Giới thiệu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguyên Dục Tuyết là người máy chiến tranh đời đầu tiên, có năng lực tác chiến xuất sắc, về sau vì có bug trong chương trình nên nảy sinh khiếm khuyết trầm trọng, bị gấp rút đưa đi tiêu hủy.

Nhưng trên đường đi, một vụ nổ lớn xảy ra, tung tích của cậu cứ thế không còn tăm hơi.

---- Xuyên tới thế giới song song, bị chọn tham gia vào một trò chơi sinh tồn khủng bố, Nguyên Dục Tuyết nhìn nhiệm vụ mà hệ thống đưa ra, lại cảm thấy khá thân quen.

Đây là nhiệm vụ mới của cậu à?

Phó bản lần này liên tiếp xảy ra chuyện ngoài ý muốn, một đội toàn những người chơi giàu kinh nghiệm lại gặp phải hiểm cảnh bất trắc là thế giới phó bản sụp đổ. Vô số quỷ quái bị thả ra, gần như tất cả phải chết.

Nhưng họ lại tận mắt thấy vị tân binh gầy yếu còn đang bị thương kia, "sẩy chân" bước vào làn sóng quái vật. Mọi người hốt hoảng chạy tới, chưa kịp hoàn hồn thì đã thấy ánh bạc chiếu rọi đáy mắt.

Cậu dùng một thanh đao cản địch, Thần Phật chớ gần.

Lưỡi đao dính đầy máu, trên người cậu cũng có từng mảng máu lan rộng do quái vật làm tổn thương. Lúc trở lại, cậu khẽ nhắm mắt, một giọt lệ máu ngưng tụ trên mi mắt run rẩy lăn xuống cùng với âm thanh yếu ớt.

"Không sao."

*

Khi cái tên Nguyên Dục Tuyết này lan truyền trong giới người chơi, mọi người căn cứ vào nhiệm vụ của cậu ở các thế giới, phân tích: Cậu ấy là tân binh xuất sắc nhất từ trước đến nay, tỉ lệ qua ải cực cao, am hiểu vũ khí lạnh, hùng mạnh mà từ bi.

Có người chơi nhìn thấy tư liệu của cậu, thuận miệng giỡn một câu: "Có khi thiên phú của cậu ta... Là mặt ấy nhỉ?"

Khu vực an toàn trở nên tĩnh lặng vô cùng, ánh mắt nhìn về phía tên người chơi kia ngập tràn ý xấu.

Đồ ngu, đêm nay chắc chắn mày sẽ bị ám sát.

--- Ai cũng biết, Nguyên Dục Tuyết là sắc màu duy nhất trong mắt những con người đang giãy giụa tìm đường sống đó.

Đến cả quái vật ẩn sâu dưới vực tối cũng mơ ước vươn tay, lặng lẽ cuốn lấy cậu.

"..."

Đây là ánh trăng của hắn.

Gỡ mìn, hướng dẫn đọc truyện: Truyện sảng ngọt, thụ vạn nhân mê, có debuff nhưng rất giỏi đánh nhau

Chỉ số vũ lực siêu mạnh, đứng đó thôi đã khiến người ta cảm thấy an toàn vô cùng, vạn nhân mê xinh đẹp tuyệt trần thụ X Hóa thân từ ý thức của phó bản yêu thụ tha thiết, nhiệt tình theo đuổi vợ công.

(Bôi đậm gạch chân rồi đấy, cấm mấy má toxic vô chê bai thụ thế này thế nọ, không đọc thì out chứ đừng buông lời làm mất lòng nhau, báo trước nhà có chó dữ đấy : D Đọc truyện để vui chứ không phải để nóng máu)

Một câu giới thiệu vắn tắt: Không phải người vào thế giới vô hạn không làm người.

Ý chính: Yếu tố để trở thành con người: thiện lương, dũng cảm và tình yêu.

Tóm tắt của editor: Một em bé người máy đi lạc sang thế giới vô hạn lưu và học cách trở thành con người ~




__________________________________

Bể kế hoạch nhưng chưa hẳn là bể =)))))))))))) Số là sau khi ngồi nghe Ry tỉ tê kể khổ việc mình nhắm chiếc hố vô hạn lưu từ tháng 12 nhưng do mình lười nên tháng 3 rồi mình vẫn chưa đăng để giờ bị trùng thì tiếc (sàd face), người chị em thân thiết là B cuối cùng không thể chịu nổi độ chây ì và thiếu quyết đoán này, đã nhồi nhét cho tui một đống bộ vô hạn lưu chưa edit, với mệnh lệnh là ngày nào cũng phải đọc cho đến khi tìm được bộ ưng ý thì thôi. Tất cả hãy tặng 1 tràng pháo tay cho sự thúc đít ngày đêm của bạn B =))))))))


Lần đầu đào hố truyện ongoing run ghê. Thú thật là tui cũng chỉ mới đọc hết phó bản 1 thôi nhưng cuốn dã man ~ Thôi thì cứ đăng cái giới thiệu ở đây cho mọi người biết em đang đặt gạch bộ này xD Như thường lệ thì sau đây là chút review + spoil.

.

.

.

.

.

.

.

.

