Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Này này, cậu đừng trừng tôi như vậy được không, tôi làm sao biết Nani tới đây......" Win giơ hai tay lên cao, "Cậu còn phải cảm ơn tôi mới đúng, nếu không phải tôi bám lấy tên Sky Wongravee ba ngày ban đêm, Nani lúc này không biết còn đang đi chơi nơi nào, tôi dù không có công lao, thì cũng có khổ lao mà......"

Nói tới đây, Win đột nhiên biến sắc, hì hì cười nói: "Nani trở về nhanh như vậy, rõ ràng là lo lắng cho cậu, ha ha, chúc mừng chúc mừng, Jirawat mỹ nam, khổ nhục kế này của cậu cực kỳ thành công nha, trong lòng Nani khẳng định còn có cậu a."

Lời này thực hữu dụng, sắc mặt Dew lập tức tốt lên rất nhiều, nhưng vẫn giả bộ lạnh lùng trừng mắt nhìn Win liếc một cái, phun ra bốn chữ: "Nói hưu nói vượn."

Dù sao y cũng sẽ không thừa nhận là mình cố ý làm tổn hại thân thể để ép Nani trở về.

Win làm sao còn sợ bị y trừng, cười hì hì kéo ghế cạnh giường ngồi xuống, vẻ mặt vô cùng quái đản hỏi: "Nè nè nè, nói coi, vừa rồi được Nani đút cháo, hương vị có phải rất ngọt ngào không?"

Dew lạnh lùng hừ một tiếng, không nghĩ phản ứng này cũng rất kỳ quái.

"Không nói hả..... Tôi đây sẽ đi nói với Nani, là cậu cố ý......"

"Cậu dám!"

Win cười ha hả, cái này rất vui nha, khó có cơ hội bắt được nhược điểm của Dew, ngu gì không chọc ghẹo cho đã.

Dew đau đầu lấy tay nhu nhu cái trán, đời này y còn chưa gặp qua tên nam nhân nào quái đản như Win Metawin, so với nữ nhân còn khó đối phó hơn, y cũng không biết chính mình như thế nào lại cùng tên quái đản Win này kết làm bằng hữu nữa.

Cháo kia là ngọt hay đắng, y làm sao biết, bởi vì y căng bản không có nhận ra mùi vị, thời điểm Nani đút y ăn muỗng cháo đầu tiên, suy nghĩ của y cũng đã bay xa rồi.

Người giống nhau, hành động cũng giống nhau, thật lâu trước kia cũng từng có một màn giống hệt như vừa rồi.

Đó là lần đầu tiên Dew tâm động.

Gia cảnh nhà Dew trước kia cũng không khá giả, cho nên lúc vừa vào trung học, y đã bắt đầu vừa học vừa làm, mãi cho đến tốt nghiệp đại học, y chẳng những tự thanh toán học phí, mà còn kiếm được một chút tiền vốn, bắt đầu gây dựng sự nghiệp của riêng mình.

Thời điểm khởi đầu luôn luôn vất vả, tuy Dew trời sinh tướng mạo đã xuất chúng, nhưng đồng thời phương diện này cũng làm cho y rước lấy không ít phiền phức, nhất là lúc công ty vừa mới khởi nghiệp, vì bắt mối làm ăn, không ít lần y bị người khác quấy rối. Nếu có thể né, y đều né, nếu không thể trốn tránh, y sẽ trực tiếp kết thúc việc làm ăn, tính tình Dew cho tới bây giờ đều là như vậy, y không muốn dùng thân thể để đổi lấy công việc, cho nên con đường gây dựng sự nghiệp của y cũng gặp không ít chông gai.

Cũng may Dew có thiên phú về buôn bán, lại siêng năng chịu khó, cuối cùng công ty cũng vượt qua được thời kỳ khó khăn. Công ty sau khi thành lập được năm năm, y tìm được đối tác thích hợp, nhận được tiền đầu tư, thành công đem quy mô công ty mở rộng thêm mấy lần, lúc sau khi thâm nhập vào thị trường, càng thu hút thêm nhiều nhà tài chính.

Đang lúc sự nghiệp của Dew đi đạt đỉnh như mặt trời giữa trưa, y gặp được Nani.

Quá trình cùng Nani quen biết, cũng không tính là vui vẻ, ấn tượng đầu tiên Dew dành cho Nani cũng không tốt lắm. Y cảm thấy Nani chính là một công tử con nhà giàu, tuy rằng từng cứu mình một lần, nhưng tâm tư cũng không mấy gì là tốt đẹp, đều là một bọn biến thái giống nhau.

Lúc bấy giờ Dew đã quá quen thuộc với những gương mặt trêu hoa ghẹo bướm, vừa thấy ánh mắt Nani nhìn mình, toàn bộ ý đồ của anh đều bị y biết rõ ràng. Nhưng khác với bọn người kia, Nani dù sao cũng biết chừng mực, không có mượn cớ mà sàm sỡ y, cho nên Dew cũng không phản đối việc cùng Nani qua lại , nhất là sau khi y biết thân phận Nani đối với sự nghiệp của mình cũng có thể giúp ít rất nhiều.

Đúng vậy, Dew ngay từ đầu đồng ý gặp gỡ Nani thì đã mang tâm tư lợi dụng. Chỉ cần Nani không làm quá phận, y chấp nhận cùng Nani ăn vài bữa cơm, xem vài bộ phim hay dự vài cuộc triễn lãm tranh, coi như là nghỉ ngơi sau những ngày làm việc quá nhiều.

