Chương 81: Tổng giám đốc, tôi thật sự chỉ đi ngang qua (Xong)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Editor: Tiểu Mập Mạp

"Giả ngu? Không có a, chỉ là tôi muốn biết người bạn trai trông truyền thuyết tôi cướp tên là gì, nếu cô có thể gọi được tên của hắn, tôi lền thừa nhận. Nếu đến cái tên cũng không có, cái nồi này tôi không thể gánh đâu." Tiền Thiển khiêu khích nhướng mày nhìn Triệu Minh Huyên.

"Cô đừng giả ngu! Chính là bạn trai hiện tại của cô!" Triệu Minh Huyên ủy khuất nhìn Tiền Thiển.

"Ồ ——! Thì ra là như thế!" Tiền Thiển nhìn Triệu Minh Huyên như đang ngộ ra gì đó: "Vậy xin hỏi, bạn trai hiện tại của tôi là ai? Tên gì? Làm việc ở đâu?"

"Cô......" Triệu Minh Huyên căm tức nhìn Tiền Thiển, mấy vấn đề này cô một cái cũng không trả lời được, chỉ biết anh ta họ Đường, ngoài ra cái gì cũng không biết. Tiền Thiển sớm biết sẽ thấy, trước giờ đều không nhắc tên Đường Ngự trước mặt Triệu Minh Huyên, chính là để phòng ngừa vạn nhất.

"Nói đi! Nếu là bạn gái cũ, chẳng lẽ tên bạn trai cũng không biết?" Tiền Thiển nhìn Triệu Minh Huyên, cười xán lạn.

"Minh Huyên?" Cô gái ngồi cạnh Triệu Minh Huyên lo lắng đấy đẩy cô ta.

Triệu Minh Huyên hít sâu một hơi, giọng có chút nghẹn khuất: Tôi không muốn nhắc đến anh ấy nữa."

"Không muốn? Mới nãy còn chủ động nói tôi giả ngu cô không giống như không muốn nhắc đến a? Hay nói, cô căn bản không biết?" Tiền Thiển nhìn cô gái bên cạnh Triệu Minh Huyên: "Tên của bạn trai cũ thôi mà, khó nói lắm sao? Bạn bè đã ra mặt giúp cô, cô làm vậy không tốt lắm đâu."

Lúc này, mấy cô gái bên cạnh Triệu Minh Huyên cũng cảm thấy không thích hợp, cau mày nói. Đầu tiên là cô gái đứng ra mói giúp Triệu Minh Huyên, không tự nhiên lại đấy cô ta một cái: "Cô mau nói đi, có gì khó khăn đâu."

"Đường...... Đường tiên sinh......" Triệu Minh Huyên không thể trốn tránh, đành phai thấp giọng nói nhỏ.

Bạn bè của cô ta nghe vậy đều kinh ngạc. Cho nên là thật sự không biết tên bạn trai cũ sao?

"Họ Đường tên 'tiên sinh' sao?" Tiền Thiển lạnh lùng nói: "Ngại quá chồng tôi không phải tên như vậy. Chồng tôi đúng thật là họ Đường, nhưng không phải tên là 'tiên sinh', cái tên kỳ cục như vậy. Hơn nữa theo tôi nhớ, anh ấy chỉ gặp qua cô hai lần, một lần cô kéo tôi đi xem mắt, một lần là cô đột nhiên đến nhà tìm tôi."

Tiền Thiển vừa nói xong, mấy người đối diện đều xấu hổ, mọi việc đã rõ ràng, tên chồng người ta như thế nào Triệu Minh Huyên cũng không biết, còn tự xưng là bạn gái cũ, đây đúng thật là......Muốn người khác tin cũng không được.

Lúc này, Đường Ngự đã đến. Hắn cũng thấy vài người xung quanh Triệu Minh Huyên, nhìn thấy nhiều người như vậy, hắn nhanh chóng đi tới, tò mò hỏi Tiền Thiển: "Sao nhiều người như vậy? Em hẹn bạn bè?"

"Không có!" Tiền Thiển chỉ Triệu Minh Huyên ngồi đối diện: "Vị này tự xưng là bạn gái cũ của anh, bạn bè của cô ta đến bênh vực kẻ yếu."

Thấy Triệu Minh Huyên, Đường Ngự lập tức nhăn mày, ánh mắt lạnh lẽo nhìn một đám phụ nữ, giọng nói nghiêm khắc: "Triệu tiểu thư, tôi nghĩ lần trước tôi đã nói rất rõ ràng với cô, đừng đi quấy rầy vợ tôi. Vợ tôi cũng không cần người bạn như cô, tôi không đồng ý để em ấy kết giao với người có ý xấu như cô. Đây là lần cuối cùng tôi cảnh cáo cô, đừng khiêu chiến sự nhẫn nại của tôi."

Triệu Minh Huyên rất luống cuống, cô không khống chế được mà run rẩy, nhưng vẫn không ngừng giải thích Đường Ngự: "Đường tiên sinh, không phải như vậy, anh nghe tôi nói......"

