thịt đối phương vậy.

--- Em gái bệnh kiều còn chưa đạt đến mức phạm tội, nhưng nếu mình không đến, trinh tiết của bạn trẻ Trương có lẽ sẽ gặp nguy luôn.

Để không bị đối tượng quan trọng phát hiện, Giấc Mơ Cá Hồi Trương chỉ có thể nén giận, cố gắng không phát ra âm thanh.

--- Quá đáng thương, thay vì chủ động như mình, cậu ta hoàn thành nhiệm vụ bằng cách tránh né nó.

"Giấc Mơ Cá Hồi Trương." Một giọng nói máy móc vang lên: "Chúng ta hoà làm một đi? Mọi đàn ông đều không thể cưỡng lại sức hút của việc lái robot ---"

Mẹ nó, con robot này mang giọng nữ dịu dàng ngọt ngào mới ghê chứ.

Rầm.

Cửa chống trộm bị đá văng ra, đập vào tường.

--- Khoan, chỉ cần hợp thể là coi như mất đi trong sạch à? Chẳng qua là làm người điều khiển thôi mà?

Nhìn qua khoảng trống nhỏ trước mặt, tôi đã bị gu của bạn trẻ Trương gây ấn tượng mạnh --

"Cái này vốn không phải là Freedom Gundam!" Tôi nhỏ giọng chỉ trích: "Uổng công tôi hi vọng!"

"Bản quyền của Freedom Gundam làm sao cái game này mua được."

Giấc Mơ Cá Hồi Trương liều mạng muốn xé em gái bệnh kiều ra khỏi người mình: "Này chẳng qua là vật thay thế thôi, thứ tôi yêu nhất mãi là Freedom Gundam hàng real."

--- Thế thân văn đấy à, nếu để cái thứ bên ngoài nghe được chắc muốn diễn ngược luyến mất.

Xác thật, nếu hàng real đến, thành phố cũng hủy diệt luôn.

"...... Chết tiệt, nếu có thể, tôi thật sự muốn điều khiển Freedom Gundam......"

--- Thế giới quan của nơi này có bình thường không vậy! Thể loại robot này cũng có à!

Nói đi cũng phải nói lại, gái tai mèo còn có, thế giới đã bất thường từ lâu rồi.

"Giấc Mơ Cá Hồi Trương, mau ra đây ---" Nàng kêu lên, sàn nhà phát ra âm thanh đáng quan ngại.

"...... Cô ta cũng là tình địch của em sao?" Em gái bệnh kiều vặn cổ bạn trẻ Trương: "Đồ cặn bã --"

--- Tại sao nhỏ có thể thản nhiên chấp nhận thứ đó là tình địch thế?

"Địt Mẹ Nó......" Thần đằng ngạo kiều xúc động: "...... Vẫn là cậu tốt."

--- Mạch não của mày đã trải qua bao nhiêu suy nghĩ kỳ lạ trước khi nói ra mấy lời điên khùng đó thế?!

"Nhẫn nhịn đi." Bạn trẻ Trương đè thấp giọng: "Chỉ cần chờ một chút, chắc cổ sẽ rời đi."

"Không ra hả?" Freedom Gundam ( bản shopee ) nói: "Vậy tôi sẽ bật X-quang để tìm cậu."

--- Cứu chế, cứu chế......!

Tôi cảm giác được tầm mắt mãnh liệt của Giấc Mơ Cá Hồi Trương.

Sau đó, một cánh tay máy móc thoải mái mà nhấc cái giường lên, lộ ra một hàng 4 người 1 mèo.

Freedom Gundam ( bản shopee ) phát ra một tràng cười như tiếng chuông bạc, tóm lấy thần đằng ngạo kiều nằm bên cạnh tôi.

--- Ê? Từ từ, này, thế này mà cũng có thể bắt nhầm người á!

Cho dù nhân vật công lược biến thành robot thì cũng không thay đổi được sự thật rằng tất cả đều thiểu năng sao?!

Sau khi tóm được thần đằng ngạo kiều, Freedom Gundam đâm nát tấm kính và bay về phía chân trời xa xôi.

Để lại 3 con người ngơ ngác nhìn nhau ở dưới gầm giường.

--- Ơ, đây là NTR lẫn nhau à? Nhân vật công lược của mình cắm sừng bạn trẻ Trương, sau đó nhân vật công lược của cậu ta lại cắm sừng mình.

