Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kéo hành lý đi trên lối đi dành cho người đi bộ, gió tháng ba nhè nhẹ mang đi những lo lắng. Nani sờ sờ vào cái gáy thanh mảnh, đột nhiên nở nụ cười, cười đến thực nhẹ nhàng.

Bất quá chia tay mà thôi, anh còn tưởng sẽ phải rất đau khổ rất khó khăn, hận không thể leo mấy chục tầng lầu mà nhảy xuống mới có thể kết thúc. Vậy mà hiện tại lại đột nhiên cảm thấy thoải mái, mười năm qua chưa từng cảm thấy thoải mái như lúc này, giống như sợi dây thường quấn chặt trên người đột nhiên đã biến mất.

Nguyên lai, chia tay không khó khăn như anh đã nghĩ, chia tay cũng không thống khổ như trong tưởng tượng. Tuy rằng, hiện tại khi nghĩ đến Dew, trái tim anh vẫn là rất đau, nhưng là, một ngày nào đó sẽ không còn đau nữa, chỉ cần cho anh một chút thời gian thôi.

"Sky, tới đón tôi đi, tôi đã muốn không còn nhà để về rồi."

Một cuộc điện thoại, Sky liền bay nhanh tới. Không đến nửa giờ, một chiếc xe thể thao màu xám bạc đã đứng trước mặt Nani.

Nani đang thẫn thờ ngồi trên đóng hành lý, thẳng đến khi Sky xuống xe đứng ở trước mặt anh, mới giựt mình tỉnh lại, trên gương mặt thanh tú hiện lên vẻ ngượng ngùng cười cười, nói: "Sky, lần này thật sự mang phiền toái cho cậu."

"Là bạn bè thì không cần khách khí."Sky cười cười, nhìn đến đóng hành lý không hề ít của Nani, lại có chút nhíu mày, "Dew cứ như vậy đem cậu đuổi ra khỏi nhà?"

Nani lắc lắc đầu, cười khổ một chút, nói: "Không, đây là quyết định của tôi, trên thực tế...... một tuần nay tôi không hề thấy bóng dáng của y."

Sky hơi run một chút, muốn nói cái gì, lại nhịn xuống, chỉ vỗ vỗ bả vai Nani, nói: "Hai người như vậy, chia tay vẫn là tốt nhất. Không đề cập tới y nữa, tôi giúp cậu lấy hành lý, đi, xem nhà mới của cậu, tôi cam đoan, cậu sẽ thích."

Đem tất cả hành lý đều nhét vào trong xe, chiếc xe thể thao xám bạc khởi động, trong tích tắc liền chạy đi mất. Cơ hồ đồng thời, một chiếc xe màu đen có rèm che, từ một ngã rẽ chậm rãi chạy đến, ngược chiều với chiếc của họ.

Nani ngồi trong xe thấy được chiếc xe đen có rèm che thì giật mình, cái gì cũng không có nói, chính là cúi đầu, lấy tay gắt gao che đi đôi con ngươi trong veo nhưng buồn bã. Có lẽ là dùng sức quá độ, đến ngón tay cũng đều trắng bệch.

Sky hành động cũng thật nhanh chóng, buổi sáng anh mới nói với hắn thời điểm rời đi, nhờ hắn tìm giúp cho chỗ ở, vậy mà lúc này, hắn thế nhưng đã trực tiếp đem anh đến nơi đó rồi.

Đó là một căn nhà gỗ cạnh rừng, mặt sau là một mảnh rừng cây nhỏ, tương lai sẽ có một công trình quốc lộ cùng dây điện chằng chịt thay thế. Bốn phía đều có tường rào, xung quanh ba mét đều mộc đầy cây tường vi, tuy rằng còn chưa tới mùa hoa nở, nhưng cũng một mãng xanh thẫm. Cách nhà gỗ không xa, chính là một cái hồ nước nhỏ, nước hồ trong xanh, phản chiếu trời xanh mây trắng, xa xa là một dãy cỏ lau, gần hồ lại có một thảm cỏ xanh tốt.

Đúng là một nơi nên thơ như mộng.

