Chương 22: Sụp đổ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit + Beta: Cá Voi Xanh ‖ Converter: Reine

Ngày: 2/9/2021

Số từ: 777 từ

-----------------------------------------------

Lan Dục rất coi trọng vấn đề kết hôn với cô.

Hạ Nhất cũng biết điều này, nhưng sau khi thấy Lan Dục lộ ra vẻ mặt bất lực nhưng lại sắc bén như thế, tâm trạng cô hoàn toàn rối tung lên.

Cô nói chuyện này này với đôi Tiêu Ái, muốn tìm ra lý do tại sao Lan Dục cứ khăng khăng kết hôn với cô.

Tiêu Ái rối rắm nửa ngày rồi nói với cô: "Uh... Mặc dù đầu năm nay chuyện yêu đương rất dễ dàng, nhưng tình yêu sét đánh còn xa xỉ hơn. Nhưng, có vẻ Lan thiếu, ừm, yêu cậu từ cái nhìn đầu tiên nhỉ."

Nói cũng như không.

Đường Lạc bật cười: "Ái Ái, em thấy Hạ Hạ có thể hiểu được cái gì gọi là tình yêu sét đánh ư? "

Tiêu Ái vô cùng uể oải.

Hạ Nhất lại quay sang nói với Lan Dục.

"Tôi không muốn kết hôn với anh."

"Anh biết, nhưng anh sẽ làm Nhất Nhất nguyện ý."

"Tại sao tôi phải kết hôn với anh?"

"Bởi vì anh muốn kết hôn với Nhất Nhất."

"Tại sao anh lại kết hôn với tôi?"

"Anh yêu Nhất Nhất."

"Tôi không yêu anh."

"Anh biết, nhưng anh cũng sẽ làm Nhất Nhất yêu anh."

Tiêu Ái và Đường Lạc thường nói cô có bệnh, cho nên họ luôn thất vọng lại uể oải khi giao tiếp với cô.

Đối mặt với Lan Dục, lân đầu tiên Hạ Nhất cảm nhận nỗi thất vọng lại uể oải mà cặp đôi đó từng diễn tả.

Cô và Lan Dục không có cách nào để giao tiếp, cô không hiểu anh, và anh cũng không hiểu cô.

Lan Dục nói, sau này bọn họ sẽ sống cùng nhau, vì vậy Hạ Nhất phải quen với sự tồn tại của anh.

Anh thực sự từ không chút ảnh hưởng đến ảnh hưởng lớn cuộc sống của cô.

Từng chút một, Nhất Nhất bị náo loạn đến bệnh thần kinh tái phát.

Khi cô ở trạng bình thường đã khiến người ta câm nín, khi cô rơi vào trạng thái không bình thường sẽ khiến người ta phát khùng.

Cô bắt đầu thức cả đêm, nửa đêm canh ba sẽ chạy gõ cửa phòng đôi vợ chồng.

Đêm đầu tiên, cô đã gõ cửa ba lần. Tiêu Ái xoa xoa cái đầu như tổ gà, mơ màng hỏi cô làm sao vậy.

Hạ Nhất nghiêm túc nói: "Tiêu Ái, trong phòng mình có người."

Cô luôn cảm thấy ai đó đang nhìn mình, mọi lúc mọi nơi, dù cô có lấy chăn che kín người cũng vô dụng —

Tiêu Ái thật sự cạn lời.

Kể từ khi Lan Dục triển khai kế hoạch theo đuổi đến nay, Hạ Nhất vốn không thể chịu đựng được những thay đổi về môi trường xung quanh, thêm chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế cực độ đã bắt đầu trở nên căng thẳng quá mức, hơn nữa chứng bệnh ngày càng thêm nặng dẫn đến bị thấy ảo giác.

Lúc đầu, Nhất Nhất chỉ cảm thấy thế này: Hình như có ai đó đang nhìn mình?

Sau đó, cảm giác lại thành : Sao cứ có cảm giác ai đó đang nhìn mình?

Một thời gian nữa, trở thành như thế này: Thật sự có kẻ nào đó đang theo dõi mình!

Sau đó, cô hoàn toàn trở thành như thế này: Thật sự có kẻ đang nhìn mình! Không lúc nào dừng cả, có ở khắp nơi!

Vợ chồng Tiêu Ái đã từng được trải nghiệm chứng ám ảnh cưỡng chế này của Hạ Nhất từ nhiều năm trước rồi.

Cho nên Tiêu Ái rất suy sụp, cho dù là với Hạ Nhất hay Lan Dục.

Lan Dục đúng là rất ghê gớm, có thể ảnh hưởng đến Hạ Nhất đến vậy.

Cô ấy không có cách giải quyết Hạ Nhất, chỉ còn nước rớt nước mắt, bất lực nói với Mộ Bách ở bên cạnh Lan Dục: Bảo Lan thiếu đón ẻm đi, ngay lập tức đi! Tôi cầu xin anh luôn – đánh ngất hay gây mê gì cũng được, tùy các anh, rước ẻm đi đi mà! Tôi chân thành chúc cả hai ở bên nhau! Thật sự thật sự, thực... Đừng tra tấn tôi nữa, huhuhu, được không ~...

Cô ấy không thể chịu nổi, bệnh thần kinh của Hạ Nhất tái phát, vợ chồng họ không cách nào ngủ ngon!

Mộ Bách dở khóc dở cười, nhưng anh ta cũng chịu.

Hạ Nhất còn chưa đồng ý kết hôn với Lan Dục, Lan Dục không thể cướp cô về.

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง

🖌Đôi lời của editor:🖌

#1 Chị nhà quậy quá cơ, tỉnh quá cơ. Cố lên nào anh Dục. (╯▽╰ )

#2 Quốc khách vui vẻ nha mọi người.

#3 Chương đăng liên tục sẽ không gắn link, kéo xuống sẽ thấy.

Cảm ơn đã ủng hộ. Love you :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net