Tôi không thể tin rằng trong game sẽ xuất hiện vụ này, chỉ có tờ giấy mà thần đằng ngạo kiều đánh rơi nhắc nhở tôi rằng cậu ta đã từng ở đây.

【 địt mẹ nó địt mẹ nó địt mẹ nó địt mẹ nó địt mẹ nó địt mẹ nó địt mẹ nó địt mẹ nó địt mẹ nó địt mẹ nó địt mẹ nó địt mẹ nó địt mẹ nó địt mẹ nó địt mẹ nó địt mẹ nó địt mẹ nó địt mẹ nó địt mẹ nó 】

Sau khi ném tờ giấy vào thùng rác, tôi vỗ vỗ tay.

"Làm phiền ha, đưa mèo về là tôi xong việc rồi. Hẹn gặp lại nha bạn học Giấc Mơ Cá Hồi Trương. Đây là vấn đề do đối tượng của cậu gây ra, tôi không có quyền xử lý."

"Chờ chút, anh hai, anh hai bị bắt đi?" Em gái bệnh kiều ngơ ngẩn, bất lực nói: "Làm sao bây giờ, nếu ảnh không về ---"

Thì tôi và bạn trẻ Trương đều mất một nhân vật công lược phải đối phó, cả hai dính chặt lấy nhau đi, làm ơn.

"Mấy ní cứ tận hưởng thế giới hai người đi nhá." Tôi đi ra ngoài, chuẩn bị đóng cửa giùm hai người kia.

"Chờ chút, Địt Mẹ Nó!" Bị thiếu nữ bệnh kiều ôm chặt lấy, Giấc Mơ Cá Hồi Trương vặn vẹo bò đến tóm lấy chân tôi: "Không được, nếu không tóm tên đó về, tôi sẽ mất đi sự trong trắng, không thể quay về! Làm ơn, tôi còn cần hắn hơn cậu nữa!"

Lần đầu tôi nghe thấy đó, thì ra cậu và khứa kia còn có loại quan hệ này sao?

--- Nhưng làm như vậy mình chẳng được lợi gì cả......

Lúc này, thư ký Vương gửi tin nhắn đến.

【 Anh ta đã bị tố cáo, tra được rất nhiều bằng chứng trốn thuế, dù không vào ngục cũng phải mệt một hồi. Cô đã giúp đỡ rất nhiều, tôi và mẹ đều rất muốn cảm ơn cô. 】

Tổng tài thiểu năng bị điều tra.

【 Tiến độ tuyến 2: 65%】

Xem ra anh ta đang nhảy nhót đến vạch mặc đồ nữ rồi, còn xíu nữa thôi là 100% --- Bình tĩnh nào Địt Mẹ Nó, mày cũng có tôn nghiêm, đừng vì tiến độ nhanh đến mức nực cười mà chọn đi con đường này chứ!

".................."

"Làm ơn đi, Địt Mẹ Nó, coi như nợ cậu một ân tình, tôi sẽ làm bất cứ điều gì!"

-- Nhưng, nhưng mà, hình như chỉ còn mỗi thần đằng ngạo kiều...... Không thể, Địt Mẹ Nó, mày định mạo hiểm mạng sống của mình để tổ chức đám cưới thế kỷ với lũ ngốc đó à! Mày là một người có liêm sỉ!

".................. Thôi được rồi, giúp cậu một lần vậy."

Nhìn tiến độ của tuyến 2 biến thành 70%, tôi chung quy vẫn quăng liêm sỉ ra chuồng gà.

"Cậu có đoán được cô ấy sẽ đi đâu không?"

Tôi hỏi người bên cạnh, tiện tay nắm lấy cổ tay của em gái bệnh kiều đang đâm tới, khoá người ở trong lòng rồi kéo bịt mắt giải trí.

"Tôi không biết......"

Bạn trẻ Trương thành thật nói: "Chắc, chắc là mấy cái địa điểm của sự kiện hẹn hò trong game? Có lẽ cô ấy sẽ muốn ôn lại......?"

"Hai người đi qua chỗ nào?" Chơi chán, tôi đổi tay rồi tiếp tục chơi.

"...... Công viên giải trí, quán cà phê, khu trò chơi điện tử, ghế đá ven hồ, thủy cung, sân trượt tuyết, khách sạn, trung tâm mua sắm, và cả mộ Kira Yamato - bạn trai cũ của cổ ---"

Xem ra vị này rất quan trọng.

Tôi sốc đến nỗi dừng tay lại.

"Này là đi hết một lượt các thủ tục trước khi kết hôn cmnr còn đâu! Ai chơi thế bao giờ?"

