C8: Náo loạn Cận gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm, tại trang viên Cận gia, khách không mời mà tới!

Trong phòng khách, không khí đột nhiên trở nên khẩn trương, còn có tiếng khóc truyền ra!

“Ô ô ô…… Cận lão phu nhân, người hãy giúp Kỳ Ngôn. Hiện tại có kẻ muốn hãm hại nó, người không thể mặc kệ, ô ô ô!”

Nói khóc liền khóc, Nhan Như Ngọc liều mạng gạt nước mắt, đầy thương tâm.

Còn không phải là diễn kịch sao, bà vẫn là có hai tay, cũng không kém cạnh tiện nhân kia!

Đừng tưởng bà nghĩ đến Cận gia, bà chỉ vì Kỳ Ngôn, chị bà qua đời, gia sản thuộc về Kỳ Ngôn tuyệt đối sẽ không nhường cho mẹ con tiện nhân kia!

Nếu không phải ả Ngô Hương Tuyết kia, chị bà sẽ không chết, Kỳ Ngôn cũng không mất mẹ từ nhỏ.

Nhan Như Ngọc khóc thật sự thương tâm, nước mắt ào ào rơi, Cận lão phu nhân sao có thể ngồi im.

Bà vừa nghe Nhan Như Ngọc nói cháu trai bảo bối bị người hãm hại, tức khắc, khuôn mặt mấy phần nghiêm túc.

“Như Ngọc, nói cho ta nghe, Kỳ Ngôn xảy ra chuyện gì? Không nên che giấu, ta muốn thay Kỳ Ngôn đòi lại công bằng. Ta đây còn chưa chết, vẫn là ta định đoạt, ai dám khi dễ cháu trai bảo bối ta?!”

Cận lão phu nhân nhấp cánh môi thật sự khẩn, theo bản năng, bà liếc mắt  Ngô Hương Tuyết.

“Ô ô ô…… Cận lão phu nhân, vẫn là người lo cho Kỳ Ngôn nhất! Chị hai trên trời linh thiêng, sẽ phù hộ người sống lâu trăm tuổi. Ô ô ô…… Anh hai đã biết chuyện của Kỳ Ngôn, không nói cho người sao?”

Nhan Như Ngọc run rẩy bả vai mà khóc, bà khinh thường ánh mắt liếc qua của anh rể —— Cận Nam Sinh!

“Nam Sinh, con thành thật nói cho ta, Kỳ Ngôn có chuyện gì? Con là cha của nó! Con không lo lắng quan tâm nó sao? Có phải hay không mong ta chết? Kỳ Ngôn từ nhỏ không mẹ, là con thiếu nó tình cảm. Mặc Thanh không còn nữa, con nên quan tâm chăm sóc con trai của nàng nhiều hơn.”

Lời nói Cận lão phu nhân, Ngô Hương Tuyết sao có thể nghe không hiểu, đoán ý tứ là oán trách mình đi!

Ngô Hương Tuyết không vui nhấp môi, bà không có xen vào, bà biết lão phu nhân không vui.

Mặc dù bà đối Nhan Như Ngọc có nhiều ý kiến, bà cũng chịu đựng không có mở miệng.

Hơi hơi thở dài, Cận Nam Sinh đáp lời, “Mẹ, con không phải không đau lòng cho Kỳ Ngôn, con không có bất công, nó đều là con của con. Kỳ Ngôn bị kỷ luật vì vi phạm quy định, đang  tiến hành điều tra. Theo trình tự, con không thể thiên vị. Chưa có kết quả, không nên kết luận vội, không nói cho mẹ biết, là vì sợ người lo lắng.”

“Anh hai, đây là anh không đúng rồi, con trai chính mình mà không khẩn trương sao? Có thể dựa vào người ngoài sao? Anh căn bản là không suy nghĩ cho Kỳ Ngôn? Việc chị qua đời, anh cũng không có áy náy qua?

Kỳ ngôn là cơ trưởng xuất sắc của hàng không Hoa Du, năng lực của nó anh cũng rõ, nó sao có thể uống rượu trước khi chấp hành nhiệm vụ, người sáng mắt, vừa thấy là bị hãm hại. Nhưng thế nào, phiền phức lại tới khi nó tranh cử chức Tổng giám Hoa Du?

Anh hai, anh rõ ràng là bất công, anh không phải còn có một người con khác cũng tuyên bố muốn tranh cử Tổng giám sao? Lão phu nhân, người nhất định vì Kỳ Ngôn làm chủ. Chị hai chết oan, ôm hận rời đi, nhà họ Cận không thể bạc đãi con trai của chị.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net