Quyển 9 - Chương 129: Nữ vương ma cà rồng đem lòng yêu linh mục (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quyển 9 – Chương 129: Nữ vương ma cà rồng đem lòng yêu linh mục (4)

Edit: Hoàng Gia Gia

Bản dịch được thực hiện với mục đích phi lợi nhuận và chỉ được đăng tải trên Wattpad imhoanggiagia. Nếu bạn nhìn thấy ở nơi khác, chắc chắn nó đã bị reup rồi đó. Vui lòng đọc tại trang chính chủ để ủng hộ công sức editor nhé.

------

Khi John bước vào phòng, Cố Minh Nguyệt đang hững hờ trêu chọc con cú mèo đang buồn ngủ gật gù cái đầu nhỏ. Đầu ngón tay tuyết trắng gần như trong suốt của nàng nhẹ nhàng vuốt ve gáy con cú, từng chút từng chút, lực đạo không chậm không nhẹ dọc theo lông vũ màu xám.

“Mẹ.” John khoác bên ngoài một cái áo choàng đen dày nặng, toàn thân bị bóng tối bao phủ cực kỳ chặt chẽ. Hắn trầm giọng gọi, âm sắc có chút ẩn nhẫn khàn khàn.

Mặt mày Cố Minh Nguyệt giãn ra, thần sắc trầm tĩnh an tường như tranh vẽ. Nàng dừng việc đang làm, quay người bước nhẹ về phía cửa sổ rồi kéo hai lớp rèm kín không thấy ánh sáng, bóng tối lờ mờ thoáng chốc lan tràn khắp bốn phương.

John nhẹ nhàng thở phào một cái, tư thái ưu nhã cởi áo choàng, đặt lên chiếc hòm khắc hoa dưới chân giường gỗ sồi thấp. Phần da trắng ngần bị lộ ra của hắn ẩn ẩn đỏ lên, kia là dấu vết do ánh nắng mặt trời lưu lại.

“John, cuộc điều tra thế nào rồi?” Cố Minh Nguyệt vừa dùng khăn bông lau tay, vừa đi về phía hắn.

“Có… có chút manh mối.” John ngồi ở trên giường, giọng điệu do dự. Cố Minh Nguyệt đứng bất động trước mặt hắn, dùng đầu ngón tay nâng cái cằm thanh tú trắng nõn của hắn lên, cụp mắt xuống nhìn vào đôi con ngươi xanh sáng trong như phỉ thúy.

Hầu kết John nhấp nhô, phát ra âm thanh nhỏ xíu, hắn mấp máy môi, sau đó mở miệng nói: “Chắc là có liên quan đến… Cassandra…”

Cassandra…

Đối với Cố Minh Nguyệt mà nói, đây là một cái tên rất xa lạ. Nàng cố gắng nhớ lại nguyên tác trong đầu, nhưng vẫn không thu hoạch được gì. Có lẽ người này chưa hề xuất hiện trong nguyên tác, không rõ danh tính.

“Là ai?” Cố Minh Nguyệt cúi người, gần hơi thở của John. Thanh âm nàng ngọt ngào mà quyến rũ, khiến toàn thân thiếu niên nổi lên một trận run rẩy, cảm giác tê tê dại dại lan tràn dọc theo sống lưng lên đến tủy não.

“Ngài quên rồi sao? Cô ấy đã từng phục vụ ngài.” Thanh âm John đột nhiên khàn khàn, “Cũng là, hàng xóm lớn lên từ nhỏ với con.”

Bàn tay trên giường của John dần dần siết chặt, trên mặt lộ ra nụ cười thuần khiết đặc trưng của thiếu niên, “Nhưng đã là chuyện nhiều năm trước rồi.”

“Con trai.” Cố Minh Nguyệt dùng tay vuốt ve những đường nét mềm mại trên khuôn mặt John, nàng chậm rãi cong khoé môi, cúi đầu nhẹ nhàng liếm cắn môi đỏ không chút hơi ấm nào của hắn, đầu lưỡi mềm trượt vào giữa môi răng, khuấy động, đảo vòng quanh.

