Chương 426. CỤC DIỆN PHỨC TẠP

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm Hàn Vân Tịch đã thu được khẩu dụ triệu kiến của của Lý Thái hậu.

Nàng dùng ngón chân nghĩ cũng biết giờ phút nhạy cảm này Lý Thái hậu triệu nàng vào cung vì cái gì. Nếu là bình thường, nàng nhất định cự tuyệt, nhưng lần này không giống.

Đã gần một tháng nàng không được ra cửa, cơ hội tốt thế này sao nàng có thể bỏ qua, không nhân cơ hội này ra ngoài tản bộ một chút! Đợi nàng qua chỗ Lý Thái hậu trình diện xong, sau đó xuất cung đi nơi khác tản bộ, Long Phi Dạ sao có thể biết chứ.

Tâm tình Hàn Vân Tịch rất tốt, cố ý đổi một thân xiêm y xinh đẹp, nào ngờ còn chưa ra khỏi cửa Long Phi Dạ lại tới.

"Điện hạ, Thái hậu tuyên thần thiếp vào cung, thứ cho thần thiếp không theo bồi điện hạ được." Hàn Vân Tịch đoạt lời nói trước.

Không ngờ Long Phi Dạ lại đáp: "Bản vương cũng phải vào cung một chuyến, cùng đi."

Hàn Vân Tịch á khẩu, Long Phi Dạ là cố ý sao? 

Người này không thích nhất chính là vào cung, rất nhiều lúc dù là Thiên Huy đế triệu kiến, hắn đều không bao giờ tiến cung đúng lúc, hôm nay sao lại sốt sắng như vậy?

"Điện hạ, tiến cung có chuyện sao?" Hàn Vân Tịch cố thăm dò.

"Ừhm, mã tràng* Nam Đô của Bắc Lịch bùng phát ôn ngựa quy mô lớn, binh mã Bắc Lịch ở tam lộ chiến trường đã có tin tức lui binh, Thiên Huy triệu kiến bản vương vào cung thương nghị chuyện này."

(chú thích: mã tràng, trang trại nuôi ngựa, khu nuôi ngựa, khu chăn ngựa,... Chắc v đấy)

Ngữ khí của Long Phi Dạ vô cùng bình thản, thế nhưng Hàn Vân Tịch lại nghe đến khiếp sợ!

Nàng vẫn luôn suy nghĩ không ra vì sao Long Phi Dạ lại khẳng định chắc chắn Bắc Lịch sẽ không chủ động tấn công như vậy, giờ cuối cùng đã bừng tỉnh đại ngộ! Thì ra thế lực của Long Phi Dạ đã ngấm vào mã tràng của Bắc Lịch quốc!

Nhưng thế cũng không đúng!

Bắc Lịch có ba mã tràng lớn nổi danh, mã tràng Nam Đô, mã tràng Hồng Thành và mã tràng Thiên Trạch. Ba đại mã tràng này đặc biệt nuôi chiến mã cho triều đình, ở Bắc Lịch quốc hay thậm chí là phạm vi Vân Không đại lục có một vị trí nhất định.

Mặc dù mã tràng Nam Đô không phải là nơi cung ứng chiến mã trọng yếu nhất, nhưng cũng đủ để ảnh hưởng đến đại quân thiết kỵ của Bắc Lịch quốc, hơn nữa đáng sợ là trận ôn dịch này không phải ôn dịch bình thường, mà là ôn ngựa.

Ở Bắc Lịch quốc ngựa nhiều hơn người, một khi bùng phát ôn ngựa quy mô lớn, tổn thất không chỉ chiến mã mà còn có vô số ngựa trong mã tràng. Đây cũng trực tiếp ảnh tới quốc kế dân sinh của Bắc Lịch quốc.

Hàn Vân Tịch nhìn Long Phi Dạ hồi lâu mới hỏi: "Mã tràng Nam Đô sớm đã có tình hình bệnh dịch, nhưng vẫn một mực không công khai ra ngoài đúng không? Bắc Lịch đế điều binh ở tam lộ chiến trường, chẳng qua là phô trương thanh thế, hù dọa Thiên Huy một chút!"

