Chương 4: Hóng gió đêm tại đình nội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Hôm nay trên triều , bổn cung tự yêu cầu phế chức vị Thái Tử, sau này là những tháng ngày dân dã ,  nhàn hạ. Chi Ngọc có bằng lòng trải qua một đời như vậy cùng ta?”Triệu Nguyên Sùng miết nhẹ môi dưới người trong lòng , cảm xúc bóng loáng thật tốt , nhưng Y biết Lý Mặc Nhiễm có bao nhiêu là móng vuốt săc bén.

“Ta tất nhiên nguyện ý cùng người đến răng long đầu bạc chỉ là ta không phục.” Lý Mặc Nhiễm dùng ánh mắt ủy khuất nhìn Triệu Nguyên Sùng, “Điện hạ nhân từ , Triệu Quốc vốn nên là của Điện hạ, là do bọn họ tính kế Người. Ta…ta muốn giúp Điện ha đòi về tất cả.”

Triệu Nguyên Sùng không lên tiếng , bình tĩnh mà nhìn Lý Mặc Nhiễm.

Lý Mặc Nhiễm tự nhận mình hiểu rõ nam tử yếu đuối nhát gan này , nhưng lúc này, đáy mắt Triệu Nguyên Sùng lại điềm đạm , làm hắn không xác định được.

“Vì Chi Ngọc , ta nguyện ý làm tất cả.” Triệu Nguyên Sùng đột nhiên cuối đầu , gặm cắn chiếc cổ trăng nõn của Lý Mặc Nhiễm. Đồng thời thu lại ánh mắt đầy tính xâm lược.

Hơi thở nam nhân vây quanh mình , hai tay thon dài cường tráng ôm lấy eo , trên cổ Lý Mặc Nhiễm truyền đến cảm giác ướt át. Lý Mặc Nhiễm dù muốn phủ nhận nhưng lại không thể không thừa nhận kỹ thuật tán tỉnh của Triệu Nguyên Sùng.

Cổ là nơi mẫn cảm nhất của Lý Mặc Nhiễm , bị gặm cắn nhẹ , thân thể liền mềm nhũn.

“Vậy…Điện hạ đồng ý ly thân với ta?”

Eo Lý Mặc Nhiễm so với đàn ông lại càng thon gọn, tinh tế. Vòng eo cong cớn như hùa theo lời nói đùa của chính mình. Triệu Nguyên Sùng tháo choàng cổ lông chồn xuống , cởi bỏ áo choàng của Lý Mặc Nhiễm.

“Lạnh…” Lý Mặc Nhiễm rụt thân mình một chút.

Gió tháng mười một , lạnh đến xương.

Triệu Nguyên Sùng cầm lấy chén rượu , một hơi uống cạn, tiếp theo lấp kín môi Lý Mặc Nhiễm, đem rượu trong miệng truyền cho đối phương:”Như vậy liền không lạnh.”

Rượu không vào hết trong miệng Lý Mặc Nhiễm , có một chút theo khóe miệng mà chảy xuống thân thể y.

Triệu Nguyên Sùng lần theo vết rượu hôn dọc xuống.

“Điện hạ” Lý Mặc Nhiễm nỉ non. Thân thể không tự giác mà lùi về sau. Nhưng Triệu Nguyên Sùng nào để cho y có cơ hội, tay trực tiếp với vào trong áo dán thẳng xuống ngực.

“Vì sao phải ly thân?” Triệu Nguyên Sùng hỏi, tông giọng khàn khàn , thực gợi cảm.

Thực ra, nếu Triệu Nguyên Sùng giỏi mưu lược , có thể cường thế thì y quả là mị lực mê người , đã vậy diện mạo cũng tuấn mỹ, chỉ là…Lý Mặc Nhiễm nhanh chóng vứt bỏ suy nghĩ:”Điện hạ nếu bỏ ta, ta có thể thi đậu công danh , sẽ tiến vào triều đình vì người mà tính kế…Điện hạ..”

Thanh âm rung lên , thân thể được xoa nắn đúng nơi cần săn sóc , làm Lý Mặc Nhiễm không kiềm được.

“Được, chỉ cần là Chi Ngọc muốn , ta đều có thể.” Triệu Nguyên Sung vung tay , quét hết tất cả đồ vật trên bàn đá xuống đât , âm thanh đổ vỡ vang lên trong đêm yên tĩnh càng làm người hoảng sợ.

Triệu Nguyên Sùng đè Lý Mặc Nhiễm trên bàn đá , kéo quần hắn xuống không chút ôn nhu , đêm nay , Triệu Nguyên Sùng có chút dã man.

Lý Mặc Nhiễm nhắm mắt lại , khống chế suy nghĩ không để cho khoái cảm lấp đầy lí trí , nhưng khóe mắt lại ướt đẫm.

Nửa năm trước , Thái Tử xin Hoàng Đế ban hôn , muốn nạp Tứ công tử Lý Mặc Nhiễm của An Quốc Công phủ làm Trắc phi. Lý Mặc Nhiễm tâm khí cao ngạo , nghe thấy tin này liền tức giận, hận không thể vọt vào Đông Cung giết Triệu Nguyên Sùng.

Nhưng Tĩnh vương Triệu Nguyên Hiền cùng An Quốc Công lại khuyên nhủ hắn. Thánh chỉ Hoàng Đế đã truyền nào có chuyện thu lại. Chi bằng vì gia đình mà hy sinh gả cho Thái Tử.

Lý Mặc Nhiễm đầu óc hơn người . Tự biết Tĩnh vương cùng An Quốc Công tính kế mình nhưng vẫn đáp ứng kế hoạch của bọn họ. Nửa năm qua trù tính Thái Tử , trong đó còn có một nguyên nhân , là bởi vì hắn lại yêu người không nên yêu , anh rể của mình Tĩnh vương Triệu Nguyên Hiền.

Lời Editor: Chương này buồn quá mọi người ạ , ban đầu Lười tưởng bạn Nhiễm chủ động tính kế bạn Sùng nên mình có chút không thích nhưng hóa ra chính bản thân bạn Nhiễm lại bị chính những người thân thích tính kế. Lại càng thương bạn Sùng , dù biết người mình yêu không yêu mình nhưng vẫn nguyện ý làm tất cả. Tình yêu không có lỗi , lỗi do bản thân mỗi người không yêu đúng người thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net