chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tạ....Tạ công tử " Bạch thôn trưởng nhìn thấy Tạ Hòe Ngọc, có chút khẩn trương nói  khi chuyện cũng bị lắp

"Thôn trưởng " Tạ Hòe Ngọc tùy ý chấp tay, nhận lấy rượu cùng trứng gà, đưa cho Tiểu Thụ, lại gọi tôi tớ cầm thịt khô và gạo đáp trả bằng với những lễ vật được nhận, cũng cấp trưởng thôn một phần

Hắn nhìn các thôn dân vẫn không chịu tan đi, xoay người nói với Tiểu Thụ vài câu, lại quay qua cười với mọi người nói " Bởi vì giữ đạo hiếu cho tổ mẫu, ta muốn ở lại đây ba năm , về sau sẽ cùng mọi người là hàng xóm, phàm là nông hộ trong thôn, mỗi hộ lãnh một cân gạo tẻ, một cân thịt khô, ba cân đậu, mọi người sau khi lãnh xong đồ vật có thể về, để cho tôi tớ thuận tiện làm việc "

Nói xong, Tiểu Thụ đứng ở một bên, lớn tiếng kêu mọi người lại xếp hàng

Nghe được lãnh đồ, các thôn dân như ông vỡ tổ, xôn xao xếp hàng, mọi người đều đứng mé đường ruộng, cửa Tạ gia trang, thật ra còn dư một mảng đất trống

Nhóm tôi tớ của Tạ gia đều là đã gặp qua nhiều việc, nghe Tạ Hòe Ngọc phân phó xuống, liền có người tự động đi lấy cân ra, đem một cân gạo tẻ, một cân thịt khô, ba cân đậu, dùng bao giấy đóng gói, để vào một chỗ trống

Mỗi một hộ chỉ được một người lãnh, cũng không thể phát tùy ý, mà là đều phải hỏi một chút, ghi lại, mỗi một hộ chỉ có thể lãnh một lần

Bạch Trâu thị nguyên bản còn muốn lãnh nhiều lần, liền kêu Bạch Đạo đi xếp hàng chỗ khác, kết quả bị người khác hỏi ra được, náo loạn một trận

Nàng cũng không có cảm thấy gì, nhưng Bạch Hòa mặt đỏ bừng, liếc mắt e lệ nhìn Tạ Hòe Ngọc một cái, liền kéo mẹ ruột của mình chạy đi

Bạch Thuật ngồi ở trên cây, nhìn mọi người lãnh xong đồ rời đi

Chờ tôi tớ Tạ phủ đều thu thập hết đồ vật, hắn mớ từ trên cây nhảy xuống, xách theo hai ống trúc, nhắm ngay người đang chuẩn bị đi vào kêu một tiếng :" Tiểu Thụ ngươi từ từ đã "

Tiểu Thụ quay đầu lại, liền thấy một người đen thui đứng ở cửa,thấy mình liền há mồm cười lộ ra hàm răng trắng, nhìn kỹ, giữa mày còn có một nốt ruồi đỏ, đây không phải là ca nhi ngày hôm qua sao ?

" Sao lại là ngươi ?" Tiểu Thụ vừa thấy hắn, liền nhớ đến hôm qua người này day dưa không dứt, đi theo sau xe ngựa của mình cả nữa trận đường

" Thiếu gia nha ngươi có ở nhà sao ?" Bạch Thuật hỏi :" Ta tới đây cảm ơn hắn "

Vừa rồi lúc đang phát đồ vật, Tạ Hòe Ngọc đã sớm đi vào, hắn muốn đem lễ vật tự tay giao cho đối phương

" Thiếu gia nhà chúng ta ngươi muốn gặp là có thể gặp sao ?" Tiểu Thụ mặt thay đổi, liền muốn đuổi người

Người này tám phần là tới kiếm tiền, trước kia lúc ở Tạ gia, người như vậy hắn thấy rất nhiều

" Vậy ngươi đem đồ vật giúp ta giao cho hắn " Bạch Thuật nói, đem hai ống trúc trong tay nhét vào trong ngực Tiểu Thụ

