Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: rau

"Học trưởng, anh..." Tai của cô đỏ lên.

Hắn lại gần trước mặt cô, làn da nhìn thật tốt, trắng nõn như ngọc sứ, dáng người cũng không tệ. Nếu không phải hắn từ nhỏ vì nguyên nhân gia đình nên mười phần phỉ nhổ những tâm cơ nữ nhân này, nói không chừng sẽ có hứng thú cùng cô kết giao thử. Ngôn Ích nhếch miệng lên, làm bộ mặt thanh tú nguyên bản trở nên có chút tùy ý, tà mị, hắn kéo cô qua, trực tiếp đưa tay đè lên tường, cúi người, thanh âm như có như không trầm thấp dụ dỗ: "Chẳng lẽ em không thích anh sao?"

Chẳng lẽ em không thích anh sao?

Không, tôi tương đối thích tiền của anh. 

"Em đương nhiên..."

Đường Nhu có chút ngửa đầu, tránh đi hắn ánh mắt, khuôn mặt mỹ lệ ửng đỏ, lông mi rung động rơi vào lòng người bên trên, môi kiều diễm như hoa đào. Ngôn Ích chuẩn bị cúi xuống hôn nhưng bỗng nhiên, người kia né tránh hắn, không cho đụng vào.

Sau đó hắn trơ mắt nhìn Đường Nhu "biến sắc", nguyên bản khẩu hình miệng rõ ràng là "Thích" —— nhưng là, một giây sau bàn tay của cô lại đấm vào mặt Ngôn đại thiếu gia. 

"Tích, nghiêm khắc cảnh cáo tư tưởng ký chủ cực kỳ nguy hiểm. Hệ thống hiện tại suy nghĩ, hệ thống quyết định giúp ký chủ hành hiệp trượng nghĩa!"

Cái đm! Hành hiệp trượng nghĩa quỷ gì!

Sau đó Đường Nhu trơ mắt nhìn xem mình mới vừa rồi còn một mặt thẹn thùng liền thay đổi sắc mặt, trực tiếp vung tay, hung hăng tát cái mặt em bé của người trước mắt. "Cô" vén tay áo lên, lãnh diễm từ trên cao nhìn xuống nói, "Tôi đương nhiên muốn thay học tỷ giáo huấn ngươi cái đồ hỗn trướng vương bát đản!"

Khí thế mười phần đến cả Ngôn Ích cũng thoáng chốc như trông thấy được lão đầu tử nhà mình, lão đầu tử giáo huấn hắn cũng giống y như vậy! Ngôn Ích che lấy khuôn mặt nhỏ của mình: Mộng bức, đáng thương, nhỏ yếu, bất lực ? ? ? 

Đường Nhu: ... Ta, không, muốn, sống, nữa.

Bị một tát này làm cho 'rung động' hiển nhiên không chỉ một người, nguyên bản Trương Hân Ninh nổi giận đùng đùng muốn xông lên 'vạch trần' diện mục chân thật của Đường Nhu cũng nghẹn họng nhìn trân trối, sững sờ ngay tại chỗ, khoảnh khắc liền hết thảy minh bạch, trong lòng ê ẩm chát chát, trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Vốn cho là học muội cùng mình kết giao làm bạn chỉ vì Ngôn Ích, mà Ngôn Ích cũng không ít lần trước mặt mình chửi bới học muội, nhưng bây giờ. . .

Cô không phải loại người không biết tốt xấu, Ngôn Ích 'câu dẫn thăm dò' thế mà biến thành bộ dáng này, trong nội tâm của cô vừa cảm động vừa cao hứng còn có chút áy náy, chí ít mình nhìn người ánh mắt không có sai! Học muội quả nhiên là người tốt! Trong lòng mình thế mà còn hoài nghi học muội, mình thật là. . .

Ấy vậy mà, Chu Vĩ Nghĩa người này thổ lộ không thành liền nói xấu Đường Nhu... Trước kia mình còn cảm thấy người này trung thực, hiện tại xem ra, a. . .

Sắc mặt cô bất thiện quay đầu nhìn qua Chu Vĩ Nghĩa một mặt oan uổng, âm thanh lạnh lùng nói, "Làm sao? Cậu còn muốn nói điều gì?"

Chu Vĩ Nghĩa nhìn Trương Hân Ninh trước mắt lãnh đạm, ánh mắt chán ghét, nội tâm trực giác không tốt. Lúc đầu Trương Hân Ninh là một bạch phú mỹ đơn thuần, bình thường đối với hắn cư xử rất tốt, vậy nên Ngôn Ích mới cho mình mấy phần mặt mũi. Nhưng hiện tại... Mấu chốt là thật quá tà môn! Đường Nhu không phải cái 'Trà xanh' sao? Bình thường bắt lấy cơ hội này không phải đã sớm thuận cột trèo lên sao? Làm thế nào còn giữ được tam quan chính trực như vậy? !

"Tôi... Tôi..." Chu Vĩ Nghĩa hết đường chối cãi, sắc mặt khó coi vô cùng.

Loại người này... May mắn học muội không coi trọng! Bây giờ nhìn thấy thật là buồn nôn cực điểm!

"Tôi không muốn lại nhìn thấy loại người hai mặt như vậy nữa." Trương Hân Ninh nâng lên hàm dưới, đại tiểu thư ngạo mạn tính tình hiện rõ hoàn toàn, tay chỉ cổng, ngữ khí lạnh lẽo, nổi giận nói: "Chính cậu cút đi! Về sau chớ có xuất hiện ở trước mặt tôi, tôi sợ tôi buồn nôn sẽ phun ra!"

Mình nếu đi, về sau Ngôn Ích chỉ sợ đối với mình càng không khách khí... Đều do Đường Nhu con tiện nhân này! Cô đột nhiên vì cái gì cải trang thành người tốt? Thật cho rằng người khác không biết bản tính của cô đúng không?

Đường Nhu đương nhiên không nghĩ nhiều như vậy, hệ thống muốn 'Hành hiệp trượng nghĩa' nắm trong tay quyền điều khiển thân thể của cô, bá khí 'Bảo Bảo Một tuổi' trực tiếp cầm chậu hoa bên cạnh lên, miệng tức giận nói, "Bạn gái của người đối ngươi tốt như vậy, ngươi thế mà còn phản bội! Ngươi có biết hay không cái gì gọi là lễ nghĩa liêm sỉ! Trẫm hôm nay muốn hảo hảo giáo huấn ngươi một chút..."

Ba ba, con sai rồi!

Không không không, trước mắt cũng không phải lão đầu tử nhà mình, mình sợ như thế làm gì, nhưng là... Cỗ khí thế này thật giống mười phần, trên tay còn trực tiếp cầm chậu hoa, càng lúc càng giống lão ngoan đầu. Ngôn Ích phản xạ có điều kiện run chân, nương giọt ai da, bà cô này bộ dáng thật quá dọa người. 

Không chỉ mình hắn, mấy người phía sau tới tham gia náo nhiệt đều một bộ run lẩy bẩy.

"..."

"Cô gái này, cái dạng này có điểm giống gia gia của ta!"

"Mẹ ta thời điểm quất mông ta cũng giống y như đúc."

"..."

"... Chậu hoa kia đập xuống, sẽ chết người không?"

—— câu nói kia vừa dứt, một thân ảnh đã từ trong bóng tối xông ra ngoài, cô như con gà mái bảo hộ, giang hai cánh tay đứng trước mặt Ngôn Ích, Trương Hân Ninh giờ phút này cảm động nhìn Đường Nhu, miệng tràn đầy áy náy nói, "Tiểu Nhu, em đừng đánh hắn, cái chủ ý này hắn đã nói với chị trước, lúc ấy chị cũng có chút hoài nghi em... Nhưng là, chị thề, chị về sau tuyệt đối sẽ không phụ họa bất kỳ ý nghĩ ngu xuẩn nào của hắn nữa. Thật xin lỗi, Tiểu Nhu, chị sai rồi, em đừng giận chị có được hay không... Là lỗi của chị!"

Đường Nhu: TMD, cái kịch bản này phát triển... Cô cũng có chút nghẹn lòng nha. Trương Hân Ninh làm sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây?

Bất kể thế nào, hẳn không phải là chuyện xấu? Hệ thống lần này còn giống như giúp mình, nếu mình thật dựa theo mạch suy nghĩ nói ra câu kia, không chết cũng phải bị lột một lớp da. Trương Hân Ninh người này yêu ghét rõ ràng, thích chính là thích, chán ghét cũng sẽ đùa nghịch chút, rồi ra tay không trừ thủ đoạn.

Hệ thống tại thời điểm Trương Hân Ninh lao ra liền nháy mắt giải trừ khống chế thân thể Đường Nhu. Ân, Bảo Bảo tỉ thí võ đã xong, tới phiên ký chủ biểu diễn kịch, bằng không, che không được che không được a! 

Quả nhiên, Đường Nhu 'phức tạp' nhìn đôi tình lữ trước mắt, ánh mắt đảo qua đám người xem náo nhiệt, trên tay cầm chậu hoa, thật lâu không nói gì.

Một ánh nhìn này làm đám người trong lòng vừa chột dạ vừa áy náy. 

Trò hề này bọn hắn từ nhỏ chơi không ít, dù sao loại tâm cơ không quản giáo huấn này bọn hắn đều muốn thay trời hành đạo. Nhưng vạn vạn không nghĩ tới, lần này hoàn toàn không giống, cô gái này... Nghĩ đến đây, đáy lòng bọn hắn càng thêm cắn rứt. 

Thế là...

"Tích, Trần XX đối ký chủ ấn tượng phát sinh chuyển biến: 'Trà xanh' - 'Người tốt', hiện rút ra công năng thẻ 'Trần XX'."

"Tích, Chương XX đối ký chủ ấn tượng phát sinh chuyển biến: 'Trà xanh' - 'Người tốt', hiện rút ra công năng thẻ 'Chương XX'."

"Tích, Trương XX đối ký chủ ấn tượng phát sinh chuyển biến: 'Trà xanh' - 'Người tốt', hiện rút ra công năng thẻ 'Trương XX'."

Nguyên bản Trương Hân Ninh đối với mình là ấn tượng tốt, nên không có thay đổi, chỉ thấy trên bản đồ điểm xanh mười phần loá mù mắt chó. Mà Ngôn Ích màu đỏ cũng nhạt dần, nhưng tổng thể vẫn là ấn tượng xấu. Đường Nhu giữ vững ánh mắt 'phức tạp', dành thời gian rút vài tấm thẻ. Một trương thẻ lục, hai tấm thẻ trắng. Thẻ trắng cơ hồ không có chút tác dụng nào.

Nhưng trương thẻ lục này là cái quỷ gì? !

Kỹ thuật nấu nướng —— Trần XX. Đường Nhu  nhìn thoáng qua trong đám có một người thân thể phì nhiêu, ân, từ cái hình thể này, không chừng thật đúng là xuất thân từ thế gia làm đầu bếp.

Học muội đã hồi lâu không mở miệng, Trương Hân Ninh trong lòng càng thêm khó chịu, cô biết thăm dò làm người khác đau đớn, nhưng vì trước kia cô gặp qua không ít nữ sinh, nói là muốn cùng cô làm bạn tốt, nhưng cuối cùng cũng chỉ vì tiền hoặc bạn trai, ít khi thật lòng. Học muội có phải là bị mình làm tổn thương hay không, Tiểu Nhu có phải là sẽ không tiếp tục làm bằng hữu với mình nữa... Cô càng nghĩ càng khó chịu, trực tiếp xông lên ôm lấy Đường Nhu, mang theo tiếng khóc nức nở nói, "Thật xin lỗi, thật thật xin lỗi... Tiểu Nhu, chị sai rồi. Chị không nên nghi ngờ em, em đừng có không nói lời nào được không? Em mắng chị hai câu cũng tốt, em đừng im lặng như vậy." 

Đường Nhu vẫn không có nói chuyện. Cô cao có một mét sáu, nhưng Trương Hân Ninh cao đạt tiêu chuẩn người mẫu, hơn một mét tám, cô bị Trương Hân Ninh ôm chặt lấy, khụ khụ có nghĩa... A, bộ ngực này, thật mềm~, nhưng hô hấp có chút khó khăn.

Cô lúc này mới 'lạnh lùng' nói: "Buông ra!"

"Chị không buông!" Trương Hân Ninh giọng nghẹn ngào hơn, "Chị nếu buông em ra, em sẽ không chơi với chị nữa."

Ngôn Ích: Meo meo meo? Có cảm giác một giây sau bạn gái mình không còn là của mình nữa. 

#rau: winner winner rau dinner :> 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net