C12: Không thay đổi, đến Milan!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Ôn Lương Dụ, cậu thật sự rãnh rỗi!”

Cận Kỳ Ngôn gắt gao trừng mắt tên lải nhải Ôn Lương Dụ, ánh mặt trời xuyên qua ngọn pha lê soi vào anh, ánh dương ấm áp chiếu rọi, nhưng anh như núi băng nam cực lạnh lẽo, chỉ cần liếc mắt một cái, khiến cho người cảm rét lạnh thấu xương.

Cận Kỳ Ngôn tựa như thiên sứ đến từ địa ngục, trước mặt Ôn Lương Dụ vỗ cánh màu đen, quạt tới từng cơn hàn ý.

“Như vậy, Kỳ Ngôn, cậu hy vọng cùng người phụ nữ kia chạm mặt? Cậu không cần cự tuyệt duyên phận trời cao an bài?”

Trêu chọc Kỳ Ngôn quá thú vị, tùy tiện nói mấy câu liền làm cho cậu ta mặt đen không nhận người, Ôn Lương Dụ không sợ chết, tiếp tục nói.

Cười cười, cậu cũng không sợ, bọn họ chơi từ nhỏ đến lớn, cũng đánh qua vô số lần.

Cận Kỳ Ngôn mặc kệ Ôn Lương Dụ, bỏ đi.

Môi mỏng khẽ nhấp, thâm trầm, lãnh băng…… Như cũ đẹp, lãnh đến không ra gì!

Mỗi cái giơ tay nhấc chân đều toát ra vẻ ưu nhã, khí thế ngạo nghễ, toàn thân tràn ngập mị hoặc, hấp dẫn người.

Chỉ cần Cận cơ trưởng vừa đi qua đại sảnh sân bay, tỉ lệ quay đầu là trăm phần trăm.Haizzz...

“Uy, từ từ!”

Cận Kỳ Ngôn không nhìn lại, không để ý đến Ôn Lương Dụ chạy theo sau.

~~~~~~~~~~

Cận Kỳ Ngôn không đổi chuyến bay, tieếp nhận sắp xếp của công ty, anh bay sang Milan.

Anh còn tham gia khảo hạch của hãng, hơn nữa, mọi thứ thông qua.

Chuyến bay đến Milan lần trước, Tổng giám sắp về hưu của hàng không Hoa Du_ Jimmy, cùng anh nói chuyện, xem như phỏng vấn.

Jimmy đối với anh có ấn tượng rất tốt,  ông cũng rất coi trọng năng lực và sự chuyên nghiệp của cậu.

Ông vì Cận Kỳ Ngôn chuẩn bị chu đáo, sáng hôm sau liền từ Milan trở về.

Đến lúc đó, không chỉ có một người phỏng vấn, mà là năm người phỏng vấn, khảo hạch Cận Kỳ Ngôn.

Năm khảo hạch đều thông qua, Cận Kỳ Ngôn mới có thể lâý danh nghĩa là thực tập sinh giám đốc, thực hiện khảo hạch năng lực khẩn cấp.

Cùng ý nghĩa, anh phải từ bỏ ước mơ bay về phía trời xanh!

Có lẽ, chuyến bay đến Milan, Italy lần này, Cận Kỳ Ngôn lấy thân phận là cơ trưởng hàng không Hoa Du, lần cuối bay lượn ở trời xanh.
……

Đêm, sân bay quốc tế Thân Thành,mọi thứ đều chuẩn bị ổn thoả, Cận Kỳ Ngôn ở vị trí điều khiển của cơ trưởng, đợi lệnh xuất phát.

Lạnh lùng, ít nói ít cười, đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm bản đồ dụng cụ.

22 giờ 10 phút, tai nghe Cận Kỳ Ngôn cũng truyền đến âm thanh.

“Ngủ ngon, Hoa Du HY328, có thể tiến vào đường băng 36L, xếp hàng cất cánh.”

Sau khi nghe mệnh lệnh, Cận Kỳ Ngôn theo hướng chỉ định trượt đến đường băng 36L.

Bình thường sau khi phi công cất cánh, cabin sẽ truyền ra giọng nói của Cận Kỳ Ngôn, tiếng Anh lưu loát, chuẩn mực.

“Tôi là cơ trưởng Cận Kỳ Ngôn của chuyến bay HY328, điểm đến của chúng ta là sân bay quốc tế Milan, Italy, khởi hành lúc 11 giờ 20 phút, thật vinh hạnh cùng chuyến bay với mọi người, chúc mọi người vui vẻ!”

Mặc dù là buổi tối, các hành khách nghe được giọng nói Cận Kỳ Ngôn vẫn là kích động.

Bọn họ vô cùng thích chung chuyến bay với vị cơ trưởng như núi băng này, ngay cả nhân viên đội cũng vậy, đều đối với Cận Kỳ Ngôn hết lời khen ngợi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net