" Thứ gì ?" Tiểu Thụ thình lình bị ôm vật lạ vào người, hoảng sợ , chờ hắn có phản ứng lại, ca nhi kia cũng đã chạy xa

Hắn nhìn kỹ, mới phát hiện trong ống tràn đầy cá trắm đen cùng tôm, đựng trong nước sông, đều còn tươi sống

Thiếu gia nhà mình thật ra rất thích ăn thủy sản giống vậy, Tiểu Thụ nghĩ nghĩ, liền đem hai ống trúc đưa cho phòng bếp, giao cho đầu bếp nữ, bảo nàng cầm đi xử lý nấu cơm tối

Chạng vạng, Tạ Hòe Ngọc đi vào nhà ăn, vừa cầm đũa lên, liền thấy một bàn thủy sản

Cá kho, canh cá đậu hủ, còn có tôm xào, nhìn thức ăn mùi vị thơm ngon, làm Tạ Hòe Ngọc muốn ăn thật nhiều, hắn ăn nhiều hơn thường ngày một chén cơm

Sau khi ăn xong Tạ Hòe Ngọc gọi đầu bếp nữ tới hỏi

Hắn cho rằng số hải sản này là đầu bếp đi ra bờ sông mua về, đang nghĩ kêu nàng về sau ngày nào cũng mua về một ít

Không ngờ hắn vừa nhắc tới ,đầu bếp nữ liền nói :"Công tử đừng làm khó tiểu nhân, cái này đều là hôm nay Tiểu Thụ đưa cho ta, ta biết phải đi mua nơi nào "

Tạ Hòe Ngọc nhíu mày, hắn biết hôm nay Tiểu Thụ không có ra ngoài, tự nhiên cũng không có khả năng đi mua hải sản này về

Hắn gọi Tiểu Thụ tới hỏi, mới biết được cá tôm hôm nay là do ca nhi hôm qua gặp trên đường đưa tới

" Ca nhi kia đâu ? Ngươi sao lại như vậy liền cho hắn đi rồi ?" Tạ Hòe Ngọc hỏi

" Không cho hắn đi ? Chẳng lẽ còn cho hắn ở lại sao ?" Tiểu Thụ vẻ mặt buồn bực " Thiếu gia, ta thấy ca nhi kia là không có ý tốt, vô sự hiến ân cần phi gian tức đạo " ( khi không lại tỏ ra ân cần ,không phải gian trá cũng là trộm cắp )

" Câm miệng " Tạ Hòe Ngọc nói, biểu tình có chút nghiêm túc

Tiểu Thụ giật mình một cái, không dám nói nữa, hắn ít khi thấu công tử tức giận, không nghĩ tới hôm bay thế nhưng vì một ca nhi không liên quan mà răn dại hắn

Thấy Tiểu Thụ một bộ dáng ủy khuất, Tạ Hòe Ngọc thở dài , kiên nhẫn bói " Ca nhi kia hôm qua ngươi cũng đã gặp qua, đói bụng ngất ở ven đường, có thể thấy hắn ăn không đủ no, cuộc sống của hắn khó khăn như vậy, hôm nay lại còn tặng nhiều đồ vật lại đây, cũng là rất có tâm "

Dứt lời hắn hơi suy tư sau đó nói " Nếu ngươi lần sau thấy hắn, liền đem hắn giữ lại ăn bữa cơm, nếu hắn lại đưa tới thứ gì, ngươi liền không cần nhận không, cứ trả tiền bằng giá cả hay mua là được "

Đuổi Tiểu Thụ đi, Tạ Hòe Ngọc cười lắc đầu, thế đạo gian nan, cuộc sống của ca nhi lại càng không tốt, gặp được người như vậy, hắn không ngại giúp đỡ một phen, còn con đường về sau, phải xem tạo hóa của hắn

Trên đường về nhà, Bạch Thuật giống như là đi trên mây, cả người trong lòng đều lâng lâng

Tuy rằng hôm nay không có cùng giống đực kia nói lời nào, nhưng hắn lại gặp được người ta một lần, biết được thân thế của hắn, còn đem đồ vật của mình đưa qua

Giống đực kia nói muốn ở nơi này ba năm, thời gian ba năm, cũng đủ hắn biểu hiện ra thành ý của mình

Bạch Thuật vừa đi, ven đường đột nhiên có người gọi tên của hắn

Bạch Thuật dừng chân, nghi hoặc nhìn một nam tử trung niên mặt mày xám tro

Đi phía sau nam nhân còn có ba hài tử, lớn nhất cũng mới sáu bảy tuổi, nhỏ nhất nhìn không đến ba tuổi, bị nam tử ôm trong ngực

Bạch Thuật cẩn thận dùng ký ức nguyên thân nhớ lại, hắn đối với một nhà bốn người này hoàn toàn không có ấn tượng, cũng không biết đối phương gọi mình lại rốt cuộc muốn làm gì

" Bạch Thử, ngươi.....cái này cho ngươi " Nam nhân nói, ở trong ngực móc ra một bao đậu, cẩn thận mở ra

Bao đậu này đúng là vừa rồi lãnh từ Tạ gia trang, nam tử mở giấy bao ra, thật cẩn thận đưa cho Bạch Thuật nói " Đây, cho ngươi ăn "

Nam hài phía sau vừa nghe đến ăn, liền oa một tiếng gào khóc lên :"Cha ta muốn ăn !"

"Ta cũng muốn, ta cũng muốn "

"Oa.....oa..oa "

Bạch Thuật "........."

Giống đực này làm gì....một bao đậu nhỏ như vậy, nhét kẽ răng hắn cũng không đủ

Hắn nhận bao đậu, liền mở ra đổ vào tay, đưa tới trước mặt ba hài tử, nói với bọn nhỏ " Này, cho các ngươi, ăn đi "

Ba đứa nhỏ lập tức đem đậu trong tay hắn đoạt sạch sẽ, bỏ vào miệng ăn ngấu nghiến

Nam tử trung niên lập tức xấu hổ, có chút ngượng ngùng nói với Bạch Thuật "Trẻ nhỏ không hiểu chuyện , bọn nó đều quá thèm "

" Không có việc gì " Bạch Thuật không cho là đúng nói " Trẻ nhỏ đều như vậy "

Nói xong hắn cùng nam tử chào hỏi, liền rời đi trước

Lưu lại nam tử nhìn bóng dáng hắn, có chút ngây người, hắn cắn chặt răng, xoay người đi ngược hướng lúc nãy mình đi

Buổi sáng hôm nay , đường tỷ Vương bà tử đột nhiên đến tìm hắn, nói với hắn việc cưới Bạch Thử

Bạch Thử tuy rằng là ca nhi, lại lớn lên giống nam nhân, còn vừa mới bị từ hôn

Ai cũng biết, hắn ở trong thôn tìm không được người gả, Vương Mộc Đầu thẹn quá hóa giận, không chút nghĩ ngợi liền từ chối

Sau Vương bà tử lại khuyên bảo, liệt kê đủ loại chỗ tốt khi cưới Bạch Thử, Vương Mộc Đầu nghe nàng nói một hồi, trong lòng có vài phần dao động, nhưng còn chưa có hạ quyết tâm

Không nghĩ tới chiều nay lại được gặp Bạch Thử, Vương Mộc Đầu đột nhiên cảm thấy lớn lên giống nam nhân cũng không khó tiếp thu như vậy

Bạch Thử tuy rằng cùng nam nhân giống nhau, nhưng ngũ quan lại tuấn tú, nhìn mười phần thoải mái, so với ca nhi nữ tử hở ra là trang điểm nhìn thuận mắt hơn nhiều

Hơn nữa vừa rồi xem hắn, còn đối với hài tử của mình khá tốt, tâm địa cũng lương thiện, Vương Mộc Đầu đột nhiên cảm thấy, cưới Bạch Thử cũng không tồi

Hắn lập tức hạ quyết tâm, quay đầu đi đến nhà Vương bà tử, muốn cho bà ấy thay hắn đi cầu hôn

Bạch gia, Bạch Trâu thị đem lương thực thu lại tốt  , đem thịt khô chỗ vành nhất cắt một khối nhỏ, chuẩn bị buổi tối nấu món thịt chưng cho Bạch lão tam ăn

Bạch Hòa không vui ngồi xuống bàn, bắt đầu trách cứ Bạch Trâu thị " Nương, đều tại người hôm nay một hai phải bắt ca ca đi lãnh thêm một phần đồ vật, hại nhà chúng ta mất mặt, Tạ công tử kia nghĩ thế nào về chúng ta "

" Ta như thế nào biết ca ngươi sẽ bị phát hiện " Bạch Trâu thị không vui " Còn nữa, ngươi quản hắn nhìn chúng ta thế nào làm gì, chúng ta lại không cùng hắn qua lại, được đồ vật mới là có lợi ích "

" Đúng vậy " Bạch lão tam vỗ bàn nói " Ngươi như thế nào còn trách nương của ngươi ? Thật là càng lớn càng không hiểu chuyện, muốn nói cũng là Tạ công tử kia keo kiệt, phát đồ vậy còn muốn hỏi từng hộ rõ ràng, phủ bá tước bất quá chỉ có như vậy "

" Các ngươi biết cái gì, kia chính là bá tước tương lai , người sở hữu đất đai trong thôn của chúng ta, thôn trưởng còn phải tặng lễ vật cho hắn " Bạch Hòa nói :" Hơn nữa, hắn còn muốn ở lại Bạch Đường thôn ba năm, nếu đối với chúng ta ấn tượng không tốt, về sau như thế nào còn lui tới "

" Ngươi còn nghĩ cùng bá tước tương lai lui tới !" Bạch Đạo lớn tiếng nói :" Ngươi không phải coi trọng Tạ công tử kia đi ? Ngươi đã có Lý Tam Lang, hắn cũng là tú tài, vạn nhất về sau trúng cử, tiền đồ vô lượng, ngươi vẫn là nên thực tết một chút "

" Phụt------" Lý thị đứng ở góc tường, nhịn cười không được liền phun ra

"Cười cái gì " Bạch Hòa trợn mắt, sắc mặt lập tức u oán

Lúc trước chưa thấy qua Tạ công tử, thì thấy Lý Tam Lang cũng thực là tốt. Chỉ là châu ngọc phía trước, có bá tước phủ Tạ gia so sánh, Lý Tam Lang chỉ là cây ven đường, không lên được mặt bàn

" Lý Tam Lang kia các ngươi còn không biết hắn sao ?" Bạch Hòa nói :" Cha hắn cũng chỉ khảo được tú tài, hắn thi hai lần cũng chỉ khảo được tú tài, về sau cò trúng cử hay không, quỷ mới biết "

" Hiện tại công tử Tạ gia tới nhà tổ giữ hiếu, đó là cơ hội ngàn năm khó có được, người bình thường nghĩ chạm vào còn không được đâu, nếu ta có cơ hội được hắn coi trọng, liền tính chỉ làm tiểu thị, kia cũng mạnh hơn so với gả cho Lý Tam Lang , có Tạ gia chống lưng, về sau thôn này là của nhà chúng ta " Bạch Hòa giơ tay lên nhìn, sau đó nói với Bạch lão tam :" Nói không chừng cha còn có thể làm được thôn trưởng "

Vừa nghe đến có thể làm thôn trưởng, tròng mắt Bạch lão tam liền xoay chuyển , tâm lập tức ngứa

"Này....lỡ như không thành ? Lý Tam Lang nới đó làm sao bây giờ? " Bạch Trâu thị vẫn có chút lo lắng

" Lý gia bên đó chúng ta cứ qua lại tốt, dù sao bọn bọ cũng chưa chính thức cầu hôn ta, chỉ cần chúng ta không nói, Lý Tam Lang như thế nào sẽ biết, Vạn nhất công tử Tạ gia kia chướng mắt nhà chúng ta, ta liền gả cho Lý Tam Lang  "


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net