Long Phi Dạ gật đầu.

"Cho nên, mã tràng Nam Đô có người của chàng?" Hàn Vân Tịch lại hỏi.

Chuyện ôn ngựa này khả năng là người làm không cao, lúc trước Long Phi Dạ khẳng định như vậy nhất định là đã sớm nhận được tin tức.

Long Phi Dạ không phủ nhận, lại gật đầu.

Đây cũng là phần đại lễ hắn muốn tặng Thiên Huy đế! Bắc Lịch lui binh, Bách Lý thủy quân liền có thể tiếp tục phong tỏa Ngư Châu đảo, Thiên Huy đế cũng sẽ tìm không được lý do nào khác điều động thủy quân nữa.

Quân Diệc Tà, dù là tiêu phí cả đội thủy quân vây ngươi một đời, bản vương cũng sẽ không tiếc!

Ánh mắt Hàn Vân Tịch nhìn Long Phi Dạ cũng trở nên kính sợ hơn rất nhiều.

Phải biết phòng thủ của tam đại mã tràng Bắc Lịch còn nghiêm ngặt hơn cả hoàng cung đại nội, toàn bộ hộ vệ đều tuần tra theo tốp, sẽ không tự tiện ly khai, mà bất cứ tin tức gì trong mã tràng cũng rất khó lọt ra ngoài. Có thể thâm nhập vào mã tràng, ở trước khi ôn dịch còn chưa đại bạo phát nắm được tin tức, đây tuyệt đối không phải chuyện một sớm một chiều.

Nói cách khác, Long Phi Dạ đã sớm bố trí nhân thủ ở Bắc Lịch.

Thấy Hàn Vân Tịch ngớ ra, Long Phi Dạ xoa xoa đầu nàng: "Còn không đi?"

Hàn Vân Tịch cười hắc hắc nói: "Điện hạ, lần đánh cuộc này... hình như ta thắng!"

Đã nói rồi, nàng thắng sẽ mang nàng đi Thiên Sơn tham quan một chút.

Tay Long Phi Dạ thoáng cứng đờ, dắt tay Hàn Vân Tịch: "Yên tâm, có một ngày sẽ dẫn nàng đi."

"Ừm, thần thiếp ghi nhớ." Hàn Vân Tịch nói tới một chút chột dạ cũng không có!

Lần này vào cung, Hàn Vân Tịch không mang Triệu ma ma mà mang Tô Tiểu Ngọc.

Lần đó ở cửa thang lầu sau khi bị Hàn Vân Tịch giáo huấn một trận, Tô Tiểu Ngọc trở nên trầm mặc rất nhiều, mà ở trước mặt Tần vương cô bé càng yên lặng nhút nhát.

Long Phi Dạ sẽ không rãnh rỗi chú ý tới một tiểu a hoàn, Triệu ma ma lại lên tiếng: "Nương nương, hay là lão nô đi theo người nhé?"

"Mang nha đầu này vào cung xem một người." Hàn Vân Tịch thấp giọng nói.

Tô Tiểu Ngọc tò mò: "Ai ạ?"

"Đi rồi sẽ biết!" Hàn Vân Tịch ra vẻ thần bí.

Thật ra Tô Tiểu Ngọc biết rất rõ, đi xem không phải ai khác mà chính là người ban đầu khi dễ nàng ở khách điếm - Sở Thanh Ca.

Chủ tử nàng là Sở Thiên Ẩn, đáng tiếc Sở Thanh Ca không biết. Lần ở khách điếm kia cũng không phải tình cờ, mà là chủ tử an bài.

Bây giờ Sở Thanh Ca gả vào cung, chủ tử đã sớm đến đế đô, nàng đến nay vẫn không làm xong nhiệm vụ, không dám đi gặp chủ tử.

Thật là phiền muộn!

Long Phi Dạ cùng Hàn Vân Tịch đồng hành, Tô Tiểu Ngọc cẩn thận dè dặt đi theo phía sau, tâm tư nàng có ai biết?!

Vào cung, Long Phi Dạ đi hướng Ngự thư phòng, Hàn Vân Tịch đi về phía Càn Khôn cung của Thái hậu.