Em gái bệnh kiều ngây dại, ngừng giãy giụa: "Chúng tôi cũng chưa đến khách sạn......"

"Giấc Mơ Cá Hồi Trương, cậu đúng là cặn bã."

Tôi kết luận.

"Ai mà biết sẽ đột nhiên xuyên vào game chứ!" Anh che lại mặt: "Nếu là một cái thế giới mới tinh còn tốt, nhưng thế giới trong game này quá thiểu năng......"

Tôi quan sát thiếu nữ bệnh kiều một chút, có vẻ ẻm không hiểu chúng tôi đang nói cái gì, hoá ra cuộc đối thoại giữa các người chơi sẽ được mã hoá.

--- Lại nói tiếp, quy tắc và nhân vật trong này đều thật mất não.

"Chắc gọi cảnh sát sẽ có tác dụng đấy."

*

Lại đi vào Cục Cảnh Sát lần nữa, tôi đã nói với bạn trẻ Trương như vậy.

"Chào anh." Ôm tâm tình "chắc sẽ có tác dụng", anh nói chuyện với viên cảnh sát ở ô cửa tiếp dân: "Tôi tới báo án."

Sau một hồi nghiêm túc lắng nghe vụ án, cảnh sát hỏi: "...... Nói cách khác, bạn gái robot của anh nhầm lẫn, sau đó bắt cóc một chàng trai vô tội và bay đi? Phụt."

--- Bị cười nhạo kìa bạn trẻ.

"Anh cười cái gì, việc này thật sự đã xảy ra đó!"

"...Được rồi, vậy anh miêu tả xem, bạn gái robot của anh trông như nào?"

Tôi kẹp cổ em gái bệnh kiều, ngồi ở ghế bên cạnh chơi góc váy của ẻm.

"Như này đúng không?" Cảnh sát vẽ một cô gái 2B.

"Không phải, không phải con người, là robot, robot ý! Là cái loại rất hiếm thấy, lấp lánh tỏa sáng, còn có thể bay ra ngoài vũ trụ!"

"Ồ."

Cảnh sát vẽ robot hình ong vàng ( Bumblebee ), khá cụ thể.

"Không, quốc gia cũng sai rồi, không phải Autobot! Là nữ...... Anh có thể cho tôi bức vẽ này sau khi tôi báo án không?"

Gu của Giấc Mơ Cá Hồi Trương đã vượt qua giới hạn tưởng tượng của tôi.

"Được rồi." Cảnh sát lại vẽ một bức khác, gắn thêm hai bệ phóng tên lửa vào ngực Bumblebee: "Nữ."

......... Cuộc trò chuyện này có ý nghĩa à?

"--- Chả có ích gì cả."

Bạn trẻ Trương lên án: "Cậu coi bọn họ kìa!"

Tôi quay đầu lại, bức vẽ Bumblebee đang được lưu truyền khắp Cục Cảnh sát, không khí tràn đầy vui sướng.

"Anh cười cái gì!"

"Xin lỗi...... Phụt, tôi nhớ một chuyện cười." Cảnh sát xoa xoa khoé mắt.

"Chuyện cười gì?" Tôi hỏi.

"Chuyện là, ngày hôm qua chúng tôi đi quét sạch ổ khiêu dâm đã bắt được một tên khổ dâm, lúc bị còng tay hắn còn tưởng chúng tôi đến chơi cùng hắn đấy."

--- Tôi biết tên kia là ai.

"Giấc Mơ Cá Hồi Trương...... Phụt."

Một vị cảnh sát khác ngồi ở đằng sau kiểm tra giấy tờ tùy thân cũng cười.

"Này, anh là cảnh sát đấy!"

"Tôi cũng nhớ ra một chuyện vui."

"......" Giấc Mơ Cá Hồi Trương hỏi: "Hai người cùng nhau bắt tên máu M kia hả?"

"Không." Cảnh sát nói: "Tôi nhớ tới một người khác bị bắt chung với tên khổ dâm kia, anh ta đá hắn một cái, cuối cùng họ bị nhốt vào cùng một phòng, giao lưu một chút thì phát hiện cả hai đều thích một người."

---...... Mình không thể gặp lại tên CEO ngu ngốc đó nữa.

"Cứ như vậy đi, anh Giấc Mơ...... Phụt...... Giấc Mơ Cá Hồi Trương, video giám sát không thể tùy tiện xem được, có manh mối thì chúng tôi sẽ báo cho anh biết."