Nhưng Đường Ngự không có kiên nhẫn nghe tiếp, mở miệng ngắt lời Triệu Minh Huyên: "Triệu tiểu thư, tôi và cô không có liên quan gì, tôi cũng không muốn nghe cô nói thêm nữa. cô tung lời đồn nhảm tôi có thể không so đo, nhưng nếu còn xuất hiện trước mặt vợ tôi, tôi không chắc có thể lịch sự như hôm nay,"

Nói xong Đường Ngự hướng về đám bạn của cô ta, bổ sung: "Phiền Triệu tiểu thư mang bạn của cô lập tức rời đi, đừng quấy rầy tôi và vợ dùng trà chiều."

Dưới ánh mắt không vui của Đường Ngự, đám phụ nữ thẫn thờ trở lại chỗ ngồi, một lúc sau mới khôi phục tinh thần. Cô gái vừa ra mặt giúp Triệu Minh Huyên tức giận liếc cô ta một cái: "Không có gì còn khoe khoang, hại chúng tôi cùng cô bị xấu mặt như vậy."

Triệu Minh Huyên bị cô ấy mắng, cuối cùng mới hồi thần. Cô ta oán giận trừng mắt nhìn về phía Tiền Thiển và Đường Ngự: "Con mập chết tiệt kia có gì đáng đắc ý! Không phải leo lên kẻ có tiền sao? Không chừng ngày nào đó sẽ bị đá."

Bạn bè xung quanh thấy cô ta cố chấp như vậy, đều lộ ra vẻ mặt khinh thường, nhưng ai cũng không nói ra. Qua một lúc có người đột nhiên mở miệng: "Không đúng! Cô vừa gọi cô ấy là Mạc Tình?"

"Đúng vậy, làm sao vậy!" Triệu Minh Huyên khẩu khí ác liệt, nàng hiện tại nhắc tới hai chữ "Mạc Tình" cô ta liền nổi nóng.

"Công chúa của Mạc thị chúng tôi cúng tên là Mạc Tình!" người nói là một người đi làm ở Mạc thị, vẻ mặt thấp thỏm nhìn về phía Tiền Thiển và Đường Ngự.

"Nói không chừng là trùng tên! Cái tên Mạc Tình bình thương như vậy." Triệu Minh Huyên bực bội xua tay.

"Nhưng mà," cô gái kia lại nghĩ tới cái gì, vẻ mặt càng khẩn trương: "Tổng giám đốc của chúng tôi tuần trước có nói qua, em gái ngài ấy tháng sau sẽ kết hôn với Đường tổng của công ty kỹ thuật Ngự Tưởng......"

"Hơn nữa......" cô gái kia nhỏ giọng nói thêm: "Em gái tôi làm trợ lý thư ký của văn phòng tổng giám đốc từng nói, khi Mạc tổng gọi điện cho em gái đều gọi cô ấy là bé mập. Chúng tôi lúc ấy đoán ràng em gái của tổng giám đốc có thể là một tiểu mập mạp......"

Cô gái khi nãy nói giúp Triệu Minh Huyên vội vàng đứng lên: "Chuyện đó.... Minh Huyên, tôi có việc đột xuất, đi trước." Nói xong vội vàng thu dọn đồ đạc rời đi.

Có người đầu tiên, bạn bè khác của Triệu Minh Huyên cũng liên tục tìm cớ nhanh chóng rời đi, chỉ còn mình cô ta cô đơn ngôi đó.

Qua một khoảng thời gian, Triệu Minh Huyên mơ ước thành vị hôn phu của Thái tử Mạc thị, chuyện cô ta bịa đặt, lợi dụng Mạc Tình liền lan truyền trong vòng, cuối cùng cô ta cũng bắt đầu hối hận, hối hận khi còn làm bạn với Mạc Tình chỉ biết lợi dụng, hối hận sau khi gặp Đương Ngự không kiềm chế được lòng tham. Hiện giờ, cô ta chỉ có thể làm trò cười cho người khác......

Nhưng Tiền Thiển cũng không chú ý đến Triệu Minh Huyên. Theo mong muốn của Đường Ngự, cô kết hôn vào tháng 9. Mẹ Mạc nhận được vòng cổ phỉ thúy của Đường Ngự thì rất cao hứng, bà đồng ý ngay yêu cầu kết hôn tháng 9 của Đường Ngự.

Ngày kết hôn, Đường Ngự đắc ý ôm Tiền Thiển: "Em xem, anh nói năm nay tháng 8, tháng 9 nhất định có thể kết hôn? Chồng của em trước giờ đều nói được làm được!"

Thế giới này, Tiền Thiển cùng Đường Ngự sống với nhau năm mươi mấy năm, nhưng bởi vì tố chất thân thể của nguyên chủ Mạc Tình thật sự không tốt lắm, Đường Ngự và các con nỗ lực điều dưỡng thân thể cho Mạc Tình, cô cũng chỉ có thể sống hơn 70 tuổi, khi cô sắp rời khỏi thế giới này, Đường Ngự ở bên cạnh cô khóc như một đứa trẻ.

------

Tâm sự cuối chương:

Mình đang nghĩ truyện này hơn 2000 chương ví dụ kiên trì mỗi ngày 1-2 chương ko drop thì sẽ dịch tầm khoảng gần 3 năm.

Dịch xong quyển truyện đi lấy chồng được luôn:))))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC