🙄 Chương 42. Chọn loại khó trồng nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Little Whale

___________

Thăm thú nhà ấm trồng hoa xong, cụ thể chi tiết Lâm Thủy Cấm sẽ nói với Tang Chi sau.

Về phần Avil, hắn ăn cơm trưa xong liền đi về. Chiều nay hắn có chút việc cần phải rời đi.

Vì thế trang viên lúc này cũng chỉ còn Lâm Thủy Cấm ở bên cạnh Tang Chi.

Trang viên có không ít người làm nhưng động tác của mỗi người đều rất nhẹ nhàng, hơn nữa tựa như họ không thích nói chuyện cho lắm.

Ngay từ đầu Lâm Thủy Cấm còn hơi lo lắng Tang Chi sẽ không quen với sinh hoạt ở nơi đây, dù sao Tang Chi cũng là một em bé, dù cho có ngoan ngoãn cỡ nào cũng sẽ có lúc mè nheo mà thôi.

Nhưng theo như cô ấy ngầm quan sát từ đầu đến giờ và phát hiện...... Hình như Tang Chi không hề để ý đến những người khác thì phỉa?

Không phải hình như, là thật sự không hề để ý đến những người khác.

Tang Chi ăn cơm chiều xong liền yên lặng đi tản bộ, sau đó hai mắt bé sáng lấp lánh nhìn sang Lâm Thủy Cấm: "Cấm Cấm, tôi muốn trồng hoa."

Cấm...... Cấm Cấm?

Lâm Thủy Cấm hốt hoảng, cô cảm giác hình như bản thân chưa từng bị ai kêu như vậy, đặc biệt lại là một đứa con nít nhỏ xíu...

Ờm...... Thật vi diệu.

Lâm Thủy Cấm hoảng hốt nhớ tới một chuyện, hình như Tang Chi cũng không kêu Avil là ba ba, mà là kêu tên?

Này......

Đừng nói con bé cũng sẽ kêu sếp bằng tên đấy nhé?

Dù rằng hốt hoảng trong lòng nhưng Lâm Thủy Cấm là một người rất có đạo đức nghề nghiệp, dù rằng nội tâm khiếp sợ, cô vẫn có thể dùng giọng điệu như thường mà trò chuyện với Tang Chi: "Được, để cô dắt con đi."

Bên trong nhà ấm trừ bỏ phân bón được được mua sẵn, họ còn chuẩn bị cho Tang Chi các loại hạt giống, mỗi loại mười hạt, gồm tất cả 50 loại.

"Nghe nói con thích trồng loại thực vật hiếm một chút, cho nên tạm thời cô chỉ tìm được một ít như vầy thôi, chờ con trồng xong thì cô lại mua thêm nhé?" Lâm Thủy Cấm tận chức tận trách giới thiệu cho Tang Chi: "Nơi này có lắp một tầng hệ thống phòng hộ, cô sẽ kích hoạt nó vào máy truyền tin của con, sau đó con có thể thiết lập quyền hạn cũng như hình thức hoạt động."

Cô ấy vừa nói vừa giúp Tang Chi cài đặt máy truyền tin, sau đó click mở giao diện bắt đầu giảng cho Tang Chi hiểu.

Bởi vì người dùng là Tang Chi nên cách sử dụng phần mềm rất đơn giản, hơn nữa trang viên rất an toàn nên hệ thống này chỉ như một món đồ chơi để cho Tang Chi vui vẻ mà thôi.

Tang Chi biết chữ, hơn nữa thao tác thực hiện cũng khá đơn giản nên bé học rất nhanh. Trước hết bé đổi chế độ mặt kính rào quanh nhà ấm chuyển thành từ trong ra bên ngoài vẫn nhìn thấy được, còn từ ngoài hướng vào trong thì chỉ có thể nhìn thấy dây đằng vờn quanh một căn phòng nhỏ. Tiếp đó bé đi tìm một cái xẻng và cái cuốc nhỏ, cầm một bao hạt giống mà bé cảm thấy hứng thú nhất để chuẩn bị bắt đầu trồng hoa.

A, đúng rồi, chồi non Viên Diệp Mộc cũng được bé nàng mang theo đến đây, hiện tại nó đang nằm ở trong chậu hoa bên cạnh.

