Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Yuu (truyện được đăng tải tại gocnhocuayuu.wordpress.com - vào blog để đọc nhanh nhất nhé, wattpad cập nhật chậm hơn)

Từ phòng tắm bước ra, Thích Vãn lau khô nước trên người, soi gương một lúc lâu, vẫn đang chìm trong nghi hoặc "dáng người tôi thật sự không đẹp sao".

Nhưng rõ ràng chân dài eo nhỏ, rốt cuộc vì sao Dụ Kiêu lại có ảo giác dáng người cô không đẹp?

Chẳng lẽ gần đây mặt cô nhiều thịt?

Không đúng mà, mấy ngày trước cô còn cảm thấy cằm mình nhọn ra nha.

Xoắn xuýt hồi lâu, cô vẫn không nhịn được, ở nhóm 【 tiểu tiên nữ sinh hoạt hàng ngày】phát thông bảo hỏi ý kiến của khuê mật

Thích Vãn: 【Tớ béo lên phải không? 】

Ngôn Mông: 【??? Vãn tỷ, có phải cậu lại có hiểu lầm gì về bản thân không? 】

Từ Nguyện làm việc cả ngày, buổi tối lại tăng ca, mới bước ra cửa công ty đã nhận được tin nhắn như vậy, quả thực như đâm vào tim.

Từ Nguyện :【Ọe ọe, nếu cậu mà béo thì tớ và Sấu Sấu còn sống thế nào! 】

Sở Hàm: 【 Vừa ăn cái bánh ngọt ô mai đã cảm nhận được địch ý thâm sâu từ đâu đó! Tử Đại Viên, vì sao lại nhắc tớ? Người ta rất gầy nhé! 】

Ngôn Mông: 【 Vậy cậu thật sự có hiểu nhầm gì đó với cân nặng của bản thân rồi. 】

Sở Hàm: 【...Tình bạn kết thúc, cáo từ! 】

Hệ thống nhắc nhở: Hảo hữu của bạn Sấu Sấu rời khỏi nhóm chat.

Từ Nguyện: 【 "Viên Sấu" couple a, đừng bỏ lại tớ, cáo từ! 】

Hệ thống nhắc nhở: Hảo hữu của bạn Đại Viên rời khỏi nhóm chat.

Thích Vãn: "..."

Nhìn chằm chằm hội nhóm chỉ còn hai người cô và Ngôn Mông, Thích Vãn yên lặng kéo Từ Nguyện và Sở Hàm trở lại.

Sở Hàm: 【 Không đề cập tới cân nặng, chúng ta vẫn là bằng hữu! 】

Từ Nguyện: 【 Thực xin lỗi, là cân nặng của bọn tớ cản trở các cậu rồi! 】

Thích Vãn lườm cái xem thường, trực tiếp ném ra ba cái lì xì: 【 Nói chuyện tử tế. 】

Không sai, "Viên Sấu CP" chính là khuê mật nông cạn như vậy, với Thích Vãn thải hồng thí (*) cũng thổi lên trời .

(*) thải hồng thí: đánh rắm cầu vồng, từ ngữ lưu hành trên mạng tại TQ, thường dùng trong giới fandom. Lưu hành năm 2017 từ bộ phim Trấn Hồn, muốn khen ngợi một người nhưng không biết dùng từ gì nên đánh rắm cầu vồng được thay thế mang tính vô cùng khoa trương. Ý nghĩa của từ này tức là fan hâm mộ thổi phồng thần tượng của mình, toàn thân đều quý giá, tất cả đều là ưu điểm, ý ở mặt chữ chính là thần tượng ngay cả đánh rắm cũng thành cầu vồng, rất đẹp chứ không thối.

