chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạch Thuật nói làm tức phụ của Bạch Bảo Sơn Bạch Vương thị nghe được, nàng che miệng đứng ở cửa cười ha hả không ngừng

"Cười cái gì mà cười?" Bạch Bảo Sơn cụ mặt nói, Bạch Vương thị lúc này mới trợn mắt chạy đi

Bạch Bảo Sơn có chút thổn thức lại có chút đồng tình đưa Bạch Thuật ra khỏi cửa :"Vậy ngươi nhanh một chút đi kiếm tiền, tranh thủ sớm kiếm được tiền mua"

Sau khi hai người rời khỏi nhà thôn trưởng, Trần ca nhi mới mở miệng hỏi :"Bạch Thử, ngươi bán cá được mười lăm văn tiền sao?"

Hắn biết lúc trước Bạch Thử một văn tiền cũng không có, thời gian hai ngày có thể có mười lăm văn tiền, đối với hắn đó là số tiền khổng lồ, đã vô cùng hâm mộ

"Không phải mười lăm, là năm mươi vá , bất quá số tiền kia ta đã tiêu hết " Bạch Thuật không để bụng nói

"Năm.....năm mươi văn?" Trần ca nhi mở to mắt, này so với mình tiết kiệm mấy năm đều nhiều hơn, hắn không khỏi khâm phục nói :"Ngươi thật sự quá lợi hại"

Nếu về sau mấy ngày có thể kiếm được năm mươi văn, vậy tích cóp mười mấy năm sau, cũng có thể mua được mẫu ruộng, cuộc sống Bạch Thử không cần phải khổ sở như vậy, Trần ca nhi mặc sức tưởng tượng

Chỉ là năm mươi văn tiền này, Bạch Thử trong một ngày đã tiêu hơn phân nữa, thật sự quá lãng phí! Trần ca nhi nhịn không được nói Bạch Thử một phen, kêu hắn phải để dành tiền cho tốt, không cần tiêu xài lung tung

Bạch Thuật vào tai này ra tai kia, không đem chuyện Trần ca nhi nói để trong lòng , lát sau lại nói với hắn :"Ta ngày mai muốn đi lên huyện ban cá, ngươi nếu có rảnh, có thể đến giúp ta làm việc, ta sẽ trả thù lao cho ngươi"

Vừa nghe có thể kiếm tiền, Trần ca nhi lập tức động tâm, nhà hắn chỉ có ba mẫu ruộng, con cái cũng ít, không có việc gì cần phải làm vội, vì thế liền có chút chờ mong hỏi :" Không biết ngươi tính thù lao như thế nào ?"

"Hiện tại không nhiều, ngươi tới giúp ta một lần trả ngươi hai văn tiền, bao một bữa cơm, nếu về sau có việc nhiều, lại trả thêm tiền cho ngươi, ngươi xem thế nào?"

"Có thể, có thể" Trần ca nhi nhanh chóng đồng ý, có thể lấy hai văn tiền còn được bao một bữa ăn, tá điền trong thôn bất quá cũng chỉ như thế, nhưng người ta cũng không cần ca nhi như hắn đi làm tá điền, đây là hắn có thể tìm được việc tốt để làm

Bạch Thuật nói xong liền làm, hiện tại trời còn sớm, hắn kêu Trần ca nhi về nhà lấy lưỡi hái, cùng hắn đi lên sau núi chặt trúc

Trần ca nhi đem Lạp Nhi để trong nhà, hai người một đường đi lên núi, trên đường đụng phải mấy thôn dân, liền có vài người mở miệng cười hì hì hỏi :"Bạch Thử nghe nói ngươi muốn mua đất? Khi nào thì mua a ?"