Lâm Thủy Cấm không bỏ qua gốc chồi non này, cô ấy nhẹ giọng hỏi Tang Chi: "Cây này có cần dời ra không tiểu thư?"

"Không cần." Tang Chi lắc đầu, nghiêm túc nói: "Nó không thích nơi này."

"Xì, tiểu thư thật đáng yêu." Lâm Thủy Cấm không nhịn được cười, nhìn Tang Chi bận bận rộn rộn rồi hỏi tiếp: "Muốn cô hỗ trợ không?"

"Ừm, không sao, không cần cô hỗ trợ." Tang Chi lắc đầu từ chối.

Lâm Thủy Cấm cứ thế ở bên cạnh nhìn Tang Chi bận bận rộn rộn, trong lúc đó cô còn đi ra ngoài một chuyến, lúc trở về trong tay cầm theo một ấm nước nhỏ, một chiếc bánh kem nhỏ, còn có một khăn lông chất liệu mềm cực thoải mái.

"Tạm thời nghỉ ngơi một chút đã, trước tiên ăn chút đồ ăn và uống nước nhé, để cô lau mồ hôi cho con." Giọng điệu Lâm Thủy Cấm dịu dàng.

Vừa gieo hai mươi hạt giống xong, Tang Chi xác thật cũng khá mệt mỏi, bé đi đến bên cạnh Lâm Thủy Cấm, sau khi được cô ấy cho uống một hớp nước, bé vươn hai bàn tay nhỏ để cho cô ấy lau khô giúp mình, cuối cùng mới cầm bánh kem nhỏ lên ăn.

Mà Lâm Thủy Cấm thì giở quần áo bé lên để lau mồ hôi toát ra từ phía sau lưng.

Lau xong, Lâm Thủy Cấm còn sờ phía sau lưng và quần áo của bé một lần nữa, xác định quần áo không còn ướt, lúc này cô ấy mới mặc kệ cho Tang Chi ăn xong bánh kem rồi lại đi trồng trọt.

Còn đừng nói, con bé thật đúng là trồng đến ra dáng ra hình.

Nhà ấm trồng hoa từng bước hoàn thiện..., phân bón và thuốc tăng sinh trưởng dĩ nhiên không thiếu.

Chỉ là khi Tang Chi nhìn đống hàng tồn kho, nghĩ đến Avil còn lén lút cho bé rất nhiều thuốc ở bên trong không gian khí, bỗng nhiên bé nhớ đến Avil bên kia.

Vẫn là Avil tốt.

Nghĩ như vậy, Tang Chi không chút do dự lấy một bình thuốc sinh trưởng ra, sau đó cho vào chậu Viên Diệp Mộc và bắt đầu tưới nước.

Chồi non Viên Diệp Mộc tựa như đang run run nhè nhẹ, sau đó nó thoải mái mà giãn mở lá cây ra, truyền ra ngoài không gian một cổ ý thức tuy mỏng manh nhưng thực vui vẻ.

Tang Chi rót cho nó khá đủ nước, cuối cùng bên trong bình nước còn thừa lại đại khái một nửa.

Bé xách theo bình nước vừa đi vừa dừng khắp nhà ấm trồng hoa, dựa theo trực giác mà thả mắt tại từng địa phương một...

Lâm Thủy Cấm trông thấy một màn như vậy: "......"

Nói thật, cô ấy vô cùng hoài nghi chồi non bên trong chậu hoa kia có thể hay không sẽ... chết.

Ai cũng biết người ăn quá nhiều sẽ "vỡ bụng" chết, thực vật hấp thu quá nhiều dinh dưỡng đương nhiên cũng không ngoại lệ, thế mà Tang Chi lại dùng thuốc tăng sinh trưởng trộn với nước để tưới cho một gốc chồi non...... Chồi non đáng thương kia thật sự có thể an an toàn toàn tồn tại sao?

Lâm Thủy Cấm tỏ vẻ hoài nghi.

Cô ấy sầu lo nhìn thoáng qua Viên Diệp Mộc, lại nhìn thoáng qua, lại nhìn thoáng qua, sau đó máy truyền tin của bỗng nhiên vang lên tới.

Đang xuất thần, Lâm Thủy Cấm thiếu chút nữa bị dọa nhảy dựng, cô nhanh chóng phản ứng lại liền mở máy truyền tin ra, không ngờ lại là Avil gọi điện cho cô.