Em bé Nguyên Dục Tuyết của chúng ta, đơn thuần đúng như cái tên của mình, là người máy chiến đấu được tạo ra với mục đích phục vụ cho chiến tranh. Em bé đã luôn cố gắng thực hiện chức trách của mình, giành được vô số chiến công, thậm chí trở thành huyền thoại chiến đấu. Nhưng em bé là một người máy. Em có tư duy của con người, nhưng lại không có cảm xúc của con người, không biết cái gì là buồn là giận hờn là tổn thương, trong mắt em chỉ có nhiệm vụ, và nhiệm vụ của em luôn là xông pha những nơi hiểm nguy nhất, cứu sống con người. Cứu họ là trách nhiệm, là nghĩa vụ của em.

Em là sản phẩm hoàn hảo nhất từ chức năng cho tới ngoại hình, em được tạo ra để thỏa mãn dục vọng bành trướng của con người. Em phục tùng mọi mệnh lệnh mà chưa từng băn khoăn, để rồi khi em có 1 lỗi nhỏ trong hệ thống, con người cứ thế coi chiến thần mạnh nhất của họ thành đống phế thải, mang em đi tiêu hủy "để tránh họa về sau".

Em cứu họ để rồi không ai cứu em.

Nguyên Dục Tuyết là một đứa trẻ ngoan. Em chưa từng chống đối bất cứ mệnh lệnh nào, luôn cố hết sức thực thi nhiệm vụ, thậm chí khi biết mình sẽ bị mang đi tiêu hủy, em cũng thản nhiên chấp nhận - như cách con người giải thích thì em là máy mà, sao có cảm xúc được. Ngay cả khi mở mắt ở một nơi xa lạ, em vẫn muốn tìm cách trở lại phòng thí nghiệm dù biết trở lại đó mình sẽ bị tiêu hủy, vì đó là "nhà" của em, là nơi em sinh ra và ban cho em mục đích sống. Và thậm chí Nguyên Dục Tuyết còn vui mừng khi biết mình được thực hiện một "nhiệm vụ cuối" trước khi bị tiêu hủy.

Trong "nhiệm vụ cuối" này, lần đầu tiên Nguyên Dục Tuyết được con người cảm ơn khi cứu mạng họ, lần đầu tiên Nguyên Dục Tuyết được coi là "người yếu" để được chở che, lần đầu tiên có con người sẵn sàng hi sinh tính mạng mình để cứu em. Và Nguyên Dục Tuyết sẽ còn được trải nghiệm rất nhiều lần đầu tiên khác, nhận lấy tình thương yêu em xứng đáng có nhưng chưa bao giờ được trao.

Nhấn mạnh thụ KHÔNG THÁNH MẪU/THÁNH PHỤ, ẻm sinh ra là người máy, 3 định luật của người máy đã khắc sâu (lập trình) vào tâm trí (hệ thống) và một trong những điều đó là luôn bảo vệ sự an nguy của con người trong mọi tình huống. ĐỌC CHO KĨ, AI NÓI THỤ THÁNH MẪU/THÁNH PHỤ TUI THẢ CHÓ CẮN NGAY VÀ LUÔN!!!!

Deep deep về thụ đủ rồi giờ qua công nè. 

Ờm, không biết review gì hết á =))))))) Vì thuộc tính của ổng khá mơ hồ, chỉ có duy nhất 1 điểm là rõ, thụ là trời là đất là tất cả =)))) À nhưng con đường tán vợ của thanh niên này hết sức gian nan vì 1 là em bé Nguyên Dục Tuyết chưa biết yêu, 2 là chính công còn chưa rõ yêu là gì cơ, tui đọc hết vụ 3 nửa vụ 4 (tầm chương 200 mà vẫn chưa thấy gì khả quan hết =))))))) ) 

Vì công là hóa thân của phó bản nên ổng có thể xuất hiện ở bất cứ phó bản nào thụ tham gia (chỉ không thể tham gia vào thế giới người chơi), có điều xu thì thấy ớn =)))) Ví dụ như là lần đầu được hôn hít với vợ (đóng giả làm nhiệm vụ), sắp mi mi được người ta rồi tự dưng con ma từ đâu tòi ra =)))))) Cay không chịu được =)))))))) Xong càng về sau thấy ổng càng thảm =)))) Vụ 4 thì mất trí nhớ, xong phải để em bé Nguyên Dục Tuyết dắt đi tắm, đang tắm không thấy vợ đâu tồng ngồng chạy ra ngoài đi tìm, xong để em bé thấy được cái vòi giữa hai chân, em bé còn kiểu ủa ông này bị dị tật hả mà sao to dữ vậy =)))))))))))))))))))))))))))))))))) Vụ 4 mất trí nhớ xong vụ 5 thì không có cả xác luôn chỉ có cái phần hồn lẽo đẽo theo vợ =)))))))))))) Rõ khổ =)))))))))))

Phó bản theo đánh giá của tui là đủ đa dạng, đào khá sâu, hồi hộp, kinh dị và hack não đủ cả (có kha khá đoạn đau lòng, ví dụ như boss vụ 1 làm tui nhói trong lòng nhiều tí), nhưng do em bé Nguyên Dục Tuyết đáng yêu quá nên sự chú ý của tui va hết vào ẻm nên không thấy sợ lắm =)))))))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net