Trước khi chia đường, Long Phi Dạ bỏ lại một câu: "Lát nữa cùng nhau trở về." Tâm tư chạy ra ngoài chơi đùa của Hàn Vân Tịch triệt để chết đi như vậy.

Lúc Hàn Vân Tịch đến Càn Khôn cung, toàn bộ phi tần trong hậu cung đều đã trình diện, theo phẩm cấp theo thứ tự chia ra ngồi ở hai bên.

Tình cảnh này khiến Hàn Vân Tịch nhớ tới tình cảnh lần đầu tiên tiến cung của mình, chỉ tiếc cảnh còn người mất.

Thái hậu vẫn ngồi ở chủ vị, vị trí bên trái không còn là Hoàng hậu nữa, người đang ngồi đó hiện giờ là Tuyết quý phi, vị trí bên cạnh Tuyết quý phi chính là Thái tử phi Mục Lưu Nguyệt, vị trí bên phải Thái hậu là Trữ quý phi, vị trí phía sau Trữ quý phi còn trống, không cần thắc mắc, Sở Thanh Ca chưa tới.

Với thân phận của Hàn Vân Tịch, ít nhất phải ngồi ngang hàng cùng tứ quý phi, nhưng trong căn phòng này hoàn toàn không lưu chỗ cho nàng.

Hàn Vân Tịch cũng đã sớm quen với chiêu diệt khí thế (hạ uy phong) này, Lý Thái hậu mà lưu vị trí cho nàng, nàng ngược lại sẽ bất an đấy!

Sau khi hành lễ, Lý Thái hậu ban ngồi, Quế ma ma kê cho nàng chiếc ghế bên cạnh Mục Lưu Nguyệt, Hàn Vân Tịch cũng không nổi giận, ung dung bình thản đi qua ngồi xuống, bình chân như vại, khí thế không thua bất kỳ vị nào ở đây.

Lý Thái hậu nghĩ gì trong đầu Hàn Vân Tịch còn không biết sao?!

Tầm mắt nàng quét qua đám người, trong lòng biết rõ tất thảy.

Tuyết quý phi bên cạnh Lý Thái hậu kia, là thứ nữ Lý gia, mặc dù được sủng ái nhưng bởi vì là thứ xuất, càng bởi vì vết nhơ Lý gia tham ô vĩnh viễn vô vọng Hậu vị. Nàng chỉ có thể cùng Sở Thanh Ca tranh sủng, không có tư cách cạnh tranh Hậu vị.

Nay Sở Thanh Ca nhập cung, Lý Thái hậu kiêng kỵ nhất chính là Sở Thanh Ca sẽ cướp hậu vị. Hoàng hậu điên loạn, Lý gia đổ, nhưng Lý Thái hậu vẫn còn! Thái tử còn phải củng cố trữ vị.

Một ngày hậu cung vô Hậu, Thái hậu vẫn sẽ cầm quyền hậu cung một ngày.

Vạn nhất Sở Thanh Ca đoạt được hậu vị, Hoàng hậu cai quản lục cung là chuyện thiên kinh địa nghĩa (chuyện đương nhiên), đến khi đó Lý Thái hậu thật nên học Nghi thái phi đi ăn chay niệm phật rồi!

Hàn Vân Tịch thu mắt, liếc sang Mục Lưu Nguyệt bên cạnh, Mục Lưu Nguyệt là Thái tử phi, sau này nếu không có biến cố sẽ lên làm Hoàng hậu đời sau, giữa nàng ta và Sở Thanh Ca thật ra cũng tồn tại một cuộc chiến 'tranh hậu'. Vạn nhất Sở Thanh Ca lên ngôi Hậu, lại sinh được hoàng tử, vậy vị trí trữ quân của Thái tử sẽ gặp uy hiếp lớn.

Hậu cung đoạt quyền, nữ nhân trang sủng chính là một vũng lầy, hỗn loạn phức tạp! Nhưng những thứ này cùng Hàn Vân Tịch không chút liên quan, nàng không phải phi tử hậu cung, nàng là vương phi duy nhất của Tần vương.