“Ta đang mong chờ kết quả.” Nàng cởi áo cote, nghiêng người mở rộng đùi trên người thiếu niên, tận hưởng những nụ hôn và liếm láp vụn vặt trên ngực.

Đây là cách mà Lilith tương tác với John, hắn là người hầu của nàng, là con của nàng, và cũng là một trong những tình nhân của nàng.

John có khuôn mặt của một thiếu niên đẹp, thân hình không cao lớn tráng kiện nhưng lại cân đối và thon dài, so với Lilith, hắn thậm chí còn cao hơn nửa sải tay.

Những thứ đẹp đẽ luôn khiến con người ta cảm thấy vui vẻ, và Lilith cũng đã nhận được rất nhiều vui thích từ trên người hắn.

Nhưng John chưa bao giờ là duy nhất với nàng, và John cũng không bao giờ dám mong đợi điều đó.

Bởi vì nàng là Lilith, kiêu hãnh đồng thời cũng mạnh mẽ cường đại, với cơ thể được Chúa tạo ra, nhưng lại vô cùng sa đoạ: Nàng tùy ý giao hợp với ác ma ở Biển Đỏ, trở thành mẹ của vô số yêu ma quỷ quái; trong lúc chật vật trôi nổi bị thiên thần sáu cánh Lucifer kéo xuống địa ngục, trở thành tình nhân của Satan; nàng dạy cho Cain cách sử dụng máu để tạo ra sức mạnh cho mục đích của mình, do đó vượt qua tất cả ma cà rồng, trở thành người đứng đầu.

Lilith là con điếm của Satan, là nữ hoàng bóng đêm, là vị thánh bảo trợ của ma nữ và là nữ vương ma cà rồng.

Cái gì mới có thể để lại dấu ấn trong lòng nàng?

Những thứ hắn không thể quên, đối với người trước mặt mà nói chẳng quan trọng gì.

John vòng tay ôm lấy vòng eo uyển chuyển tinh tế, nhẹ nhàng đặt người phụ nữ trên người mình xuống, ngập ngừng mở rộng chân nàng, cẩn thận từng li từng tí hôn dọc theo cặp đùi tuyết trắng và mịn màng như cánh hoa đến giữa hai chân, ngậm lấy toàn bộ nụ hoa vừa chớm nở.

Hắn vẫn kiên nhẫn lấy lòng nàng như trước đây, dùng mọi kỹ xảo bằng đôi môi của mình, chóp mũi và trên cằm lấm lem chất lỏng sền sệt, mang theo mùi vị khó tả.

John cực kỳ yêu mùi của nàng, bất kể là lúc con người, hay là hiện tại.

Trái tim không cách nào đập để biểu thị lòng trung thành với nàng, cơ thể lạnh lẽo quyến luyến hơi ấm từ nhiệt độ cơ thể… John gần như tôn thờ và sùng bái Lilith, sùng bái đến mức hắn đã quên mất những người và những chuyện đã qua.

“Đủ rồi.” Cố Minh Nguyệt thở hổn hển, vuốt ve mặt John, tràn đầy trìu mến.

Nàng không có ý định cắt đứt quan hệ thể xác với John, vì Lilith sẽ không thủ thân như ngọc. Nàng có cuộc sống của riêng mình, tuân theo những ham muốn của cơ thể và trung thực với cảm xúc của chính mình.

Chẳng có ý nghĩa gì khi khiến John vốn đang được sủng ái bị bỏ rơi trong giá lạnh chỉ sau một đêm.

Chàng kỵ sĩ si mê Lilith, chàng thi sĩ đẹp trai đa tình, chàng trai quý tộc đến đây vì danh tiếng của nàng… Lilith không ngại có thể vài người đàn ông để nàng bớt buồn chán.

Huống hồ, trong thế giới này, Cố Minh Nguyệt không hề có ý cự tuyệt khi làm chuyện thoải mái với đàn ông có chất lượng cao.