Vừa rồi Bạch Vương thị ở nhà nghe được Bạch Thuật nói muốn mua đất, quay đầu xem như chuyện cười đi ra ngoài bá quá khắp nơi

Bạch Đường thôn, cái gì thì không nhưng chuyện bác quái lại truyền rất nhanh, còn chưa đến một lát, chuyện Bạch Thử muốn mua đất đã truyền hết nửa thôn, ai cũng đem hắn ra làm chuyện cười

Chỉ có mười lăm văn tiền còn muốn mua đất, đây không phải suy nghĩ rất kỳ lạ sao? Tuy rằng đa số thôn dân đều không mua đất nổi, nhưng bọn họ không ngại chê cười người khác, vì thế khi thấy Bạch Thử, bọn họ đều đi lên chào hỏi một cái, thuận tiện hỏi Bạch Thử khi nào thì có thể mua đất

"Tháng sau mua" Bạch Thuật cười ha hả nói một câu

Chờ bọn họ đi rồi ,Trần ca nhi vẻ mặt khó chịu nói với Bạch Thuật :"Lần sau ngươi đừng trả lời bọn họ , chính bọn bọn một năm còn không kiếm được năm mươi văn tiền đâu"

Tuy rằng hắn cũng không tin Bạch Thuật tháng sau có thể mua đất, bất quá Bạch Thuật một lần có thể kiếm được năm mươi văn tiền, so với những người này giỏi hơn nhiều

Đi vào sau núi, Bạch Thuật hai ba cái đã chặt ngã một cây trúc, hắn đưa trúc cho Trần ca nhi, làm hắn chặt chút thành từng đoạn, sau đó học theo cách của mình làm lồng ống

Thời điểm Trần ca nhi một bên làm lồng ống trúc, Bạch Thuật cũng không rảnh rỗi

Hắn lấy bẫy trúc đã làm tốt đi, tìm nơi bí ẩn trôn vào đất

Chuẩn bị xong toàn bộ , liền dùng lá khô gần đó đắp lại, giấu đi không để lộ dấu vết

Sau núi không có động vật lớn, nhưng gà rừng thỏ hoang vẫn có không ít, năng lực sinh hoạt ở nơi hoang dã của Bạch Thuật rất mạnh, làm bẫy rập bắt thỏ như vậy dễ như trở bàn tay

Hắn lúc trước có nói qua với Tạ Hòa Ngọc sẽ bắt nó đưa cho hắn ăn, đường sẽ không quên

Chờ hắn làm xong mấy cái bẫy gập, ống trúc được Trần ca nhi làm cũng đã gần xong, Bạch Thuật liền ở chỗ này đào hai măng trúc, lại cầm hai ống trúc đi đến bờ sông

Hắn đã nói sẽ bao ăn Trần ca nhi một bữa cơm, hiện tại cũng đã đến thời gian cơm chiều

Cơm chiều hôm nay, đương nhiên là ăn cá

Tốc độ Bạch Thuật cực nhanh, hai ba cái liền bắt được hai ống cá nhỏ

Trần ca nhi chủ động đem cá xử lý rửa sạch sẽ ,một ống nấu canh với măng  ,ồn còn lại Bạch Thuật dùng trúc xiên qua đem nướng

Lát sau, mùi thơm thịt cá bay đến, Trần ca nhi ngửi được mùi thơm kia, nước miếng trong miệng cũng ứa ra, thời điểm bắt đầu ăn, hắn có chút thất thần, còn thường thường nhìn đến hướng nhà mình

Bạch Thuật nghĩ, hắn có thể là đang lo lắng cho Lạp Nhi ở nhà, vì thế liền mở miệng nói :"Ngươi lần sau nếu tới giờ ăn cơm, có thể đem Lạp Nhi đến, dù hắn cũng chỉ là một đứa nhỏ, ăn cũng không bao nhiêu "

Nghe Bạch Thuật nói, Trần ca nhi liên tục nói cảm tạ, đối với Bạch Thuật càng thêm cảm kích , đồng thời đáy lòng cũng cảm thấy đáng tiếc cho Bạch Thuật, liền mở miệng nói :" Bạch Thử a, ngươi có khả năng như vậy, chỉ tiếc là đầu thai sai rồi, nếu ngươi là nam nhân thật tốt, lại cố tình ngươi là ca nhi, ca nhi mệnh thật khổ, nếu lớn lên xinh đẹp một chút, có thể gả cho người tốt , còn giống như ta với ngươi vậy , lớn lên cùng nam nhân giống nhau, thật là cả đời ăn không hết khổ"