"Sao lại thế chứ!"

"......... Cứ vậy ha."

Tôi nhấc tay: "Người báo án dùng chứng minh thư của tôi đi." Tuy không hiểu, nhưng cảnh sát vẫn thay đổi: "Cô Địt Mẹ Nó, cô muốn báo nguy đúng không?"

"Tại sao lúc đọc tên cậu ấy các anh không cười?! Quá không công bằng!" Bạn trẻ Trương ồn ào nhốn nháo.

"Không sai." Tôi lấy chứng minh thư ra: "Có thể đọc tên tôi mấy lần nữa không?"

"......? Địt mẹ nó, địt mẹ nó. Như vậy được chưa?"

Cảnh sát viết xong ghi chép: "Cũng giống như anh Giấc Mơ Cá Hồi Trương, cô trở về chờ một chút ---"

Click, tôi ấn phát ghi âm.

Ba chữ "địt mẹ nó" lặp lại không ngừng.

"Các anh sao lại chửi tục?!"

Tôi che lại mặt: "Thật quá đáng!"

Tôi phát hiện ra một điều, nếu coi "địt mẹ nó" là tên của tôi và đọc, mọi người đều sẽ vô thức bình thường hóa nó.

Nhưng một khi ghi lại và phát ( âm thanh trong video hoặc thiết bị điện tử ), "địt mẹ nó" sẽ trở về ý nghĩa ban đầu, biến thành từ ngữ "dịu dàng đằm thắm". Cứ coi như một bug nhỏ trong game đi, tôi gọi nó là 【 lời chửi thề của Schrodinger* 】.

*Thí nghiệm "con mèo của Schrodinger": là một thí nghiệm tưởng tượng đưa ra giả thuyết con mèo có thể vừa sống vừa chết, theo cách hiểu của vật lý là trạng thái chồng chất lượng tử. Ý tác giả là cụm từ chửi tục kia có thể tồn tại ở cả 2 dạng: tục và không tục.

--- Bao giờ thẻ đổi tên mới được phát hành! Bà mày chịu đủ rồi!

"Tôi chỉ muốn xem video giám sát chút thôi mà, tại sao lại chửi tôi là địt mẹ nó."

Tôi che miệng lại.

"...... Tên cậu chính là Địt Mẹ Nó còn gì."

Bạn trẻ Trương nhỏ giọng lẩm bẩm.

--- Ở đây không có chuyện của cậu. Lăn ra chỗ khác.

"Ơ, nhưng tôi chỉ đọc tên của cô...... Sao lại thế được! Chẳng lẽ tôi thật sự chửi tục...?"

Cái nhận thức mơ hồ này khá mạnh đấy, có vẻ nếu tôi đặt tên nick là【 Bố 】, tất cả mọi người sẽ thân thiết mà gọi tôi là bố mất.

--- Nhưng tại sao Giấc Mơ Cá Hồi Trương lại bị cười nhạo, phán định này thật đúng là mơ mơ hồ hồ.

Cảnh sát bị choáng trước hành động của tôi, vội vàng mà muốn giải thích, nhưng hình như cũng không giải thích được.

"Chúng tôi không khiếu nại, chỉ là muốn xem video giám sát mà thôi, như vậy cũng không được sao?"

Tôi ưu sầu nắm lấy đầu của bạn trẻ Trương xoa xoa, hạ giọng nói: "Bạn trẻ này đầu óc có chút vấn đề, trước đó còn nói mèo nhà mình biến thành loli tai mèo tóc trắng á."

"...... Được." Cảnh sát gật đầu, tỏ vẻ thấu hiểu: "Bây giờ tôi sẽ mở video."

"Đầu óc của tôi không có vấn đề!" Anh còn muốn tranh luận, nhưng lại trầm mặc trước ánh mắt của mọi người.

"...... Còn tranh vẽ Bumblebee không?"

Tạm thời mặc kệ nó đi, tiến độ của tuyến 2 đã tự động cân bằng lên xuống ở mức 70% kể từ khi tôi khởi động điện thoại.

Tôi chợt có dự cảm không lành.

"Các anh có thể đi rồi."

Có tiếng nói chuyện loáng thoáng ở phía sau.

"Hiện tại có thể đi rồi á, không phải tôi bị bắt vì chiến dịch phòng chống khiêu dâm sao??"

"Các người sớm nên thả tôi đi, đụng tới tôi là không có trái ngọt ăn đâu! Tôi sẽ mua hết chỗ này rồi cải tạo thành

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net