Nàng đã thay đổi từ khi nào, bản thân cũng không thể nào biết được. Chỉ đến khi nàng bắt đầu nhận thấy mình có thể thản nhiên chấp nhận mọi thứ xảy ra xung quanh và tập mãi thành quen với nó, nàng mới ngạc nhiên khi thấy sự thay đổi hoàn toàn đó đã diễn ra như thế nào.

Cố Minh Nguyệt mở rộng hai chân đón nhận John va chạm. Khoái cảm mãnh liệt không ngừng dâng lên từ chỗ giao hợp, khiến nàng có chút chịu không nổi. Vách trong huyệt thịt bị dương cụ thô cứng kéo căng và đè ép, hoa tâm không ngừng bị tàn phá bởi ngoại lực, lực đạo cực kỳ ổn định và chính xác. Cảm giác thỏa mãn khi bao trùm đối phương hoàn toàn trong quá trình ma sát, khiến nhũ tiêm tê dại dựng thẳng lên, lắc lư trên bộ ngực trắng sữa, kích thích ham muốn thèm ăn.

“A…”

Răng của John xuyên qua quầng vú, hút những giọt máu không ngừng tràn ra, vị ngọt và sức mạnh của máu nhấn chìm năm giác quan của hắn, động tác dưới thân càng thêm mãnh liệt.

Cố Minh Nguyệt thét lên hai tiếng khe khẽ trong khi lực đạo rút ra cắm vào tăng lên. Hai chân nàng trong nháy mắt quấn quanh trên eo thiếu niên và kẹp chặt, bụng khẽ co thắt, toàn thân run rẩy đạt tới cao trào.

John chậm rãi rút dương vật gần như mềm xuống của mình ra, hắn cũng đạt đến cao trào, nhưng không cách nào lưu lại bất cứ thứ gì trong cơ thể nàng.

Mặc dù ma cà rồng vẫn có khả năng trao đổi, nhưng chúng đã mất đi khả năng sinh sản của con người. Kể từ thời điểm được chuyển đổi, nguồn sống của cơ thể sẽ dần khô héo.

Chỉ có Lilith, kẻ đứng đầu trong tất cả các sinh vật bóng tối, mới có khả năng sinh con.

“Xuống đi.” Thanh âm Cố Minh Nguyệt lười biếng.

John cẩn thận mặc lại quần áo, khoác chiếc áo choàng nặng trịch, rời đi sau khi hôn lên mu bàn tay Lilith và hứa hẹn: “Mẹ, xin ngài đừng lo.”

“Ta chờ tin vui của con.”

“Vâng.”

John đẩy cửa ra, thình lình phát hiện Cha Chabdorian với vẻ mặt khiếp sợ đứng ngoài cửa.

Cha Chabdorian sững sờ tại chỗ, hắn không nhận ra người đang bị áo choàng che kín mít là John, chỉ đang rơi vào tình thế khó xử khi bắt gặp công tước phu nhân đang hẹn hò với người tình của mình.

John nhận ra điều này, vì thế gật đầu rồi bước nhanh rời đi. Cha Chabdorian vẽ một hình chữ thập trước ngực, cuối cùng trở về phòng với sự xấu hổ và ảo não.

Mà Cố Minh Nguyệt trong phòng đang liên lạc với hệ thống về Cassandra.

Đồng thời, John cũng đang chìm trong hồi ức.

Đó là cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa Lilith và cậu bé nhà Orion, Cassandra đứng sau John, các loại quả mọng từ trong chiếc giỏ rơi xuống đất, nhanh chóng lăn đến mu bàn chân trắng như tuyết.

Làn da nàng trắng đến mức gần như trong suốt, để lộ những mạch máu màu xanh tím nhạt. Nàng tắm mình trong ánh nắng ấm áp, Lilith ngẩng đầu đón ánh bình minh đã vươn từ lâu, nàng nheo lại một nửa mắt, mượn việc này để giảm tác động của ánh sáng lên đôi đồng tử yếu ớt của nàng.