Bạch Thuật nguyên bản là trùng cái, nên không cảm thấy ca nhi có gì không tốt, liền nói với Trần ca nhi :"Ca nhi cũng không phải khá tốt sao? Ca nhi nỗ lực thật tốt, có thể kiếm tiền mua đất, có căn nhà lớn, có thể cùng nam nhân mình thích kết hôn, ta chưa từng cảm thấy sinh ra là ca nhi có gì không tốt"

"Nhưng ca nhi có thể làm gì, chung quy cũng phải gả cho người ta, cùng nam nhân tay chân thô to giống nhau sau này sau có thể gả được ra ngoài?" Trần ca nhi kinh ngạc nói

"Ta nếu có thể lực mạnh mẽ, gia sản bạc triệu, lại có một trái tim chân thành, sao có thể không tìm được nam nhân mà mình yêu thích?" Bạch Thuật cười, tự tin nói :"Ngược lại, ta nếu chỉ lớn lên có khuôn mặt giống nữ nhân, nhưng cái gì cũng không biết làm, cái gì cũng không có, chẳng lẽ nam nhân có thể chỉ vì khuôn mặt ta mà không rời không bỏ? Huống chi dung mạo chỉ là vẻ bên ngoài, một ngày nào đó cũng sẽ già đi, ai có thể đảm bảo mình xinh đẹp mãi mãi?"

Bạch Thuật đem khai sáng Trần ca nhi, hắn vẫn là lần đầu tiên nghe có người nói lời này với hắn

Từ nhỏ đến lớn, tất cả mọi người đều nói hắn là ca nhi mà lớn lên lại giống nam nhân sẽ gả ra ngoài không được, hắn nghe hai mươi năm nay, luôn cảm thấy những lời đó đúng, nhưng hôm nay nghe được những lời này của Bạch Thuật  hắn cảm thấy rất có đạo lý

Trong thôn nữ nhân cùng ca nhi có gia cảnh tốt đều tìm được đối tượng tốt hơn những người có gia cảnh kém, nếu có ruộng đất phòng thân,liền càng không lo việc gả chồng, sớm đã có người tới cửa mai mối

Những nam nhân đó trên miệng luôn nói chỉ thích người lớn lên xinh đẹp, sinh con tốt như nữ nhân, nhưng thực tế họ nhìn ca nhi nào có nhiều của hồi môn thì còn không phải bo bo theo sao

Hắn nghĩ đến Lạp Nhi nhà mình  người kia ở nhà hắn đã nói, sẽ không cho ruộng đất cho Lạp Nhi làm của hồi môn

Chờ Lạp Nhi lớn lên gả chồng, nếu giống mình một nghèo hai trắng , sợ là cũng không tìm được nhân duyên tốt

Không được! Chính mình phải kiếm thật nhiều tiền, giống như Bạch Thử

Dù không thể cho Lạp Nhi một mẫu ruộng tốt, cũng không thể so với các ca nhi trong thôn quá kém

Hôm sau sáng sớm Bạch Thuật liền rời giường, trực tiếp đi phòng bếp ăn cháo đậu Bạch Trâu thị nấu (😂😂 nghèo,tiết kiệm bữa nào hay bữa đó )

Sau khi hắn ăn xong, liền đi ra sau núi, xem xét mấy cái bẫy rập,ở bên trong bắt được một con gà rừng cùng hai con thỏ

Bạch Thuật đem gà rừng cùng thỏ đập chết, dùng dây cỏ cột lại treo bên eo, sau đó xách ống trúc đi đến bờ sông

Trần ca nhi cùng hắn đã hẹn hôm nay tập hợp ở bờ sông, lúc Bạch Thuật chưa đến, Trần ca nhi đã ở đó rồi

Đại khái là do ngày hôm qua bị Bạch Thuật khơi dậy ý chí chiến đấu, nên hôm nay Trần ca nhi cực kì chăm chỉ

Thời điểm Bạch Thuật còn chưa tới, hắn đã xuống nước bắt cá, nhưng do kỹ thuật quá kém, một con xa cũng không bắt được