Nani cảm thán, miệng nhỏ khẽ cong thành hình vòng cung, dựa vào cảm giác của bản thân, anh biết mình chắc chắn thích hoàn cảnh nơi đây

"Sky, quá tuyệt vời, cậu là như thế nào tìm được nơi này, trời ơi ...... Nơi này giống như là một bức tranh, rất không giống thực......"

Sky mỉm cười, nói: "Đây là sản nghiệp của một người bạn, hắn đi nước ngoài, liền đem nơi này nhờ tôi trông coi, ngẫu nhiên tôi cũng tới nơi này ở vài lần, tu sửa nhà cửa, cắt tỉa cây tường vi, về sau bận quá nên cho người khác làm thay. Đúng rồi, nơi này cách phòng tranh không xa, trong phòng còn có xe đạp, cậu chỉ cần đạp xe dọc theo quốc lộ hướng đông đi khoảng mười phút là tới, cho dù là đi bộ, nhiều nhất cũng chỉ phải nửa giờ."

"Nếu tôi ở đây..... Như vậy có sao không? Bạn cậu khi nào thì trở về?" Nani ở trong phòng ngoài phòng dạo qua một vòng, điện nước đều hết sức đầy đủ, ngay điện thoại ti vi đều có, cho dù ở nơi này cả ngày không ra ngoài, cũng không dùng lo lắng cùng xã hội tách rời.

"Hắn là đi phát triển sự nghiệp, hiện tại chỉ mới bắt đầu, không có ba năm năm nam ổn định, hắn là sẽ không trở về, cậu yên tâm ở đi." Nhìn ra tâm tư của anh, Sky không khỏi cười.

Nani cười to, nói: "Đừng nói ba năm năm năm, nơi này chính là làm cho tôi trụ ba ngày năm ngày, tôi cũng rất vui. Sky, sao còn đứng đó, mau giúp tôi sửa sang lại hành lý, thừa dịp trời còn sớm chạy tới siêu thị mua mấy món, tối nay tôi sẽ cho cậu biết trù nghệ của đầu bếp Hirunkit."

"Nga, tôi đây cũng rất muốn nếm thử......"

Dew vừa về đến nhà, liền phát hiện trong nhà có gì đó dị thường. Toilet thiếu đi một cái khăn mặt cùng bàn chãi đánh răng, phòng sách cũng thiếu đi phân nửa sách. Phòng ngủ cũng vậy, tủ quần chỉ còn một nửa , đương nhiên, điều đầu tiên y phát hiện chính là trong phòng không có khói thuốc.

Nani đi rồi.

Đột nhiên trong đầu y dâng lên ý nghĩ này, Dew chính là cười. Lại là loại thủ đoạn ngây thơ nào nữa đây, lạt mềm buộc chặt chăng? Không thú vị. Ba ngày, nhiều nhất ba ngày, nam nhân kia chắc chắn sẽ mặt dày mày dạn mà trở về, nếu Nani có bản lĩnh đi đến ngày thứ tư mới trở về, y nguyện ý sẽ liếc mắt nhìn anh một cái.

Ý nghĩ cứ như vậy theo Dew tới khi y ăn xong cơm chiều, đi tắm, xem báo cáo trong phòng sách, cuối cùng tại thời điểm leo lên giường chuẩn bị đi ngủ, y mới phát hiện đống văn kiện Nani để lại.

Xem cũng chưa xem, Dew theo bản năng ném xuống dưới đất. Sau đó tắt đèn đi ngủ, ngày hôm sau đem đống văn kiện đó như rác mà thu dọn sạch sẽ rồi mới đi làm.

Nhưng là.

Ngày này, Nani không có trở về.

Ngày hôm sau, Nani vẫn như cũ không có trở về.

Ngày thứ ba, Nani vẫn là không có trở về.

Dew có chút ngoài ý muốn, sau đó lại là cười lạnh, nam nhân kia chẳng lẽ rốt cục cũng có tiến bộ? Y đóng cửa cửa sổ, kéo màn lại, giống như nghĩ rằng Nani hiện tại ngay tại đang trốn ở một cái góc sáng sủa nào mà trộm nhìn y.

Hôm nay là ngày chủ nhật, Dew ở nhà suốt một ngày không có đi ra ngoài, cửa sổ đều đóng kính.

Rồi một tuần sau, y nhận được một cuộc gọi, là Chu luật sư gọi cho y.

' Tôi là luật sư Chu Hiểu, xin hỏi ngài là Jirawat tiên sinh phải không? '

"Phải" Dew ở trong đầu tìm tòi cái tên Chu Hiểu, cuối cùng xác nhận mình không có quen người này, "Chu luật sư, có chuyện gì?"

" ....là như vậy, tôi được Changkham tiên sinh ủy thác, xử lý về việc chuyển nhượng cổ phần công ty DN, đã có hẹn vào 9h sáng hôm nay, chính là vẫn chưa thấy Jirawat tiên sinh đem văn kiện lại, cho nên mới gọi điện thoại hỏi một chút, xin hỏi Jirawat tiên sinh có hay không đồng ý nhận cổ phần chuyển nhượng của Changkham tiên sinh ở công ty DN, nếu ngài đồng ý thì ngày mai 9h, cùng luật sư của ngài đến sở tài chính một chuyến, có chút thủ tục chúng ta cần làm. "

Cổ phần công ty? Chuyển nhượng?

Dew đứng phắt dậy, đầu như là bị búa gõ một cái, ông ông tác hưởng, một hồi lâu y mới thanh tỉnh lại, cẩn trọng nói: "Cái gì văn kiện? Tôi cũng không có gặp qua?"

' Sao? Changkham tiên sinh nói anh ta đã giao cho ngày rồi mà...... Như vậy đi, Jirawat tiên sinh, để tôi gặp Changkham tiên sinh hỏi lại một chút, được chứ? '

"Từ từ......" Dew đột nhiên nhớ tới đống văn kiện bị mình ném xuống đất, "Chu luật sư...... Được rồi, phiền toái anh tái xác nhận một chút, Nani anh ta thật sự nguyện ý đem cổ phần công ty DN toàn bộ chuyển nhượng cho tôi? Anh ta cần điều kiện gì?"

Dew không tin Nani lại như vậy buông tay, cổ phần DN anh ta nắm nhiều nhất, nếu không phải trên tay Nani nắm nhiều cổ phần công ty như vậy, năm đó y sao lại nén giận mà đáp ứng yêu cầu vô sỉ của Nani. DN là y một tay sáng lập, vì DN, y không thiết bỏ ra rất nhiều tâm huyết. Cho nên y không thể để Nani hủy hoại DN. Mười năm qua, y chịu đựng những nhục nhã Nani gây ra cho y, mục đích cũng là vì muốn bảo vệ DN.

Nani nhất định sẽ đưa ra điều kiện càng vô sỉ hơn, bàn tay Dew nắm chặt thành quyền, đến gân xanh trên mu bàn tay cũng nổi lên.

' không có, Changkham tiên sinh không đưa ra điều kiện gì, hắn là vô điều kiện chuyển nhượng. ' ngữ khí Chu luật sư mang theo một tia hâm mộ khó có thể phát hiện. Nhiều cổ phần như vậy a, lại là vô điều kiện chuyển nhượng, cũng không biết chuyện này Dew cho Nani ưu đãi gì.

Bất giác trong đầu, trong mắt Dew một mãng trống rỗng.

Sau khi kết thúc cuộc gọi với Chu luật sư, Dew rốt cục có yên tĩnh để bình tâm suy nghĩ chuyện này. Sự tình tới quá đột nhiên, đến nỗi người vốn bình tĩnh như hắn, trong lúc nhất thời cũng mất đi khống chế.

Nani đây là có ý tứ gì, thật sự buông tay?

Dew không tin, tuyệt đối không tin, dù phần văn kiện chuyển nhượng kia có ở trước mặt, y cũng không tin tưởng Nani sẽ buông tay.

Nani, anh là có ý tứ gì? Anh rốt cuộc muốn làm cái gì?