Trên đồng cỏ xanh mướt với những khóm hoa dại màu trắng, màu oải hương, màu vang nhạt và màu hồng nở rộ khắp nơi, mái tóc bạch kim của Lilith uốn lượn quanh người nàng như thác nước, những tia sáng xuyên qua nhánh cây già chiếu xuống đỉnh đầu nàng khiến tóc nàng lung linh như những ngôi sao trong dải Ngân Hà. Làn da trắng trong lấp ló lộ ra giữa những sợi tóc mềm mại, như một quả nho màu trắng đục với những giọt nước nhỏ trong suốt như pha lê còn treo trên đó.

John lập tức bị mê hoặc.

Sự cám dỗ của Lilith đối với đàn ông như một bữa ăn thịnh soạn dành cho họ khi đang vô cùng đói khát, như một trận mưa to khi sắp héo rũ vì thiếu nước, như không khí trong lành ẩm ướt và làn gió nhẹ bao bọc con người từ đầu đến chân, đánh thức nhu cầu sâu thẳm nhất trong lòng mà không cách nào dứt bỏ được.

Sức chống cự của John, một đứa trẻ vừa bước sang tuổi 16, đối với Lilith, chỉ một kích đánh bay.

Hắn phớt lờ sự lôi kéo của Cassandra, tiến lên và ngồi xổm xuống, cẩn thận ôm Lilith vào trong ngực. Ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, đại não hắn trống rỗng, cho đến khi hắn rốt cuộc cũng lấy lại tinh thần, hắn đã bế Lilith về căn nhà gỗ nhỏ trong rừng của mình.

Hoàn cảnh đơn sơ không phù hợp với mỹ nhân trong lồng ngực, khiến hắn có chút xấu hổ.

Hắn không biết nàng từ đâu tới, vì sao xuất hiện trong khu rừng này, hắn không nói lời nào liền đem nàng trở về, thậm chí còn không hỏi ý kiến nàng, hay tên nàng.

Từ đầu đến cuối, Lilith không hề tỏ ra thiếu kiên nhẫn hay không muốn, nàng chỉ cười ngọt ngào với chàng trai, đã lập tức hút mất linh hồn nhỏ bé của hắn.

Cuối cùng, John để Lilith ở một mình trong căn nhà gỗ nhỏ và trở về nhà cùng Cassandra. Hắn không muốn đưa một người phụ nữ vừa mới gặp về trong thôn, vì nàng quá mỹ lệ quá mức. Chàng trai trẻ không thể giải thích được hành vi của mình mà chỉ muốn làm theo tâm nguyện trong lòng là đem nàng giấu đi.

Rốt cuộc đã bị ám ảnh đến mức nào, nếu lúc đó hắn biết lượng sức mình và không làm điều thừa thãi thì cuộc đời của hắn cũng sẽ không thay đổi long trời lở đất đến như thế.

Hắn nên sống cả đời như một chàng trai trẻ tuấn tú và cường tráng trong thôn trang nhỏ, kết hôn với một quả phụ lớn tuổi hơn hắn rất nhiều và sinh con, hay nên sống cả đời như một con quỷ hút máu bị ánh sáng vứt bỏ, chỉ có thể sống trong bóng đêm mãi mãi… Hắn vô thức đã lựa chọn xong cho bước đi quan trọng nhất trong cuộc đời mình, phần còn lại đã không còn là sự lựa chọn của hắn nữa.

Chỉ cần hắn có thể ở bên cạnh Lilith, cho dù làm một con chó, John cũng sẽ cam tâm tình nguyện. Lòng trung thành của hắn đã mang lại một ân huệ lâu dài, nhưng gần đây, ân sủng độc nhất vô nhị này dường như sắp kết thúc.

Lilith đã thay đổi, không ai nhận thức về chuyện này rõ hơn John, cũng không ai hoang mang bối rối hơn hắn. Tuy rằng Lilith luôn thích sạch sẽ gọn gàng, nhưng thái độ kén chọn bất thình lình của nàng đối với điều kiện vệ sinh, những thay đổi trong thói quen sinh hoạt và sở thích đều khiến John hoảng sợ.

Rõ ràng vẫn là khuôn mặt tươi cười ấy, hơi thở và hơi ấm quen thuộc khi da thịt dán vào nhau, nhưng lại khiến John cảm thấy càng xa lạ hơn.