"Avil tiên sinh." Lâm Thủy Cấm nhận điện thoại.

Avil tốc độ nói rất nhanh: "Đúng rồi, vừa rồi có một việc tôi quên nói cho cô, một chậu cây mà Tiểu Tang Chi mang qua cô thấy chứ?"

Lâm Thủy Cấm liếc mắt nhìn chậu hoa: "Thấy."

"Một tháng này nhiệm vụ chủ yếu của cô là chăm sóc  cho Tang Chi đúng chứ?" Avil xác nhận lần nữa.

Lâm Thủy Cấm: "Đúng vậy, Avil tiên sinh yên tâm, tôi sẽ ở bên cạnh chăm sóc cho bé."

"Được, đợi chút tôi gửi cho cô một số liên hệ, về sau mỗi ngày cô cần chụp ba tấm ảnh cho cái cây bên trong chậu hoa kia, và thêm một cái video ngắn từ nửa phút đến một phút nữa, sau đó chia sẻ đến số liên hệ kia nhé."

Hốt hoảng nghe xong, hốt hoảng tắt máy, hốt hoảng nhìn số liên hệ được gửi tới, Lâm Thủy Cấm mặt đầy dấu chấm hỏi.

Gốc cây này có thể sống bao lâu còn chưa biết,vậy mà phải mỗi ngày chụp ảnh và chia sẻ cho người khác ư?

Vì cái gì?

"Bởi vì đây là hạt giống người khác cho tôi." Tang Chi bỗng nhiên mở miệng nói: "Hắn muốn chụp ảnh cho hắn."

"Người khác cho con hạt giống?" Lâm Thủy Cấm có một suy đoán không thể tưởng tượng được: Chẳng lẽ Tang Chi thật sự trồng được hoa? Hơn nữa kỹ thuật tốt đến mức người khác cần đến bé hỗ trợ?

Lâm Thủy Cấm trong lúc đang hoài nghi nhân sinh thì Tang Chi đã tiếp tục cầm ấm nước nhỏ tưới hết vào đám cỏ cây, sau đó bé nhìn từng cái hố nhỏ do chính mình đào rồi định kết thúc công việc ngày hôm nay.

Hôm nay trồng nhiêu đây là đủ rồi, trồng nhiều thêm nữa sẽ mệt mỏi.

Về sau cứ mỗi ngày trồng từng chút một, hơn nữa...... Có phải hay không có thể trực tiếp dời cây lớn đến đây? Nói như vậy Thanh Đằng giấu ở bên trong cũng sẽ không bị phát hiện.

Nghĩ đến đây, Tang Chi ngẩng đầu nhìn Lâm Thủy Cấm: "Cấm Cấm, chúng ta có thể trực tiếp trồng cây hoa to được không?"

"Hử?" Lâm Thủy Cấm nhìn nhà ấm trồng hoa rồi bỗng bừng tỉnh: "Con định trồng cây đã lớn sẵn đúng không?"

Tang Chi gật đầu: "Đúng đúng."

Lâm Thủy Cấm dĩ nhiên đáp ứng: "Đương nhiên có thể, bất quá loại chủng loại con muốn cô chọn hay là con chọn?"

"Tôi chọn." Tang Chi lập tức trả lời.

Lâm Thủy Cấm lấy ra hai cái ghế nhỏ, cô một cái Tang Chi một cái, hai người ngồi dựa gần nhau, sau đó cô mở ra máy truyền tin ra hòng tìm mua hoa cỏ.

"Con có loại cây nào yêu thích không? Chúng ta có thể mua loại con thích trước." Lâm Thủy Cấm đề nghị.

Tang Chi suy nghĩ rồi nói: "Tôi đều thích."

Lâm Thủy Cấm: "Vậy...... Chọn loại con thích nhất?"

"Thích nhất tôi đã có." Tang Chi nghiêm túc nói.

Hiện tại bé thích nhất chính là Viên Diệp Mộc, nhưng mà Viên Diệp Mộc còn đang ở bên trong chậu hoa đợi lớn cơ!

Hơn nữa bé thừa biết rằng hạt giống Viên Diệp Mộc không phải kẻ nào cũng có thể có được.

Theo ánh mắt Tang Chi nhìn vào chồi non bên trong chậu hoa, Lâm Thủy Cấm: "......"