Lúc nhìn thấy Bạch Thuật, Trần ca nhi còn cảm thấy rất ngượng ngùng

Bạch Thuật cũng không có chê cười hắn, mà kêu hắn lên bờ nghỉ ngơi một chút, giúp mình xem chừng thỏ cùng gà rừng, để hắn  xuống nước bắt đầu làm việc

Chỉ hơn một canh giờ, Bạch Thuật đã bắt được hai mươi ống cá

Sợ trên đường xảy ra chuyện ngoài ý muốn , hắn còn bắt nhiều hơn mấy ống, sau đó đưa cho Trần ca nhi một nữa, cùng nhau cõng số cá sống lên đường

Kỳ thật hắn kêu Trần ca nhi đến hổ trợ, chủ yếu là tìm thêm người  xách cá phụ, bằng không ở dưới tình huống không có phương tiện đi lại, hắn chỉ có một mình thật sự không có cách nào đem nhiều cá như vậy bán cho tửu lầu Lai Phúc

Lúc đi ngang qua thôn Đông, Bạch Thuật lại ghé vào Tạ gia, lần này hắn không đưa cá, mà là đem một con gà rừng cùng một con thỏ đi vào,  hắn hôm nay vội vàng đi đưa cá cho tửu lầu Lai Phúc, cũng không dừng lại lâu lắm

Chờ đi khỏi Tạ gia, Trần ca nhi mở miệng hỏi :"Bạch Thử ngươi thật lợi hại, đến bá tước gia cũng mua đồ của ngươi!"

Bạch Thuật sau khi nghe hắn nói thì cười cười :"Không phải mua, là ta đưa "

"Đưa?" Trần ca nhi kinh ngạc cằm muốn rớt xuống :"Ngươi sao lại tặng đồ cho nhà hắn ? Bọn họ có tiền như vậy! Thỏ cùng gà rừng đó ở trong huyện bán ít nhất được mười văn tiền đó!"

"Ta thích công tử Tạ gia, liền đưa cho hắn" Bạch Thuật nói bằng phẳng :"Đối với người trong lòng nào có chuyện tính tiền hay không, hắn cho ta tiền ta mới khổ sở đấy"

Trần ca nhi nghe Bạch Thuật nói thì càng giật mình, Bạch Thuật này lá gan cũng quá lớn, đến công tử nhà bá tước cũng dám thích, người ta sao có thể nhìn trúng hắn?

Nhưng hắn nhớ lại, Bạch Thử còn nói muốn tháng sau mua đất, hắn luôn đều có suy nghĩ lớn như vậy, khuyên cũng vô dụng, vì thế liền không nói gì nữa, chỉ nghĩ Bạch Thử sợ gả không được,nên bất chấp tất cả

Gần đến giữa trưa, Bạch Thuật cùng Trần ca nhi đã tới cửa huyện thành

Hắn lần này không có dừng lại, trực tiếp dùng bốn văn tiền mua bốn cái bánh thịt nướng, cùng Trần ca nhi mỗi người hai cái, vừa đi vừa ăn

Trần ca nhi nhìn hắn tiêu tiền mà thịt đau, còn chưa kiếm được tiền đâu, lập tức tiêu hết bốn văn, tuy rằng không phải tiền của mình, nhưng hắn cũng cực kỳ đau lòng, liền đề nghị lần sau mang lương khô theo

Không nghĩ tới Bạch Thuật liền cự tuyệt, giỡn sao, hắn kiếm tiền là để ăn no uống tốt, thật vất vả mới đi tới trong thành, có thể ăn ngon một chút, sao có thể kêu hắn gặm lương khô? Vì thế Trần ca nhi liền không hé răng, chỉ đem bánh nướng một cái cất vào trong ngực, mang về cho hài tử ăn

Lại đi thêm một lát, bọn bọn đi đến tửu lầu Lai Phúc

Trần ca nhi vẫn là lần đầu tiên đi vào những nơi như này, nhìn tửu lầu khi thế nhất đẳng, bàn ghế đều sơn đỏ, hắn có chút sợ hãi rụt rè, một câu cũng không dám nói, chỉ dám đi theo phía sau Bạch Thuật ........


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net