Sở Hàm: 【Cậu câm miệng cho tớ, đừng có tỏa mị lực nữa. Cậu lấy gương soi thử xem bản thân là mỹ nữ tuyệt thế như nào! 】

Sở Hàm: 【Cậu có dáng người đẹp bao nhiêu chính cậu cũng không biết sao? Có biết bao người đàn ông ngoài kia muốn quỳ chết dưới váy của cậu không? 】

Từ Nguyện: 【 Vãn Vãn điện hạ của chúng ta, dáng người ma quỷ ngay cả phụ nữ nhìn thấy cũng phải phun máu mũi. Sắc đẹp của cậu khiến mọi lời khiêm tốn của cậu đều trở nên cực kỳ không thuyết phục! 】

Từ Nguyện: 【 Tiên nữ đều ăn xinh đẹp lớn lên, béo ư? Không tồn tại! Hôm nay lại thêm một ngày trầm mê trong nhan sắc của Vãn Vãn điện hạ! 】

Ngôn Mông: 【... 】

Ngôn Mông: 【Bây giờ lên Weibo phát bài "thải hồng rắm" còn kịp không? 】

Thích Vãn cảm nhận được khuê mật tràn đầy tình yêu với (tiền bạc) của cô, tất cả mấy câu "đánh rắm cầu vồng" đều nhận hết, lại ném ra mấy cái lì xì.

Bốn người là bạn cùng phòng đại học, quan hệ rất tốt, ngày thường oán hận lẫn nhau nảy sinh cảm tình.

Đại học khi đó, Thích Vãn bị Thích Yến Thần bắt học quản lý chuyên nghiệp, cô phải về nhà ở. Về sau Thích Vãn thích thêm chụp ảnh, mỗi ngày bận rộn như chó, thật sự không có thời gian đi tới đi lui giữa nhà và trường học, lão cha rốt cục đáp ứng để cô trọ ở trường.

Nhưng ký túc xá lúc đó đã không còn phòng khoa quản lí, cô cứ như vậy bị xếp vào cùng phòng với đám Ngôn Mông của hệ văn.

Mọi người tán gẫu vài câu, Sở Hàm đột nhiên hỏi tình huống hiện tại của Thích Vãn, có phải bị lão cha áp tải về hoàng cung rồi hay không?

Theo tính cách của cô, tất nhiên phải đợi mình hoàn toàn bắt được Dụ Kiêu để nhận bọn họ cúng bái!

Cùng khuê mật tán gẫu quên ngày, Thích Vãn tìm trong album ảnh lấy ra một tấm chụp toàn thân mặc lễ phục đuôi cá, lồi lõm có trước có sau, mỗi đường cong đều là duyên dáng.

Cô đăng lên vòng bạn bè: 【 Tôi không phải béo, tôi là đáng yêu đến vô cực ~ 】

Ảnh chụp vừa đăng, nháy mắt phá trăm lời tán dương, bình luận đủ loạn gọi cô là nữ thần.

Thích Vãn cách vài phút lại load bình luận, đợi hơn nửa ngày vẫn không thấy Dụ Kiêu khen. Không biết là đã nghỉ ngơi hay nam thần cao lãnh đệ tử cổ mộ phái này không xem vòng bạn bè?

Không có người trong lòng khen, vòng bạn bè trở nên vô vị.

Thích Vãn tức giận, mở Weibo lên.

Thích Vãn là blogger nhiếp ảnh, được chứng nhận V, trên weibo không đăng ảnh thật, không công khai sinh hoạt, không truy tinh (đu idol), chỉ ngẫu nhiên chia sẻ một vài tác phẩm chụp ảnh bản thân thấy đẹp, kèm thêm địa điểm hoặc ít ỏi vài lời văn.

Dần dà cô cũng tích góp không ít nhân khí, nhất là hai năm ở nước ngoài kia. Cô sắm cho mình một bộ cameras cao cấp, fan trực tiếp phá mười vạn.

Tin nhắn một đống chưa đọc, một vài hỏi cô địa chỉ chụp ảnh, một vài hỏi cô gần đây đi du lịch nơi nào, sao hai tháng không cập nhật rồi.

Trước cô bị sắp xếp cho Khương Như Đề, mỗi ngày theo lịch trình với cô ta, hành lý quá nhiều, cameras vừa nặng nên cũng không mang theo bên người, huống chi Khương Như Đề cũng không có gì đáng cô chụp.

Mà lúc này ở bên người Dụ Kiêu lại khác, cô chỉ mong sao điên cuồng chụp 1 vạn bức ảnh gương mặt 360 độ không góc chết của anh, chỉ tiếc ra ngoài gấp rút, cameras bảo bối của cô không kịp mang theo.

Cô chọn người quen mặt để trả lời, chỉ nói công việc có chút bận.

Trả lời xong tin nhắn, thuận tiện xem siêu thoại (*) của Dụ Kiêu

(*) siêu thoại: siêu chủ đề, super topic hay hagtag, #tên idol#, thường dành cho một thần tượng nào đó do các fan xây dựng lên, có quy tắc và quản lý nghiêm ngặt. Các fansite, fan hâm mộ khi up bất cứ gì về idol đều dùng hashtag này đầu để tăng thêm tương tác cho tên thần tượng trên weibo, ngược lại fan hâm mộ cũng vào những siêu thoại đó để tìm những thông tin liên quan tới idol của mình.

Hôm nay ở sân bay có không ít trạm tỷ (*) vác cameras, ngắn ngủn mấy giờ, ảnh Dụ Kiểu ở sân bay tràn đầy trong siêu thoại.

(*) trạm tỷ: các trạm fan (fansite tiêu biểu) thường có fan tiền tuyến, là những bạn sẽ theo chân thần tượng ở các nẻo đường, để chụp ảnh và đưa tin nhanh nhất

Lúc ấy sân bay nhiều người hỗn loạn, góc độ chụp ảnh không thuận, may mà Dụ Kiêu nhan sắc cao, cho dù thế nào cũng vấn thấy đẹp.

Thích Vãn một bên lưu ảnh, một bên bắt bẻ kỹ thuật và tác phẩm của trạm tỷ, quyết định sau khi về đế đô vẫn nên mang theo cameras súng ống thời khắc bên người.

Đang trượt (màn hình) thì một tấm ảnh chụp hai người đập vào mắt - người đàn ông nắm chặt cổ tay người phụ nữ, dẫn cô xuyên qua đám người. Hai người quần áo tựa nhau, một trước một sau giống như đôi người yêu thân mật.

Ảnh chụp từ di động nên có chút mơ hồ. Sắc mặt Dụ Kiêu bình tĩnh lạnh nhạt, mà trên mặt Thích Vãn có vui mừng và kinh ngạc, trong ánh mắt lóe lên tia sáng.

Đây là lần đầu tiên cô và Dụ Kiêu chung khung hình, Thích Vãn nhìn chằm chằm màn hình rất lâu, bắt đầu cảm thấy cô và Dụ Kiêu thực ra rất có tướng phu thê, này về sau nếu có bảo bảo, nhất định phụ trách nhan sắc của nhà trẻ. (chưa yêu mà nghĩ tới sinh con luôn rồi -.-)

Trọng điểm về sau càng lệch đi, trong lòng cô diss điên cuồng kỹ thuật chụp ảnh của blogger, chụp mình Dụ Kiêu còn chưa tính. Vì sao cánh tay của cô cũng photoshop lệch?

Hừ, kém cỏi!

Weibo này bị đưa lên dẫn đầu, bình luận cũng không ít, fan không rõ chân tướng thấy Dụ Kiêu liên quan tới phụ nữ, cũng muốn điên luôn.

【 Anh anh anh, cầm tay rồi!! Người phụ nữ này là ai!!! 】

【 Trong vòng 3 phút, tôi muốn nhìn thấy tất cả thông tin của người con gái này! 】

【Cmn, tôi vậy mà mơ mộng hình ảnh tổng tài bá đạo hộ thê!! 】

【 Thật sự là bạn gái? Nói thật nhan sắc này cũng không tệ lắm! Anhhh ~ 】

【 Tôi thất tình sao?? Dụ Kiêu mặc đồ tình nhân với người khác rồi! 】

【 a a a a tôi chết mất. 】

Blogger bình luận giải thích ở dưới: Không phải bạn gái, chỉ là trợ lý mới mà thôi. Lúc ấy quá đông người, tiểu tỷ tỷ trợ lý trẹo chân, Dụ Kiêu dẫn cô ẩy ra ngoài, mọi người không nên nghĩ nhiều.

Nhưng cư dân mạng toàn bộ "tôi không nghe tôi không nghe", trực tiếp xem nhẹ chủ blog, dưới bình luận bắt đầu spam 【 cách tác phẩm anh gần một chút, cách sinh hoạt anh xa một chút. 】

Chủ blog: đầu chó.jpg

----

Ninh thành mấy ngày gần đây thời tiết đều âm u, hôm nay chính thức ghi hình quang đãng hiếm thấy, bầu trời xanh thẳm, nhiệt độ cũng tăng trở lại.