Như thể có một linh hồn khác đã được đánh thức trong cơ thể của Lilith.

John thở dài, đôi mắt xanh trong suốt lộ ra vẻ chững chạc không hề phù hợp với gương mặt của chàng trai trẻ. Dù Lilith đã thay đổi thế nào, hắn chỉ cầu mong có thể chiếm giữ một vị trí nhỏ bên cạnh nàng. Trong bóng đêm vô tận này, nếu không thể bên cạnh Lilith thì cuộc sống vĩnh cửu của hắn có ý nghĩa gì cơ chứ.

Trên thế giới này, cho dù mọi người đều cho rằng sự tồn tại của Lilith là bóng tối sâu thẳm nhất thì đối với John, Lilith chính là nguồn sáng duy nhất và không thể thiếu trong sinh mệnh của hắn.

Hắn không bị Lilith ám ảnh một cách mù quáng, thế cho nên hắn không hoàn toàn chấp nhận những thay đổi đột ngột của nàng, nhưng lòng trung thành mạnh mẽ đang chảy dọc trong huyết mạch và sức mạnh cường đại của Lilith đã ngăn hắn đưa ra bất kỳ phỏng đoán và suy đoán hợp lý về những thay đổi của nàng.

John không phải người duy nhất nhận thấy sự thay đổi của Lilith. Nhưng hành động của Cố Minh Nguyệt cùng với nguyên nhân thay đổi luôn được xử lý rất hợp lý, mặc dù khiến người ta buồn bực vì khó hiểu nhưng lại không có cảm giác quá đột ngột. Vì thế sự thay đổi của công tước phu nhân được những người trong lâu đài hợp lý hoá một cách tự giác vì tâm huyết dâng trào.

Khi mọi người không cách nào lý giải cho một điều gì đó, họ luôn tự động tìm kiếm một lời giải thích hợp lý. Nếu không tìm ra câu trả lời hợp lý, họ sẽ tổng hợp lại một lời giải thích trông có vẻ hợp lý, có thể thuyết phục được bản thân đồng thời được tiếp nhận rộng rãi, bất kể lời giải thích đó có cứng nhắc hay phù hợp với sự thật hay không.

Nỗi sợ hãi về những điều chưa biết đáng ghét đến mức mọi người tự tạo ra đủ mọi cách giải thích để thôi miên chính mình một cách hợp lý. Những lời nói dối không đau thương luôn dễ chấp nhận hơn những sự thật phũ phàng.

Vì vậy thật kỳ diệu khi không ai thắc mắc và nghi ngờ về những thay đổi của Lilith, nhất là khi địa vị của nàng cao không thể với, và những thay đổi đều mang lại những kết quả hữu ích cho người khác, tất cả mọi người nhờ vậy mà đều thấy vui mừng.

“Mẹ, sinh mệnh của ngài dài như vậy, nếu có một ngày ngài rời xa con, ngài cũng sẽ quên con sao?” John đứng bên cạnh bức rèm dày nặng, lẩm bẩm tự nói.

Ngăn cách bởi mấy tấm rèm, là ánh nắng chói chang bên ngoài.

Nếu là con người, nhân sinh ngắn ngủi khiến cho hắn không thể ở bên cạnh Lilith lâu dài. Nhưng đến khi trở thành ma cà rồng, hắn lại không có cách nào đứng dưới ánh mặt trời cùng Lilith, không cách nào nhìn thấy mái tóc dài bạch kim của nàng toả sáng rực rỡ như dải Ngân Hà dưới ánh nắng.

Cassandra cũng không quá quan trọng, nhưng việc Lilith dễ dàng quên đi những thứ xung quanh mình đã khơi dậy nỗi lo lắng sâu thẳm trong lòng John.

---------------------

Sorry mọi người vì lần này tui lặn hơi lâu, do laptop tui đã tới thời kỳ tạm biệt trần thế rồi :< Tui dùng tablet và điện thoại dịch nên có thể không hiệu suất như khi trước, nhưng sẽ cố gắng hết sức, giờ tui không dám hứa nữa :<


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC