Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sevyrus bước vào trang viên, thứ đầu tiên đập vào mắt là một hàng gia tinh đang kích động nhìn Sevyrus, cũng may không thét lên chói tai hoặc dùng đầu đập gì đó. Hiển nhiên 'gia giáo' của Prince rất tốt. Xét đến việc Prince sống nhờ vào độc dược, có lẽ gia tinh ở đây phải chịu hạn chế để phòng ngừa ảnh hưởng tới quá trình điều chế độc dược vốn cực kỳ tinh vi.

Nhưng lại nói, số lượng gia tinh nhiều hơn tưởng tượng của Sevyrus. Có lẽ bọn chúng đã được huấn luyện về nhiều phương diện?

"Ta là Sevyrus Prince, sau này là gia chủ của Prince." Sevyrus nhin một đám gia tinh nhìn mình với ánh mắt vạn phần chờ mong, phát hiện bản thân không biết phải nói gì với bọn chúng.

Nhưng đám gia tinh này hiển nhiên không thèm để ý điều đó, cao hứng kêu lên: "Vâng, chủ nhân Sevyrus".

"Ta nghĩ ta cần tìm hiểu tình huống ở đây. Các ngươi cử ra một cái đại biểu đi." Sevyrus gật đầu, dùng bùa tẩy rửa với một chiếc ghế dựa cạnh đó rồi ngồi xuống nhìn họ.

Đám gia tinh cũng không tranh chấp nhiều, rất nhanh đã cử một cái đi ra, nhìn dáng vẻ chính là cái lớn tuổi nhất. Tức là có thể nói địa vị của chúng không khác nhau? Nhưng cho dù đều là phục vụ cho cùng một gia tộc, gia tinh chuyên đi theo chủ nhân mới hay có quyền lên tiếng chứ? Đương nhiên, những điều này Sevyrus chỉ âm thầm suy nghĩ trong lòng, ngoài mặt vẫn không biểu hiện gì cả.

"Chủ nhân Sevyrus, ta là Milo, phụ trách nấu ăn trong phòng bếp..." Gia tinh Milo nói chuyện khá rõ ràng, có trật tự. Các gia tinh còn lại cũng nghiêm túc lắng nghe, nói đến ai thì tự giác đứng ra.

Sevyrus có chút khiếp sợ trong lòng, đám gia tinh này đã vượt quá những thông tin nàng lấy được trong sách. Trừ Milo còn có một gia tinh tên là Laya phụ trách phòng bếp, ngoài ra có gia tinh chuyên quét tước sửa sang trang viên, ra ngoài mua sắm. Nhưng số lượng nhiều nhất lại nằm trong diện nàng chưa từng nghe đến - gia tinh chăm sóc thảo dược cùng thu thập nguyên liệu độc dược trên người sinh vật pháp thuật. Hiển nhiên, khu núi rừng bao quanh trang viên cũng đã bị ma pháp trận bao phủ. Nó hẻo lánh, không có dấu chân người cũng là do trên bản đồ của Muggle căn bản không có địa phương này. Bên trong rừng có rất nhiều thảo dược cùng với những sinh vật đã ký kết khế ước với Prince, cũng chịu sự bảo hộ của Prince.

"Gia tinh bình thường sẽ không chăm sóc thảo dược và sinh vật pháp thuật chứ?" Sevyrus đưa ra nghi vấn.

"Đúng vậy, thưa chủ nhân Sevyrus." Người trả lời nàng là Honi: "Mỗi khi gia tinh nhỏ ra đời thì sẽ đi theo gia tinh lớn để học hỏi kinh nghiệm. Hơn nữa, toàn bộ công việc của chúng ta đều do đại nhân Dikinerat giám thị, khi không có đại nhân Dikinerat ở đó, chúng ta không được tiếp xúc với các nguyên liệu độc dược. Mặt khác, trong trang viên còn có một mảnh vườn trồng các dược thảo hiếm thấy, chúng ta chỉ có thể tiến vào xử lý khi có đại nhân Dikinerat hoặc các chủ nhân đi cùng."

"Dikinerat?" Sevyrus nhíu mày. Xưng hô bất đồng, phản ứng của các gia tinh khi nghe cái tên này cũng có bất đồng.

"Đúng vậy, đại nhân Dikinerat là một vị Tinh linh xám cao quý." Người đáp lời chuyển thành Milo, Honi đã trở về đội ngũ của mình: "Vị đại nhân này quản lý toàn bộ gia tinh, đồng thời đi theo các đời gia chủ Prince an bài công việc."

Được rồi, có thể coi như là quản gia của Prince. Tinh linh xám? Theo những hiểu biết của nàng, đó không phải loại sinh vật cực kỳ cao ngạo, khinh thường các chủng tộc khác - thậm chí là các bán tinh linh sao? Nhưng suy xét đến thân phận là Tinh linh xám, cũng khó trách đám gia tinh này tôn sùng hắn đến vậy. Dikinerat, xuất phát từ Degenerate (có nghĩa là thoái hoá, suy đồi) sao? Kẻ sa đoạ... Xem ra là có chuyện xưa.

"Vậy hiện tại Dikinerat đang ở đâu?"

Đám gia tinh cuối cùng cũng lộ ra chút lo âu hoảng loạn. Sevyrus không tức giận xúc động, chỉ nhàn nhạt nhìn, chờ họ tự trấn an cảm xúc. Cuối cùng, Milo đi tới, khom lưng thật sâu: "Milo xin lỗi vì không thể trả lời vấn đề của chủ nhân Sevyrus. Sau khi Prince mất đi chủ nhân, đại nhân Dikinerat cũng lâm vào ngủ say. Nhưng dòng máu của chủ nhân Sevyrus không đủ thuần tịnh, không thể đánh thức đại nhân Dikinerat và một phần của trang viên Prince." Nói xong, trong mắt đám gia tinh có thêm một chút nước mắt. Đối với những gia tinh từ khi sinh ra đã được gắn liền với Prince gia tộc mà nói, sự suy bại của Prince là điều bọn họ không bao giờ hi vọng nhìn đến. Nhưng Bọn họ đều bất lực, chỉ có thể cùng trang viên lâm vào giấc ngủ, tận cho đến khi Sevyrus mở ra trang viên.

"Được rồi, các ngươi đi làm việc của mình trước đi. Mope, đầu tiên ngươi đi theo ta đã." Sevyrus chỉ nghe một lần đã nhớ được tên của các gia tinh, tuy tạm thời chưa thể nhận ra toàn bộ họ. Nhưng nàng cũng nhớ rõ trong đám gia tinh chịu trách nhiệm mua sắm có một cái tên là Mope.

"Vâng, chủ nhân Sevyrus." Mope khom lưng tiến đến cạnh Sevyrus, các gia tinh còn lại cũng khom lưng chào rồi biến mất.

Nàng đi trong trang viên tối tăm trống vắng, không dao động trước sự chú ý từ những bức hoạ trên hành lang. Nàng cũng không tính toán quen thuộc toàn bộ trang viên trong một ngày, chỉ khiến Mope đưa nàng đến nơi nàng định đi.

Nàng đi tới bức tranh vẽ rừng rậm ở cuối hành lang phải trên tầng hai, đưa nhẫn lên bức tranh đồng thời truyền ma lực. Đám lá rụng trên mặt đất trong tranh dần biến mất, lộ ra một con đường đá nhỏ màu xanh. Giống như có một lực lượng đẩy nàng, Sevyrus theo bản năng nhấc chân bước trên con đường đó, cứ như thế đi vào trong bức hoạ, theo con đường nhỏ tiến tới một căn nhà đá nhỏ có vẻ khá mộc mạc.

Nàng đẩy cửa đá bước vào. Không gian bên trong có vẻ lớn hơn bên ngoài rất nhiều. Sevyrus phát hiện mình đang đứng ở trung tâm căn nhà, xung quanh treo đầy các bức hoạ, mỗi bức hoạ đều vẽ một người. Họ đang chăm chú đánh giá nàng.

Cuối cùng, một người có thần sắc phức tạp nhất mở miệng: "Ngươi là con gái của Irene?"

Xem ra đây là ông ngoại của mình. Sevyrus hành lễ tôn kính: "Đúng vậy, con là Sevyrus."

Alpharus nhìn cháu gái, trong mắt hiện lên sự mâu thuẫn và đau thương: "Irene... đã chết sao?" Hắn cũng không chờ câu trả lời của Sevyrus. Hắn biết ý nghĩa của việc cô bé này xuất hiện trước mắt hắn. Irene - con gái của hắn - hận nhất chính là việc từ nhỏ đã bị giáo dục về việc gánh vác trách nhiệm của Prince, bởi vậy sau khi tốt nghiệp nàng kiên quyết ruồng bỏ Prince, tiến vào thế giới Muggle. "Là nàng bảo con làm vậy?" Lần nữa tập trung chú ý đến Sevyrus, Alpharus có chút khó hiểu.

Sevyrus do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định nói sự thật: "Mẹ lựa chọn tử vong, để lại nhẫn gia chủ cho con. Nàng để lại hầm tài sản trong Gringotts cho con, đồng thời cho con quyền lựa chọn. Mà con, chọn Prince."

Đối với nửa bộ phận trước, Alpharus cũng biết đây là chuyện Irene sẽ làm, nàng trước nay không muốn tiếp thu trách nhiệm, giao nhẫn gia chủ cho Sevyrus chỉ là cho nàng điều kiện sinh tồn thôi. Nhưng câu cuối cùng lại làm Alpharus ngơ ngẩn. Ngữ khí và biểu tình kiên định như vậy, hắn đã từng bao lần hi vọng nó có thể xuất hiện trên người Irene.

Những đời gia chủ khác cũng quan sát cô bé trước mắt. Sau khi Alpharus qua đời, bọn họ từng cho rằng Prince từ nay sẽ biến mất trong dòng chảy lịch sử, nào ngờ mười mấy năm sau họ lại bị đánh thức. Nhưng bọn họ cũng không thể chân chính cao hứng, bởi vì ngay giây phút trang viên thức tỉnh, họ cũng cảm thấy được trang viên còn một bộ phận ngủ say. Điều này chứng tỏ Prince có một gia chủ mới, nhưng người này lại không có dòng máu thuần chủng.

Mà hiện tại, vị gia chủ mới này đang đứng trước mặt bọn họ, sự kiêu ngạo khi nhắc đến Prince của cô bé làm họ không thể không tin tưởng rằng cô bé thật sự tiếp nhận trách nhiệm của Prince. Nhưng sự chế ước từ trong huyết thống lại không lúc nào không nhắc nhở họ, nhắc nhở trang viên Prince. Hơn nữa, tuổi đời non nớt cùng với sự kiên định của cô bé khiến họ có một chút cảm giác khó chịu.

"Đứa nhỏ à, ngươi bao nhiêu tuổi?" Im lặng chốc lát, một vị Prince có ánh mắt khá lạnh lẽo chậm rãi mở miệng, hỏi ra câu hỏi mà tất cả các Prince đều muốn hỏi - tuy biết dù thế nào đi nữa thì tuổi của nàng cũng sẽ không lớn đến mức làm cảm giác khó chịu của họ biến mất.

"Mười một tuổi. Tháng chín năm nay còn vừa tiến vào nhà Slytherin của Hogwarts." Sevyrus lộ ra nụ cười tự tin: "Trách nhiệm và tuổi không có liên quan với nhau."

"Nhưng gánh vác trách nhiệm không phải chuyện dễ dàng." Vẫn là vị Prince kia. Sevyrus nhìn thấy sự thiết huyết trong ánh mắt của hắn, chắc hẳn đây là vị gia chủ đầu tiên của Prince. Những gia tộc cổ xưa hiện nay phần lớn đều được phong là quý tộc vì đã cố gắng hết sức bảo tồn nhiều phù thuỷ nhất trong thời kỳ đầy tai hoạ ngàn năm trước - họ đã trải qua nguy hiểm, trải qua giết chóc.

"Con chưa bao giờ xem nhẹ những gì cần trả giá khi gánh vác Prince. Sau khi con suy xét hết mọi khả năng có thể, con mới đưa ra lựa chọn này." Sevyrus biết giờ phút này nàng đang tiếp nhận khảo nghiệm của tổ tiên, nếu thất bại thì bọn họ sẽ tình nguyện lựa chọn để Prince hoàn toàn biến mất. Máu lai mang đến lực cản còn nhiều hơn tưởng tượng của nàng - đặc biệt là khi biết trang viên Prince còn những một nửa không thể thức tỉnh vì dòng máu không thuần chủng, cộng thêm việc Dikinerat đang ngủ say. "Trên thực tế, con cũng đang thử tìm kiếm phương pháp tinh lọc huyết thống."

Câu cuối cùng đã kinh động tất cả các bức hoạ. Một vị Prince nữ tính mở miệng dò hỏi: "Con căm hận, xem thường dòng máu Muggle trong người sao?" Bọn họ đều đã từng làm gia chủ, tuy vết sẹo trên người Sevyrus đã bị bà Pomfrey giúp đỡ tiêu trừ nhưng chỉ riêng từ thân hình của nàng cũng khiến họ có thể đại khái nhận ra đứa bé này đã trải qua sinh hoạt như thế nào.

"Không, chỉ là Prince cần một gia chủ huyết thống thuần chủng." Sevyrus nói rất đơn giản, thanh âm không mang theo chút cảm xúc làm tất cả những Prince ở đây đều hiểu được đối với nàng, huyết thống cần thanh lọc cũng chỉ vì yêu cầu từ trách nhiệm.

"Tinh lọc huyết thống cũng không đơn giản như vậy. Trên thực tế, trong lịch sử quả thật có một phương pháp loại đó, nhưng khi ấy nó là hình phạt." Vị Prince có đôi mắt lạnh lẽo đó nghiêm túc nhìn Sevyrus: "Loại hình phạt này còn tàn khốc hơn cả tử hình."

Xem ra gia tộc Prince thật sự có phương pháp, Sevyrus có chút thả lỏng tâm tình, nhướng mày: "Lúc đầu khi tìm kiếm phương pháp này, con chỉ nghĩ là 'có thể tìm được đương nhiên càng tốt'. Nhưng sau khi biết được tình huống của trang viên từ những gì gia tinh nói, con nghĩ con có thể chắc chắn rằng nếu để một kẻ máu lai thành gia chủ, mọi người sẽ tình nguyện để gia tộc Prince rơi vào dĩ vãng. Nếu không thể chân chính đón nhận được truyền thừa của Prince, cũng chẳng khác nào để cái danh 'gia tộc độc dược cổ xưa' của Prince mất đi ý nghĩa". Dừng lại một chút để thay đổi khẩu khí, Sevyrus nói ra câu cuối cùng: "Lần đánh bạc này là cần thiết." Tinh lọc thất bại dẫn đến cái chết, Prince hoàn toàn biến mất. Tinh lọc thành công, Prince sẽ chân chính được kéo dài - một lần đánh bạc xa hoa lấy sinh mệnh của Sevyrus làm tiền cược.

Sevyrus xác định bản thân không bỏ lỡ tia sáng hiện lên trong mắt vị Price ấy. Khi một gia tộc chân chính đối mặt vấn đề sinh tử tồn vong (sống hay chết, tồn tại hay biến mất) thường đều phải yêu cầu những 'hành động vĩ đại' như vậy.

"Ngươi... có phải quá khinh suất không." Lời nói do dự của vị Prince nữ tính kia vang lên.

Đương nhiên Sevyrus không cho rằng nàng đưa ra vấn đề là vì thấy bản thân quá mức coi khinh sinh mệnh, nàng chỉ mỉm cười nhìn vị Prince đó: "Con càng thích sự cẩn thận, tinh tế và yên lặng khi điều chế độc dược. Nhưng đây là điều hiện tại Prince cần nhất." Nàng xoá tan sự lo lắng từ các vị tổ tiên với việc nàng có thể là người nóng vội tục tằng. Độc dược kiêng kị nhất việc thiếu kiên nhẫn và cẩn thận.

Cuối cùng, các vị tổ tiên cũng dừng việc đánh giá Sevyrus lại, thống nhất nhìn về phía vị Prince lạnh lẽo kia - hiện tại có thể xác định chính là vị Prince đầu tiên. Điều này cho thấy họ không có ý kiến gì nữa, chỉ chờ vị tổ tiên đầu tiên này đưa ra quyết định.

"Ngươi rất không tồi." Vị Prince đầu tiên cuối cùng cũng lộ ra một nụ cười, tuy nó rất nhạt nhưng với người như hắn đã có thể nói là cực kỳ hiếm thấy: "Nếu ngươi chết, chúng ta sẽ không hối hận, nhưng quả thật sẽ tiếc hận" - tiếc hận một người xuất sắc như thế lại bị huyết thống cản trở.

"Đó là vinh hạnh của con." Sevyrus hành lễ, kiêu ngạo mà vẫn tôn kính.

Sau đó, trong nhà đá xuất hiện một cánh cửa nhỏ: "Nơi này có nhiều loại độc dược cùng nguyên liệu độc dược đã không còn tồn tại bên ngoài. Trong đó có một phần độc dược được bảo tồn trong bình làm bằng bí ngân, đó chính là độc dược mà con yêu cầu - độc dược địch tội. Ba loại nguyên liệu chính để điều chế nó đã tuyệt chủng, vậy nên nó chính là minh chứng cuối cùng cho độc dược từ thời đại kia còn tồn tại đến ngày nay..."

Sevyrus thuyết phục được vị Prince đầu tiên này - đó chính là người phát minh và điều chế ra độc dược đó. Đúng như tên gọi, độc dược này là địch tội - nhưng cũng là tinh lọc và tinh luyện, cũng đã được thực nghiệm trên mấy chục Muggle để hoàn thiện nó không khiến nó gây phản ứng với bất kì loại ma lực nào. Sau khi uống nó, tất cả các bộ phận trong cơ thể không tồn tại ma lực sẽ bị phân giải và khiến chúng tan rã, biến mất - cho dù đó là máu hay tế bào. Quá trình này tạo nên sự thống khổ to lớn và tổn hại đến toàn bộ kết cấu thân thể, bởi vậy nó được dùng cho Giáo đình Muggle, Muggle từng giết chóc phù thuỷ và một bộ phận máu lai thiên hướng Muggle - độc dược này hoàn toàn không có tác dụng với phù thuỷ có dòng máu thuần chủng.

Sau khi nói xong nguyên lý của độc dược và phân tích lý do nó trở thành một loại khổ hình, vị Prince đầu tiên bỗng chuyển giọng: "Người giúp con mở ra trang viên có phải là gia chủ của Malfoy thế hệ này không?"

Sevyrus âm thầm kinh ngạc, Abraxas không bước vào trang viên, sao họ biết được? Đương nhiên, nàng vẫn tôn kính khẳng định vấn đề này: "Đúng vậy. Con đã thành lập quan hệ hợp tác với người thừa kế hiện tại của Malfoy. Bởi vậy ngài Malfoy đã cho con một ít trợ giúp."

Nhận thấy nghi vấn của Sevyrus, vị Prince đầu tiên này có vẻ khá vừa lòng với câu trả lời của nàng: "Ta có chút giao tình với gia chủ đầu tiên của Malfoy. Thực tế, cũng chỉ hắn mới có thể nhanh chóng tìm được hòn đá có ma pháp trận của trang viên Prince như thế. Xét đến thời gian con dùng để mở tra trang viên, ta có thể suy đoán được mọi người đã không hao phí quá nhiều thời gian vào việc tìm kiếm hòn đá đó."

"Thực tế, ngày đó người thi hành hình phạt là Malfoy, còn Prince chỉ là 'người cung cấp hình phạt', bởi vậy trong trang viên Malfoy còn có một ma pháp trận, tác dụng của nó là ổn định quá trình tinh lọc, nhưng tác dụng phụ là kéo dài và nhân đôi sự thống khổ." Đây là một cách giảm nhẹ hình phạt với các máu lai, bọn họ có thể lựa chọn việc không nhận bất cứ bảo hộ gì và chắc hẳn phải chết, hoặc là nguyện ý tiếp nhận đau đớn cùng sự sám hối nhưng có một chút khả năng có thể tiếp tục sống sót - tuy rằng cũng không có mấy người lựa chọn ma pháp trận mà không bị đau chết, thậm chí có một ít máu lai thống hận Muggle chủ động yêu cầu tiến hành địch tội: "Nếu con muốn tinh lọc, nhất định phải yêu cầu người thi hành hình phạt sử dụng ma pháp trận." Tuy rằng sau ngàn năm, Malfoy - với danh nghĩa là người thi hành hình phạt - cũng không có quyền cự tuyệt yêu cầu của Sevyrus, nhưng có quan hệ hợp tác hiển nhiên khiến quá trình này càng thêm giản tiện.

Còn về vấn đề hợp tác cùng Malfoy, đối với các đời gia chủ của Prince, bọn họ đã thừa nhận thân phận gia chủ của Sevyrus, bởi vậy sẽ không có dị nghị gì với các quyết định của nàng liên quan đến gia tộc nữa. Đây là những điều các gia chủ cần thiết làm được khi tiến vào bức hoạ, mà họ cũng hoàn toàn tiếp thu điều này. Dù sao một gia tộc cũng không thể có hơn một gia chủ, bọn họ chỉ có thể đưa ra một chút ý kiến của bản thân khi gia chủ hiện tại cần đến mà thôi.

***

Lời tác giả: Theo tư liệu trên Baidu: TInh linh xám cao và thon thả hơn các loại tinh linh khác. Bọn họ có đôi mắt màu hổ phách và mái tóc dài màu bạc, điều này khiến con người rất dễ nhầm lẫn coi bọn họ là cùng chủng loại. Một vài tinh linh xám có mái tóc màu vàng kim nhạt và đôi mắt màu tím, nhưng cực kỳ hiếm thấy. Bởi vì sự mỹ lệ của họ, Tinh linh xám thường được con người gọi là "tiên tử".

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Càng đọc càng nổi da gà vì tính cách của Sevy, có ai như mình không? Mọi người sẽ dần cảm nhận được lý do mình thích Sevy đến thế, truyện đã chuyển sang những hồi gay cấn rồi mà. 

Lại nói, càng nghĩ càng thấy Sevy cực kỳ cực kỳ Slytherin. Mình đang bị ám ảnh bởi những gì Sevy nói. Thật sự rất ngưỡng mộ Sevy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net