Thích Vãn cài báo thức 6h30, di động vừa vang liền lấy tốc độ nhanh nhất nhảy xuống giường rửa mặt.

Quay show tống nghệ rất vất vả, phải chạy theo tổ chương trình cả ngày. Cô phối cho mình một bộ trang phục thoải mái, tóc dài búi thành củ tỏi, đi giày Dụ Kiêu mua, nháy mắt cảm giác bản thân giống thiếu nữ mười tám tuổi.

A..., không đúng. Cô vốn là thiếu nữ mười tám tuổi, hơn nữa vĩnh viễn đều là vậy :)

Buổi sáng 7h, cô bưng sữa cùng bánh mì mới ra lò đúng giờ ấn chuông cửa phòng Dụ Kiêu.

Dụ Kiêu có thói quen tập luyện sáng sớm, anh ngừng máy chạy bộ đi đến phía sau cửa, nhìn qua mắt mèo thấy Thích Vãn bên ngoài đang vuốt vuốt tóc.

Cách ăn mặc của cô hôm nay rốt cục có chút giống trợ lý, không giống bộ dáng đại tiểu thư cao cao tại thượng nữa.

Anh vặn nắm cửa, mở ra một khe hở, xoay người đi vào phòng tắm lấy khăn mặt lau mồ hôi.

Thích Vãn đứng hơn mười giây mới phát hiện cửa mở, cô đẩy cửa ló đầu dò xét, thấy Dụ Kiêu mới từ phòng tắm bước ra thì tươi cười.

"Sớm a ~"

"Sớm. "

Dụ Kiêu lau tóc hơi ẩm, nhàn nhạt đáp lại cô.

"Tôi mua bữa sáng, anh ăn một chút lót bụng đi, một hồi tổ chương trình sẽ cho người tới đây tạo hình cho anh."

Thích Vãn ôm đồ đạc đi vào trong, không gian phía sau cửa chật chội. Cô lách người qua bên cạnh Dụ Kiêu, khuỷu tay không cẩn thận quẹt vào cánh tay anh.

Kỳ quái thật. Anh rõ ràng vừa mới vận động xong, lọn tóc vẫn nhỏ mồ hôi, nhưng trên người vẫn thoảng thoảng mùi thơm ngát nhàn nhạt, là hương vị sạch sẽ.

Thích Vãn nhịn không được ngắm anh nhiều thêm.

Dụ Kiêu tùy tiện đáp lại một câu, mở túi ăn một miếng bánh mì, đợi mồ hôi trên người khô bớt lập tức vào phòng tắm gội.

Thích Vãn dụng nước sôi súc cốc sứ khách sạn, bỏ sữa vào trong lò vi ba đun nóng.

Ngồi ở phòng khách yên tĩnh có thể nghe tiếng nước chảy ào trong phòng tắm, cô nhìn chằm chằm cái cốc chuyển động trong lò vi ba, suy nghĩ lan man.

Không bao lâu, nhân viên tổ chương trình đến.

Vẫn là biên đạo ngày hôm qua tiếp đón bọn họ, phía sau dẫn theo một nữ chuyên viên trang điểm túi lớn túi nhỏ. Biên đạo Tiểu Hỏa cũng là trực nam, cả đoạn đường cũng không giúp người ta một tay.

Thích Vãn dẫn bọn họ vào: "Dụ Kiêu đang tắm, các anh ngồi chờ một chút."

Chuyên viên trang điểm mỉm cười nói không sao, đi tới bàn bên cạnh, bắt đầu bày đồ trang điểm lên bàn.

Nhóm tạo hình của đài truyền hình Ninh thành rất có tiếng, Tony lão sư của bọn họ có đôi tay có thể biến vịt con xấu xí thành tiểu tiên nữ.

Có bạn trên mạng trêu chọc, một lần lên đài Ninh thành tương đương với một lần chỉnh dung.

Thích Vãn thích chưng diện, tiền bạc cũng nhiều, bình thường hay mua sắm chai chai lọ lọ, với mỹ phẩm cũng có chút nghiên cứu.

Lúc ấy cô làm trợ lý Khương Như Đề, bà cô kia nhìn cô cái gì cũng không vừa mắt, chỉ riêng đối với kỹ thuật trang điểm của cô coi như vừa lòng.