Đưa tay nắm lấy điện thoại, Dew mới chợt nhớ, y thế nhưng không biết số điện thoại của Nani, y chưa từng gọi cho Nani, thậm chí ngay cả nhật ký cuộc gọi cũng không thèm lưu lại. Trước kia không nghĩ tới sẽ chủ động đi tìm Nani, giờ muốn tìm, thế nhưng lại không thể tìm ra.

Qua hồi lâu, Dew mới đột nhiên cười lạnh một tiếng, cầm điện thoại gọi đi.

", là tôi, cậu hiện tại có rảnh không?"

' Jirawat đại mỹ nam đã gọi, tôi sẽ đến ngay lặp tức. ' từ microphone truyền đến thanh âm một người nam nhân nói năng ngọt xớt.

Win Metawin, kim bài số 1 của DN, cũng là bạn tốt từ nhỏ cùng Dew lớn lên.

Dew hừ lạnh một tiếng, treo điện thoại, nghĩ nghĩ, vẫn là không cam lòng, y đem điện thoại hung hăng nén trên mặt đất.

Tiếng động thật lớn, ngay cả thư kí bên ngoài cũng nghe, vội vàng gõ cửa tiến vào, kinh hoảng hỏi han: "Jirawat tổng, làm sao vậy?"

"Không có việc gì, điện thoại bị hư, cô thu thập một chút. Rồi ra ngoài pha giúp tôi tách cà phê."

Dew cầm lấy một phần văn kiện, cố gắng tập trung tinh thần xem chúng.

Hai cái giờ sau, Win đến, tùy tiện địa đẩy ra cửa bước vào, cà lơ phất phơ cầm một bông hồng điệu đà tiến đến, cười tủm tỉm nói: "Hoa tươi tặng mỹ nam."

Rồi hắn tự động đem bông hoa cài lên ngực áo Dew.

"Đừng náo loạn, tôi tìm cậu đến có việc." Dew lạnh mặt, chụp lấy móng vuốt xấu xa của Win.

Kia đóa hồng liền rơi trên mặt đất, lăn vài cái, rụng xuống vài cánh hoa.

"A, mỹ nam thật nhẫn tâm, không có việc gì sẽ không để ý đến tôi, có việc mới nhớ đến tôi." Win giả bộ trưng ra bộ mặt bi thương, lại đột nhiên thu lại biểu tình cà lơ phất phơ, nghiêm túc nói, "Được rồi, trước đàm công sự, sau đàm việc tư, sắp hết giờ làm rồi, chúng ta nhanh chóng bàn đi, bàn xong rồi cậu phải mời tôi ăn cơm."

Dew nhìn hắn nhíu mày, đứng dậy nói: "Giờ tan ca còn chưa đến nửa tiếng, quên đi, chúng ta trực tiếp vừa ăn vừa bàn."

"Hả?" Win ngẩn ra, đang tự hỏi tên này làm gì cuồng công tác đến vậy, thì đã thấy Dew đã muốn đi ra ngoài, hắn bất chấp kỳ quái, vội vàng chạy theo khoát lấy vai y, hi ha cười nói: "Mỹ nhân, hôm nay cậu ghê gớm thật đó, chúng ta đi ăn hải sản đi."

Dew đẩy tay hắn ra, lạnh lùng nói: "Ăn cơm phần, thích thì ăn không thích thì thôi."

Win lập tức hé ra gương mặt tuấn tú suy sụp, nói thầm: "Cậu như vậy là ngược đãi nhân viên a...... Tôi có làm gì chọc giận cậu đâu, vừa vào cửa đã thấy cậu chưng ra bộ mặt bị táo bón, chẳng lẽ Nani đêm qua không có cho cậu ăn no......"

Hắn còn chưa có nói xong, ánh mắt giết người của Dew đã bắn tới.

"Đừng nói về anh ta trước mặt tôi."

"Hảo hảo, không nói tới sẽ không nói." Win khuất phục, giơ tay lên nhận thua, trong lòng cũng đã khẳng định là Nani lại chọc giận Dew.

Hai cái oan gia này, lại nháo ra cái gì nữa đây, chẳng lẽ chính mình trời sinh là kẻ đi giải quyết công chuyện dùm người khác?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net