Tâm tình cô lúc này thực sự phức tạp: "Con thích cái này à, có muốn mua thêm hay không? Chúng ta có thể trồng thật nhiều luôn."

Một cái chớp mắt mà thôi, Lâm Thủy Cấm quỷ dị cảm thấy biểu tình Tang Chi nhìn cô có chút vi diệu...

Bất quá cô cũng biết biểu cảm của Tang Chi vẫn luôn nhàn nhạt thế này, vẻ mặt vô biểu tình không màng thế sự.

Vừa rồi hẳn là cô nhìn lầm nhỉ?

Biết Tang Chi thích hoa cỏ quý hiếm, Lâm Thủy Cấm đơn giản thô bạo ấn màn hình hiển thị từng chủng loại theo giá cả từ cao đến thấp, quả nhiên, Tang Chi vừa thấy liền chọn hai loại ở mục đầu tiên.

Hoa cỏ cây cối có hình nổi minh họa, người xem có thể nhìn ra được bộ dáng lúc trưởng thành là như thế nào.

Lâm Thủy Cấm là một người cẩn thận nên cô rất tinh ý mà phát hiện ra rằng Tang Chi chọn cây lớn hơn hoa, còn hoa lại lớn hơn dây leo.

Tổng kết lại là hai loại dây leo, ba loại hoa, năm loại cây chưa quá lớn.

Hết thảy cũng mới mười loại.

Tuy rằng mỗi một loại đều phải mua 15-30 cây, nhưng mà chiếu theo số lượng này ứng với diện tích nhà ấm trồng hoa vẫn còn dư nhiều đất trống lắm.

Đương nhiên, giá cả bấy nhiêu đây cũng đã đẹp miễn bàn rồi.

Dù sao cũng không phải do cô bỏ tiền, sếp mới là người chi trả, đối với sếp mà nói, từng đấy tiền chưa là gì cả!

Bất quá vào thời điểm chốt đơn, Lâm Thủy Cấm vẫn hơi do dự một chút, cô ấy hỏi Tang Chi: "Bằng không chúng ta bảo họ đưa từng nhóm tới nhé? Đưa đồng thời nhiều như vậy cũng trồng không xong."

Hơn nữa những loại thực vật này đều là loại tương đối khó trồng —— cô thực sự buồn bực, một đống thực vật bày bán như thế, Tang Chi lại có thể chọn các loại cây khó trồng nhất.

Chẳng lẽ đây là thiên phú?

"Cho người máy hỗ trợ." Tang Chi đã sớm có tính toán.

"Cái kia, tiểu tiểu thư a......" Lâm Thủy Cấm do dự, cô ấy nhỏ giọng nói: "Những loại cây định đặt cũng là loại khó di dời, bằng không chúng ta bảo thợ trồng hoa tới trồng nhé? So với người máy mà nói xác suất trồng sống cao hơn một ít."

Tang Chi mua tổng cộng 230 cây, Lâm Thủy Cấm cảm thấy cuối cùng có thể sống chừng một phần tư đã là rất tốt.

Nhưng nếu để người máy tới giúp, có thể trồng sống mười cây không?

"Người máy nhanh." Vào những thời điểm này Tang Chi luôn biểu hiện chủ kiến kiên định đến lạ thường, bé nói: "Muốn người máy."

Lâm Thủy Cấm: "...... Được!"

Muốn người máy thì mua người máy, có gì khó đâu, dù sao trồng chết thì tiếp tục mua là được.

...... Không được, ngẫm lại vẫn thấy đau lòng.

Lâm Thủy Cấm nghĩ đến giá cả vừa rồi, dù cho không phải tiêu tiền của cô, nhưng tưởng tượng đến cũng khó tránh khỏi xót của thay, cô thực sự nhịn không được.

Cô nhóc yêu thích mấy thứ kỳ quái như này, may là cha mẹ...... Không đúng, may là hai ông bố đều là kẻ có tiền.

Không có việc gì, bọn họ nguyện ý chiều chuộng con bé là được.

Tự trấn an bản thân xong, Lâm Thủy Cấm lộ ra một nụ cười dịu dàng: "Được thôi, tiểu thư yên tâm, mọi thứ sẽ được an bài tốt."

Lại lần nữa cảm thấy Lâm Thủy Cấm thật là tốt, Tang Chi càng thêm chân thành: "Cảm ơn Cấm Cấm."

Hết chương 42.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net