Nhưng cô tiếp xúc đa số là nữ, trang điểm cho nam thì không hiểu nhiều lắm.

Dụ Kiêu vừa ra tới, biên đạo vội vàng thúc giục chuyên viên trang điểm: "Nhanh lên một chút, hành trình ghi hình hôm nay cực kỳ gấp."

Chuyên viên trang điểm mang Dụ Kiêu tới ngồi vào bàn, trước dùng khăn bọc lấy tóc ẩm ướt, hóa trang xong sẽ sấy kiểu cho anh.

Thích Vãn lấy sữa hâm nóng đặt lên bàn cho Dụ Kiêu, còn mình bưng một cốc đứng bên cạnh gương xem chuyên viên thao tác.

Không thể không nói, làn da Dụ Kiêu đẹp hơn nhiều người phụ nữ, trắng nõn bóng loáng, không có mụn, ngũ quan có chiều sâu, dù không trang điểm vẫn xứng là nam thần.

Thích Vãn nhếch miệng uống sửa, sắc son tươi đẹp bám một chút trên viền cốc.

Cô đột nhiên nhớ mình ra cửa không mang theo son, đặt cốc sữa chạy về phòng.

Biên đạo gọi cô: "Cô đi đâu vậy, chúng ta chuẩn bị xuất phát."

Thích Vãn mở cửa ra ngoài: "Không mang son, tôi quay lại ngay."

Biên đạo hoàn toàn không hiểu được tầm quan trọng của son môi với phụ nữ: "Phụ nữ thật là phiền toái, ăn cơm xong son môi không phải cũng trôi hết sao?"

Chuyên viên trang điểm lườm hắn một cái: "Anh biết cái gì, son môi là vũ khí 'giết nam nhân' tốt nhất đó biết không?"

Biên đạo nở nụ cười: "Lại còn giết nam nhân, làm sao không thấy cô giết ai! Trong tổ chúng ta còn nhiều nhiếp ảnh gia độc thân đó!"

Hai người vui đùa vài câu, tâm tình Dụ Kiêu hôm nay rất tốt, cũng không cảm thấy bọn họ ầm ĩ.

Anh tiện tay bưng cái cốc trên bàn lên, uống vài ngụm.

Có lẽ là mùi mỹ phẩm quá nồng, thời điểm uống vào chóp mũi anh mơ hồ lẩn quẩn một mùi hương, nhè nhẹ, giống sữa lại giống hoa quả.

Anh đặt cốc xuống, một dấu son môi màu đó cực kỳ nổi bật đập vào mắt.

Biên đạo cùng chuyên viên trang điểm vẫn còn đang tán gẫu.

"Phụ nữ các cô hôn môi cùng bạn trai có lau son đi trước không?"

"Lau cái gì mà lau, chưa nghe bạn trai tỏ tình bằng tặng son à? Gì ấy nhỉ ..." Biết vì sao anh tặng em son môi không? Bởi vì anh muốn em mỗi ngày đưa anh một chút."

Chuyên viên trang điểm nói xong cũng tự cảm thấy buồn nôn, giật thót mình, ánh mắt bỗng nhiên quét đến cái cốc trong tay Dụ Kiêu.

"Cái này.."

Dụ Kiêu hạ mí mắt, giống như không có việc gì để cái cốc trở về.

Thích Vãn quay về, son môi đã dặm lại, bưng cốc sữa lên tiếp tục đứng một bên quan sát, vừa muốn uống một ngụm thì phát hiện sữa đã thấy đáy.

"Á? Sao đã hết rồi?"

Chuyên viên mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, vẻ mặt mờ mịt "đừng hỏi ta ta không biết gì hết" vùi đầu làm việc.

Mặt Dụ Kiêu không thay đổi nói: "Có lẽ là bốc hơi."

Thích Vãn: ???

Tôi ít đọc sách, anh đừng có gạt tôi.

----- Giới thiệu một chút biệt danh của các tiểu tiên nữ:

Thích Vãn: Tiểu Vãn

Từ Nguyện: Đại Viên

Sở Hàm: Sấu Sấu

Ngôn Mông: Chanh (bút danh của Ngôn Mông là Nịnh Mông Bất Manh, Ninh là quả chanh)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net