Nani đúng là một kẻ ngu ngốc, ngốc đến nỗi rõ ràng biết Dew đang lợi dụng chính mình, vậy mà cứ năm ba ngày lại chạy đến tìm Dew. Kỳ thật hai người bọn họ trong lúc ấy cũng không có tiếng nói chung, Dew là kẻ kinh doanh chỉ nghĩ đến lợi nhuận, mà Nani lại là loại họa sĩ khờ dại yêu cái đẹp, thích lãng mạn. Mỗi lần Nani hưng phấn đem tác phẩm mình vẽ cho Dew xem, y vĩnh viễn đều chỉ có một phản ứng duy nhất.

Y đánh giá xem bức tranh của Nani đáng giá bao nhiêu tiền.

Nani mỗi lần đều thất vọng mà đi, nhưng chỉ cách vài hôm, anh lại quên mất bài học lần trước, kích động chạy đến tìm y. Thời gian trôi qua, Dew cũng không có cách nào với anh, đành mặc kệ, dù sao tại thời điểm y quyết đị hạ dao, cũng tuyệt đối sẽ không nương tay.

Dựa vào quan hệ với Nani, Dew ở thương trường quen được không ít đối tác, có rất nhiều người trước kia y rất muốn làm quen nhưng không cách nào làm quen được, mà Nani là cậu hai tập đoàn Changkham, lại hoàn toàn không ý thức được thân phận quan trọng của mình, cứ thế liền không công đưa toàn bộ lợi ít cho y hưởng.

Thời điểm đó, bọn họ thậm chí cả tay còn chưa nắm qua.

Cho nên, Dew quả thật là chưa từng có nghĩ tới, có một ngày chính mình sẽ yêu nam nhân chỉ có giá trị lợi dụng này.

Dew làm ăn càng lớn, xã giao cũng càng nhiều, vì thế, y ngày càng không kiên nhẫn với việc Nani cứ ba ngày hai hôm lại đến tìm y làm phiền. Nhưng mà vô luận y đối với anh có lãnh đạm vô tình bao nhiêu, Nani lại giống như là không hề phát hiện ra.

Hôm đó hình như y đã mắng Nani một chút, thời gian qua lâu rồi, mắng cái gì y cũng không có nhớ rõ, chỉ biết là sao đó Nani có khoảng một tháng cũng chưa tới tìm y, hiển nhiên là bị mắng rất tàn nhẫn.

Không bị Nani làm phiền, Dew đến ngay cả thời gian nghỉ ngơi đều không có, y đem toàn bộ thời gian dồn vào công việc và xã giao, cuối cùng mệt đến sinh bệnh. Đều y vạn lần không nghĩ đến, chính là Nani lại là người chạy đến bệnh viện thăm y đầu tiên, còn mang theo một camen canh gà. Nani không biết lúc đó y đã tỉnh, ngay tại giường bệnh nhỏ giọng dặn dò y tá nhớ đem canh gà giữ ấm, chờ lúc y tỉnh dậy có thể uống ngay.

Từ đó về sau, Dew một ngày ba bữa đều có canh gà uống, có lẽ sợ y uống ngán, phụ liệu chế biến canh gà luôn luôn thay đổi, Dew nằm bệnh viện bảy ngày, thế nhưng chưa có lần nào lại uống quá một vị canh gà.

Thời điểm con người bị bệnh, có lẽ sẽ hết sức dễ dàng trở nên cảm tính. Chén canh gà cuối cùng, chính y đã bảo Nani đút cho mình uống, gương mặt tươi cười cùng thỏa mãn của Nani lúc ấy, đến bây giờ vẫn còn khắc sâu trong lòng y.

Trong lòng Dew, lần đầu tiên chấp nhận một người. Có lẽ Nani cùng những kẻ khác không có gì bất đồng, nhưng hành động theo đuổi của nam nhân khờ khạo này, nghĩ lại, cũng có điểm rất đáng yêu.

Dew yêu thương Nani như vậy, chính là vì hai mươi mốt chén canh gà không cùng mùi vị kia, có đôi khi Dew cũng cảm thấy tình yêu của mình thật sự quá rẻ, hai mươi mốt chén canh gà không đồng mùi vị thôi, đã mua được trái tim y mất rồi.

Nhưng yêu chính là yêu, tuy rằng y thuộc loại người tính tình không tự nhiên nên chậm chạp chưa có nói ra, nhưng là sau này y không hề cự tuyệt những hành động thân mật của Nani, chẳng phải là biểu hiện rõ ràng nhất rồi sao. Lúc đó chỉ cần Nani chịu chủ động thêm một chút, bọn họ đã có thể nước chảy thành sông. Chính là...... Chính là vì cái gì Nani còn muốn......chia tay?

Nghĩ đến đây, sắc mặt Dew lại bắt đầu trở nên khó coi, trong tâm y có một cây gai, đã đâm suốt mười năm rồi, đã ở trong cơ thể y mọc rể nẩy mầm, rối rắm thành đoàn, cây gai này một ngày không nhổ bỏ, y sẽ không tài nào đối xử tốt với Nani được.

Win nhìn thấy sắc mặt Dew không đúng, làm sao còn tính chuyện chọc ghẹo y nữa, trước khi Dew kịp nỗi bão, hắn đã vụt chạy nhanh như tia chớp.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net