Lý Thái hậu gọi nàng tới còn không phải là muốn nàng và Sở Thanh Ca đấu đá sao, lão nhân gia này muốn ngồi làm ngư ông hưởng lợi đây mà!

Hàn Vân Tịch thừa nhận mình rất không thích Sở Thanh Ca, nhưng hôm nay nàng đến để xem trò vui, không có ý định thò một chân khuấy vào vũng nước đục của hậu cung.

Hàn Vân Tịch nâng chung trà chậm rãi nhấm nháp, mặc kệ Lý Thái hậu, Tuyết Quý phi cùng Mục Lưu Nguyệt cười đùa chuyện phiếm, nàng không nói một lời.

Rất nhanh, bên ngoài thông truyền: "Sở quý phi yết kiến!"

Chỉ thấy Sở Thanh Ca cung trang lộng lẫy, đuôi váy dài được hai cung nữ nâng theo đi phía sau, bên trái Sở Thanh Ca là hai cung nữ khác, bên phải là lão thái giám đang đỡ bàn tay nàng ta.

Điệu bộ này cũng sắp vượt qua Lý Hoàng hậu lúc trước rồi.

Lại nói, nữ nhân khí chất thanh tao vận cung trang hoa lệ trong đặc biệt bắt mắt.

Chẳng qua nữa năm qua Sở Thanh Ca trải qua chắc không mấy tốt đẹp, bởi vì vóc người nàng ta gầy đi một vòng lớn.

Hàn Vân Tịch rất xấu, nàng nhìn một chút đã cảm thấy Thiên Huy đế nhất định rất thích dáng vẻ này của Sở Thanh Ca.

Mới tiến cung ngày thứ hai, tới thỉnh an Thái hậu đã bày ra kiểu cách này, Lý Thái hậu xem ở trong mắt, bực bội trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn nhất mực hòa ái.

"Sở quý phi nhanh bình thân, đến cạnh ai gia, để ai gia nhìn một chút!"

Hàn Vân Tịch cười lạnh, nhớ tới lúc ban đầu nàng tới thỉnh an, Lý Thái hậu không phải cũng nói những lời như này sao?!

Sở Thanh Ca tiến đến bên cạnh Lý Thái hậu, ánh mắt oán hận lại ở trên người Hàn Vân Tịch, tình cảnh hôm nay của nàng cùng Hàn Vân Tịch không thoát khỏi liên quan!

Hàn Vân Tịch tới làm gì? Tới cười nhạo nàng sao?

Lý Thái hậu kéo tay Sở Thanh Ca, quan sát tỉ mỉ, không nhịn được cảm khái: "Không trách Hoàng thượng thích ngươi như vậy, trong hậu cung này sẽ không tìm được người thứ hai có đôi bàn tay đẹp như ngươi!"

Sở Thanh Ca bản tính vốn cao ngạo, nàng không khiêm tốn, chỉ hơi cười khẽ.

Hàn Vân Tịch ngồi một bên cũng cười, những 'lời khen' này của Lý Thái hậu không nghi ngờ gì chính là chuốc cho Sở  Thanh Ca thù địch, đem toàn bộ oán niệm của nữ nhân toàn hậu cung trút lên đầu nàng ta.

Tuyết quý phi cười nói: "Mẫu hậu, trong hậu cung này cũng không tìm được người thứ hai có hồi môn nhiều hơn so với Sở quý phi nha!"

Trước khi Sở Thanh Ca nhập cung, ca ca nàng Sở Thiên Ẩn đã phân tích lập trường quan hệ lợi hại trong hậu cung Thiên Ninh với nàng, cũng nói rõ nhiệm vụ của nàng chính là đoạt lấy hậu vị.

Nàng rất rõ trong hồ lô của Thái hậu cùng Tuyết quý phi chứa thuốc gì, đang muốn phản kích, Mục Lưu Nguyệt lại đột nhiên lên tiếng: "Ở đây cũng không tìm ra người thứ hai không có hồi môn đấy!"

"Không hồi môn? Có chuyện này sao?" Thái hậu tỏ vet không biết.

"Hoàng nãi nãi, không phải Tần vương phi không có hồi môn sao?! Người so với người chết, hàng so với phế phẩm bị vứt đi nha (???? dịch câu này tôi cũng chả biết cả, không hiểu bản convert ý gì nữa cho nên tôi giữ nguyên), a... chuyện này cũng chẳng có gì hay. Chúng ta đừng thảo luận nữa."

Hàn Vân Tịch đang ngồi bên cạnh, Mục Lưu Nguyệt nói năng lại không chút kiêng kỵ nào, tiếng cười rất lớn, ý vị khiêu khích quá mức trần trụi.

Lại nói, công phu miệng lưỡi của Mục Lưu Nguyệt tiến bộ không ít, những lời này trước tiên đả kích Hàn Vân Tịch, sau nữa là giúp Sở Thanh Ca giải vây.

Đáng tiếc, Hàn Vân Tịch không có chút phản ứng nào, nếu dễ dàng bị khích tướng như vậy nàng sẽ không tên Hàn Vân Tịch.

Lý Thái hậu cùng Tuyết quý phi ý vị thâm trường nhìn nhau một cái, không nói gì.

Sở Thanh Ca buồn bực, nha đầu Mục Lưu Nguyệt có ý gì? Là lập trường gì? Muốn giúp nàng sao?

Mục Lưu Nguyệt bị Hàn Vân Tịch chơi đến tiếng xấu lan xa, chuyện này Sở Thanh Ca biết.

Mặc dù trước khi tới ca ca nhất nhất căn dặn không được tranh chấp với Hàn Vân Tịch, nhưng Sở Thanh Ca quả thật không nuốt trôi cơn giận kia.

Nàng sẽ phối hợp thật tốt với ca ca đoạt lấy Hậu vị, nhưng Hàn Vân Tịch nàng cũng tuyệt đối không bỏ qua!

"Không có hồi môn? Không thể chứ?" Sở Thanh Ca cuối cùng nhịn không được nhìn thẳng Hàn Vân Tịch.

Hàn Vân Tịch quả thật rất lười để ý tới loại đề tài nhàm chán này, nàng tiếp tục uống trà của mình, không lên tiếng, để xem Mục Lưu Nguyệt sẽ diễn tiếp vở kịch này thế nào!
____________________________________

(Copy từ bản edit 'nghề làm phi' của https://hacgia149.wordpress.com)

Đứng đầu lục cung: Hoàng hậu

Chính nhất phẩm: Hoàng quý phi

Tòng nhất phẩm: Quý phi

Sườn nhất phẩm: Phi

Chính nhị phẩm: Chiêu nghi, Chiêu dung

Tòng nhị phẩm: Thục nghi, Thục Viện, Thục dung

Sườn nhị phẩm: Hiền nghi, Hiền viện, Hiện dung

Chính tam phẩm: Tu nghi, Tu viện, Tu dung

Tòng tam phẩm: Sung nghi, Sung viên, Sung dung

Sườn tam phẩm: Quý tần (bốn người)

Chính tứ phẩm: Thục tần, Đức tần, Hiền tần

Tòng tứ phẩm: Tần

Sườn tứ phẩm: Tiệp dư

Chính ngũ phẩm: Dung hoa

Tòng ngũ phẩm: Uyển nghi, Phương nghi, Phân nghi, Đức nghi, Thuận nghi

Sườn ngũ phẩm: Quý cơ, Thục cư, Đức cơ, Hiền cơ

Chính lục phẩm: Lương nghi, Lương viện, Lương đệ

Tòng lục phẩm: Tiểu nghi, Tiểu viện, Tiểu đệ

Sườn lục phẩm: Tường cơ, Huệ cơ, Tĩnh cơ, Liên cơ, Lệ cơ, Nhu cơ, An cơ, Trang cơ, Dung cơ, Trữ cơ, Thần cơ, Nghi cơ

Chính thất phẩm: Quý nhân

Tòng thất phẩm: Tài tử, mỹ nhân

Sườn thất phẩm: Thường tại

Chính bát phẩm: Tuyển thị

Tòng bát phẩm: Ngự nữ, Thải nữ, Thục nữ, Đại nữ

Sườn bát phẩm: Tiểu chủ, Tú nữ

Cửu phẩm: Canh y


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net